Biên dịch : Yên Hy
【 cho anh ấy làm! Cho anh ấy làm! 】
【 a a a a a Cửu Cửu, Tư Trà Trà nghĩ muốn cái gì thì cho ảnh cái đó đi! Đừng ép tui phải cầu anh! 】
【 hu hu hu Tư Trà Trà thật sự quá ngọt, đến tột cùng phải thế nào mới có được một người bạn trai như vậy chứ 】
【 tôi chưa từng thấy có ông chồng nào phải đòi vợ mình hôn lễ hhhhh】
【 Cửu Cửu: Có anh, tui thật sự chịu phục 】
【 Tư Việt nếu không nói eim còn không có nhớ tới, hai bọn họ vẫn luôn là "Tình yêu ngầm", xác thật chưa làm hôn lễ nữa 】
【 chậc, ai nói không phải chứ, nếu không thì Tư Trà Trà cũng chẳng thừa dịp cơ hội này, vội vàng biểu lộ tiếng lòng】
【 cảm giác lúc sau về nhà Cửu Cửu sẽ tính sổ với anh ấy á hhh】
【 ha ha ha ha đúng vậy biểu tình Cửu Cửu tràn ngập nghi hoặc nhìn qua càng giống tra nam 】
Tư Việt biết cơ hội bản thân bắt cóc đạo đức Yến Cửu chỉ có lúc này, cho nên căn bản không dám chậm trễ thời gian, tận dụng khi mình vẫn ở bên phương chiếm lý, giành giật từng giây phát khởi thế công với Yến Cửu.
"Lúc trước ở bên nhau, nói nhất định sẽ không bạc đãi tôi," Ngữ khí Tư Việt bình tĩnh, từng chữ lại đều đang lên án với mọi người Yến Cửu đối xử với hắn bất công, "Nói sẽ cho tôi hôn lễ làm người ta hâm mộ nhất, nhưng hiện giờ Mạt Mạt cũng lớn như vậy, em ấy lại im bặt không nhắc tới chuyện làm hôn lễ cho tôi."
Yến Cửu như cũ không phục hồi tinh thần lại từ khiếp sợ.
Cậu không biết Tư Việt lại có chấp niệm sâu với việc hai người bọn họ không làm hôn lễ như vậy.
Tư Việt nói vừa nói xong, cả người Yến Cửu đều trở nên càng thêm không được tự nhiên.
Cho dù là ánh mắt"Khinh thường" mọi người ở đây gửi sang phía mình, hay khu bình luận phòng phát sóng trực tiếp điên cuồng gào rống "Cho anh ấy cho anh ấy", đều làm cậu cảm thấy áp lực gấp bội.
Tất cả rơi vào đường cùng, cậu chỉ phải tạm thời ứng phó qua tình huống này, còn về phần hôn lễ, cậu sẽ lén bàn lại với Tư Việt.
"Được được được," Yến Cửu giơ tay đẩy gọng kính, rối rắm thở dài, "Cho anh làm."
Tư Việt rèn sắt khi còn nóng, truy vấn: "Khi nào làm?"
Nghe được câu hỏi của Tư Việt, trong lòng Yến Cửu khó tránh khỏi ngạc nhiên Tư Việt có thể nhìn ra chính mình hiện tại chỉ đang nói khách sáo có lệ với hắn.
Đầu bếp nhỏ quỷ kế đa đoan, còn thông minh đến lạ.
Yến Cửu nhịn không được liếc hắn một cái: "Anh muốn làm khi nào?"
Tư Việt làm bộ nhìn không hiểu cảm xúc của cậu, lo chính mình nói: "Đương nhiên là càng nhanh càng tốt."
Yến Cửu mím đôi môi bị Tư Việt hôn đến hiện tại đều còn có chút sưng, tức giận bất bình quay đầu đi, không chịu lại nhìn Tư Việt.
Thái độ này cũng tương đương với ngầm đồng ý chuyện làm hôn lễ này.
【 ha ha ha srds, cảm giác tâm Tư tổng thiệt là chua á 】
【 tuy rằng nói hai bọn họ trước kia che giấu quan hệ, nhưng hiện tại rốt cuộc đã chiêu cáo quan hệ với hôn nhân thiên hạ, Cửu Cửu mặc kệ thế nào đều nên cho Tư Việt một danh phận 】
【 Cửu Cửu:??? Xin hỏi mấy người muốn con do anh ấy sinh hay là do tôi sinh hả? 】
【hhhhh ý tôi nói, sao mà Cửu Cửu bị cộng đồng mang trách oan thành một tra nam? 】
【 còn không phải Tư Việt quá trà à ha ha ha, đem lực lượng dư luận gắt gao đo đến】
Lửa trại ngoài sân hoàn thành xong sứ mệnh của mình, được nhân viên công tác xử lý an toàn, chỉ ngẫu nhiên lượn lờ ra một chút khói nhẹ.
Trong lúc mọi người ngồi trong sân sưởi ấm, tổng đạo diễn đã phân phó nhân viên công tác trước tiên chuẩn bị bữa tối phong phú trong biệt thự.
Lúc này mọi người từ bên ngoài sân vào nhà, sẽ có thể rửa tay chuẩn bị hưởng thức bữa tối.
Được Yến Cửu bảo đảm trước mặt bao nhiêu khán giả, tâm tình Tư Việt vô cùng tốt, đến Mạt Mạt bảo hắn tự kêu mình một tiếng "Anh giai ngỗng" đều vui vẻ đáp ứng.
"Ba, có thể lại kêu một câu không ~" Mạt Mạt nhe răng hỏi.
Bé chỉ vì muốn chứng minh với anh Warren mới để ba gọi mình là "anh giai ngỗng" á!
Nếu đặt ở bình thường, đương nhiên sẽ không làm phiền ba đâu!
Tư Việt giơ tay sờ sờ đầu nhỏ của bé, cười nói: "Anh giai ngỗng."
Mạt Mạt trở tay che miệng nở nụ cười, thẹn thùng vẫy vẫy tay với ba: "Cảm ơn ba~"
Nói xong, bé lại nhìn về phía anh Warren đứng bên cạnh mình, nghiêm túc nói: "Anh Warren ~ Mạt Mạt không có gạt anh nè ~"
Thì ra lúc Khâu Khâu nói chuyện cùng Warren, nói với Warren chú Tiểu Cửu cùng chú Tiểu Tư đều sẽ kêu em Mạt Mạt là "anh giai ngỗng", dẫn tới Warren rất tò mò, cho nên mới xảy ra chuyện hiện tại.
Nhìn thấy chú Tiểu Tư quả thực chiều theo mọi yêu cầu của em Mạt Mạt, thậm chí còn thoải mái hào phóng gọi bé là "anh giai ngỗng", Warren không khỏi cực kỳ hâm mộ.
Cậu nhóc cũng muốn giống em Mạt Mạt, được bố và ba cùng chiều chuộng!
Nghĩ đến đây, Warren hấp tấp xoay người chạy qua ba đang làm việc, chỉ là vừa nhớ tới dáng vẻ ba ngày thường nghiêm khắc với nhóc ra sao, Warren lập tức chuyển biến ý tưởng, sửa thành chạy tới phía bên bố.
"Bố, bố có thể gọi con một câu bố không ?" Warren không biết sống chết hỏi Đinh Tư Dận.
Cậu nhóc đã gọi bố nhiều năm như vậy, bố cũng gọi cậu một câu bố cũng không quá phận mà?
Đinh Tư Dận: "???"
Mạnh Tử Duy đứng một bên: "???"
【 eim không nghe lầm chứ ha ha ha, Warren dị mà muốn cha già nhà mình kêu ẻm là "Bố"? 】
【 không hổ là Warren của chúng ta, ở chuyện hố cha này chưa bao giờ dừng bước chân 】
【 chuyện này người khơi mào vẫn là Mạt Mạt hhh】
【Nguồn gốc con hiếu thảo—— đội trưởng Mạt Mạt】
【 ha ha ha ha ha cười chết, Warren dù bị đánh cũng không biết do thế nào】
【Warren vẫn luôn đắm chìm suy nghĩ chờ mong muốn cha già nhóc gọi mình một tiếng bố, tui phỏng chừng cậu nhóc bị đánh không ngừng nghỉ hhhhh 】
Nghe được Warren lên tiếng đại nghịch bất đạo, Đinh Tư Dận đang cùng vợ mình bày biện chén đũa trên bàn cơm tức khắc tức giận đến chửi ầm lên: "Nghé con, bố thấy con lại ngứa da
Thấy cha già chẳng những không kêu chính mình một câu "bố", thậm chí còn muốn xuống tau đánh mình, Warren không khỏi cực kỳ ủy khuất.
Chẳng qua tủi thân ngắn ngủi đi qua, cậu nhóc vẫn rất sợ bố sẽ hiện tại sẽ dạy câuj nhóc, vì thế bay nhanh lôi kéo tay Mạt Mạt cùng Khâu Khâu chạy đi mất.
*
Ăn qua cơm chiều, Yến Cửu vừa muốn cùng anh Sanh và anh Mạnh ở lại nhà bếp rửa chén, đã bị Hạ Vân Sanh dùng thái độ nghiêm túc ra lệnh cho cậu lên lầu nghỉ ngơi.
"Không sao đâu anh Sanh." Yến Cửu cậy mạnh nói.
"Nghe lời, Tiểu Yến, nơi này không cần em phải xen vào, mau lên lầu nghỉ ngơi đi, sắc mặt em rất không tốt." Hạ Vân Sanh kiên trì nói.
Yến Cửu xác thật mệt đến không được.
Sức khỏe cậu vốn đã có chút tệ, hơn nữa ban ngày lại nhào bột, lại hấp bánh bao, dựa theo tình huống trước mắt của cậu, thật sự có chút quá mức tiêu hao thể lực.
"...... Vậy anh Sanh, anh Mạnh," Yến Cửu nhìn qua uể oải ỉu xìu, dường như thập phần cần nghỉ ngơi, "Em đi lên trước nằm chốc lát, chờ lát nữa lại xuống dưới."
Mạnh Tử Duy trực tiếp đánh mất ý niệm Yến Cửu nghỉ ngơi xong lại xuống dưới làm việc: "Xuống dưới làm gì, cậu cứ trực tiếp tắm rửa một cái, chạy nhanh ngủ đi, đừng lại xuống dưới có nghe không?"
Nói xong, anh ta lại nghĩ tới vào cơm chiều Yến Cửu không ăn được gì, bổ sung thêm: "Chốc lát cậu tắm xong nếu cảm thấy đói, thì nói với Warren một tiếng, để thằng bé xuống nói với anh, anh làm chút đồ ăn cho cậu."
Tính cách Mạnh Tử Duy tốt bụng giống Hạ Vân Sanh, đây cũng là nguyên nhân chính Yến Cửu nguyện ý ở chung cùng hai người bọn họ.
Song có thể không phiền người khác, vẫn tận lực không phiền toái.
Yến Cửu cười xua xua tay: "Không cần đâu anh Mạnh, em ngủ rồi sẽ không đói bụng, hai người cũng sớm nghỉ ngơi chút nha."
Ngày mai dùng xong bữa sáng có thể về nhà, về đến nhà rồi, cậu phải nghỉ ngơi hai ngày mới được.
Yến Cửu quay đầu lại nhìn Tư Việt đang gọi điện thoại cho Văn Chinh, bước chân dài đi lên lầu.
Tắm rửa xong, cậu tròng lên áo tắm dài, đến phòng chơi nhìn nhóm Khâu Khâu chơi cùng Mạt Mạt, trở lại phòng nằm vào trong ổ chăn chuẩn bị nghỉ ngơi.
Mới vừa nhắm mắt lại, bụng không ăn no liền phát ra một tiếng kêu nhỏ.
"Ọt ~"
Yến Cửu mệt mỏi thở dài, cũng không tính quản nó.
"Ọt ~ ọt ~"
Chính là dạ dày rỗng tuếch này giống như cố tình muốn đối nghịch, Yến Cửu càng nỗ lực xem nhẹ nó, nó càng kêu lợi hại hơn.
"Ọt ~" "Ọt ——"
Càng về sau, tần suất trực tiếp nhanh hơn, thanh âm cũng lớn hơn không ít.
Đang lúc Yến Cửu tâm phiền ý loạn không biết chính mình có nên đi xuống tìm gì ăn không, cửa phòng ngủ đã được Tư Việt nói chuyện điện thoại xong nhẹ nhàng đẩy ra, nhấc chân đi đến.
Thấy Yến Cửu ôm bụng của mình ngồi ngay ngắn ở trên giường, hoàn toàn mất đi bộ dáng buồn ngủ, Tư Việt lập tức hiểu ra.
"Cửu Cửu, có phải em đói bụng không?"
Yến Cửu cũng không úp úp mở mở cùng hắn, gật gật đầu: "Có chút."
Lúc ăn cơm chiều thật sự khó chịu, ăn không nổi quá nhiều món, không nghĩ tới tắm rửa xong, muốn ăn cũng tốt không ít.
Tư Việt cười cười: "Vậy anh xuống lầu làm chút đồ ăn cho em."
Yến Cửu sờ qua di động nhìn thời gian trên màn hình, nhẹ giọng nói với Tư Việt: "Phòng bếp đã dọn dẹp sạch rồi, thôi vậy."
Tư Việt giúp cậu gom lại dài vạt áo tắm trước, cười nhạt nói: "Anh lại dọn dẹp một chút cũng được, nghe lời, nằm xuống lại nghỉ ngơi trong chốc lát, anh sẽ nhanh xong thôi."
Nói xong, lập tức xoay người rời đi phòng ngủ.
【 trời ạ, ảnh thật sự đi à? 】
【 nếu là ông chồng tui, chỉ biết nói "Ai bảo buổi tối em không chịu ăn đàng hoàng" 】
【 còn tưởng rằng anh ấy chỉ hỏi một chút thôi 】
【 ha ha ha ha hiện tượng bây giờ rất phổ biến—— chỉ là "Em đói bụng sao?" "Đói bụng." "Đừng đói." 】
【 cần phải chân thật như vậy không a hhhhh giống như lúc tui khó chịu, chồng tui sẽ hỏi tui, "Em buồn sao?" "Buồn." "Đừng buồn nữa" 】
【emmm chị em, tình huống này chị làm sao không cười được dị 】
【 Cửu Cửu thật sự quá hạnh phúc, hâm mộ khóc 】
【 kỳ thật nếu tôi có thể trở thành chồng Yến Cửu, tôi cũng nguyện ý nửa đêm nấu cơm cho cậu ấy 】
Trong phòng khách chỉ còn lại Phàn Tinh đang thương lượng phương án cùng tổng đạo diễn, thấy Tư Việt xuống dưới, tổng đạo diễn hận không thể tự mình vọt tới phòng bếp giúp hắn nấu cơm.
"Ngài Tư ......" Tổng đạo diễn với việc bản thân chiêu đãi không chu toàn cảm thấy thập phần kinh hãi, nói đoạn sau, giọng cũng nhỏ đi, "Cơm chiều không có......"
Tư Việt xua xua tay: "Cửu Cửu có chút đói bụng, tôi tùy tiện làm chút đồ ăn cho em ấy, ngài cứ bận đi."
Tổng đạo diễn nơi nào còn có tâm tình tiếp tục lo chuyện của mình, rất ân cần đi theo Tư Việt tới phòng bếp, tự mình động tay giúp hắn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn: "Ngài Tư muốn dùng nguyên liệu nấu ăn gì? Tôi có thể giúp chuẩn bị một chút."
"Đã khuya rồi, ngài đi nghỉ ngơi đi," Tư Việt khiêm tốn từ chối, "Tôi tự mình làm được."
"Kia, vậy được rồi, nếu có yêu cầu gì, tôi luôn có thể tới hỗ trợ." Tổng đạo diễn không có biện pháp, chỉ phải lưu luyến mỗi bước đi xa, thẳng đến ngồi bên người Phàn Tinh, cũng vẫn nhịn không được quay đầu lại nhìn xung quanh.
Tư Việt chỉ nghĩ để Yến Cửu mau chóng lấp đầy bụng, căn bản không rảnh đi quản ánh mắt người khác luôn chú ý đến mình, động tác trên tay nhanh nhẹn xử lý từ tủ lạnh lấy ra nguyên liệu nấu ăn.
Thật lâu không làm cơm dứa chiên và nấm xào cho Cửu Cửu, hôm nay có thể phá lệ làm cho cậu một chút đỡ thèm.
Tư Việt khéo léo cắt đôi quả dứa vừa lấy ra khỏi tủ lạnh, tạo thành hình chữ thập để múc cùi ra rồi ngâm vào nước muối.
Nhân thời gian này chuẩn bị hỗn hợp đậu Hà Lan, bắp, cà rốt, lại rửa sạch nấm bào ngư cắt thành từng sợi rồi ngâm trong nước muối khoảng mười phút.
Norbert đã cùng mọi người thật sự quen thuộc, chẳng qua để bảo đảm, Yến Cửu vẫn chỉ có thể ủy khuất nó mang ngăn rọ mõm, chờ đến buổi tối trở lại phòng giữ đồ lúc ngủ mới có thể cởi bỏ.
Thấy chủ nhân bận rộn ở phòng bếp, Norbert nhàm chán cũng dán lại, hai chân thon dài đặt bên cạnh bệ bếp, nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn Tư Việt làm việc.
"Mày không buồn ngủ sao?" Tư Việt bớt thời giờ liếc mắt nhìn Norbert một cái, cười hỏi nó nói.
Norbert thay đổi cái phương hướng nghiêng đầu, tròng mắt đen lúng liếng mở tròn xoe, xem như trả lời Tư Việt.
Tư Việt rửa dứa cho thêm một chút mối, tiện đà bắt đầu làm bột nhão rán nấm.
Anh ấy luôn đưa ra những dự đoán rất chính xác về mọi việc, ngay cả khi trộn bột cũng không ngoại lệ.
Ở trong tay Tư Việt, nấm chiên vừa không thừa lại bột, cũng sẽ không bị rơi nấm, hết thảy đều vừa tốt.
【 anh ấy thật sự rất biết nấu cơm, khống chế được tỉ lệ nấm và bột nhão thích hợp quá 】
【 nếu là tui, không nhiều bột nhão, thì lại rớt nấm, dù sao khẳng định sẽ lãng phí QAQ】
【 cái này tựa như làm vằn thắn, không phải dư lại nhân, chính là dư lại vỏ sủi cảo nhi 】
【 đúng vậy, tôi nấu sủi cảo nhiều năm như vậy, rất ít khi khống chế được lượng vỏ lẫn nhân sủi cảo vừa đủ 】
【 ha ha ha cho nên nói Tư tổng xác thật trâu 】
Thấy Tư Việt rời khỏi phòng ngủ, xuống lầu nấu cơm cho mình, Yến Cửu mới đầu xác thật nghe lời nằm trong ổ chăn chơi di động.
Chỉ là đợi trong chốc lát, cậu đột nhiên có chút muốn xuống lầu cùng Tư Việt, mặc kệ có thể giúp đỡ cũng tốt, hay lẳng lặng ngồiở bên cạnh nhìn hắn cũng tốt, tóm lại cậu muốn ở cùng Tư Việt.
Ngẫm nghĩ, cậu từ trên sô pha lấy chiếc áo khoác chòng bên ngoài tắm dài, kéo chặt vạt áo đi xuống lầu.
Nhẹ tay nhẹ chân đi tới bên cạnh bàn ăn, muốn trêu chọc Tư Việt một chút.
Tư Việt mới vừa lấy cơm từ trong nồi ra, đã phát hiện Yến Cửu đã ngồi ở bên cạnh bàn ăn, đang chống cằm nhìn mình.
Hắn cười ha ha mà bên thanh niên cạnh bàn, không chút bủn xỉn khen: "Cửu Cửu của chúng ta có mũi của chó con mà, cơm vừa mới xong, đã nghe được hương vị."
Yến Cửu tự xưng gia chủ nói một không hai, há có thể bị người ta coi thành động vật nhỏ để dỗ.
Nhưng nề hà Tư Việt cơm dứa chiên cùng nấu chiên trước mặt cậu thật sự quá thơm, khiến cậu căn bản không có thời gian đi phản bác, chỉ có thể ngước mắt trừng Tư Việtt cái, theo sau vội vàng cầm lấy chiếc đũa, ăn từng miếng từng miếng.
【 hu hu hu 《 Cửu Cửu của chúng ta có mũi của chó con》 cần phải ngọt như vậy không hả 】
【 ổng vẫn luôn coi Cửu Cửu thành bạn nhỏ để cưng chiều 】
【 cứu mạng! Sư huynh anh thật sự rất quá đáng! 】
【 hơn nửa đêm, cơm dứa chiên còn có nấm chiên?! Là muốn thèm chết ai hả? 】
【 dù sao tui đã bị thèm xỉu gòi 】
【 Tư tổng nấu cơm ngon quá, cách màn hình tôi đều ngửi được hương vị dứa chua chua ngọt ngọt】
【 còn có mùi của nấm hương chiên, lại rải thêm chút bột thì là...... Chèn ơi 】
【 ông có biết dứa cơm chiên thêm nấm chiên có sức quyến rũ lớn cỡ nào với một sinh viên không ? ! 】
【 may mắn thời gian còn sớm, tui có thể gọi một phần nấm chiên ăn cùng Cửu Cửu, nhưng nhưng cơm dứa chiên không có bán QAQ tui hận 】
【 muốn ăn cơm dứa chiên, bồ đầu tiên phải có một ông chồng nửa đêm hỏi bồ có đói bụng không, nguyện ý rời giường nấu cơm cho bồ á [ đầu chó ][ đầu chó ]】
***
Yến Cửu ăn xong cơm dứa chiên cùng nấm chiên do Tư Việt làm xong, nằm liệt trên sô pha phòng khách nghỉ ngơi.
Đã lâu không có không kiêng nể gì ăn nhiều đồ chiên như vậy, quả thực quá tốt đẹp.
Đầu bếp nhỏ quỷ kế đa đoan nhà cậu vẫn có chút trù nghệ ở trên người.
Yến Cửu nhắm mắt lại ở trong lòng tính toán, chốc lát nữa thích ý lên lầu tắm rửa, đợi Tư Việt tới mát xa vai cổ eo lưng cho cậu.
Thế cho nên hoàn toàn không biết phòng ngủ trên lầu đang ở phát sinh chuyện gì.
Ở trong cái nhà này, Mạt Mạt thường xuyên đặt bản thân cùng điểm với đầu với ba, lấy phương thức cạnh tranh tiến hành săn sóc chu đáo phục vụ Cửu Cửu cả ngày vất vả không thôi.
Sớm tại thời điểm nhìn thấy ba xuống lầu làm cơm dứa cho Cửu Cửu, Mạt Mạt cùng Norbert và Hayden nằm trên lầu cũng đã gấp đến độ xoay quanh, thậm chí còn để Norbert làm con mắt của mình trộm đến dưới lầu giúp, mình đi xem tiến độ của ba.
Nhưng mà Mạt Mạt đánh giá cao Norbert, đầu tiên không biết nói; tiếp theo...... Nó thành công bị kỹ năng chiên nấm của ba hấp dẫn toàn bộ lực chú ý, dẫn tới hoàn toàn quên mất nhiệm vụ mới bắt đầu.
Mạt Mạt cảm thấy cực kỳ thất vọng với Norbert!
Ba ỷ vào chính mình có vóc dáng cao, biết nấu cơm, dị nên dỗ Cửu Cửu đến vui vẻ như vậy, này kế tiếp Mạt Mạt phải làm thế nào cho phải nha.
Mạt Mạt không biết nấu cơm, cũng không có biện pháp ôm Cửu Cửu một đường trở lại phòng ngủ trên lầu, sự tình tốt đều ba làm xong, Mạt Mạt nhìn qua một chút đều không ưu tú!
Làm sao bây giờ? Mạt Mạt muốn làm thế nào mới có thể khiến Cửu Cửu vui vẻ đây?
Đúng rồi!
Đôi mắt Mạt Mạt đột nhiên sáng lên.
Cửu Cửu tắm rửa xong, nhất định sẽ dựa theo thói quen phía trước, đọc sách bố thích nhất!
Nghĩ vậy, Mạt Mạt "Lộc cộc" chạy đến bên rương hành lý nhỏ của mình, dưới sự trợ giúp của Hayden, thành công moi mở rương hành lý vốn không khép lại, nghiêm túc tìm kiếm.
May mắn lúc bé sếp hành lý, Mạt Mạt nhớ rõ lén cất sách Cửu Cửu thích vào rương hành lý của mình, bằng không Cửu Cửu nhất định sẽ siêu nhàm chán luôn!
Hayden cũng vươn một con chân, đi theo Mạt Mạt cùng nhau moi rương hành lý, thẳng đến nghe thấy Mạt Mạt vui vẻ nói: "Tìm được gòi ~ cảm ơn Hayden~"
"Gâu ~" Hayden vì chính mình có thể giúp được Mạt Mạt mà siêu hưng phấn, quẫy đuôi đi theo phía sau Mạt Mạt, cùng bé dịch dịch qua trái, dịch dịch qua phải, như đang chọn lựa một chỗ tốt.
【 bé Mạt đang tìm cái gì? 】
【 bộ dáng giống như rất thần bí hhh】
【 tui mơ hồ thấy được một chữ "cường"】
【??? 】
Vì để tìm kiếm góc độ Cửu Cửu cảm thấy kinh hỉ, Mạt Mạt ôm quyển sách này bận nửa ngày trong phòng ngủ, rốt cuộc lựa chọn được một vị trí làm mình vừa lòng nhất ——
Trên bàn cạnh giường ngủ đối diện với camera phía trên cửa phòng ngủ.
Bé vừa đặt sách ổn định, cửa phòng ngủ đã bị hai người Yến Cửu mới cơm nước xong, chuẩn bị lên lầu nghỉ ngơi đẩy ra.
Mạt Mạt kích động ôm lấy Norbert nhảy vào phòng dán dán cậu, tay ú thuận thế chỉ một tay ——
"Cửu Cửu ~ xem! Bố thích nhất á ~"
Mạt Mạt giống một nhân viên tiếp tân chuyên nghiệp, đem tầm mắt Yến Cửu và Tư Việt, cùng với khán giả toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp đều dẫn tới trên tủ đầu giường.
Đó là...... Bìa mặt kết cấu lớn mật, tên cực kỳ lộ gu ——
【 cường tình khóa ái: Quốc sư đại nhân trói tiên quân 】
!!!
Huyết áp Yến Cửu tiêu thăng, suýt nữa một hơi không đi lên xỉu ngay tại chỗ.
Lúc này xong rồi. Xẩu hổ quá.
【 oa nga (* ̄︶ ̄)】
【 Cửu Cửu mỗi ngày đều đổi mới nhận thức của tui với ảnh 】
【 văn học đam cổ cưỡng chế, không nghĩ tới Cửu Cửu thế nhưng thích cái này! 】
【 thì ra là Cửu Cửu thích yêu cưỡng chế ( khuôn mặt nhỏ đầy màu vàng.JPG ) 】
【 Tư tổng thiệt hạnh phúc [ đầu chó ][ đầu chó ]】
【 vì cái gì nói Tư tổng hạnh phúc nha? 】
【 bởi vì nếu Cửu Cửu thích tình yêu cưỡng chế, cho nên hai người bọn họ ở thời điểm nào đó phối hợp sẽ rất cao hắc hắc hắc 】
【 Cửu Cửu: Thế giới này đối xử với tôi quá tàn nhẫn 】
【 a a a nếu tiểu thuyết tình yêu cưỡng chế của tôi bị con trai lấy ra cho mọi người biết, tôi XP, tôi sợ sẽ xẩu hổ giận dữ đến chít chít 】
【 cười xỉu quá, sinh mệnh Cửu Cửu thật là không thôi, không ngừng tự hủy hhhhh】
【 bảo bối Mạt Mạt, hiện tại người xem cả nước đều biết đam mê của bố con】
【 Cửu Cửu: Để tôi chết đi, ngay hiện tại 】
Tác giả có lời muốn nói:
Yến tổng: Tôi vì bản thân có em trai như vậy, cảm thấy rất hổ thẹn.
Anh Thi: ( ngượng ngùng ) nói ra thật xấu hổ, tôi cũng thích xem
Yến tổng: Đây là tác phẩm của vị tác giả nào, tôi cảm thấy tôi cũng nên đọc một chút
Cửu Cửu, em Tư: o.O???