Mục Thần

Chương 617: Phá xong xây lại



"Cảnh giới Tam Chuyển à? Bảo sao dám xông ra, thế thì nếm thử Tịch Diệt Lôi Châu của ta đây", Mục Vỹ nhếch miệng nói, máu tươi lại chảy từ khoé miệng ra.

Sức mạnh hung tàn từ một trảo của ma trảo bạch cốt đủ để giết chết một cường giả cảnh giới Tam Chuyển, nếu không nhờ có Huyền Vũ Phi Thiên Trận đỡ cho phần lớn đòn tấn công, e là bây giờ Mục Vỹ còn chẳng có sức mà đứng dậy.

"Đúng là Tịch Diệt Lôi Châu có thể uy hiếp được cường giả cảnh giới Niết Bàn, nhưng ngươi có biết cảnh giới Tam Chuyển là gì không?"

Tinh Diệt Không bật cười nói: "Đó là chín tầng hồn đàn đã dung nhập vào trong cơ thể, ngươi có biết như vậy mạnh tới mức nào không hả?"

Nói rồi, Tinh Diệt Không giơ tay ra, nắm chặt lấy viên Tịch Diệt Lôi Châu đó.

Đoàng ...

Ngay sau đó, một tiếng nổ kinh thiên đã vang lên, khiến cả thành Đông Vân phải rung chuyển.

Tinh Diệt Không đã hoá thành tro bụi, không thấy đâu nữa.

"Ngại quá, Tinh Diệt Không, đó không phải là Tịch Diệt Lôi Châu, mà là Cửu Thiên Loi Châu được sinh ra trong biển sam sét của Cửu Thiên Chân Lôi".

“Cửu đệ!"

"Cửu đệ!"

Sau vụ nổ, Tinh Diệt Không đạt cảnh giới Tam Chuyển còn chưa kịp hét lên tiếng nào đã hoa thành tro bụi rồi bay theo gió.

Mục Vỹ đã lấy được cả thay chín viên Cửu Thiên Lôi Châu ở trong biển sấm sét của Lôi Thần Cốc.

Uy lực của Cửu Thiên Lôi Châu mạnh hơn Tịch Diệt Lôi Châu của hắn rất nhiều.

Mục Vỹ chưa từng nghĩ sẽ dùng tới chúng, nhưng nay thì buộc phải trưng dụng.

“Mục Vỹ, chết đi!"

Tinh Hoài Ngọc lạnh mặt rồi lao tới, một luồng sức ép mạnh mẽ dồn về phía Mục Vỹ.

Bảy tầng hồn đàn của Mục Vỹ đã nứt toác, gã ta nhất định phải giết Mục Vỹ, chỉ cần đề phòng lôi châu của hắn là được.

Mục Vỹ nắm chặt kiếm Hắc Uyên trong tay, dù đang phải đối mặt với sự uy hiếp mãnh liệt từ Tinh Hoài Ngọc, nhưng cơ thể của hắn cũng không thể chống đỡ được nữa.

Chợt có một tiếng động vang lên, hồn đàn dưới chân Mục Vỹ bắt đầu vỡ ra, hắn dần không trụ được nữa, rơi xuống dưới.

Chỉ có thể đứng dưới mặt đất.

"Đồ bất tài, không có bom và lôi châu ra thì ngươi làm được gì hả?", Tinh Hoài Ngọc cười lạnh nhìn Mục Vỹ rồi nói: "Dù ngươi có mười cái mạng cũng không đền được mạng sống của tinh tử trong Thất Tinh Môn ta, ta sẽ giết hai thê tử xinh đẹp của ngươi, để họ chôn cùng với tinh tử của môn phái ta".

"Ngươi cứ thử xem!"

"Vẫn cứng miệng quá nhỉ!"

Tinh Hoài Ngọc lạnh mặt bước ra, sau đó tung một cú đấm.

Uỳnh ...

Mục Vỹ giơ kiếm nghênh chiến, nhưng ai cũng thấy thanh trường kiếm của hắn vô cùng yếu ớt.

Mục Vỹ đã bị một quyền đó đánh bay, sau đó rơi xuống phía trước điện Khiếu Nguyệt, hắn hộc ra một ngụm máu.

Lúc này, dường như bảy tầng hồn đàn của hắn đã không trụ được nữa, lập tức vỡ nát.

Ba món thiên khí lớn vây quanh người hắn lập tức di chuyển, kéo theo vô vàn các món địa khí và huyền khí rồi biết mất.

Bảy tầng hồn đàn đã vỡ tan.

Mục Vỹ quỳ dưới đất, gầu gục xuống như đã chết.

"Đúng là đồ vô dụng, tưởng có bảy tầng hồn đàn thì giỏi lắm chắc?", Tinh Hoài Ngọc cười lạnh nói khi nhìn thấy Mục Vỹ nhắm nghiền mắt quỳ dưới đất.

Nhưng sau đó, mặt đất xung quanh nơi Mục Vỹ đang quỳ chợt lún xuống, một luồng sức mạnh thần kỳ bất ngờ bùng nổ.

Bảy tầng hồn đàn dưới chân Mục Vỹ dần lắp ráp lại.

Một tầng, hai tầng, ba tầng ...

Sau khi xây lại xong bảy tầng hồn đàn thì quá trình này mới dừng lại.

Tầng hồn đàn thứ tám đang hình thành một cách mơ hồ, các món thiên khí, địa khí đã xuất hiện trong tầng này.

Dần dà, sức sống không ngừng khôi phục trong cơ thể Mục Vỹ, sau đó mạnh mẽ hơn.

Thoang cai, han nhu đa cai tử hoan sinh.

Tám tầng hồn đàn vững vàng dưới chân.

Mục Vỹ chầm chậm đứng dậy.

Kiếm Hắc Uyên trong tay hắn cũng đã biến mất, sau đó hoàn toàn dung nhập vào tầng hồn đàn mới của hắn.

Bây giờ, Mục Vỹ dường như đã biến thành một người khác.

“Hả?”

Trông thấy cảnh tượng này, Tinh Hoài Ngọc hơi ngẩn ngơ.

"Tám tầng hồn đàn, phá xong xây lại, ra là thế này ... "

Mục Vỹ đứng im tại chỗ, chầm chậm giơ hai tay lên để quan sát rồi mỉm cười nói: "Thì ra là thế, phá xong xây lại. Sau khi chết đi và sống lại ở kiếp này, điểm mạnh của mình không chỉ có ký ức của kiếp trước, mà là tất cả mọi thứ!"

Dường như đã phát hiện ra một điều gì đó, Mục Vỹ ngửa cổ cười lớn.

“Tên điên!"

"Tên điên?"

Mục Vỹ mỉm cười rồi nhìn Tinh Hoài Ngọc, nói: "Thất Tinh Môn cũng chỉ là một môn phái nhỏ bé của tiểu thế giới Tam Thiên thôi, cứ cho là các ngươi lợi hại ở đây và tiểu thế giới Tam Thiên đi, nhưng đến đại thế giới Vạn Thiên thì sao?"

"Ngươi ... Sao ngươi lại biết đại thế giới Vạn Thiên?"

Tinh Hoài Ngọc ngạc nhiên hỏi.

"Ăn may nên sống sót và bước vào cảnh giới Niết Bàn tầng thứ tám, thế mà ngươi đã tưởng mình lợi hại lắm sao?", Tinh Hoài Ngọc khinh thường nói: "Lần này, ta sẽ đề phòng, cho nên ngươi hãy tiết kiệm lôi châu đi".

Tinh Hoài Ngọc lạnh mặt tiến bước, một cây côn màu đen xuất hiện trong tay, cây côn ấy chỉ dài bằng một cánh tay, nhưng khi tới gần nó, ai cũng thấy vô cùng lạnh lẽo.

"Chết đị!"

Tinh Hoài Ngọc khe hô lên một tiếng rồi xông lên, dùng cảnh giới Tam Chuyển của gã ta để giết Mục Vỹ là một chuyện rất đơn giản, chỉ cần đề phòng Cửu Thiên Lôi Châu thì Mục Vỹ sẽ không có cơ hội làm gã ta bị thương!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv