"Anh nghĩ hay lắm!" Du An Đồng liếc mắt trừng Hình Lệ Hiên, "Một đứa đã đủ khiến em đau đầu rồi."
Lại còn muốn một lần hai đứa, qua mấy tháng nữa bụng cậu sẽ to đến mức nào chứ, tính đòi mạng cậu à!
Du An Đồng nhớ tới lời ban nãy của Hình Lệ Hiên trong lòng không khỏi lo lắng, sau khi ăn cơm tối xong liền bảo hắn gọi điện cho chủ nhiệm Khổng, hỏi thăm xem có khi nào là sinh đôi.
"Ban nãy anh chỉ đùa chút thôi, thế mà em còn tin là thật." Hình Lệ Hiên giải thích, "Kết quả siêu âm B của em chỉ hiện có một túi thai[1], không thể nào là sinh đôi được."
"Thật sao?" Du An Đồng vẫn chưa yên tâm, "Nhỡ đâu khi đó còn sớm quá, kết quả bị sai lệch, không được, em phải đi kiểm tra thêm lần nữa cho chắc."
Hình Lệ Hiên hối hận quá trời, đang yên đang lành kiếm chuyện với cậu làm gì, để giờ vợ nhỏ cứ sốt sắng hết cả lên, hắn nói: "Đón năm mới xong, hai ngày nữa anh sẽ dẫn em đi kiểm tra."
Trên dưới nhà họ Hình lúc này đều tập trung đông đủ ở phòng khách cùng xem Đêm hội mùa xuân[2].
"Nhảy, nhảy!" Nhóc con Judy vừa trông thấy tiết mục nhảy mở màn sôi động thì sung sướng reo lên, con bé không kiềm được đứng phắt dậy, rất hắng hái lắc cái mông nhỏ theo điệu nhạc, cực kỳ vui vẻ.
Ba Hình bị đứa nhỏ ngây ngô chọc cười ha ha không ngừng.
Mẹ Hình khẽ vỗ vai ba Hình, làm dấu cho ông nhìn về phía Du An Đồng cùng Hình Lệ Hiên góc bên kia, bà nhỏ giọng nói: "Ông xem hai đứa nhỏ bây giờ tình cảm thật."
Ba Hình nhìn hai người ngồi chung một cái ghế sô pha, một lớn một nhỏ chụm đầu vào nhau nói chuyện quên cả trời đất, ông hài lòng mỉm cười: "Lúc trước chúng ta cũng không coi trọng mối hôn sự này, ai mà ngờ hai đứa nó lại có duyên đến thế, rất tốt, rất tốt."
Mẹ Hình lắc đầu khẽ cười, con trai bà trước nay luôn tỏ ra lạnh lùng thờ ơ, không thân thiết với ai, thế mà cũng có ngày gặp được người khiến nó phải mềm lòng. Quả đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
"Ha~" trên đùi đắp một cái chăn len nhỏ, Du An Đông xem chương trình ca múa tẻ nhạt, ngáp một cái thật to.
"Buồn ngủ rồi?" Hình Lệ Hiên quay đầu nhìn vợ nhỏ, "Em nghỉ trước đi, nhà chúng ta không có thói quen thức đêm 30 đón giao thừa đâu." Không cần cố gắng chờ đến mười hai giờ làm gì.
Du An Đồng lắc đầu một cái, đưa tay lên dụi dụi, nước mắt sinh lý do cơn buồn ngủ cũng bị gạt đi, cậu đáp: "Đợi thêm một lúc nữa, idol của em còn chưa lên sân khấu kìa, khi nào idol diễn xong em lập tức đi ngủ."
"Idol... của em?" Hình Lê Hiên ngơ luôn rồi, hắn chẳng hiểu vợ nhỏ đang nói cái gì nữa.
Du An Đồng dẩu môi: "Thì là thần tượng á, anh có đu idol đâu sao mà hiểu được."
Hình Lệ Hiên: "..."
Hắn và Du An Đồng đã sớm chiều ở chung với nhau, sau hắn lại không biết vợ mình đu idol từ lúc nào vậy?
Hình Lệ Hiên hỏi: "Vậy idol của em là ai?" Làm thế nào để phong sát một minh tinh, online chờ gấp.
Du An Đồng mở danh sách tiết mục của Xuân Vãn trên điện thoại nhìn qua một lúc, sau đó khớp với chương trình đang phát sóng trên TV: "Là Cố Hành Nghiễn, sau tiết mục này là đến lượt của anh ý."
Vừa nhắc tới idol, Du An Đồng hào hứng hẳn lên, mồm năm miệng mười khoe thành tích của nam thần: "Anh chắc cũng biết Cố Hành Nghiễn chứ, Tam Kim Ảnh Đế, minh tinh màn bạc lớn nhất trong vòng giải trí..."
Chẳng là mấy ngày nay Du An Đồng ở nhà đến mốc meo luôn rồi, nên cậu tìm mấy bộ phim điện ảnh nổi tiếng giết thời gian, ai ngờ xem xong rớt luôn vào hố idol.
Cố Hành Nghiễn vừa cho ra mắt một bộ phim điện ảnh lấy đề tài đồng tính, thu hút rất nhiều fan CP, Du An Đồng cũng không ngoại lệ, hít đường của CP muốn sảng luôn rồi.
Ban đầu cậu còn sầu não, tự kiểm điểm hành vi đu CP này khác gì mấy thiếu nữ mới lớn cơ chứ, sau đó thì bốp bốp tự vả!
Mỗi một ánh mắt, hay mỗi một chi tiết nhỏ trên Weibo, đều là đường chất lượng cao đó!
Du An Đồng không khỏi cảm thán, hơn nữa cậu cảm thấy việc fan CP dùng kính hiển vi đào mọi ngóc ngách, phát huy tối đa trí tưởng tượng phong phú để tìm ke đường cũng cực kỳ thù vị.
Nói chung, khoảng thời gian này không thể ra khỏi nhà, cũng không thể hú hí lên giường cùng anh xã Hình Lệ Hiên, đu idol chính là thú vui mới của cậu.
Tiết mục âm nhạc trên TV đến hồi kết, MC chương trình lên đài nói: "Tiếp theo sau đây chính là một vị khách quý — vâng, tôi còn chưa nhắc đến tên anh ấy nhưng đã nghe thấy rất nhiều tiếng hò reo, không để mọi người chờ lâu hơn nữa. Cùng chào đón Cố Hành Nghiễn với ca khúc "Em là điều đặc biệt"."
Du An Đồng lập tức tắt chế độ kể chuyện, chăm chú xem ti vi: "Không nói với anh nữa, đến lượt idol của em rồi!"
Ngược lại, Hình Lệ Hiên cũng biết đến Cố Hành Nghiễn, một nam minh tinh rất nổi tiếng, hắn cũng rất yêu thích mấy bộ phim của anh ta, nhưng nhìn hai mắt vợ nhỏ cứ mãi hướng về người đàn ông khác, em à, chỉ có phong sát mới đem lại hạnh phúc đôi ta.
Ngồi cùng cậu thêm một lúc, Hình Lệ Hiên mặt không đổi sắc nói: "Xem xong rồi, giờ thì phải đi ngủ."
"Ừm." Du An Đồng gật đầu, đứng lên dặn em gái. "Em cũng đừng thức quá muộn, nhanh chóng nghỉ ngơi đi."
Du An Nam đáp: "Em vẫn chưa buồn ngủ, chắc ngồi thêm một chút nữa."
Du An Đồng cùng Hình Lệ Hiên lên lầu, tay với mắt cậu không rời điện thoại, ngay cả đường đi cũng không nhìn, "Nụ cười ban nãy của Cố Hành Nghiễn đúng là chí mạng, em có thể xem thêm một trăm lần nữa!"
Thời gian quá ngắn, fan trên Interrnet vẫn chưa cắt được ảnh động của Cố Hành Nghiễn, Du An Đồng rất không hài lòng.
Hình Lệ Hiên nghiêm mặt, tịch thu điện thoại của cậu: "Mau đi tắm đi."
Du An Đồng vẫn luôn có thói quen tắm rửa chậm rì. lần này phá lệ tắm cực nhanh, vừa ra khỏi phòng tắm đã túm lấy điện thoại chui tọt vào chăn.
Nhấn mở Weibo, đã thấy có đại fan chia sẻ ảnh chụp cùng video của Cố Hành Nghiễn.
Mé! Eo này, tay này! Du An Đồng u mê đu idol không lối thoát.
"Ôm nam thần của ta về đây!"
"Bạn trai mị hát hay quá, mị mặc kệ đây chính là bản tình ca của bạn trai dành cho mị!"
"Chị em mau dậy, cuối năm ngủ sớm làm gì! Nhanh tay chốt đơn nước hoa nam thần làm người đại diện nè, lẹ làng lên trời ơi!"
...
Du An Đồng liếc đống bình luận, đột nhiên nhớ ra quà mừng năm mới cho mọi người đều đã được cậu chuẩn bị xong, nhưng Hình Lệ Hiên thì vẫn chưa có gì.
Toang! Không ổn!
Du An Đồng lập tức nhấn vào link hãng nước hoa do Idol nhà mình đại diện, chọn tới chọn lui vẫn không ưng cái nào. Vẫn là thích mùi tuyết tùng trên người của Hình Lệ Hiên nhất, không cần đổi sang cái khác.
Vừa khéo Cố Hành Nghiễn cũng còn mấy cái đại ngôn nổi tiếng khác, Du An Đồng nhìn trúng một chiếc áo khoác nhung dáng dài cực kỳ hợp với khí chất của ông xã, năm sau vẫn có thể mặc được, rất thiết thực.
Du An Đồng cẩn thận lựa áo vào giỏ hàng rồi nhấn mua, kết quả thanh toán lại thất bại.
Số dư thẻ đang liên kết với ứng dụng mua sắm không đủ, muốn dùng thẻ khác chuyển tiền qua cần phải điền mã, mà Du An Đồng nào có nhớ được cái này. Trừ khi là xuống giường tìm thẻ rồi xem lại mã, nghĩ thôi cũng thấy mệt ròi.
Ngay lúc đó Hình Lệ Hiên từ trong phòng tắm bước ra, Du An Đồng nói: "Ông xã, thẻ em hết tiền rồi, anh cho em mượn điện thoại một xíu, em muốn mua cái này."
Hình Lệ Hiên không nghĩ nhiều, cầm điện thoại trên bàn đưa tới, lại vô tình liếc qua màn hình di động của Du An Đồng.
Được lắm, là ảnh Cố Hành Nghiễn mặc áo khoác làm mẫu.
Hình Lệ Hiên ngay lập tức thu hồi điện thoại.
Tay Du An Đồng vừa duỗi ra liền khựng lại: "Ông xã, anh làm gì vậy?"
Hình Lệ Hiên cười lạnh một tiếng: "Dám lấy tiền của anh tiêu trên người đàn ông khác luôn?"
"Hở?" Du An Đông ngẩn người, một giây sau đã hiểu ra, cậu phản ứng lại, cười rộ lên đáp, "Khà khà, anh đang ghen phải hong?"
Hình Lệ Hiên ngồi lên giường: "Em tiêu tiền cho đàn ông khác, anh không cho phép."
"Lòng dạ hẹp hòi." Du An Đồng nhoài người ôm lấy một bên cánh tay hắn, "Em nào có dám, em đang chọn quà mừng năm mới cho anh mà."
Sắc mặt Hình Lệ Hiên dịu đi phần nào, nói: "Anh không muốn quà do tên này làm đại diện."
Du An Đồng đáp: "Em tìm mãi mới chọn được cái áo hợp với anh, trùng hợp là đại ngôn của Cố Hành Nghiễn thôi, uổng công em nãy giờ thức khuya lựa tới lựa lui mắt cũng díu hết lại, anh thế mà còn chê."
Hình Lệ Hiên khẽ hừ một tiếng, hiển nhiên không tin lời bao biện của cậu: "Rốt cuộc là anh vừa khéo hợp với đại ngôn của Idol em hay là đại ngôn của Cố Hành Nghiễn tình cờ hợp với anh."
Du An Đồng chột dạ một giây, sau đó cây ngay không sợ chết đứng già mồm cãi láo.
Đúng là do Cố Hành Nghiễn làm người đại diện nên cậu mới mua, nhưng không phải cái nào cậu cũng chốt đơn. Ví dụ như đại ngôn nước hoa của nam thần, cậu thấy không hợp với Hình Lệ Hiên chút nào, pass! Du An Đồng cảm giác chiếc áo này ông xã mà mặc lên sẽ siêu cấp đẹp trai, ok, chốt đơn không nói nhiều.
Nếu đại ngôn của Cố Hành Nghiễn là mấy thứ kém chất lượng, cậu tuyệt đối sẽ không vì đu idol mà dối lòng nói nó hợp với Hình Lệ Hiên.
Du An Đồng hờn dỗi: "Em biết anh chê em lớn đầu còn thần với chả tượng, ai bảo ở nhà chán quá, cái gì cũng không được làm. Em sầu hết cả lòng, còn không phải do con trai nhà anh, em cũng là đàn ông, khó khăn lắm mới khắc phục được trở ngại tâm lý sinh con, giờ theo đuổi thần tượng một tí cũng chẳng cho, anh hết thương em rồi à."
Du An Đồng càng nói càng hăng: "Em đu idol cũng giống chơi game vậy, trong mắt em họ chẳng khác gì nhân vật ảo cả. Yêu thích gì đó cũng chỉ đơn thuần là ấn tượng với tính cách thôi, cũng chẳng phải là tình yêu, anh ghen tuông cái gì."
Hình Lệ Hiên bị Du An Đồng tụng kinh đến ngu người, hắn mở miệng định giải thích: "Anh..."
"Anh cái gì mà anh, em mua quà năm mới anh còn kén cá chọn canh, không hài lòng đủ điều. Thế anh thì sao, quà mừng năm mới của em đâu." Du An Đồng ủy khuất nói, "Lúc nào cũng luôn miệng nói muốn theo đuổi em, căn bản là anh chẳng bao giờ để em trong lòng."
"Không phải, em đừng nghĩ lung tung." Vừa nhìn thấy Du An Đồng cúi đầu mếu máo đầy oan ức, Hình Lệ Hiên mất trí nhớ, quên luôn mấy lời mình định nói, nhanh chóng chữa cháy cho bản thân, "Cục cưng, em cũng biết anh không quá để ý đến mấy cái lễ nghi..."
Du An Đồng độp lại luôn: "Vậy ý của anh là sau này, kể cả lễ tình nhân hay kỷ niệm ngày cưới anh cũng không thèm đoái hoài tới, đúng không?"
Ban đầu cậu chỉ tính nhõng nhẽo làm bộ làm tịch, ai biết được càng nói càng thấy tủi thân, thật sự có chút oan ức.
Có thể trong thời gian mang thai, lượng hormone giải phóng cũng tương đối lớn, dẫn đến phần lớn thai phụ thường đa sầu đa cảm. Chỉ cần tưởng tượng sau này tình cảm giữa hai người rạn nứt theo thời gian, Hình Lệ Hiên quên mất những kỷ niệm của bọn họ, không còn quan tâm đến cậu, cũng không còn cưng chiều gọi cậu là cục cưng mà dỗ dành...
Du An Đồng bị chính suy nghĩ của mình làm cho khó chịu, rưng rưng nước mắt nói: "Nếu đã như vậy còn kết hôn làm gì, không bằng bây giờ chúng ta ly hôn, bớt phải lo được lo mất."
Chỉ tội giám đốc Hình mới nói có một câu đã bị vợ nhỏ nhà mình bổ não ra một đống.
"Em nói nhăng nói cuội gì thế hả, anh làm sao có thể quên được... Ài, sao đã khóc rồi." Hình Lệ Hiên cõng nồi trên lưng, vừa thấy Du An Đồng huhu khóc, định quở trách cậu không đâu lại nói muốn ly hôn đành nuốt ngược vào trong. Hắn giúp cậu lau nước mắt dỗ dành nói, "Bé cưng, anh sai rồi, đều là anh không tốt, anh nhất định sẽ thay đổi, quà mừng năm mới, quà giáng sinh anh đều mua hết, bất kể là ngày nào anh cũng nhớ đến cục cưng của anh."
Du An Đồng tủi thân bị anh xã dỗ nửa ngày tâm trạng mới tốt lên, cậu cũng ý thức được chuyện này là mình không đúng trước, hôn lên môi Hình Lệ Hiên một cái rồi thỏ thẻ nói lời xin lỗi: "Xin lỗi, không phải là em cố ý muốn cãi nhau với anh, em cũng chẳng hiểu sao nữa, tâm trạng cứ thất thường như vậy."
Hình Lệ Hiên hôn lên khóe mắt đỏ ửng của vợ nhỏ: "Không phải, cục cưng không sai, là lỗi của anh không để ý đến tâm trạng của em."
Ngàn vạn sai lầm đều là của anh hết.
Hình Lệ Hiên cảm thán trong lòng, đúng là thất trách. Hắn chỉ mãi tìm cách chăm sóc thân thể Du An Đồng sao cho khỏe mạnh mà quên mất vấn đề tâm lý của cậu.
Nhìn bề ngoài Du An Đồng luôn là bộ dạng không tim không phổi, vô ưu vô lo nhưng thân là đàn ông lại còn mang thai, trong thâm tâm cậu cớ gì có thể dễ dàng chấp nhận. Hình Lệ Hiên thấy cậu sau khi biết tin có em bé vẫn luôn vui vẻ tiếp thu lại càng không để ý đến.
Bây giờ ngẫm lại vẫn là do hắn quá sơ sẩy.
Hơn nữa trời gần đây trở lạnh, hắn sợ Du An Đồng cảm mạo, vẫn luôn cấm túc cậu không cho ra ngoài, vợ nhỏ ru rú trong nhà cả ngày, dễ nghĩ ngợi linh tinh, tâm tình càng thêm nặng nề.
Du An Đồng lại không nghĩ phức tạp như vậy, khi đó cảm giác thiếu an toàn đột ngột nổi lên, cậu chỉ thấy việc bản thân không khống chế được tâm tình mà khóc với chồng quá là mất mặt.
Cậu đẩy đẩy Hình Lệ Hiên, nói sang chuyện khác: "Cái áo kia có mua nữa hay không, dù sao cũng là mua cho anh, nếu anh không thích, em cũng không ép."
"Mua, nhất định mua." Hình Lệ Hiên quyết đoán cà thẻ, còn mua thêm một cái, "Anh rất thích, mua luôn hai cái, thay phiên nhau mặc."
Hình Lệ Hiên trong lòng thầm mắng mình là đồ ngu, nhưng vì công cuộc dỗ dành vợ nhỏ, dăm ba mấy cái đại ngôn của tình địch, thứ hắn không thiếu nhất chính là tiền.
Du An Đồng vô cùng hài lòng, vừa có thể đu idol, lại còn kiếm được quần áo đẹp cho ông xã, quả là một mũi tên trúng hai đích.
Note:
[1] Túi thai: Túi chứa em bé ở bên trong được gọi là túi thai. Khi siêu âm, ở tuần thai thứ 4 – 5, sẽ thấy túi thai màu đen trong tử cung và nhờ vậy có thể xác đinh là đã mang thai.
[2] Đêm hội mùa xuân: Gala năm mới CCTV, còn được gọi là Đêm hội mùa xuân và thường được viết tắt bằng tiếng Trung Quốc là Chunwan (Xuân Vãn), là một hoạt động năm mới đặc biệt của Trung Quốc được sản xuất bởi Đài Truyền hình Trung ương.
23.08.22
━━❝ Lời của Mei: Tràng vỗ tay cho bà beta tự thân đi edit luôn tại tui bệnh, bả sợ cả nhà không có chương để đọc nên lăng xả. Tính ra bả edit ok lắm mà do bả lười với bận quá =)))