Người đàn ông như Lục Hạo Thành thật sự khiến người ta nghiện, anh càng đối xử lạnh lùng với Lâm Tử Thường, càng khơi dậy khát vọng chỉnh phục của cô ta.
Lâm Tử Thường di chuyển vài bước, cảm giác có thể miễn cưỡng đi đường.
Cố An An thấy vậy, lại đổ thêm dầu vào lửa “Tử Thường, bọn họ cũng quá đáng rồi, tất cả là bởi vì Lam Hân, nếu không vì cô ta, Lục Hạo Thành cũng sẽ không đối xử với cô như vậy,nhất định không thể buông tha cô ta, điều kiện của cô so với Lam Hân tốt hơn không biết bao lần, Lam Hân còn có ba đứa nhỏ, là cái thá gì vậy, có tư cách gì mà so sánh với cô.”
Cố An An ra vẻ như lòng đầy căm phẫn bát bình thay Lâm Tử Thường.
Mà Lâm Tử Thường đang chìm trong phẫn nộ xen lẫn đau đớn, không nghe ra được hàm ý khác từ lời nói của Có An An, theo lời người bên cạnh, cũng dồn hết mọi tội lỗi đổ lên đầu Lam Hân.
Lâm Tử Thường cảm giác vô cùng đau đón, cô ta từ nhỏ đến lớn, đã khi nào phải nêm qua khổ nhục như vậy.
Bùi Dao Tinh vẫn chờ tại chỗ, thấy Lâm Tử Thường đi đường có chút khập khiễng, ánh mắt dừng trên khuôn mặt tái nhợt của cô ta “Bọn họ thật sự ra tay?”
Bùi Dao Tinh không thể tin được đối phương thật sự ra tay.
“Vâng!”Lâm Tử Thường nghiền răng nghiền lợi gật đầu.
Cố An An: “Cô ơi, hay chúng ta về trước đi?”
Chỉ sợ ở lại ăn cơm, ai cũng ăn không vào nữa.
“ỪI”
Bùi Dao Tinh gật nhẹ, bà ta cũng không có tâm trạng ăn uống nữa..
Gặp được Lý Nghệ Na, tâm trạng cũng xấu đi, hơn nữa lúc nãy nhìn thấy Lý Nghệ Na, bà ta rõ ràng cảm thấy được Lý Nghệ Na đã thay đổi, không còn giống trước kia nữa.
Mà trong phòng ăn của Lục Hạo Thành, Lam Hân và Lục Hạo Thành ngồi gần nhau, lúc này, một bàn đầy ắp đồ ăn cũng không thể khơi dậy hứng thú của cô.
Cô đang nghiêm túc nghe hai người đàn ông trò chuyện,Điều khiến Lam Hân bắt ngờ chính là, Lê Quang Hách lại là ông trùm bất động sản chỉ đứng sau cha, lúc này đây, Lục Hạo Thành đang có một hạng mục cần hợp tác với Lê Quang Hách, nên mới có chuyện anh xuất hiện ở đây ngày hôm nay.
Nghe hai vị đại boss nói chuyện, Lam Hân nháy mắt cảm giác bản thân cũng được lợi.
Khi có thời gian cô cũng đọc qua máy cuốn sách về bất động sản mà cha đưa cho, nhưng cô đọc mấy cũng như lọt vào trong sương mù, hôm nay vừa nghe những lời từ Lê Quang Hách cảm giác như được khai sáng.
Ví như nói mười vấn đề lớn của văn phòng bắt động sản, theo cô nghe được thì rất nghiêm trọng.
Nghe xong Lê Quang Hách giải thích kỹ càng, cảm giác như bản thân vừa được tham gia một khóa học bổ ích.
Lê Quang Hách cùng Lục Hạo Thành đàm phán xong xuôi, Lam Hân còn đắm chìm trong nội dung cuộc trò chuyện vừa rồi, không thể tự thoát ra.
Lê Quang Hách thấy Lam Hân hơi cúi đầu, dáng vẻ tỉnh xảo dưới ngọn đèn trần càng thêm nhãn nhụi, anh ta cong khóe môi, giọng nói dễ nghe như tiếng đàn: “Lam Hân tiểu thư, hình như nghe rất nhập tâm.”
Vừa rồi cùng Lục Hạo Thành nói chuyện, liền nhìn thấy cô nghe rất nghiêm túc, tựa hồ cảm thấy rất hứng thú với những lời anh ta nói.
Lam Hân hoàn hồn, hào phóng cười cười, “Nghe hai vị đại boss nói chuyện, khiến tôi có cảm giác như mười năm đọc sách, quan điểm của giám đốc Lê thật tuyệt.”
Lục Hạo Thành nhìn cô, khóe môi gợi lên đường cong xinh đẹp, nhưng không nói chuyện.
“AI Lam Hân tiểu thư cảm thấy hứng thú với bất động sản sao?”
Lê Quang Hách vẫn tươi cười nhìn qua.
Lam Hân mỉm cười gật nhẹ “Là có chút hứng thú, có thời gian cũng xem qua sách về lĩnh vực này.”
Lê Quang Hách vừa nghe, đề cử: “Lam Hân tiểu thư, nếu thật sự cảm thấy hứng thú, có thể xem sách về quản lý bắt động sản của bậc thầy Dịch Thiên Kỳ, sẽ có thu hoạch rất lớn.”
Lam Hân kinh ngạc nhìn Lê Quang Hách, có chút kích động, “Giám đốc Lê, ý của anh là những gì anh vừa nói, đều nằm trong sách của giám đốc Dịch sao?”
Nhìn thấy hai mắt cô gái đột nhiên tỏa sáng, cùng với giọng nói đầy kích động, Lê Quang Hách cười càng sâu, không khỏi nhẹ nhàng gật đầu, “Không sai, đều có, có thời gian cô nên đọc xem!”
“Cám ơn giám đốc Lê!”
Lam Hân nhớ lại, cha cho cô máy cuốn sách, cô cũng chỉ đọc được một chút, những lời Lê Quang Hách nói, cô còn chưa đọc tới.
Lúc này cô đã cảm thấy hứng thú với bất động sản, có thời gian cũng sẽ đọc nhiều hơn chút, Lục Hạo Thành: “Giám đốc Lê, tôi kính anh một ly, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”