"Mục Vỹ?"
Nghe thấy câu trả lời của Lôi Kiệt, Lôi Vân Tử ngẩng đầu nhìn gã.
Trong đôi mắt ông ta chất đầy những suy nghĩ.
"Mục Vỹ à ... hừm".
Loi Van Tử lẩm bấm.
Hiện giờ, Vỹ Minh đang đẩy mạnh việc buôn bán bom Hắc Viêm và Thanh Tâm Đan với các thế lực lớn, gần một phần ba số Linh Tinh có trên đại lục chảy vào túi của Vỹ Minh cả rồi.
Giờ ai còn nói Vỹ Minh là một tổ chức chẳng ra gì là bị người ta cười vào mặt ngay.
Xét về thực lực chung, Vỹ Minh có thể thua kém tám thế lực, nhưng xét về mức độ giàu có thì tuyệt đối ăn đứt.
Bên cạnh đó, quan trọng nhất là hiện tại Vỹ Minh bên ngoài thì có Huyền Vũ Phi Thiên Trận kiên cố, bên trong thì có không biết bao nhiêu là quả bom Hắc Viêm. Thứ này vừa có tác dụng với Ma tộc vừa cần thiết với loài người.
Một quả bom Hắc Viêm thôi là đủ để vùi dập đội quân một nghìn người rồi!
Ngoài ra, liên minh giữa Vỹ Minh và Vũ Tiên Môn cũng là vấn đề đang được quan tâm. Gần đây, hai thế lực này đã cho thấy sự đồng lòng tuyệt đối cũng như thái độ nâng đỡ lẫn nhau trong các hành động chống lại ma binh của Ma tộc.
Nếu có thể lôi kéo Vỹ Minh thì đồng nghĩa với việc khả năng lôi kéo được cả Vũ Tiên Môn cũng cao hơn.
Thậm chí có thể điện Tam Cực cũng sẽ giúp đỡ.
Ở phía đông Trung Châu ngày nay, điện Tam Cực, Vỹ Minh và Vũ Tiên Môn đã trở thành ba lực lượng đáng gờm.
Chẳng hiểu sao khi nghe đến tên của Mục Vỹ, Lôi Vân Tử chợt nghĩ rằng trong lúc mọi người đau đầu nghĩ cách chiến đấu với bọn Ma tộc, có lẽ tên điên Mục Vỹ này đang suy nghĩ đến chuyện chủ động xuất kích tiêu diệt Ma tộc cũng nên.
"Thôi được rồi!"
Lôi Vân Tử ra quyết định: "Lôi Kiệt, cậu đến Vỹ Minh nhờ họ trợ giúp. Đồng ý mọi yêu cầu của Mục Vỹ, chỉ cần không quá đáng là được".
"Nếu nhờ cậy được cả Vũ Tiên Môn là tốt nhất".
Tuy nhiên, Lôi Vân Tử vừa nói xong thì một giọng nói hùng hậu như tiếng sấm vang lên trong đại điện.
"Lão cốc chủ!"
Giọng nói ấy làm toàn bộ trưởng lão đứng trong đại sảnh Lôi Thần Cốc lập tức quỳ xuống hành lễ.
"Lão cốc chủ?"
Lôi Vân Tử ngạc nhiên.
"Cứ đi đi, Vỹ Minh sẽ đồng ý hỗ trợ thôi, nhưng nếu mời được cả Vũ Tiên Môn thì còn gì bằng. Vũ Thanh Mộc không đơn giản đâu, nếu nhận được sự trợ giúp từ Vũ Tiên Môn nữa thì đợt đối phó với bọn Ma tộc này chỉ là chuyện nhỏ thôi".
"Nhưng thưa lão cốc chủ, Vũ Tiên Môn chỉ mới được thành lập ... "
"Làm theo lời ta!", giọng nói vang trời lại truyền đến: "Vũ Thanh Mộc này ... Thôi thôi, sau này các ngươi tự khắc biết, bây giờ giải quyết hiểm họa trước mắt cái đã".
"Rõ!"
Nhận được chỉ thị từ lão cốc chủ, Lôi Vân Tử hơi cúi người.
Thật ra trong lòng ông ta rất đỗi bất ngờ, ông ta chưa thấy lão cốc chủ khen ai bao giờ, mà dường như ... lão cốc chủ còn khá dè chừng Vũ Thanh Mộc nữa!
Suy nghĩ này vừa nảy lên đã làm Lôi Vân Tử sợ run người.
Rot cuoc Vũ Thanh Moc xuat hien mot cach đột ngot nay la ai ma co thể làm lão cốc chủ sợ hãi vậy?
Cùng lúc đó, tại Vỹ Minh, Mục Vỹ đang củng cố lại Huyền Vũ Phi Thiên Đại Trận và chon bom Hắc Viêm tham chí bom Lôi Viêm xung quanh thành Đông Vân. Bọn Ma tộc dám đến thì khỏi nghĩ đến chuyện quay về.
Lúc này, Mục Vỹ đang ngồi trong đại sảnh Vỹ Minh uống trà. Hắn nhìn ra ngoài như đang chờ ai đến.
"Sư phụ, người chắc chắn người của Lôi Thần Cốc sẽ đến chứ?", Mặc Dương thắc mắc hỏi.
"Chắc chắn sẽ đến!"
Mục Vỹ cười nói: "Trong ba thế lực lớn kia, Lục Ảnh Huyết Tông có mâu thuẫn với Vỹ Minh ta từ trước rồi, có tới đây lão tử cũng mặc xác. Thánh địa Trì Dao thì có gốc rễ sâu, thánh nữ Trì Dao là một người bất phàm, sẽ không để bất trắc xảy đến thánh địa của mình đâu".
"Lôi Thần Cốc thì khác, sở dĩ họ quật khởi chỉ trong khoảng một trăm năm là vì có một người thiên phú cao ngất ngưởng như Lôi Chấn Tử, nhưng suy cho cùng lực lượng này vẫn đôi phần non trẻ".
"Vậy nên chắc chắn Lôi Thần Cốc sẽ xin viện trợ. Nhìn cả Trung Châu Đại Lục mà xem, toàn là hồ ly nghìn tuổi, ai se giúp ông ta? Do đó chỉ cần Lôi Chấn Tử không hồ đồ, nhất định ông ta sẽ tìm đến chúng ta".
"Ồ gì mà ồ thằng nhỏ này. Chúng ta có một đống bom Hắc Viêm, cho nổ ba ngày ba đêm là đủ để tiễn bọn Ma tộc lên đường rồi".
Mục Vỹ cười nói: "Còn cả bom Lôi Viêm kia kìa, nó mà nổ cái là võ giả cảnh giới Niết Bàn tầng thứ ba, tầng thứ tư cũng bay màu nữa là".
"Vậy thì sao mình phải giúp họ vậy ạ?"
"Giúp chứ sao không!"
Mục Vỹ cười tự đắc: "Lôi Thần Cốc cần ta giúp, đúng lúc ta cũng cần Lôi Thần Coc giup nghiên cứu cai tien bom Lôi Viêm".
"Ò?"
"Ồ cái gì! Chuẩn bị tiếp khách!"
Mục Vỹ bật cười nhìn ra ngoài đại điện.
Mặc Dương đi ra được một lúc thì quay lại, vui vẻ reo lên: "Sư phụ, người đoán trúng phóc, Lôi Kiệt của Lôi Thần Cốc đến rồi".
"Mời vào đi!"
Còn Mục Vỹ ấy hả, thay vì nói hắn đi thám hiểm thì chi bằng nói hắn đi chơi tiện thể khuân bảo bối về nhà.
Nghĩ lại thì lúc đó đâu có ai nghĩ rằng Mục Vỹ ở tuổi đó đã biết nhiều thủ đoạn như vậy.
"Khách sáo quá, khách sáo quá!"
Mục Vỹ cười ha ha: "Không biết hôm nay Lôi Kiệt công tử đến Vỹ Minh vì chuyện gì?"