Mưu Kế Thứ aNữ

Chương 8: TIẾT LỘ CỐT TRUYỆN



Trưởng tỷ nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, đáy mắt tràn đầy đau khổ: "Nhiều năm qua, tỷ tỷ vẫn luôn cảm thấy cái c.h.ế.t năm đó của muội rất kỳ lạ, muội nói cho tỷ tỷ biết, rốt cuộc muội c.h.ế.t như thế nào."

Ta cắn răng, căm hận nói: "Muội là bởi vì nhìn thấy Thẩm Vận Chi tư hội với An Vương trong phủ, bị bọn họ phát hiện, sau đó bị An Vương tự tay nhấn c.h.ế.t trong hồ sen sau vườn.

Tỷ tỷ, tỷ đừng gả cho An Vương được không.

Chuyện năm đó của tỷ và An Vương, căn bản là do hai mẹ con kia bày mưu tính kế, mục đích chính là để cướp đi vị trí Thái tử phi của tỷ.

Thái tử điện hạ cũng là vì cứu tỷ, bị bọn họ uy h.i.ế.p mới chết.

Như Nhi muốn bảo vệ tỷ tỷ và di nương, không muốn để chuyện kiếp trước xảy ra nữa!"

Là một fan nguyên tác + xuyên việt cẩu, ta điên cuồng tiết lộ cốt truyện.

Quả nhiên khiến trưởng tỷ hạ quyết tâm, sớm ngày mang theo của hồi môn của đích mẫu đi lấy chồng, một đồng cũng không để cho lão cha, Giang Ấu Vi và Thẩm Vận Chi chiếm tiện nghi.

Hôn sự của trưởng tỷ và Nam Cung Lăng như nước chảy thành sông.

Là nữ nhi duy nhất đời này của phủ Hằng thân vương, nàng ấy có ba cậu, tám anh họ, hơn nữa người nào cũng địa vị cao cả.

Môn đăng hộ đối, mới xứng đôi vừa lứa.

Còn tên Nam Cung Tuân kia, vì chuyện lần trước bị Hoàng đế mắng cho một trận, bị bãi chức, đuổi đi hoàng lăng thủ hiếu.

Lão cha cặn bã và Giang Ấu Vi không biết đang âm mưu chuyện gì, thế mà chủ động quay về, chỉ nói nữ nhi xuất giá, ông ta là cha không thể không quản.

Tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện đón Giang Ấu Vi và mẹ con Thẩm Vận Chi vào phủ.



Trưởng tỷ sắp đại hôn, nếu lão cha cặn bã không muốn chết, trưởng tỷ tự nhiên không có lý do gì động đến ong ta.

Huống chi hôn sự vội vàng, vốn đã có một đống việc.

May mà Nam Cung Lăng chu đáo, sớm đã phái người từ trong cung đến giúp đỡ, một hai tháng, cũng chuẩn bị tạm ổn.

Còn ta, vì có công tác hợp hôn sự của trưởng tỷ và Nam Cung Lăng, trên dưới trong phủ đều đối xử với ta rất tốt.

Ngoại trừ việc ta phải giữ hiếu cho Đoan Dương Quận chúa, ăn uống thanh đạm, ăn mặc giản dị, kỳ thực cuộc sống vẫn rất tốt đẹp.

Hôm đó ta ở Phật đường tụng kinh cho Đoan Dương Quận chúa xong, mang theo điểm tâm muốn đi thăm Lâm di nương, từ xa thế mà lại nhìn thấy lão cha cặn bã lén lút lẻn vào phòng Lâm di nương.

Trong phòng rất nhanh liền truyền ra tiếng nói phẫn uất của Lâm di nương:

"Đây đều là Quận chúa lúc còn sống ban thưởng cho thiếp, là để dành cho Như Nhi sau này làm của hồi môn, Bá gia bây giờ ngay cả tiền riêng của thiếp thân và của hồi môn của nữ nhi cũng muốn lấy đi sao?"

Lão cha cặn bã một câu "Nguyệt Nương" hai câu "Nguyệt Nương" dỗ dành: "Nguyệt Nương, ta cũng là bất đắc dĩ mới nghĩ ra hạ sách này.

Lòng người đều là thịt, nàng cũng là người có con gái, nàng nhẫn tâm nhìn Vi Nương cùng con gái của nàng ta chịu đói chịu rét sao?

Nàng hãy nể mặt ta..."

Ta vừa nghe, lập tức hiểu ra.

Ta nói lão cha cặn bã gần đây sao lại an phận thủ thường như vậy, có chút không giống hắn, hóa ra là muốn thừa dịp trưởng tỷ bận rộn chuyện hôn sự, lén lút ăn trộm?

Thược Dược, nha hoàn bên cạnh ta là do Đoan Dương Quận chúa đích thân dạy dỗ, là chị em ruột với Hải Đường, làm việc rất đắc lực.



Thấy ta ra hiệu với mình, nàng ấy liền nhanh chóng hiểu ý, quay người chạy đi gọi người.

Ta lén lút nghe, càng nghe càng cảm thấy lão cha cặn bã người này thật sự quá đáng đến cực điểm.

May mà Lâm di nương tuy là thiếp thất của hắn, nhưng trong lòng căn bản không ủng hộ hắn.

Nghe vậy cười lạnh nói: "Hầu gia muốn nuôi ngoại thất, thì nên dùng tiền của mình mà nuôi, tính toán tiền của hồi môn của thiếp thất và nữ nhi là sao?

Như Nhi không giống như Đại tiểu thư, có ngoại tổ gia chống lưng, cũng không có hôn sự tốt như Thái tử điện hạ, cha nàng ta lại là người không đáng tin cậy, chỉ có ta là di nương, phải sớm tính toán cho nó."

Lão cha cặn bã nghe được lời của Lâm di nương, không giả vờ được nữa, vẻ mặt cũng trở nên méo mó:

"Ngươi! Ngươi là tiện nhân này, ngươi có đưa hay không?

Ngày xưa lúc Quận chúa còn sống, ta cái gì cũng phải nhìn sắc mặt bà ta, bây giờ bà ta không còn nữa, còn phải nghe ngươi giáo huấn?

Biết điều thì mau đưa tiền ra, nếu không đừng trách ta tùy tiện kéo Như Nhi ra ngoài gả cho tên ăn mày! Đồ tể!

Xem lúc đó ngươi khóc thế nào!

Nó cũng đâu có làm thân thích của Hoàng đế, ta là cha nó, chẳng lẽ ta muốn làm gì thì làm sao?"

Lâm di nương bị lời nói của hắn làm cho run rẩy, hai tay ôm chặt lấy hộp đựng tiền.

"Hôm nay ngươi nói gì, ta cũng sẽ không đưa tiền cho ngươi!"

Lão cha cặn bã thấy Lâm di nương không đưa, thế mà còn muốn động thủ cướp.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv