Trong quán cà phê sang trọng kiến trúc kiểu Pháp, một người đàn ông bảnh bao nổi bật ngồi đối diện với một cô gái xinh xắn dễ thương. Người đàn ông thanh lịch đầy khí chất với bộ comple màu xanh sẫm vừa vặn tôn lên dáng người vạm vỡ cao to, ngũ quan xuất chúng, đặc biệt đôi mắt ưng có chút lấn át, nhưng thần thái trĩu nặng tâm sự. Còn cô gái luôn nở nụ cười đồng điếu dễ thương, đôi mắt đen lay láy như thu cả nước hồ thu dịu nhẹ vào trong, trông rất ưa nhìn và dễ gây thiện cảm. Họ chính là Dương Tầm và Đường Lạc.
Ngoài chiếc bàn ngồi cạnh cửa sổ của họ, các chiếc bàn còn lại hoàn toàn vắng khách, vì cơ bản là Dương Tầm không muốn chuyện của mình trở thành đề tài bàn luận của thiên hạ, hôm nay sở dĩ quyết định nói ra cũng là trong lòng nhen nhóm một tia hi vọng, biết đâu cô ấy sẽ cho mình một cơ hội.. anh không muốn buông bỏ dễ dàng như vậy! Hơn nữa, những ký ức chất chứa trong lòng quá lâu, không lúc nào không đè nặng tâm trí của anh, nhiều lần nó khiến anh cảm giác choáng ngợp đến phát điên, nếu không phải do trong lòng có một nỗi niềm chưa dứt, có lẽ anh không đủ nghị lực, cũng không đủ sức mạnh để chống chọi với nỗi ám ảnh quá khứ tàn khốc này, tìm đến sự giải thoát bằng cách kết liễu cuộc đời mình để chấm dứt hiện trạng bế tắc này.
Như phát hiện không khí có phần ngột ngạt và căng thẳng, Đường Lạc cố nở nụ cười như thường ngày để cho không khí bớt u buồn, cô động viên Dương Tầm: "Anh Tầm cứ nói sao cho thoải mái với mình nhất! Em tin rằng những người yêu nhau thật lòng cuối cùng cũng sẽ hạnh phúc bên nhau!"
"Cám ơn em!" Cố gắng xua tan các suy nghĩ tiêu cực trong đầu, Dương Tầm rất cảm kích với sự nhiệt tình giúp đỡ của Đường Lạc, anh trầm ngâm một lúc lâu như để lục lại trong trí nhớ một quá khứ được chôn cất kỹ lưỡng, giọng nói đều đều trầm ấm bắt đầu vang lên dẫn dắt Đường Lạc bước vào thế giới tình yêu u ám của Dương Tầm và Mạc Lam.
Từ lúc hai người quen nhau qua mạng, gặp nhau ngoài đời thực, đóng phim rồi không nhận ra nhau, đến cuối cùng nhận ra được đối phương, hẹn hò, ngọt ngào.. giọng nói của Dương Tầm rất cuốn hút, chẳng chốc Đường Lạc đã dễ dàng bước vào thế giới tình yêu của hai người họ, ngọt ngào và lãng mạn!
Mọi chuyện chuyển biến dần từ ngọt ngào sang đau khổ, từ vui tươi sang u ám nặng nề bắt đầu bởi sự hiểu lầm của Dương Tầm đối với Mạc Lam. Hai người vốn dĩ là đôi lứa yêu nhau say đắm, nhưng càng yêu nhau bao nhiêu, thì với tính cách của Dương Tầm lại càng không thể dung túng dù chỉ một hạt cát nhỏ trong mắt mình, nhất là khi người ta yêu nhau, lý trí và sự bình tĩnh luôn bị che khuất và đầu óc cũng trở nên kém minh mẫn.
Đó là khi công ty Hoa Dương của Dương Tầm đang cạnh tranh gay gắt với công ty Hằng Tín của cha Tư Đồ Phong, lúc ấy Mạc Lam và Tư Đồ Phong đã đóng xong bộ phim "Nhất Niệm truyện", mặc dù trên màn ảnh được khán giả phong tặng là đôi kim đồng ngọc nữ, nhưng cả hai sau đó đã đường ai nấy đi, Mạc Lam cũng đã bên nhau với Dương Tầm.
Tuy nhiên, những thông tin công ty Hoa Dương cứ bị rò rỉ vào tay Hằng Tín, Hằng Tín lên như diều gặp gió trong lúc Hoa Dương lao đao khốn cùng, và cũng thật trùng hợp là đúng vào lúc sau khi Dương Tầm cố tình để lộ tin với thư ký Kim trước mặt Mạc Lam.
Mối nghi ngờ rằng Mạc Lam vì tình yêu với Tư Đồ Phong đã phản bội Dương Tầm mà trở thành gián điệp thương mại như được gõ búa xác định, mọi thứ như định sẵn câu chuyện đi lệch đi theo chiều hướng xấu nhất có thể.
Hiểu lầm càng lúc càng sâu, khiến cho Dương Tầm giai đoạn đó hung hăng như con thú dữ bị tổn thương, mù quáng và mất hết lý trí, đến lúc đạt đến đỉnh điểm là khi Mạc Lam đứng ra cầu xin Dương Tầm cho Tư Đồ Phong một con đường sống.
Trong quãng thời gian ấy, mẹ của Mạc Lam lại trong giai đoạn nguy kịch nhập viện cần tiền chạy chữa, song thông tin ấy cô ấy giấu kín với Dương Tầm, bởi vậy khi cô ấy tìm tới anh để được giúp đỡ, thì lại làm cho anh lầm tưởng là cô xin tiền để tiếp tế Tư Đồ Phong, lửa giận lại càng bốc lên ngùn ngụt!
Điều duy nhất lúc đó Dương Tầm nghĩ tới là trả thù và trừng phạt đích đáng kẻ đã phản bội mình, anh đã ra điều kiện sẽ giúp đỡ Mạc Lam, nhưng cô phải trả giá với tấm thân mình. Sự tức giận và phẫn nộ đã đẩy anh vào tình cảnh bế tắc, anh đã dùng cách chiếm hữu thân xác của cô ấy để tìm kiếm sự an ủi trong tâm hồn giằng xé đáng thương của một kẻ bị tình yêu phản bội!
Thân thể của anh khát khao cô ấy, như lá cây cần ánh nắng, anh đắm chìm trong thế giới của người bị chết đuối vớ được chiếc phao cứu sinh, giữ chặt lấy phút giây an toàn trong tâm hồn khép kín đầy thương tích. Nếu không giành được trái tim của cô ấy, chỉ cần chiếm hữu thân xác của cô ấy, ít ra người ở bên cạnh cô ấy, gần gũi với cô ấy lúc này là anh, đối với anh như vậy là đủ rồi!
Anh nhìn thấy cô ấy đau khổ, bản thân cũng đứt từng khúc ruột, nhưng luôn cảnh tỉnh mình đừng để bị mắc lừa bởi tên bịp tình yêu cao tay đang đầu ấp tay gối với mình lúc ấy. Anh cũng không biết mình lúc đó là yêu là ghét là thương là hận, chỉ biết cứ duy trì hiện trạng mãi để cùng nhau xuống địa ngục cũng không tồi!
* * *