Mỹ Nhân Cá Mặn Bạo Hồng Ở Show Thiếu Nhi

Chương 112 : Nguyện vọng



Biên dịch : Yên Hy

【 a a a cầu xin ông trời ban cho tui một bạn trai như Tư Việt đi 】

【+1, yêm cũng muốn 】

【nếu tui có bạn trai như vậy, cùng ngày xác nhận quan hệ tui lập tức phải đi kết hôn, biến thành anh ấy thành chồng của tui 】

【 hu hu hu thiệt là cảm động, năm đó lúc ảnh ở bên Cửu Cửu, khẳng định cũng siêu cấp tôn trọng ý nguyện Cửu Cửu, tuyệt đối không phải kiểu nam Phổ Tân (*) 】

(*)普信男 : Phổ Tân Nam/ Common man, trong tiếng lóng trên Internet, dùng để chỉ một người đàn ông nói chung là bình thường nhưng vẫn rất tự tin. Thuật ngữ này xuất phát từ " Talk Show Season 3 ".

【hhhhh tôi cảm giác Cửu Cửu mới là tên nam Phổ Tân kia ( bushi ) 】

【 lễ phép: Bạn là Cửu Cửu sao? 】

【nếu tôi trưởng thành như Cửu Cửu, tôi khẳng định còn Phổ Tân hơn ( đương nhiên, tôi không phải nói Cửu Cửu Phổ Tân) 】

【 ha ha ha tôi cảm giác so sánh cùng Tư tổng, Cửu Cửu quả thực tựa như đứa ngốc, bị Tư tổng phúc hắc chọc xoay quanh, aaa ngọt xỉu 】

【 Tư tổng nguyện ý kiên nhẫn dỗ Cửu Cửu thế, cũng chứng minh Cửu Cửu thật sự rất tốt mà】

【 tui lun cảm thấy Tư Việt đối với Yến Cửu như vậy, có chút quá ủy khuất chính anh ấy......】

【 người ta là sinh hoạt vợ chồng son sinh hoạt lên quan gì đến anh , huống chi, Cửu Cửu có tốt hay không chỉ có Tư tổng rõ ràng nhất 】

【 đúng vậy, vẫn là câu nói kia, yêu thương lẫn nhau, huống hồ Tư tổng là thương nhân, anh ta không ngốc, nếu cân nhắc lợi hại rồi còn nguyện ý ở bên Cửu Cửu, đã đủ để chứng minh Cửu Cửu có bao nhiêu ưu tú được không 】

Tư Việt nhìn ra được Yến Cửu dường như cũng không muốn thực hiện hứa hẹn, nhưng hắn nếu dám đem mấy tấm này ra, cũng đã có biện pháp trị Yến Cửu.

"Cửu Cửu, hiện tại anh muốn sử dụng một tấm 'phiếu không tức giận', anh tin anh nhất định sẽ không cự tuyệt anh, rốt cuộc đây là thực hiện hứa hẹn đúng không?"

Hắn biết Yến Cửu yêu mặt mũi nhất, chỉ cần tiến hành "bắt cóc đạo đức", nhất định sẽ thành công.

Chỉ có điều tiền đề "người bắt cóc" cần phải là Tư Việt, người khác không được.

Ỷ vào Yến Cửu chuyên sủng độc nhất vô nhị với mình, thời điểm Tư Việt nói lời này, không hề có cảm thấy một tí xíu thẹn thùng, cũng không có nửa phần cảm thấy thẹn tâm vì "bắt cóc đạo đức" Yến Cửu.

Yến Cửu khoác chăn ngồi ở mép giường, không rên một tiếng nhìn hắn, như đang lựa chọn trong nội tâm.

Làm sao bây giờ?

Nếu đồng ý với Tư Việt, ở trước mặt phòng phát sóng trực tiếp trên trăm vạn khán giả hôn hắn, ôm hắn, nghe hắn dỗ dành mình như con nít, chẳng phải rất không có mặt mũi sao.

Nhưng nếu thật sự bác bỏ yêu cầu Tư Việt đưa ra, chính mình không phải thành một kẻ lừa đảo không tuân thủ lời hứa à?

"Cửu Cửu, anh giúp em che màn ảnh được không? Em có thể trộm gật đầu, chớp mắt cũng được, anh coi như em đồng ý."

Tư Việt nhìn qua như nói nhỏ với Yến Cửu, nhưng âm lượng lời này của hắn vừa vặn đủ để khán giả phòng phát sóng trực tiếp nghe được, không thể nghi ngờ càng làm người chứng kiến cảnh tượng này cảm thấy tim đập nhanh, hận không thể vọt tới hiện trường đi mặt đối mặt thưởng thức tương tác giữa hai người bọn họ.

Bị Tư Việt dỗ tới trình độ này rồi, Yến Cửu đương nhiên sẽ không tiếp tục vô cớ gây rối, dựa bậc thang leo xuống mà chớp chớp mắt.

...... Tuy rằng vẫn có chút không tình nguyện.

"Cảm ơn Cửu Cửu, giúp anh thành công trừ đi hai tiếng," Tư Việt ngồi vào mép giường, nhẹ nhàng nắm lấy tay Yến Cửu, cùng bỏ từ thứ hai, thứ ba trong tay cậu, "Hiện tại còn lại tám tiếng, nếu dùng hai phiếu này, là có thể trừ đi bốn tiếng."

Yến Cửu muốn cuộn ngón tay lên, không cho Tư Việt đem tờ giấy nhét vào trong tay mình, như vậy cậu có thể đủ tránh né khỏi thực hiện "Phiếu ôm một cái" cùng "Phiếu hôn hôn".

Nào biết Tư Việt giống như có thể chui vào trong lòng Yến Cửu nhìn trộm tâm tư của cậu, trước tiên giữ ngón trỏ tại khớp xương tay Yến Cửu, khiến cậu không thể khép ngón tay lại, chỉ có thể bị bắt nhận lấy động tác nhét giấy.

Yến Cửu trừng hắn một cái: "...... Anh đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước."

Cho dù dùng mấy tấm phiếu này, cậu nhiều lắm không tiếp tục tức giận với Tư Việt mà thôi...... Ôm ấp hôn hít? Tư Việt sợ đang nằm mơ.

Tư Việt đương nhiên sẽ không nghe lời cậu, đứng dậy, giang hai cánh tay với Yến Cửu: "Phiếu ôm một cái."

Yến Cửu nắm chặt quyền, cắn chặt răng hàm: "Anh khinh người quá đáng rồi, Tư Việt."

"Anh quen biết anh Yến hơn hai mươi năm, anh Yến luôn là người nhất ngôn cửu đỉnh," Tư Việt ngoảnh mặt làm ngơ, liên tục cho mang mũ cao cho hắn, "Chưa bao giờ nói không giữ lời."

Vô luận anh Yến, anh Chân hay là anh Cửu, chỉ cần hắn dùng tôn xưng tới gọi tên Cửu Cửu, đều sẽ nhận được kinh hỉ không tưởng.

Yến Cửu tức giận hít sâu một hơi.

Tư Việt hiểu Yến Cửu, thấy bộ dáng này của cậu, cũng lập tức biết đây là ngầm đồng ý động tác kế tiếp của mình.

"Cảm ơn anh Yến," Tư Việt tiến lên một bước ôm lấy Yến Cửu, đồng thời đem mặt để sát vào một ít, làm Yến Cửu chỉ cần nghiêng đầu, môi có thể đụng tới mặt mình, sau đó nói, "Phiếu hôn hôn."

Yến Cửu bị Tư Việt cường thế đặt tại nơi này, không còn cách nào khác, chỉ có thể mím môi quay đầu, nhanh chóng hôn Tư Việt một cái: "...... Được."

Tư Việt như cũ cười tủm tỉm nói cảm ơn cậu, cũng lễ phép hôn trả lại người trong lòng một chút: "Không tức giận, chúng ta có thể đi xuống lầu đút no bụng Cửu Cửu rồi chứ?"

【 không được, tôi thật sự phải bị ngọt sâu răng 】

【 thời điểm hai người bọn họ ở chung bầu không khí khiến chó độc thân sẽ cảm thấy hâm mộ chứ không cảm giác chính mình gặp cảm giác ngọt đến bi thương 】

【 quá thích xem xql nhão nhão dính dính 】

【 hai người bọn họ lại là xql lại là chồng chồng già ha ha ha 】

【 awsl (a tui đã chết) sao lại có thể ngọt như vậy a 】

【 tui không biết chính mình rốt cuộc muốn ghen tị Tư Việt hay muốn hâm mộ Cửu Cửu!!! 】

【 anh ta kêu anh Yến à, sư huynh giống như siêu rõ ràng Cửu Cửu thích dạng xưng hô gì】

【chiến sĩ thuần yêu thật sự xem không được này đó, sẽ bị ngọt chết 】

【 Tư Việt thật sự rất yêu Cửu Cửu 】

【 bọn họ ở bên nhau hơn hai mươi năm hu hu hu, "Phiếu hôn hôn" "Phiếu ôm một cái" "Phiếu không tức giận", đây là hành vi học sinh tiểu học yêu đương à !!! 】

【《 Anh quen biết anh Yến hơn hai mươi năm》 câu này nói thật nhẹ nhàng, chỉ là cả đời một người có thể có mấy lần 20 năm a 】

【 hu hu hu đúng vậy, bọn họ gần như cả nhân sinh đều ở bên nhau 】

*

Bởi vì đám người Yến Cửu làm bánh bao không thể ăn, nhân viên công tác tổ chương trình nhanh chóng bắt đầu dùng Plan B, trong sân biệt thự dựng một nồi to, hơn nữa dùng một bộ phận củi Tư Việt chặt tới nấu cơm, đồng thời một lần nữa sửa sang lại nguyên liệu nấu ăn, vì các khách quý hiện trường một lần nữa làm một bàn đồ ăn.

Kỳ thật tổ chương trình nguyên bản cũng không ôm chờ mong quá lớn với chuyện các vị khách làm bánh bao, cho nên mới trước tiên làm ra Plan B, hơn nữa có thể nhanh chóng làm cơm vậy, hiển nhiên đã sớm chuẩn bị tốt.

Chẳng qua vì chứng thực với mọi người bánh bao Cửu Cửu làm có thể ăn, Tư Việt từ trong phòng bếp cầm hai cái bánh bao lại đây, đặt ở trong chén chuẩn bị coi như món chính của mình.

Mạt Mạt khẩn trương nhìn ba nhà mình, thập phần lo lắng hắn luẩn quẩn trong lòng, tay ú trộm chọc chọc chân ba: "Ba ơi, đừng mà ~"

Bé tuy rằng một ngụm cũng chưa ăn, nhưng cũng không ảnh hưởng hiểu biết Yến Cửu, cùng với phán đoán bằng đâm sâu vào mắt.

Tư Việt cười sờ sờ đầu nhỏ bé con nhà mình: "Không sao đâu bé ngoan, ba cắn được."

không cắn được cũng phải cắn, Cửu Cửu phí tâm phí lực làm, cũng không thể cứ lãng phí như vậy.

Thấy Tư Việt thật sự tính toán ăn gạch, Đinh Tư Dận nháy mắt hoảng sợ mở to hai mắt nhìn: "Sư huynh, anh không cần thiết phải ngược đãi chính mình như vậy!"

Yến Cửu: "???"

Tư Việt bình tĩnh nói: "Không sao cả."

Kỳ thật hắn không nói với những người này ở đây, sớm tại thời điểm cao trung Cửu Cửu tạm nghỉ học ở nhà, liền tâm huyết dâng trào dựa theo video trên mạng làm bánh bao heo con.

Lần đó làm bánh bao còn cứng hơn hôm nay làm, nhưng hắn vẫn ngâm nước ăn sạch.

Cho nên hôm nay bánh bao này, so sánh cùng những cái bánh bao năm đó, thật là gặp sư phụ.

Không đáng nhắc đến.

Chỉ cần dán bên cạnh bánh bao chậm rãi cắn, tóm lại có thể ăn.

Loan Trì không đành lòng xem Tư Việt chà đạp chính mình như vậy, chủ động thay hắn nghĩ cách: "Tiểu Tư, nếu không cắt thành sợi...... Ngâm nước uống đi?"

Yến Cửu: "......"

Đinh Tư Dận lắc đầu, không tán đồng nói: "Này nếu muốn cắt ra, chỉ sợ phải dùng máy ép nước."

Yến Cửu: "......"

【 Tư tổng – đàn ông thật】

【 quá trâu bò, tôi cảm giác Tư tổng nếu thật sự có thể cắn được, hợp lực cắn của anh ta khả năng lợi hại hơn cả Hayden 】

【hhhhh quá mạo muội a, cậu thành công dùng một câu đắc tội hai người, a không phải, một người một chó 】

【 Tư tổng:??? Không tin 】

【Hayden:??? Không tin 】

【《cắt thành sợi ngâm nước uống》《 muốn cắt ra chỉ sợ phải dùng máy ép nước》 anh Trì và Tiểu Đinh, hai người đã đủ chưa hhh】

【 ha ha ha tàn nhẫn nhất chính là Tư tổng được hong? 《 Không sao đâu bé ngoan, ba cắn được 》】

【một công tốt, không riêng cường độ muốn cùng được, ngay cả hàm răng đều phải đao thương bất nhập ( bushi ) 】

【 ha ha ha ha ha cười xỉu mất, Tư tổng thật sự rất mạnh đó 】

【 so sánh với Tư tổng, ánh mắt Tiểu Đinh càng làm cho tui cảm thấy buồn cười hhh bộ dáng anh ấy giống như bộ nóng lòng muốn thử】

Đinh Tư Dận là người đầu thiết, thấy mặt Tư Việt không đổi sắc ăn bánh bao Yến Cửu làm, trong lòng khó tránh khỏi sinh ra điểm tò mò.

Có lẽ "hiện tượng Kỉ Hiểu Lam" phía trước là tình huống cực cá biệt nhỉ?

Nếu sư huynh có thể cắn được, anh ta hẳn là cũng có thể?

Nghĩ đến đây, Đinh Tư Dận cũng đi phòng bếp bắt cái bánh bao ra, trong ánh mắt tràn ngập sùng bái của Phoebe cùng Warren nhà mình, hé miệng, ném bánh bao tới bên miệng, trên dưới khép lại ——

"Kẽo kẹt!"

Thanh âm cọ xát gian nan từ giữa răng Đinh Tư Dận truyền đến, thế nên mặt anh chàng cũng lập tức trắng đi vài tone.

Mạnh Tử Duy cười phát run, nhưng vẫn không quên đẩy ly nước đến tầm tay Đinh Tư Dận, rồi sau đó tiếp tục run run bả vai cười không ngừng.

Đinh Tư Dận bỏ qua bánh bao, cầm lấy cái ly uống ngụm nước, mắt chứa đầy sống không còn gì luyến tiếc: "......Mấy ngày nữa tôi đi cùng Phoebe trồng răng giả."

Cái bánh bao này cùng phía trước không có bất luận thay đổi gì, ngược lại bởi vì vừa mới vẫn luôn lộ ở trong không khí, hơi nước xói mòn càng thêm nghiêm trọng, cũng càng cứng.

Phoebe không vui trừng mắt nhìn cha già nhà mình một cái, thở phì phì xoay đầu.

Đinh Tư Dận quay đầu lại nhìn thoáng qua tổng đạo diễn cười sắp tắt thở: "Nếu răng tôi trên chương trình bị bánh bao cộm rớt, có được tính là tai nạn lao động không?"

Tổng đạo diễn cười lau lau nước mắt, ném tay xuống trốn tránh trách nhiệm nói: "Chuyện này không liên quan đến tổ chương trình, cậu cứ đơn độc tìm Tiểu Yến đòi bồi thường ha ha ha ha ha......"

Yến Cửu: "......"

【《 cậu cứ đơn độc tìm Tiểu Yến đòi bồi thường》】

【 bánh bao Cửu Cửu bị lôi ra lặp lại quất xác 】

【hhhhh không được, tui mẹ nó cười chết rồi, Đinh Tư Dận vì cái gì nhớ ăn không nhớ đánh dị nha ha ha ha 】

【 thấy anh Mạnh cười đến thuần thục như vậy, liền biết trong nhà Tiểu Đinh làm chuyện ngu xuẩn không hề ít】

【 nếu cho Cửu Cửu cơ hội lựa chọn một lần nữa, anh ấy khẳng định sẽ không lựa chọn lại ôm việc hấp bánh bao hhh 】

【 thôi, hiện tại có thể nhìn ra được lực cắn của Tư tổng mãnh liệt cỡ nào 】

【 hôm nay qua đi, trên người Tư tổng lại nhiều thêm một nhãn dán —— bá tổng lực cắn tuyệt hảo】

【 ha ha ha trời cao quả nhiên công bằng, cho Cửu Cửu mỹ mạo, lại cho cậu hoàn toàn mất đi trù nghệ 】

【 anh Yến anh thấy chưa, bọn họ đều chê cười anh, chỉ có em đau lòng anh giai hoy~】

【Quý danh Tư Việt nói chuyện! 】

***

Mùa đông trời tối mau, cơm trưa ăn xong không bao lâu, sắc trời bên ngoài đã chậm rãi tối sầm xuống.

Vài người tổ đạo diễn nghiên cứu một hồi, quyết định đẩy thời gian lửa trại lên trên trước.

Chạng vạng lấp lánh vô số ánh sao, cùng với lửa trại ấm đỏ, càng lãng mạn hơn giữa buổi đêm đen nhanh lẻ loi một thốc lửa.

Nhìn thấy trong sân biệt thự đã dựng một đống lửa cao, dáng vẻ như chuẩn bị đốt lửa bộ, thôn dân thôn Hiểu Lương sớm ăn xong cơm chiều rồi sôi nổi dựa sát lại đây, cười ha ha đứng ở ngoài cửa chờ tiệc lửa trại tối bắt đầu.

Phần lớn bọn họ người đều ăn hai bữa, bởi vậy ăn xong cơm chiều rồi thì ra ngoài tản bộ, đến nhà hàng xóm đánh bài vân vân, hôm nay gặp phải đài truyền hình quay phim, mọi người tự nhiên sẽ thò qua xem có gì mới mẻ.

Hiện giờ thời đại này, rất có ít người còn có thể trong thành thị nhìn thấy lửa trại, mặc dù thôn Hiểu Lương dựa núi gần sông, cũng bởi vì người trẻ tuổi trong thôn đều bỏ đi, mất đi sức sống thanh xuân.

Nhân viên công tác tay chân lanh lẹ nhóm xong lửa, nhanh rút khỏi màn ảnh, đem sân khấu để lại cho tổng đạo diễn.

"Chào buổi tối tất cả mọi người ~ nhìn xem lửa trại nhân viên công tác chuẩn bị cho chúng ta, có phải cảm thấy rất ngạc nhiên không?" Tổng đạo diễn nghiêng người, để mọi người đều có thể nhìn đến lửa trại phía sau ông, cao giọng nói, "Bởi vì kỳ tiếp theo chính là kỳ cuối cùng của 《 Xuất Phát Thôi Bảo Bối》......"

Nói tới đây, tổng đạo diễn còn có chút nghẹn ngào.

Thời điểm mới từ tay Nhậm Trát tiếp nhận chương trình này, tổng đạo diễn đã biết đây là hạng mục khó giải quyết nhưng đầy hấp dẫn.

Nếu làm tốt, thăng chức tăng lương chờ đợi ông; nhưng nếu làm không tốt, sẽ tạo thành ảnh hưởng tương đối lớn đến sự nghiệp của ông sau này.

Huống chi, có Nhậm Trát làm ra chuyện đó, chương trình 《 Xuất Phát Thôi Bảo Bối》này không thể nghi ngờ sẽ bị càng nhiều người nhìn chằm chằm tìm chỗ xấu, muốn làm tốt tự nhiên khó càng thêm khó.

Nhưng không nghĩ tới, chính là khi ông tiếp xúc qua lại phát hiện, cho dù là nhóm cha hay à các bảo bối, đều dễ ở chung ngoài dự đoán mọi người, đặc biệt là Yến Cửu, căn bản không giống táo bạo ương ngạnh như miêu tả từ lời đồn, thậm chí còn thân thiện lễ phép, khoan dung độ lượng.

Trước tiên dùng buổi lửa trại này làm quà sắp chia tay mọi người không thể tốt hơn.

Trải qua mấy ngày quan sát, tổng đạo diễn nhìn ra được Phàn Tinh ngồi bên người Hạ Vân Sanh có mục đích của mình, bởi vậy vui mừng qua đi, ông theo bản năng đưa ánh mắt về phía Cận Quang cô độc một mình.

Vốn tưởng rằng Cận Quang sẽ cảm thấy cô đơn, không nghĩ tới mới nhìn vừa đối diện, tổng đạo diễn đã thấy Cận Quang cười vẫy vẫy tay với ông, ý bảo ông hoàn toàn không cần để ý mình, cứ việc dựa theo kế hoạch trước đó để làm chương trình.

Tổng đạo diễn nhẹ nhàng thở ra.

"Mọi người có thể coi nhóm lửa trại này thành một ngọn nến ước nguyện thật lớn," tổng đạo diễn nói, còn dùng tay khoa tay múa chân một chút hình dạng lửa trại, cười nói, "Nói lên ý kiến ​​hoặc đề xuất với người nhà...... Cùng với nguyện vọng của chính mình nói với lửa trại, tranh thủ tại kỳ này...... Cũng chính là kỳ cuối cùng nhận được thỏa mãn! Mọi người cảm thấy thế nào?!"

Ngoài sân người xem náo nhiệt vỗ tay hoan hô, kéo theocác bạn nhỏ mặt mờ mịt ngồi trong lòng người lớn cũng vỗ tay bắt đầu ước nguyện——

"Dạ được dạ được ~"

"Cháu có ba nguyện vọng ~"

"Hắc hắc, em chỉ có một nguyện vọng thui ~"

"Hy vọng ba có thể đừng cho con học dương cầm nữa ~"

Thấy tình cảnh vậy, tổng đạo diễn liền phân phó trợ lý đạo diễn mở cửa ra sân ra, để người bên ngoài

sẵn sàng tiếp xúc gần với các minh tinh bước vào, để cảnh tượng càng náo nhiệt một chút.

Trừ bỏ làm tấm biển vàng lưu lượng hấp dẫn ở ngoài, Đinh Tư Dận vẫn là công cụ do chính giám đốc đài truyền hình Phù Vân chỉ định.

Nghe được tổng đạo diễn cue tới, anh ta đã biết nên đến phiên mình biểu diễn trên sân khấu.

"Anh Cận trước nói đi," Đinh Tư Dận vẫy tay với Cận Quang trong lòng ngực Anh Đào, cười nói, "Bởi vì tôi phát hiện chị Anh Đào giống như có chuyện muốn nói."

Anh Đào kỳ thật có chút thẹn thùng, nhưng nghe thấy chú Tiểu Đinh kêu mình "chị Anh Đào", tức khắc áp lực trong lòng cô bé tiêu tán vô tung, dũng cảm nắm tay ba nói với màn ảnh: "Ba tốt lắm ~ con kiến nghị hãy vui vẻ hơn ~ còn hy vọng...... Hy vọng ba có thể không cần cho con học dương cầm ~"

Cận Quang bật cười sờ đầu Anh Đào: "Được, ba sẽ vui vẻ hơn, còn về việc đi học dương cầm, ngay từ đầu ba tính không ép con, Anh Đào nhà chúng ta không thích, thì không cần cố học nữa, vì nguyện vọng lớn nhất của ba chính là Anh Đào nhà chúng ta luôn vui vẻ ~"

Anh Đào vui sướng ôm lấy cánh tay Cận Quang: "Cảm ơn ba ạ~"

【hhh Đinh Tư Dận thật sự chọc tui cười xỉu á, sao ổng còn nhớ rõ cái biệt danh "chị Anh Đào" này chứ 】

【 Dị nên mới nói, EQ Tiểu Đinh thật sự rất cao, rất biết hóa giải không khí xấu hổ trong sân】

【 Anh Đào nói kiến nghị ba vui vẻ hơn, là bởi vì cảm xúc thầy Cận mỗi ngày đều rất suy sút, ảnh hưởng đến con à? 】

【 thầy Cận vốn dĩ gặp người không tốt, bị tra nam đùa bỡn cảm tình 】

【 anh ấy thật sự rất đáng thương, hơn nữa lúc trước không có gặp được người bạn giống Cửu Cửu giúp anh ấy thoát khỏi biển khổ 】

【 đúng vậy, hết thảy đều tự ảnh chịu đựng, hiện giờ kiên cường như vậy, quả thực không dễ dàng 】

【 chẳng lẽ mọi người không có phát hiện thầy Cận đã được công ty của ảnh hậu Yến ký rồi sao? 】

【 a a a a?! Thật sự à?! 】

【 trời mé, tôi vừa mới đi tra thử, là thật! Khẳng định là Cửu Cửu giúp thầy Cận hu hu hu 】

【Cửu Cửu của tui chính là thiên sứ [ khóc lớn ]】

"Nếu anh Cận đồng ý cho chị Anh Đào dừng học dương cầm con bé không thích, vậy tôi cũng đồng ý cho Warren dừng học đàn violon thằng bé không thích thôi......" Nếu Đinh Tư Dận đã nhận trọng trách sinh động không khí, thì sẽ không làm tình huống bị đình trệ, cười nhìn Warren một cái, "Cho nên con phải nghĩ nguyện vọng lần nữa đi."

Warren đối với hành vi bố có thể nhìn thấu nội tâm cậu nhóc cảm thấy thập phần kinh ngạc cảm thán, vừa xấu hổ lại vừa tức giận, một đầu chui lại trong lòng ba không chịu ra.

Đinh Tư Dận cười cười, mở miệng cue tổ tiếp theo trả lời câu hỏi Hạ Vân Sanh cùng Khâu Khâu: "Nguyện vọng của bảo bối Khâu là gì nào? Lại có kiến nghị gì với ba không ?"

Anh ta biết Khâu Khâu ngoan ngoãn hiểu chuyện, sẽ trực tiếp lược rớt câu hỏi "kiến nghị".

Khâu Khâu ôm Thán Thán đã ngủ rồi, rũ đầu nhỏ giọng nói: "Cháu hy vọng ba trở nên vui vẻ hơnmột chút...... Nguyện vọng lớn nhất của cháu cũng là ba sẽ vui vẻ......"

Nghe xong Khâu Khâu nói, không khí hiện trường tức khắc thay đổi.

Yến Cửu bị lời nói đầy chân thành tha thiết này của Khâu Khâu làm hốc mắt hơi nóng lên, được Mạt Mạt luôn dán bên cạnh phát hiện, dùng tay mập nhẹ nhàng cọ chỗ đuôi mắt cậu, nhỏ giọng nói bên tai cậu: "Cửu Cửu đừng có đậu đậu vàng mà ~"

Tư Việt kéo người tiến lại trong ngực, bàn tay đủ để bao lại cả khuôn mặt Yến Cửu nhẹ nhàng dừng phía trên mi Yến Cửu, không đụng tới mắt kính cậu, tận khả năng bảo toàn Yến Cửu không muốn bị rơi nước mắt rớt mặt mũi trước màn ảnh.

Tô Cẩn Giai cùng Mạnh Tử Duy ngồi đối diện, trong mắt ẩn ẩn nước mắt.

Bọn họ cũng đều biết trước đó Hạ Vân Sanh trải qua gì, lúc này một lần nữa nhớ lại tới, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy đau lòng.

Cận Quang đồng bệnh tương liên với Hạ Vân Sanh trực tiếp nghiêng đầu đi lau nước mắt, chỉ có điều không phát ra tiếng khiến mọi người chú ý.

Hạ Vân Sanh nhịn xuống nước mắt, gian nan há miệng thở dốc, ôm chặt Khâu Khâu: "...... Bảo bối, ba rất vui vẻ, ba có thể ở bên con, vẫn luôn đều rất vui vẻ......"

【 hu hu hu bảo bối Khâu Khâu ngoan quá, Vân Sanh giống như sắp khóc rồi, anh ấy đang nỗ lực chịu đựng 】

【 bảo bối Khâu Khâu hiểu được ba đã vất vả cỡ nào luôn】

【 may mắn có Cửu Cửu giúp Vân Sanh, thậm chí còn ở phim trường giúp Vân Sanh xé Uông Hạo Nguyên 】

【 đúng vậy, bằng không căn bản không biết Vân Sanh còn phải ngụp lặn trong nơi đầy hắc ám này bao lâu nữa 】

【 sao tui cảm giác Phàn Tinh muốn ôm thầy Hạ một chút ha ha ha 】

【 Tiểu Phàn rất ấm áp đó, Vân Sanh đều sắp khóc, ôm một chút, an ủi một chút cũng bình thường mà 】

【 đúng rồi, huống chi bọn họ mấy ngày nay đều đóng phim cạnh nhau, không có gì ghê gớm 】

【 đệch! Tiểu Phàn thế mà thật sự duỗi tay ôm bả vai Vân Sanh?! 】

Đến phiên Loan Trì, anh ta vội vàng mở miệng trịnh trọng cường điệu: "Tôi chưa có bất cứ điều bất mãn gì."

Nói giỡn, anh ta nào dám nói bất luận nói bậy gì với Tô Cẩn Giai, trừ phi không muốn sống nữa.

"Đạo diễn đã nói, nếu không có ý kiến, thì nói ra nguyện vọng bản thân, chẳng lẽ đến một nguyện vọng đều không có......" Nghe xong, Tô Cẩn Giai cười như không cười nhắc nhở, "Hay là hoảng hốt đến mức câu hỏi cũng không nghe rõ nữa ?"

Loan Trì nuốt nước miếng, toàn bộ ngây ngốc.

【 khí tràng chị Tô upupup! 】

【 ha ha ha ha ha anh Trì ngốc luôn rồi 】

【 Anh Trì: Tôi cũng không nghĩ tới cô ấy có thể nhìn thấu nội tâm của mình 】

Đinh Tư Dận trước sau luôn thay đổi qua lại giữa vai người chơi và người dẫn chương trình, đến phiên chính mình, cũng vẫn tràn ngập sắc thái hài kịch tới một đoạn lời dạo đầu: "Kế tiếp cho mời một nhà Đinh Tư Dận!"

Mạnh Tử Duy luôn càm ràm Đinh Tư Dận trước nay đều không nhu nhược: "Tôi hy vọng mỗi ngày anh ấy có thể cho tôi nghỉ ngơi sớm một chút, đừng kéo tôi chơi game; ở trong nhà lúc ăn cơm đừng chép miệng, đương nhiên tôi thừa nhận đã chỉnh anh ấy rất nhiều lần, nhưng còn cần nỗ lực; còn có......"

Đinh Tư Dận trực tiếp bắt tay vòng đến sau thắt lưng Mạnh Tử Duy, lướt qua lại, đồng thời tiện tay tắt micro: "...... Vợ ơi, vậy đủ rồi em, đừng nói nữa, chừa cho anh chút mặt mũi."

Không nghĩ tới anh chàng phòng được Mạnh Tử Duy, lại không phòng được Phoebe cùng Warren nhà mình.

Thừa dịp bố còn đang thuyết phục ba, Phoebe nhe hàm răng chỉ còn một chiếc răng cửa cười với màn ảnh: "Hy vọng bố đừng lại cãi nhau với Chậm Chậm nữa ~ đừng lại bắt con và Warren mỗi ngày rất sớm rất sớm đã rời giường đến phòng gym cùng nhau rèn luyện thân thể ~ đừng......"

Warren chờ không kịp, trực tiếp đánh gãy Phoebe, cướp lời: "Đừng lại cởi vớ của mình ném sang phòng bắt con giặt!"

Đinh Tư Dận: "......"

Cái giới này anh ta thật sự không thể lăn lộn được nữa.

【 ha ha ha công chúa Phoebe của tui, vì cái gì trong một đêm chỉ còn một chiếc răng cửa 】

【 chẳng qua phải nói rằng, vẫn thật xinh đẹp [ tình yêu ][ tình yêu ]】

【Warren ở chuyện hủy thanh danh cha già mình, thật là hao tổn tâm huyết a hhh】

【 anh Mạnh, anh nói trò chơi, cùng với trò chơi tui nghĩ đến, rốt cuộc có phải cùng một cái không? 】

【 Tiểu Đinh còn trẻ, về sau có anh Mạnh chịu hhh】

【 Tử Duy, ngày lành của anh còn ở phía sau đó 】

【 a a a a kế tiếp chính là một nhà Cửu Cửu, toy thật chờ mong!!! 】

【 tui vì sao sẽ có một loại dự cảm Tư tổng sắp sửa đâm sau lưng Cửu Cửu】

【 nhà tiên tri hư hư thực thực, đao trước】

Tư Việt rõ ràng chính mình hai ngày này đã tiến hành quá nhiều lần khiêu khích với Yến Cửu rồi, từ chủ động mang theo Norbert cùng Hayden xuất hiện ở chương trình, lại nhận bánh bao vỏ sò của cậu ấy thành rìu, cuối cùng đến tự tiện lấy ra "phiếu hôn hôn" và "phiếu ôm một cái" khiến thực hiện hứa hẹn Yến Cửu, từng việc đều gom thành "tội chết".

Nếu đã vô lực xoay chuyển trời đất, chi bằng đem tất cả lời trong lòng đều nói ra, có lẽ còn có thể giành được một đường sống, mặc dù không có, cũng "chết" không uổng.

Mạt Mạt đương nhiên không biết trong lòng hai cha già nhà mình nghĩ gì, bé chỉ biết đến phiên mình nói ra mong đợi với Cửu Cửu và ba.

"Hy vọng Cửu Cửu không gơi đậu đậu vàng, khỏe mạnh ~ hy vọng ba có thể đừng bắt nạt Cửu Cửu ~"

!!!

Nghe vậy, Yến Cửu nháy mắt thất sắc, muốn ngăn cản lại trước khi quá muộn.

Cậu chỉ có thể xấu hổ vô lực làm sáng tỏ: "...... Ý của Mạt Mạt đang, hai người tôi cùng Tư Việt sẽ ở trong nhà đánh quyền đánh linh tinh, có đôi khi tôi bị thua, Mạt Mạt khả năng sẽ cảm thấy ba nó đang bắt nạt tôi......"

Mọi người, ai có thể tin được, chính cậu cũng không tin.

Quả nhiên, Đinh Tư Dận không chút lưu tình vạch trần nói dối của cậu, cũng vừa châm chọc: "Yến Tử, chính cậu nghe một chút những lời này có ai tin tưởng sao?"

Yến Cửu: "......"

Đinh Tư Dận vươn tay, làm người quay phim đi theo chỉ tay của mình, kéo màn ảnh lại gần người cuối cùng——

Toàn bộ trong sân chỉ còn Tư Việt không nói gì.

"Phía dưới cho mời sư huynh tới trình bày một chút ý kiến hoặc kiến nghị với thành viên gia đình, cùng với, nguyện vọng của chính mình!" Đinh Tư Dận vui mừng như một MC.

Mọi người không hẹn mà cùng đem ánh mắt chuyển qua trên người hắn, chờ đợi Tư Việt chỉ tưởng tượng một chút đã biết nhất định không giống người thường lên tiếng.

Yến Cửu cong chân dài, tùy ý ngồi vào chiếc niệm Tư Việt đã dọn trước cho cậu, nghiêng đầu cười ngâm ngâm chờ Tư Việt đưa ra "Ý kiến" hoặc "Kiến nghị" với mình.

Trước khi mở miệng, Tư Việt quay đầu, ánh mắt ôn nhu lưu luyến nhẹ nhàng chậm chạp bám vào trên mặt Yến Cửu.

Dưới dải ngân hà xán lạn mềm mại rực rỡ lấp lánh, lửa trại hừng hực thiêu đốt keng keng rung động.

Mộng ảo đan chéo cùng chân thật, hắn suýt nữa mất đi người yêu thương bên cạnh này.

Dùng tầm mắt tinh tế miêu tả một lần hình dáng Yến Cửu, Tư Việt nhẹ nhàng mở miệng:

"Em ấy còn thiếu tôi một buổi hôn lễ."

Yến Cửu: "???"

Mọi người: "???"

【 chết tiệt, Tư tổng quả nhiên gả vào hào môn ha ha ha 】

【 Cửu Cửu:??? 】

【 Tư Việt được lắm, được lắm! ( quỳ xuống đất gào rống ) 】

【 ha ha ha cái hành động này của Tư tổng rất khó không cho tui nghĩ đến bốn chữ "Ba quý nhờ con"】

【 quả thực quá chuẩn CMNR xác hhhhh】

【 Cửu Cửu: Đúng đúng đúng, cứ vậy tuyên truyền tôi 】

【 rõ ràng con đã sinh rồi, nên phải làm sáng tỏ mười mấy năm cũng lên rồi, hai người bọn họ vì cái gì còn trong sáng vậy chứ ( khóc lớn ) 】

【 Tư tổng: Lúc này đây, tôi muốn đoạt lại hết thảy, bao gồm danh phận! 】

【 ảnh từ đầu đến cuối đều nhớ thương danh phận của chính mình】

【chiến sĩ thuần yêu máu chảy đến chết 】

【 làm nũng hạ cổ đòi hôn hôn, mà không cho danh phận thì không yên tâm 】

Tác giả có lời muốn nói:

Cửu Cửu: ( nghi hoặc ) sao đột nhiên nói cái này?

Em Tư: ( vô tội ) không thể sao?

Anh Thi: ( không thể nhịn được nữa ) não yêu đương đáng chết! Nhìn không được nữa! Tôi tự mình đi Nam Phi!

Yến tổng: ( thu thập tay nải ) tôi đi cùng em

Cửu Cửu, Em Tư: ( nghiến răng nghiến lợi ) não yêu đương đáng chết!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv