“Nào nào, Mục Vỹ à, ta vừa nhìn đã biết ngay ngươi là một người tài giỏi, có cốt cách, thiên bẩm mạnh mẽ, chắc chắn sẽ là một hạt giống tốt trong lĩnh vực luyện đan. Nào, để ta dẫn ngươi ra sau đại điện, rồi chúng ta vừa uống trà vừa đàm đạo, chứ mấy chuyện nam nữ là vụn vặt ấy mà .. "
Thấy một già một trẻ sóng vai nhau rời đi, Bạch Đồ Gian nghiến răng nghiến lợi.
Không ngờ người mà Chu béo kiếm bừa về lại là một thiên tài.
Nhưng hắn có phải là thiên tài thật hay không thì cô ta không rõ, nhưng cô ta tin Xà Tôn sẽ có nhận định chính xác nhờ kiến thức và tài năng của mình.
Dù Xà Tôn là người háo sắc nhất Thiên Kiếm Sơn, nhưng y không hề hồ đồ, thậm chí còn vô cùng sáng suốt.
Y ưng ý Mục Vỹ thì chắc chắn Mục Vỹ có điểm tốt gì đó mà cô ta không phát hiện ra.
Bạch Đồ Gian quyết định khi về phải hỏi kỹ lại Chu Kiệt, tên béo chết tiệt này số hên thật, vớ bừa một người về cũng trúng ngay thiên tài.
Lúc này, Mục Vỹ và Xà Tôn đang ngồi đối diện nhau sau đại điện trên núi của Xà Tôn.
“Ngươi là ai?"
Xà Tôn đã gỡ bỏ vẻ đùa cợt của ban nãy, thay vào đó bình thản nói: "Tất cả những kiến thức ngươi vừa nói, ta đều biết hết. Song, không một ai ở tiểu thế giới Tam Thiên này biết cả, sao ngươi lại biết?"
"Vì ta không phải người của tiểu thế giới Tam Thiên!”
Mục Vỹ mỉm cười nói: "Ta đến từ Thiên Vận Đại Lục!"
Nghe thấy vậy, Xà Tôn đầy vẻ hồ nghi nhìn Mục Vỹ.
"Ngươi tìm ta rốt cuộc vì chuyện gì?"
“Ta đã nói rồi, thận ông có vấn đề nên cần chữa trị, nếu không ông cứ suốt ngày tiêu hao sức lực để giao hoan với phụ nữ thế này, sớm muộn gì công pháp mà ông tu luyện cũng bị mất sạch!"
"Tiểu tử thối, ngươi không nghĩ là mình biết nhiều chuyện quá rồi à?"
"Bình thường mà!"
"Ta toàn biết những điểm trí mạng nhất của ông, vì thế ông không thể giết ta, vì ta có cách để giúp ông giải quyết vấn đề!"
"Nếu ta không nham thì ông đang tu luyen một môn công pháp song tu hợp hoan, nhưng kiểu tu luyện này cần cả hai bên cùng hợp tác mới được. Còn các nữ đệ tử mà ông tìm chỉ kết hợp cùng ông vì có chuyện nhờ vả thôi, chứ không giúp ông nâng cao uy lực công pháp được".
“Thậm chí vì thế mà võ kỹ công pháp của ông còn dần bị hạn chế, gây tổn hại cho tu vi của ông. Ông định dùng đan dược để duy trì phong độ, nhưng tiếc là ông tính sai rồi".
“Có phải thấy sợ rồi không?"
Nghe Mục Vỹ nói thẳng ra như vậy, Xà Tôn tái mặt.
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
"Mục Vỹ!"
Mục Vỹ thành thật nói: "Ta là Mục Vỹ, đến từ Thiên Vận Đại Lục, chứ không phải gian tế của thế lực nào cả. Nếu ông không tin ta thì thôi, nhưng nếu tin thì ta bảo đảm ông có thể trở thành thầy luyện thánh đan".
"Sao cơ?"
Nghe thấy vậy, Xà Tôn nhìn thẳng vào Mục Vỹ
Trực giác của y mách bảo, Mục Vỹ này chắc chắn không tầm thường.
"Ông yên tâm, ta đến Thiên Kiếm Sơn này là chuyện ngoài ý muốn thôi, chứ không có ý đồ gì đâu. Ta muốn bám vào ông là bởi ông có địa vị rất cao ở đây, hơn nữa ta còn có thể giúp ông!"
"Ngươi tốt thế à!"
“Nếu ông không tin thì đã có cách khác, đâu cần phải bảo Bạch Đồ Gian rời đi, để nói chuyện riêng với ta".
Mục Vỹ cười nói: "Chúng ta có cuộc nói chuyện này chứng tỏ ông vẫn muốn tin ta, hay có thể nói là đã tin rồi ... "
"Được, nếu ngươi đã tự tin như vậy thì nói đi, ngươi định chữa cho ta thế nào?"
"Đơn giản thôi, thầy luyện đan giỏi nhất là luyện đan mà, chỉ cần một viên đan dược là đủ!"
Một viên đan dược là đủ?
Xà Tôn bật cười khi nghe thấy câu nói tự tin của Mục Vỹ!
Y là thầy luyện đan mười sao, đến đan dược thập phẩm luyện chế ra còn không có tác dụng, thì Mục Vỹ ở cảnh giới Linh Huyệt cỏn con này có thể làm được gì?
"Xem ra ông không tin hả?"
Mục Vỹ cười nói: “Ông thử uống viên đan dược này xem sao đi".
Nói rồi, trong tay Mục Vỹ đã có một viên đan dược đen sì xuất hiện.
Viên thuốc này phát ra tia sáng màu đen, mùi thuốc rất khó ngửi.
“Uống rồi thì ông sẽ biết ta nói đúng hay sai!"
"Ngươi mà lừa ta là chết chắc đấy!"
"Ông hãy vận chuyển công pháp của mình đi, thử xem thận còn đau không!”
Mục Vỹ cứ lải nhải bên tai y thận đau, than đau, khiến y không thể vui lên nổi.
Một lát sau, khi viên đan dược bắt đầu phát huy công dụng, sắc mặt của Xà Tôn đã hồng hào hơn, thân thể cũng không run rẩy nữa, toàn thân y như tràn trề sinh lực trở lại.
Vết thương trong cơ thể đã chuyển biến tốt hơn hẳn!