Edt: Nhan
Khúc Yên giật cả mình: “Cái gì?!”
Chó hệ thống!
Thế mà lại giấu cô làm trò này!
Bảo sao nhiệm vụ của cô mãi không kết thúc, giá trị hảo cảm cứ dừng lại tại điểm cuối cùng, thì ra là Hạ Tư Viêm cũng có nhắc nhở về giá trị hảo cảm!
“Giọng nói đó... Nói giá trị hảo cảm của em đối với anh là bao nhiêu?” Khúc Yên hỏi.
“Ban đầu là 70%, bây giờ là 80%.” Hạ Tư Viêm sợ chuyện kì lạ này dọa cô bèn an ủi: “Chúng ta đã có trí nhớ của kiếp trước, đều đã trải qua tận thế hai lần, không cần sợ loại chuyện này.”
“Em không sợ.” Khúc Yên cắn răng.
Cô chỉ tức giận!
Hệ thống nát kia lại làm bậy sau lưng cô.
Còn không thèm cho cô biết!
“Anh cũng không hoàn toàn tin tưởng giọng nói đó, chuyện tình cảm chỉ có thể tự cảm nhận. Điểm số gì đó đều là giả.” Hạ Tư Viêm xoa đầu cô, nhẹ nhàng nói: “Dù bây giờ em chưa đủ yêu anh, anh vẫn có lòng tin là nhất định em sẽ toàn tâm toàn ý thích anh.”
“Bây giờ em còn chưa dành toàn bộ tình cảm cho anh sao?” Khúc Yên tức giận.
Hạ Tư Viêm vuốt ve mái tóc dài của cô, không lên tiếng.
So với kiếp trước, thật sự là hắn cảm thấy khi đó cô vẫn yêu hắn hơn.
Khúc Yên bực mình trừng mắt nhìn hắn: “Anh trả lời em!”
Hạ Tư Viêm khẽ nói: “Kiếp trước, tình cảm của em vẫn sâu đậm hơn.”
Khúc Yên nhất thời sững sờ, lập tức hỏi: “Vậy anh đã hiểu chưa?”
Trong chớp mắt, trong lòng Hạ Tư Viêm như có ánh sáng chói lóa rọi vào, giật mình tỉnh giấc.
Thì ra hắn vẫn cảm thấy kiếp trước cô yêu hắn rất nhiều!
Như vậy trước đây sao cô có thể thật sự nhẫn tâm đẩy hắn vào đám zombie, nói lời ác độc làm tổn thương người khác?
Sao cô có thể thật sự phản bội hắn, vứt bỏ hắn?
“Bảo bối!” Hạ Tư Viêm dang rộng cánh tay, dùng sức ôm chặt lấy cô, khàn khàn nói: “Anh xin lỗi, bây giờ anh đã hiểu rồi.”
“Anh hiểu cái gì cái gì?” Khúc Yên cố ý hỏi sâu hơn.
“Kiếp trước, có phải vì để kích phát dị năng của anh nên em mới cố ý làm mấy chuyện kia đúng không?” Hạ Tư Viêm nói trúng tim đen.
Khúc Yên hơi kinh ngạc.
Hắn thông minh vậy!
Chỉ suy luận mấy câu mà đã đoán được chân tướng!
“Chỉ có lý do này mới có thể giải thích rõ ràng vì sao anh cảm thấy em rất yêu anh nhưng lại làm ra chuyện đau thương ấy.” Hạ Tư Viêm dựa trán vào trán cô, hôn cô: “Anh hiểu ra quá muộn rồi.”
Khúc Yên bỗng nghe thấy đinh một tiếng --
【 Giá trị hảo cảm của nam chủ tăng thêm 1】
【 Giá trị hảo cảm hiện tại là 100 điểm! 】
【 Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, xin kí chủ lựa chọn ở lại hoặc rời đi. 】
Khúc Yên cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.
Nút thắt trong lòng Hạ Tư Viêm không phải trinh tiết, cũng không phải giá trị hảo cảm mà là bởi vì kiếp trước không hiểu được chuyện kia.
Hiện tại hắn nghĩ thông rồi, hắn chắc chắn kiếp trước cô thích hắn, dường như hắn không còn tiếc nuối gì nữa.
【 Xin kí chủ hãy lựa chọn, có ở lại thế giới này đến cuối đời không? 】 Hệ thống hỏi lần nữa.
“Tôi ở lại.” Khúc Yên không do dự.
Dù ở thế giới này cô mới quen biết Hạ Tư Viêm trong thời gian ngắn, tình cảm cũng không sâu đậm bằng thế giới trước nhưng cũng không đồng nghĩa với việc cô không rõ trái tim mình.
Lúc này, âm thanh nhắc nhở trong lòng Hạ Tư Viêm bỗng dưng vang lên --
【 Chúc mừng! Giá trị hảo cảm đạt 100%! Chúc hai người hạnh phúc! 】
Mắt hắn đột nhiên sáng lên, nhìn chăm chú cô gái trong lòng: “Bảo bối, vừa rồi em đã nghĩ thông chuyện gì sao?”
Khúc Yên mỉm cười gật đầu: “Ừ, em cũng hiểu ra rồi, em muốn ở bên anh cả đời. Chúng ta không cần quan tâm giá trị hảo cảm, không cần quan tâm kiếp trước, chỉ cần trân quý kiếp này, cả đời này ở bên nhau từng giây từng phút là đủ rồi.”