Có kinh nghiệm lúc vào, Nghệ Phong đi ra dễ dàng hơn rất nhiều. Tuy mang theo Hạ Chỉ Mộng với thực lực chịu ảnh hưởng. Chỉ là thực lực Nghệ Phong đạt tới ngũ giai, phối hợp với Tru Tiên Kiếm, hung hiểm đã kém hơn lúc vào rất nhiều. Hạ Chỉ Mộng ôm Nghệ Phong, trong lúc Nghệ Phong chớp động, không ngừng ma sát với Nghệ Phong, thân thể chăm chú dán lên người Nghệ Phong, dưới loại ma sát này, Hạ Chỉ Mộng đỏ mặt tới mang tai. Nhưng tần suất chớp động của Nghệ Phong lại khiến nàng không thể không ôm Nghệ Phong thật chặt. Đương nhiên, Nghệ Phong đồng dạng cảm giác biệt khuất không thôi. Đôi nhũ hoa cứ dán vào thân thể hắn, làm sao có thể không khiến hắn không an phận. Chỉ có điều, mỗi lần thời điểm hắn thất thần vì nữ nhân này, lực lượng cuồng bạo không gian khiến hắn ăn một ít thiệt nhỏ, điều này khiến Nghệ Phong không thể không cười khổ, hận đến không ngừng đánh vào mông Hạ Chỉ Mộng.
- A...
Hạ Chỉ Mộng bị Nghệ Phong vỗ, trong lòng bỗng nhúc nhích, càng cảm giác toàn thân nóng lên lợi hại. Hạ Chỉ Mộng hận đến nghiến răng, không dám buông Nghệ Phong ra, đồng thời há miệng cắn vào bả vai Nghệ Phong. Thân thể Nghệ Phong lúc này, tự nhiên không sợ Hạ Chỉ Mộng cắn, bất quá hắn vẫn làm ra bộ dáng rất đau. Như vậy mới khiến Hạ Chỉ Mộng có chút hết giận.
- Hỗn đản! Đồn bộ nữ nhân cũng dám đập loạn sao?
Thanh âm rung động của Hạ Chỉ Mộng vang lên. Nghệ Phong cảm nhận được nàng phun lan nhả khí, trong lòng nhảy dựng, không dám đùa giỡn nữ nhân này nữa, Nghệ Phong lo lắng đến lúc đó không chịu được là hắn. Thi triển Lăng Thần Quyết ổn định tâm thần, Tru Tiên Kiếm điên cuồng huy vũ, ngăn cản các lực lượng trùng kích. Hạ Chỉ Mộng thấy Nghệ Phong mắt xem mũi, mũi hướng tâm, khóe miệng mang theo vẻ mỉm cười. Thầm nghĩ ngươi háo sắc như vậy, còn có thể định thần sao. Hạ Chỉ Mộng không ngừng nhẹ gắt một cái. Bất quá, nàng ôm Nghệ Phong gần kề cũng không thể tránh vị trí kia, chỉ có thể cố gắng bảo trì thân thể không loạn động.
Dưới Tru Tiên Kiếm của Nghệ Phong, phối hợp ba loại pháp tắc chi lực, Nghệ Phong và Hạ Chỉ Mộng rốt cục xuyên qua không gian này, khi xuất hiện ở cửa ra vào, Nghệ Phong mới thở dài một hơi. Mặc dù mang theo Hạ Chỉ Mộng không có nguy hiểm lớn, nhưng thiệt nhỏ lại ăn không ít. Dù sao, muốn bảo vệ một người trong lực lượng cuồng bạo kia quả thực rất khó khăn. Hạ Chỉ Mộng nhìn không gian xung quanh, nàng đồng dạng thở dài một hơi, nhìn thân ảnh trước mặt, trong lòng cũng có chút rung động, vừa rồi tuy năng lượng cuồng bạo không có ảnh hưởng tới nàng. Nhưng được Nghệ Phong một mực phòng ngự, đồng dạng có thể cảm giác được khủng bố trong đó. Nếu là nàng, tuyệt đối sẽ bị đánh chết.
Bất quá, tuy Nghệ Phong bị một chút vết thương nhỏ, nhưng lại không có gì đáng ngại. Quan trọng nhất là, còn mang theo nàng. Nàng không xuất một chút lực. Nhìn lợi kiếm còn trong tay Nghệ Phong, giờ phút này đã biến mất. Nhớ tới thanh lợi kiếm này bạo phát uy thế trên đường đi, Hạ Chỉ Mộng biết thanh lợi kiếm này tuyệt đối là vật phi phàm. Thời điểm Hạ Chỉ Mộng suy tư về cấp độ thực lực của Nghệ Phong bây giờ, Hạ Chỉ Mộng cảm giác nhũ phong của nàng lại có rung động, điều này khiến Hạ Chỉ Mộng hoảng sợ, nàng còn chưa nói chuyện, bên tai truyền đến lời nói, khiến Hạ Chỉ Mộng hận đến nghiến răng:
- Đã đi ra rồi, còn ôm ta làm gì? Tiện nghi cũng chiếm đủ rồi đi?
Nghe thanh âm ủy khuất đến cực điểm này, Hạ Chỉ Mộng quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Nghệ Phong:
- Ngươi quả nhiên vẫn vô sỉ như vậy.
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Nữ nhân a! Chính là dối trá, muốn sao. Ta không ngại để nàng đẩy ngã.
Hạ Chỉ Mộng nhẹ gắt một cái, không tiếp tục thảo luận vấn đề này với Nghệ Phong, trên vấn đề này, làm nữ nhân như nàng khẳng định có hại. Thấy Hạ Chỉ Mộng quay đầu qua chỗ khác, khóe miệng Nghệ Phong lộ vẻ tươi cười, đùa giỡn đạo sư năm đó, hương vị không tồi a. Chẳng lẽ mình thích nàng sao? Nghĩ vậy, Nghệ Phong cảm giác có chút đau đầu, hắn như thế nào cũng coi như là tiểu lang quân thiện lương. Không thể dùng sức mạnh được.
- Nàng không thể lưu lại Hạ gia? Hay là đi Tội Ác Chi Thành a.
Nghệ Phong nhìn Hạ Chỉ Mộng nói. Hạ Chỉ Mộng khẽ giật mình, lập tức gật đầu nói:
- Ngươi không sợ hắn đi Tội Ác Chi Thành tìm ngươi sao?
Nghệ Phong cười nói:
- Đường đường người cầm lái Tà Tông, tại sao phải sợ hắn tìm phiền toái. Tội Ác Chi Thành là địa bàn của ta, nếu hắn thật dám đi, ta sẽ lưu hắn lại. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Nếu đối phương thực đi Tội Ác Chi Thành tìm hắn gây phiền toái, đến lúc đó Nghệ Phong có thể thuyên chuyển cấp bậc đại lão của Tà Tông, dù sao Tội Ác Chi Thành cũng coi như thế lực Tà Tông. Nghệ Phong ở bên ngoài làm mưa làm gió có lẽ đại lão Tà Tông không trông nom, nhưng thật sự có đại lão giết tới Tội Ác Chi Thành, đây không phải đánh mặt Tà Tông sao. Huống chi, cho dù không có Tà Tông. Dùng thực lực bây giờ của Tội Ác Chi Thành cũng không sợ một đại lão. Hạ Chỉ Mộng nghe Nghệ Phong nói như vậy, khẽ gật đầu nói:
- Ta trước đi Tội Ác Chi Thành tránh đầu sóng ngọn gió.
Nghệ Phong gật đầu:
- Cư nhiên như thế, vậy nàng cũng không cần đi Hạ gia báo lại, cùng ta trở lại Tội Ác Chi Thành.
- Tốt!
Nghệ Phong gật đầu, cùng Hạ Chỉ Mộng bay ra ngoài. Mà thời điểm Nghệ Phong cùng Hạ Chỉ Mộng sắp rời khỏi khu vực Hạ gia, phía trước một đạo hắc ảnh đứng ở nơi đó, nhìn đạo bóng đen này, ánh mắt Nghệ Phong mạnh mẽ ngưng tụ, tay kéo Hạ Chỉ Mộng, thân ảnh mạnh mẽ dừng lại. Hạ Chỉ Mộng cũng nhìn thấy thân ảnh trước mặt, thân thể Hạ Chỉ Mộng run lên, có chút kinh hoảng nhìn Nghệ Phong nói:
- Lão tổ tông Hạ gia.
Nghệ Phong thấp giọng mắng một câu nói:
- Không phải nói hắn bế tử quan sao? Tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Hạ Chỉ Mộng cười khổ một tiếng, cũng thật không ngờ lại đụng phải lão tổ tông Hạ gia, nhìn Nghệ Phong không khỏi lo lắng nói:
- Làm sao bây giờ?
Trong mắt Nghệ Phong lóe lên hàn quang:
- Vậy thì đánh qua.
Hạ Chỉ Mộng nghe Nghệ Phong nói, tuy gật đầu, nhưng lo lắng trong mắt lại không che dấu được. Võ giả cấp bậc Đại lão, là Thánh Cấp cao giai, có thể nói là tồn tại khủng bố. Bóng đen trước mặt soi mói nhìn Nghệ Phong, chậm rãi xoay người, trên mặt mang theo vui vẻ:
- Tiểu hữu lưu người lại, ta cho ngươi đi.
Nghệ Phong nhìn đối phương cười cười nói:
- Ta không có thói quen bỏ cuộc nửa chừng.
Bóng đen lắc lắc đầu nói:
- Ta và một vị tiền bối Tà Tông các ngươi có tình bạn cố giao, không muốn đối nghịch với Tà Tông ngươi. Tiểu hữu có thể cho ta chút mặt mũi hay không?
Nghệ Phong cười ha ha nói:
- Ngươi cùng một vị tiền bối Tà Tông ta chỉ là bạn cũ mà thôi, mà Hạ Chỉ Mộng xác thực là phu nhân tông chủ Tà Tông, ngươi nói ai hơn?
Bóng đen nghe Nghệ Phong nói lời này, có chút nhíu mày nói:
- Thánh nữ Hạ gia ta, sứ mạng của nàng chú định rồi. Ta khuyên Tà Đế buông tay. Miễn cho hai nhà tổn thương hòa khí.