"Cô giáo Trần..." Thẩm Mặc Hàn cúp điện thoại, nhẹ giọng chào hỏi."Giám đốc Thẩm." Trần Tư Vũ lập tức đứng lên, hai má ửng đỏ, có chút gấp gáp.
"Nhược Sơ đâu?"
Trần Tư Vũ sửng sốt, cảm thấy hơi kinh ngạc, Nhược Sơ cùng giám đốc Thẩm thân thiết như vậy?
"Đi mua cà phê..." Sau một hồi, cô không nhịn được nghi ngờ trong lòng, mở miệng hỏi: "Giám đốc Thẩm hình như rất thân với Nhược Sơ?"
"Quả thực rất thân..." Hắn nhướng mày, khẽ động môi mỏng, "Chúng tôi đã kết hôn..."
Sắc mặt Trần Tư Vũ lập tực thay đổi, trái tim giống như bị kim đâm, máu tuôn không ngừng, hơi thở gấp gáp.
Ngay sau đó, lại nhớ tới Diệp Nhược Sơ nói cùng hắn không quen biết, cô nắm chặt tay, móng tay đâm mạnh vào lòng bàn tay.
Cô ta là cố ý trêu đùa cô sao? Lúc này, Diệp Nhược Sơ cầm hai cốc cà phê đi tới, nhìn thấy Thẩm Mặc Hàn, nàng hơi sửng sốt, "Sao anh lại ở đây?"
Sau đó, nàng hơi khẩn trương liếc nhìn Trần Tư Vũ, quan hệ của nàng với Thẩm Mặc Hàn chẳng lẽ cô ấy đã biết sao?
Trần Tư Vũ tự nhiên nhận ra ánh mắt của Diệp Nhược Sơ, đè nén cảm xúc đau xót trong lòng xuống, khẽ động khoé miệng, "Nhược Sơ, cậu đã kết hôn vì sao không nói cho tớ biết, tớ còn đang chờ được ăn kẹo mừng..."
Hoá ra cô ấy đã biết, có lẽ Thẩm Mặc Hàn đã nói cho cô ấy...
Tuy nhiên, nhìn thái độ không bận tâm của cô, còn có thể nói lời trêu ghẹo, lo lắng trong lòng Diệp Nhược Sơ hơi buông xuống.
Kéo lấy tay Trần Tư Vũ, nàng nghiêm túc xin lỗi, "Thật xin lỗi, tớ cũng không cố ý che giấu chuyện này, tớ có nỗi khổ riêng."
Nỗi khổ riêng?
Có thể gả cho một người đàn ông như vậy, cô ta lại nói là có nỗi khổ riêng, là đang cố ý châm chọc cô sao?
Trần Tư Vũ trong lòng chế giễu cười lạnh, trên mặt lại cười vô cùng ôn hoà.
"Ngốc, chuyện này có gì phải xin lỗi? Vợ chồng tân hôn vui vẻ, giám đốc Thẩm hẳn là có chuyện muốn tìm cậu, cậu mau đi đi."
Diệp Nhược Sơ mỉm cười, xoay người nhìn Thẩm Mặc Hàn, liền nhìn thấy hắn đang nhếch môi mỏng, ung dung liếc nhìn nàng, gặng hỏi, "Đối với nỗi khổ riêng của Thẩm phu nhân, tôi có mấy phần hiếu kì, có thể nói cho tôi nghe một chút được không, Thẩm phu nhân..."
"..."
Hắn căn bản chính là cố ý! Nàng không vui cắn răng trừng mắt nhìn hắn.
"Hạo Vũ cùng Thân Nhã hưởng tuần trăng mật trở về, mời chúng ta đến buổi tiệc tối..."
Thẩm Mặc Hàn không tiếp tục trêu đùa nàng, khẽ động môi mỏng, ánh mắt lại đảo qua Trần Tư Vũ, thanh âm nhàn nhạt, lịch sự nói, "Cô giáo Trần có muốn cùng đi không?"
Trần Tư Vũ cắn môi, có chút do dự, "Có hơi bất tiện không?"
"Là tiệc tối thì có gì bất tiện, chúng ta cùng đi..." Diệp Nhược Sơ tay ôm Trần Tư Vũ kéo cô ấy lên xe.
Buổi tiệc tối được tổ chức ở quán bar Mị Sắc.
Bên trong phòng tổng thống, Trần Hạo Vũ cùng Thân Nhã đang ngồi trên ghế sô pha, Quý Thần Dật và Trần Viện Viện đang đánh bi-a.
Trần Viện Viện chân đi đôi giày cao gót cao tầm 10cm, trên người mặc váy bó sát khoét ở hông.
"Trần Viện Viện, cậu có biết bộ dáng hiện tại của cậu như thế nào không? Dục cầu bất mãn!" Thân Nhã thở dài.
Trần Viện Viện xem thường cười nhạo.
Quý Thần Dật nhướng mày, dường như có chút bất mãn.