"Ma tộc!"
Thấy những người kia, Mục Vỹ bước tới rồi quát: "Đứng lại, sao các ngươi chạy? Những người khác đâu?"
"Chết rồi! Chết hết rồi! Chắc là bị dị thú ăn thịt rồi! Đây không phải nơi cho con người, mau chạy đi, trốn mau!"
Tên chiến sĩ Ma tộc nọ sợ vỡ mật, khóc lóc gào thét.
Phập!
Một âm thanh vang lên cắt ngang tiếng hét, một cái vòi đâm thủng lồng ngực của chiến sĩ Ma tộc nọ, đầu vòi có hình hoa cúc cháy đỏ.
Mục Vỹ lui về sau ngay khoảnh khắc đó nhưng vẫn bị rướm máu cả người.
Đứng đây nhìn lại, con thú trước mặt hắn như một ngọn núi khổng lồ, cao đến mức tưởng chừng chạm đến tầng mây!
Đó là một con dị thú cường tráng màu đỏ, vô số cái vòi chồng chéo lên nhau bắt nguồn từ cơ thể của nó.
Trên đỉnh đầu dị thú là một con người đỏ tươi đang đảo qua đảo lại.
Nó lom lom nhìn Mục Vỹ như muốn nuốt chửng lấy hắn.
Vút vút vút ...
Trong phút chốc, một số lượng lớn vòi bay ra khỏi người dị thú đỏ. Từng cái vòi thẳng tắp như một cây trường mâu đâm về phía Mục Vỹ.
"Cút đi!"
Vung kiếm, tiếng nổ đùng đoàng dội tới. Nhát kiếm với sự kết hợp giữa tia sét bảy màu và Cửu Thiên Chân Lôi cùng âm thanh vang trời của sấm sét bổ dị thú đỏ như máu làm hai nửa.
Tiếp đó là tiếng soạt, máu bắn tung tóe vào người hắn.
Con dị thú đỏ rực kia biến thành sương máu trong tích tắc.
Nhưng ngay sau đó, cơ thế bị chém làm hai kia ngọ nguậy, nhập lại làm một.
Mục Vỹ nhíu mày. Hắn chém một lần mười mấy nhát ra làm phát ra mấy tiếng vút. Đáng ngạc nhiên là cơ thể con dị thú sinh sôi nảy nở hết lần này đến lần khác, chẳng bao lâu da thịt đã liền lại như cũ.
"Rút lui!"
Giờ thì Mục Vỹ đã hiểu đây là thứ sinh vật không thể giết chết.
Hay nói cách khác, chúng chỉ đang công kích trong vô thức. Chỉ cần thứ khống chế chúng còn sống, chúng sẽ không chết!
Sau khi nhận ra điều này, Mục Vỹ lao về một hướng, tiếp tục tiến tới phía trước.
Qua một chốc, con dị thú với cơ thể đầy hoa cúc đỏ máu nhúc nhích, từ từ kết hợp thành một thể.
Không ngờ lần nay kích thước của nó còn to hơn gấp đoi so với lúc Mục Vỹ mới đối phó với nó.
Trong lúc phóng đi, Mục Vỹ nhận ra vết máu trên mặt đất càng lúc càng nhiều, đáng sợ là qua một lúc còn thấy cả thi thể.
Về sau, cả nền đất rải đầy xác chết.
Đến lúc này, con đường hắn đi đã không khác gì vùng đất chết với vô số cái xác nằm la liệt.
Không thấy những người thực sự có địa vị cao thuộc các thế lực trong số đó.
"Xông lên!"
Mục Vỹ đang tiến tới bỗng nghe thấy tiếng vũ khí xây xát nhau ở đằng trước.
"Vương Chí Kiệt, Huyết Vương, hai người cầm chân con quái vật này ở hai bên, ta sẽ đánh lén từ sau!", nghe thấy giọng nói lạnh như băng của Vũ tiên tử, Mục Vỹ vội vàng dừng bước.
Hắn không bị trọng lực tác dụng nên lúc này hành động rất tự nhiên, nhìn là thấy ngay. Vũ tiên tử và những người khác thì có biểu hiện rõ rệt, cử động chậm chạp hơn bình thường không ít.
Trước mặt bọn họ là một con Hắc Vụ Huyền Xà hai đầu.
Con Hắc Vụ Huyền Xà hai đầu này cao đến nghìn trượng, hai cái đầu khổng lồ trông như hai ngọn đồi, đôi mắt lớn đen nỗi dù nhìn cách đó một nghìn mét vẫn thấy như đỉnh núi, đã thế còn ánh đỏ.
Đỏ như màu máu!
Một mối nghi ngờ dần nảy lên trong lòng Mục Vỹ.
Trên đường đi, hắn bắt gặp rất nhiều dị thú, có con giết được, có con không giết được.
Bên cạnh đó, bọn dị thú giống nhau ở chỗ toàn thân đều có màu đỏ, ngay cả đôi mắt cũng đỏ như máu.
Như trúng phải lời nguyền vậy.
Không chỉ thế, Hac Vụ Huyền Xà hai đầu đối đầu nhóm người Vũ tiên tử đáng ra phải là thánh thú thuộc tính thủy mới đúng, thế mà giờ đây toàn thân nó lại bốc lửa
Dưới người nó là những thi thể nam ngon ngang, thậm chí còn thấy được bụng nó gồ lên rõ ràng. Có thể thấy nó đã nuốt rất nhiều võ giả loài người.
"Hiểu rồi!"
Đến nước này thì phe Vương Chí Kiệt cũng đành hợp tác. Từ hai bên, ông ấy và Huyết Vương xông đến tấn công con Hắc Vụ Huyền Xà.
"Xin lỗi nhé Vương điện chủ, với thực lực của chúng ta thì có mơ mới giết được con Hắc Vụ Huyền Xà này, thế nên ông giữ chân nó đi, bọn ta đi lên trên kia xem bốn thế lực dị tộc tính làm gì!"
Huyết Vương mỉm cười. Bóng người chợt lóe, y dẫn khoảng một trăm người còn lại của Lục Ảnh Huyết Điện nhanh chóng rời khỏi đây.
Bên kia, Vũ tiên tử đang giả vờ tấn công thình lình vòng qua Hắc Vụ Huyền Xà, cũng dẫn lối cho người của Tụ Tiên Các rời đi thật nhanh.
Trong giây lát, chỉ còn lại người của điện Tam Cực chống lại Hắc Vụ Huyền Xà.