Trì Tân Nguyệt lắc đầu rồi quẳng cái suy nghĩ khiến người ta kinh ngạc ấy ra khỏi đầu, sau đó cất bước đi theo sau Mục Vỹ.
"Điện Khiếu Nguyệt!"
Trì Tân Nguyệt phì cười khi nhìn ba con chữ to lớn phóng khoáng nhưng lại được viết một cách cẩu thả.
Nhưng nếu có Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã ở đây thì họ có thể nhận ra, ba chữ này giống hệt như chữ mà Mục Vỹ viết trong các võ kỹ và công pháp!
Gâu gâu ...
Tiểu Hắc luôn vui vẻ suốt cả quang đường, nhưng khi đi đến trước đại điện này, nó chợt căng thẳng hơn hẳn.
Nó nhìn cánh cửa của đại điện rồi sủa ầm ĩ.
"Bên trong có nguy hiểm à?"
Gâu gâu ...
Tiểu Hắc vội sủa.
"Ta biết rồi!".
Mục Vỹ gật đầu rồi nói: "Tiểu Hắc, hãy dẫn nhạc mẫu của ta tới nơi an toàn rồi bảo vệ bà thật cẩn thận, ta đi xem thế nào rồi về ngay".
Nhưng khi nghe thấy thế, Tiểu Hắc lại cắn vào góc áo Mục Vỹ rồi kéo hắn lại.
"Yên tâm, ta chỉ vào ngó nghiêng thôi, không nguy hiểm đâu", Mục Vỹ xoa đầu nó rồi cười nói.
Tiểu Hắc ngẫm nghĩ một lúc rồi chạy tới cạnh Trì Tân Nguyệt, sau đó kéo áo bà ra một phía khác.
"Nhạc mẫu đại nhân, Tiểu Hắc sẽ không làm người bị thương đâu, hơn nữa có nó ở đây thì không ai dám làm gì người cả".
Trì Tân Nguyệt gật đầu, nói: "Cậu cũng cẩn thận đấy!"
Thấy Tiểu Hắc dẫn Trì Tân Nguyệt đi, Mục Vỹ thở phào một hơi rồi nhìn đại điện đen sì ấy.
Điện Khiếu Nguyệt do chính tay hắn thiết kế, dù các cường giả như Lôi Chấn Tử đã đến đây, nhưng nơi này vẫn là thiên hạ của Mục Vỹ hắn!
Mục Vỹ bước qua bậc thềm rồi tiến lên trước.
Kẽo kẹt một tiếng, cửa đại điện bị đẩy mở, một đại điện sáng choang đã xuất hiện trước mắt Mục Vỹ.
Một đại điện vốn có sức chứa hàng nghìn người giờ lại trống rỗng.
Mục Vỹ nhớ lại ngày xưa, hắn cùng nhóm Vạn Vô Sinh đã từng ăn no uống say hay liều mạng với kẻ thù ở đây, từng mảnh ký ức như hiện ra trước mắt hắn.
Mục Vỹ khẽ nhếch miệng rồi tiến bước.
Bụp ...
Có một tiếng động vang lên, sau đó đại điện lại im ắng.
"Ra đi!"
Mục Vỹ nhìn chiếc ghế cao lớn ở phía trước rồi bất ngờ nói.
“Hử?"
Nghe thấy giọng của Mục Vỹ, trong đại điện chợt vang lên một tiếng hỏi hồ nghi.
Liên tục có tiếng sột soạt vang lên, giữa đại điện đột nhiên có hơi nước bốc lên, một con thuỷ long màu đen đã xuất hiện.
Con thuỷ long màu đen dài cả nghìn mét này đang uốn lượn trong đại điện, cái đầu to oành của nó bò trên chiếc ghế ở phía trước, cặp mắt trong suốt nhìn Mục Vỹ đăm đăm.
"Nhiều năm trước, ngươi chỉ là một con thuỷ linh bình thường, nhờ gặp được duyên kỳ ngộ nên đã có ý thức và được tu luyện, từ đó mới trưởng thành như bây giờ, ta nói đúng không Hắc Ngục Ngân Thuỷ!”
Mục Vỹ nhìn bóng dáng khổng lồ ở trước đại điện rồi nói.
"Sao ngươi biết được bản mệnh của ta?"
Hắc Ngục Ngân Thuy nhìn Mục Vỹ rồi há miệng ra hỏi: "Chủ nhân của đại điện này có quan hệ gì với ngươi?"
"Ngươi nói thử xem!”
Mục Vỹ hỏi ngược lại.
Con thuỷ long màu đen nhìn Mục Vỹ, gương mặt nó lộ vẻ hung ác, khoé miệng thì nhếch lên.
"Hừ! Tên đó để ta ở điện Khiếu Nguyệt này rồi cầm tù ta cả chục nghìn năm, nếu để ta gặp lại hắn thì kiểu gì ta cũng sẽ lấy mạng hắn".
“Nhưng nếu không có hắn thì ngươi đã bị người khác thu phục lâu rồi, nào có được lớn mạnh như bây giờ!"
"Khốn kiếp!"
Hắc Ngục Ngân Thuỷ cười nói: “Không có hắn thì ta sẽ sống tốt hơn, ngươi thì biết cái gì!”
"Không có hắn thì ngươi toi lâu rồi!"
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
“Là người sẽ thu phục ngươi!"
“Ngươi mà cũng đòi ư? Ha ha ... ”
Hắc Ngục Ngân Thuỷ nhìn Mục Vỹ rồi cười lớn: "Ngươi có biết ta là ai không hả? Ta là linh vật của tự nhiên, mạnh ngang thiên hoả, so với linh vật thì con người là cái thá gì chứ? Con người là thứ thấp kém nhất, không đáng nhắc tới!"
"Nhưng ngươi lại bị con người thấp kém giam cầm cả chục nghìn năm đấy!"
“Ngươi ... "
"Chẳng lẽ sai à?"
Mục Vỹ nhìn Hắc Ngục Ngân Thuỷ rồi châm trọc nói: "Thiên hoả à? Ngươi và thiên hoả thì thứ nào lợi hại hơn?"
Mục Vỹ vừa nói dứt câu, đã có hai thiên hoa bay ra từ khẽ ngón tay của hắn.
Tử Liên Yêu Hoa và Vạn Kiếp Quỷ Hoa lượn lờ quanh người Mục Vỹ.
"Ta vẫn chưa đúc hồn đàn tầng năm chính vì cần có ngươi đấy! Cửu Thiên Chân lôi trở thành hồn đàn tầng ba của ta, tầng bốn là các thiên tài địa bảo mà ta đã chuẩn bị, còn ngươi sẽ là tầng năm của ta, vừa hay có thể ngăn cách giữa Cửu Thiên Chân Lôi và Thất Vũ Thể Điện!”
“Sau khi có được ngươi, ta sẽ có thể ngưng luyện hồn đàn tầng thứ sáu nhờ nguyên liệu tia sét bảy màu".
“Ngươi là thứ thích hợp nhất để ta đúc hồn đàn tầng năm đấy, Hắc Ngục Ngân Thuỷ ạ!"
“Mơ đi!"