Uỳnh uỳnh ...
Ngay sau đó, các tiếng nổ inh tai nhức óc vang lên không ngớt.
Ba nghìn quân đứng trước quảng trường của điện Tam Cực lập tức bị hất bay.
Nhieu binh sĩ trong doan quan cua Ma toc tham chi con khong kip keu ren một tiếng nào, đã tan thành mây khói.
Ba nghìn quân lập tức bị tiêu diệt sau tiếng hô của Mục Vỹ, giờ chỉ còn lại tứ chi với xương cốt đứt lìa.
Đến hai ma tướng cảnh giới Niết Bàn dẫn đầu cũng cụt tay què cẳng, nội tạng nổ tung.
Những tên thuộc hạ nhat bom Hắc Viêm lên đương nhiên sẽ nộp cho hai ma tướng xem, nhưng hành động này đã lấy mạng của họ.
Vụ nổ này đã khiến cho cả đoàn quân của Ma tộc và người của điện Tam Cực sợ mất mật.
Cái gì vậy?
“Trời ơi! Không phải ta bị hoa mắt đấy chứ?"
"Hả? Ngươi bảo gì? Nói to lên!"
“Mẹ kiếp! Thứ quái quỷ gì vậy?"
Các tiếng kinh hô liên tục vang lên trong đám người.
Đến ba người Vương Chí Kiệt cũng há hốc mồm kinh ngạc, hoàn toàn không biết gì.
Mục Vỹ phủi tay rồi nhìn Ma Cách ở phía trên cao, cười nói: "À quên đấy, đại ma vương Ma Cách này, ta còn chuyện này muốn nói cho ông biết nữa. Ban nãy, lúc ta đi vào điện Tam Cực, có tiện tay ném không ít thứ này ở bên ngoài, hình như khoảng trăm mấy viên thì phải!"
Nghe thấy thế, Ma Cách biến sắc mặt, vội vàng hô toáng lên: "Rút quân!"
“Rút? Quá muộn rồi!"
Mục Vỹ lắc đầu nói: "Nổ!"
Không thấy Ma Cách có hành động gì, bảy, tám nghìn đại quân của Ma tộc vây bên ngoài điện Tam Cực đã hùng hổ lao tới.
Nhưng sau hành động này thì họ sẽ đi đời nhà ma hết.
Thoáng cái, gần chục nghìn đại quân của Ma tộc đã bay màu hết bởi những quả bom Hắc Viêm chỉ to bằng ngón tay cái của Mục Vỹ.
Nhìn mười mấy ma tướng đang ngơ ngác đứng cạnh mình, Ma Cách sầm mặt xuống một cách đáng sợ.
Viên ngọc màu đen kia rốt cuộc là thứ gì mà có uy lực lớn đến vậy?
"Mục Vỹ, nộp mạng đi!"
Ma Cách đã hoàn toàn nổi điên.
"Nộp mạng? Đến mạng của con rể ta mà ngươi cũng muốn đoạt sao?"
Vương Chỉ Kiệt cười lạnh một tiếng rồi tiến lên, đi đên bên cạnh Mục Vỹ.
“Ta không thèm đấu với ngươi, ngươi đã là cảnh giới Niết Bàn tầng thứ năm rồi, bắt nạt kẻ tầng thứ nhất là ta thì còn ra thể thống gì nữa?", Mục Vỹ lùi lại một bước, đứng sau lưng Vương Chí Kiệt.
Dáng vẻ vô sỉ này khiến Ma Cách càng thêm phẫn nộ.
"Không ngờ tiểu tử này cũng lắm trò ra phết, lát về phải cho ta mấy cái viên đen đen kia đấy!"
"Dạ?", Mục Vỹ ảo não nói: "Nhạc phụ đại nhân, loại bom Hắc Viêm này không rẻ đâu ạ, con không cho người được, vì nếu làm thế thì Vỹ Minh của con xong đời mất".
"Thì ta mua được chưa?"
Vương Chí Kiệt trừng mắt nói: "Nhưng cậu nghe cho rõ đây, lần này, cậu làm chỗ của ta nổ lanh tanh bành, cho nên không được tính tiền đợt này!"
“Vâng!"
Mắt Mục Vỹ phát sáng.
Lần này, đại quân của Ma tộc tới xâm chiếm, hai món đồ là bom Hắc Viêm và Thanh Tâm Đan chắc chắn sẽ đắt hàng lắm đây.
Tám thế lực lớn đều sẽ rất cần đến chúng!
Còn việc họ mua về rồi làm mô phỏng lại thì Mục Vỹ không hề lo lắng!
Định mô phỏng u? Nếu đồ do hắn làm ra dễ mô phỏng như vậy thì chức vụ Tiên Vương của hắn đã là hư danh rồi.
Một thương vụ lớn đã xuất hiện trong đầu Mục Vỹ.
Hắn sẽ dùng chúng để đổi sang những món đồ có giá trị hơn, khi ấy, nhất định Vỹ Minh sẽ phát triển vượt bậc.
Bây giờ Vỹ Minh đang thiếu thứ gì? Chính là cường giả cảnh giới Niết Bàn, hắn có thể chiêu mộ cường giả cảnh giới Thông Thần, nhưng cường giả cảnh giới Niết Bàn thì rất khó.
Bởi phải cần rất nhiều tài nguyên để bồi dưỡng một cường giả ở cảnh giới này.
Nếu không chiêu mộ được thì hắn tự đào tạo vậy.
Lần này, Ma tộc tới xâm lược là một kiếp nạn với người khác, nhưng lại là cơ hội để Vỹ Minh trưởng thành.
Lúc này, Ma Cách ở trên cao đang sục sôi lửa giận khi nhìn thấy vẻ trêu tức của hai người.
“Chết đi!"
Ma Cách gầm lên rồi tung một chưởng.
Một tiếng nổ vang lên, mặt đất xuất hiện các vết nứt.
Vương Chí Kiệt dang rộng tay, phá luồng sức mạnh ấy.
"Cậu tránh sang một bên đi, để ta đối phó hắn".
“Vâng!"
Mục Vỹ gật đầu.
Cường giả siêu cấp cảnh giới Niết Bàn tầng thứ năm, năm tầng hồn đàn. Thật ra Mục Vỹ cũng không dám chắc sẽ thắng được Ma Cách. Bởi mỗi khi tăng một cấp ở cảnh giới Niết Bàn thì hồn đàn cũng thêm một tầng, khi ấy sức mạnh sẽ tăng gấp nhiều lần.
Cũng giống như thần phách Băng Hoàng của Tần Mộng Dao, một tầng hồn đàn đã cực kỳ mạnh, đến võ giả cảnh giới Niết Bàn tầng thứ hai cũng không bì kịp.
“Người này là ma vương của Thập Bát Ma Ngục, không được để ông ta chạy thoát, ba chúng ta cùng lên đi".
Dương Đình Ngọc nói rồi xông lên ngay.
Lí Vân Tiêu rút trường kiếm ra rồi vung lên.
Ba điện chủ lập tức bao vây Ma Cách.
Nhưng vào lúc này, hắn cũng nên quảng cáo cho bom Hắc Viêm và Thanh Tâm Đan, một công đôi việc.
Mục Vỹ tin sau ngày hôm nay, bom Hắc Viêm và Thanh Tâm Đan của hắn chắc chắn sẽ nổi như cồn ở Trung Châu Đại Lục.
Mục đích đã đạt được, chuyến này đi không phí công rồi!
Ngoài ra, hắn còn rất muốn chiêm ngưỡng sức mạnh của ba vị điện chủ và Ma Cách.