Buổi chiều lúc Taishi tắm xong bước ra thì nghe tiếng gõ cửa, anh để vội chiếc khăn lên ghế sau đó đi nhanh ra mở cửa.
Bên ngoài là một cô gái rất xinh đẹp, vừa thấy Taishi mở cửa cô đã lao vào ôm chầm lấy anh.
“Xin chào Taishi-san.”
Taishi kinh ngạc “Hiroko? Sao em lại đến đây?”
Người đến chính là người mẫu hiện tại đang rất nổi tiếng, Toshi Hiroko, cũng là vợ sắp cưới của Taishi.
“Em đến thăm anh. Không được sao?”
Taishi bật cười, anh kéo cô vào phòng sau đó đóng cửa lại “Được chứ.”
“Anh vừa tắm xong sao?” Hiroko bước vào, cô rất tự nhiên mà bước lại ngồi trên giường của Taishi.
“Ừ, chiều nay anh được mời tham gia một bữa tiệc.”
Nói đến đây Taishi đột nhiên sực tỉnh, anh nhớ buổi trưa mình có nói sẽ dẫn Hạ Dương cùng đến buổi tiệc. Bây giờ Hiroko lại đang ở đây, sao anh có thể bỏ cô mà dẫn Hạ Dương đi được chứ?
“Làm sao vậy?” Hiroko nhìn thấy Taishi khác thường thì tò mò bước lại, tay cô ôm lấy eo anh, dáng vẻ vừa xinh đẹp vừa quyến rũ.
“Không có gì đâu.” Taishi vội vàng giấu đi suy nghĩ của mình, anh cũng ôm lấy eo cô cười nói.
“Vừa hay chiều nay em cũng rảnh, em đi cùng anh được không?” Hiroshi nũng nịu
“Được chứ.” Taishi mỉm cười hôn lên trán cô.
Sau đó Taishi nhân lúc Hiroko đi vệ sinh mà nhắn tin cho Genji. Bữa tiệc chiều nay là do một người bạn của họ mở, có rất nhiều người trong liên đoàn bóng đá đến dự. Taishi sợ Hạ Dương sẽ chờ, bản thân anh hiện tại cũng không tiện mang theo cô, vì vậy chỉ có thể nhờ Genji đến đón cô mà thôi.
Từ lúc Taishi rời đi Hạ Dương liền vô cùng bận rộn, cô không phải bận làm việc mà là bận chọn quần áo. Taishi muốn cô mặc đồ ấm áp một chút, mà cô thì lại không có bộ đồ nào vừa ấm vừa có thể phù hợp đi tiệc cả.
“Phải làm sao đây?” Hạ Dương ngồi giữa đống đồ mà sầu não.
Bây giờ nếu đi ra ngoài mua đồ thì cũng không kịp, còn nếu ăn mặc tùy tiện thì chiều nay chỉ sợ làm mất mặt của Taishi. Hạ Dương càng nghĩ càng đau đầu.
Cuối cùng Hạ Dương chỉ có thể mím môi chọn một chiếc váy dài đến mắt cá chân, nhưng chiếc váy có xẻ tà, vì vậy cô đành phải mặc thêm một chiếc áo len tay dài phía trên, chiều dài của áo vừa vặn có thể che gần đến đầu gối của cô.
Sau cùng Hạ Dương mở túi lấy ra đôi giày cao gót mà trước đó cô đã mua vì Taishi ra, cô quyết định sẽ lần nữa vì anh mà mang lên đôi giày này.
Hạ Dương rất ít khi trang điểm, bình thường cô chỉ dùng một chút son và kem chống nắng. Lần này là vì đi tiệc cùng với Taishi nên cô chú ý hình tượng hơn, Hạ Dương lấy hết tất cả đồ trang điểm của mình ra, bắt đầu tự mình trang điểm.
Hạ Dương không rành về trang điểm nên cũng chỉ làm đơn sơ, sau khi đã chuẩn bị xong cô liền tự mình đứng trước gương xoay một vòng. Cô không xinh đẹp và quyến rũ như người mẫu, nhưng lại xinh đẹp một cách tự nhiên, khuôn mặt vẫn còn lộ rõ vẻ non nớt của một cô gái mới lớn.
Đúng sáu giờ, Hạ Dương bước ra khỏi thang máy, cô cầm lấy túi của mình chậm rãi đi lại khu vực sảnh khách sạn.
Genji chờ ở đó từ lúc nào, vừa nhìn thấy cô anh đã bước lại mỉm cười “Cô xuống rồi sao? Chúng ta đi thôi.”
“Hả”
Nhìn thấy Genji, Hạ Dương liền kinh ngạc “Anh Taishi đâu?”
“Anh ấy có việc nên đi trước rồi, tôi phụ trách đến đón cô.”
Genji chỉ có thể cười nói. Lúc nãy anh nhìn thấy Taishi đi ra cùng với người mẫu Hiroko thì hiểu ra, Hiroko là vợ sắp cưới của Taishi, anh ta bận đưa vợ sắp cưới của mình đi, mang theo Hạ Dương nữa thì đúng là không tiện.
Hạ Dương thất vọng, cô không còn cách nào khác là đi cùng với Genji đến buổi tiệc.
Lúc lên xe Genji nói “Một chút nữa có thể tôi sẽ hơi bận, cô đừng đi đâu lung tung nha.”
Hạ Dương xấu hổ cười nói “Làm phiền anh quá rồi. Không thì anh bỏ tôi ở khu trung tâm thương mại đi, tôi muốn tự đi dạo một chút.” Cô có linh cảm là mình không nên đến buổi tiệc này.
“Như vậy thì sao được. Ở đó người rất đông, cô đi một mình rất nguy hiểm. Với lại là do Taishi nói tôi đến đón cô, nếu như không đưa cô đến đó thì tôi sẽ không biết phải nói với anh ấy như thế nào.” Genji là một người rất có quy tắc, việc anh đã nhận thì hầu hết đều sẽ hoàn thành tốt.
Hạ Dương không thể nói gì được nữa nên chỉ gật đầu rồi im lặng, nhưng không hiểu sao trong lòng cô lại cảm thấy vô cùng bất an.
Lúc Genji và Hạ Dương đến thì buổi tiệc đã bắt đầu. Buổi tiệc tối nay ít người hơn buổi tiệc mấy ngày trước, nhưng phong cách lại rất giống, cũng là một buổi tiệc buffet ngoài trời.
Ở đây đa phần đều là đàn ông, chỉ có một vài người phụ nữ ăn mặc rất xinh đẹp, có lẽ là vợ hoặc bạn gái của người nào đó đưa theo. Hạ Dương nhìn lại quần áo của mình mà cảm thấy ngại ngùng, ở đây đàn ông thì mặc vest, phụ nữ thì mặc váy đi tiệc, bộ dạng đều rất đẹp đẽ và sang trọng.
Genji dắt Hạ Dương đi một vòng, mấy chỗ anh đến đều là người quen nên ai cũng nhận ra Hạ Dương, Hạ Dương ngại nên chỉ có thể gật đầu chào từng người một.
Cô đưa mắt nhìn khắp nơi nhưng không nhìn thấy Taishi ở đâu, mấy người tổ trọng tài đều đang đứng ở đây, không biết anh có bận việc gì không nữa.
“Cô đứng ở đây chơi nha, tôi có việc đi một chút sẽ quay lại ngay.” Genji nói với Hạ Dương.
“Được.” Hạ Dương mỉm cười với anh ta.
Hạ Dương nhận một ly rượu từ người phục vụ, cô không biết đây là loại rượu gì. Nhìn thấy mấy người phụ nữ ở xung quanh đều uống loại này nên cô cũng chậm rãi đưa lên môi uống thử.
Đang uống bỗng có tiếng người bên cạnh gọi “Taishi, ở đây này.”
Hạ Dương vừa nghe xong liền sặc rượu, cô vừa uống vào nhưng chưa kịp nuốt, mùi vị cay nồng của rượu lúc này sặc lên mũi khiến cho khuôn mặt của cô đỏ bừng lên.
“Cô không sao chứ?” Hiroshi là người đứng gần Hạ Dương nhất, nhìn thấy cô như vậy anh liền lấy khăn tay của mình đưa cho cô.
“Tôi không sao. Cảm ơn anh, tôi có mang theo khăn.” Nói xong Hạ Dương liền đưa tay vào túi xách của mình lấy ra một chiếc khăn.
Cùng lúc này Taishi cũng bước đến, bên cạnh anh còn có Hiroko ăn mặc rất quyến rũ, có vẻ vì lạnh nên hiện tại trên vai cô còn đang khoác áo vest của Taishi.
Taishi vừa vào đến đã nhận ra Hạ Dương, nhìn thấy cô sặc rượu anh liền nhíu mày lại.
“A, có cả Hiroko nữa này, em đến đây khi nào vậy?” Người nói mà Mashaki.
Hiroko cười rất ngọt ngào “Em đến thăm Taishi, nhân tiện thăm mọi người luôn.”
“Dạo này em không có lịch quay sao?” Hiroshi cũng cười hỏi.
Hiroko là người mẫu, đôi khi cô cũng sẽ tham gia đóng vài bộ phim hoặc vài chương trình nào đó, rất hiếm khi nhìn thấy cô rảnh rỗi như thế này, vì vậy mọi người đều rất ngạc nhiên.
“Mấy cậu làm sao vậy? Người ta là người sắp kết hôn mà, dù bận rộn đến mấy cũng phải sắp xếp ở bên cạnh chồng mình chứ.” Một người đàn ông có vẻ lớn tuổi nhất trong nhóm lên tiếng.
Hạ Dương không biết người đó là ai, hiện tại cô cũng không còn tâm trạng quan tâm chuyện đó nữa. Nếu cô không nghe lầm thì cô gái xinh đẹp trước mắt này chính là vợ sắp cưới của Taishi. Thì ra lúc nãy Taishi bận đi cùng cô ấy nên mới bỏ cô lại.
Hạ Dương nhìn cô gái đang cười nói ở phía trước, tay cô ấy còn đang ôm chầm lấy cánh tay của Taishi, nhìn hai người đó thật sự rất xứng đôi. Hạ Dương không rõ tư vị trong lòng mình lúc này là như thế nào.
Cô ghen tỵ ư?
Hình như không phải, cô bây giờ nói đúng hơn là đang tự ti.
Cô tự ti vì mình không xin đẹp, không tài giỏi bằng Hiroko, càng tự ti hơn vì bản thân cô nhìn không xứng với Taishi.
Mấy ngày qua cơ hội cô được tiếp xúc với Taishi khá là nhiều. Cô từng được ăn cơm cùng anh, từng được anh chăm sóc, còn từng bị anh nhìn thấy dáng vẻ chật vật của mình. Cô cứ nghĩ khoảng cách giữa hai người đã có thể rút ngắn lại, nhưng mà cô đã quên, anh là người đã đính hôn và cô…sẽ mãi không còn cơ hội nữa.
Taishi ở đối diện, anh nhìn thấy rất rõ dáng vẻ u sầu cùng thất vọng của Hạ Dương, anh cũng không hiểu vì sao bản thân anh lại cảm thấy đau lòng. Rõ ràng anh biết nếu anh tỏ ra quan tâm đến cô, thì sẽ dễ khiến cô tổn thương, nhưng anh lại không kiềm chế được tình cảm và hành động của mình. Bây giờ nhìn thấy cô như vậy anh thật sự vô cùng hối hận, đáng lẽ mấy ngày qua anh không nên xuất hiện trước mặt cô nhiều như vậy.