Sau khi tiễn Lạc Vân Sam về, hiếm lắm mới thấy Đỗ Nhược ngồi một chỗ thở dài.
"Từ Bân đúng là cái tên ham vui, lại dám làm ra chuyện như vậy trên Weibo, hơn nữa còn làm hỏng kế hoạch của mình."
Đỗ Nhược lấy điện thoại, cô nhìn thấy thông báo tập đoàn chứng thực chuyện của Từ Bân và Phong Hi, bỗng dưng cô lại cảm thấy đau lòng.
Vì Từ Bân mà mấy ngày nghỉ Tết Nguyên Đán này Đỗ Nhược luôn thấp thỏm theo dõi tin tức của cô, tất nhiên Đỗ Nhược cũng biết được đó là không phải là xe của cô, vì bị chụp lén nên mới có tin tức cô chính là kim chủ bao nuôi.
Đỗ Nhược không hiểu nhiều về Phong Hi, nhưng sau mấy ngày ăn dưa thì cô cũng ít nhiều hiểu về cô ấy và giới giải trí.
Công ty chủ quản của Phong Hi là giải trí Hoành Thần, sau khi có hot search, bộ phận quan hệ công chúng của Hoành Thần bắt đầu hành động.
Đối mặt với tin đồn như vậy, điều đầu tiên bộ phận quan hệ công chúng làm chính là thanh minh, sau khi chứng minh quan hệ của hai ngươi lại để cho mấy luật sư đưa ra thông báo kiện mấy tài khoản marketing, hơn nữa còn đưa hai luật sư phụ trách quá trình tố tụng.
Là người hợp tác giải trí Hoành Thần, Từ Bân dùng danh nghĩa Nhạc Hoàng cũng nhanh chóng thanh minh. Công bố tin tức Phong Hi là đối tác, bôi đen đối tác của Nhạc Hoàng chính là bôi đen bọn họ, sau đó lại còn tag cả giải trí Hoành Thần và cả Weibo của "triều đình", chính thức tuyên bố truy cứu trách nhiệm của tài khoản bịa đặt.
Mấy người đứng phía sau những tài khoản marketing thấy giải trí Hoành Thần vui vẻ hợp tác tới giải trí Nhạc Hoàng cũng chẳng mấy quan tâm, dù sao thì bọn họ cũng được cho không ít tiền, người đặt điều bịa chuyện nhiều thế làm sao mà sờ tới bọn họ được.
Mọi người đều trong một vòng tròn, bác bỏ tin đồn, đổi trắng thay đen, làm sáng tỏ mọi chuyện âu cũng là người đi chung một con đường.
Mỗi một tài khoản marketing đều đổ lỗi cho dư luận, bọn họ chẳng hề để tâm tới mấy luật sư của giải trí Hoành Thần.
Mãi cho tới khi công an thành phố Lăng thông báo trên Weibo, tuyên bố rằng đã mời một người trong số họ tới để làm việc, tiếp theo sẽ xử lý hành chính và xử phạt theo quy định, những tài khoản kia bắt đầu lo lắng, một đám người nhanh chóng đăng bài xin lỗi.
Đến lúc tin đồn được hoàn toàn làm sáng tỏ, tài khoản có dấu V của Từ Bân xuất hiện, cô tag Phong Hi và tỏ vẻ như hai người là bạn thân, có cô che chở thì Phong Hi cần gì kim chủ.
Phía Phong Hi cũng nhanh chóng đáp lại, đầu tiên là cảm ơn sau đó lại khen Từ Bân, cuối cùng còn tuyên truyền cho dự án "Độc Bộ thiên hạ" mà hai bên đang hợp tác.
Quỷ mới biết lúc đó Đỗ Nhược có bao nhiêu thương tâm, nếu cô không biết người đưa Phong Hi về không phải là Từ Bân thì chắc chắn lúc đó cô đã sụp đổ rồi.
Nghĩ tới đây Đỗ Nhược lại thở dài, kế hoạch mà cô giữ trong lòng bấy lâu nay cũng bắt đầu dao động.
"Có lẽ mình nên thẳng thắn hơn một chút. Có lẽ Từ Bân cũng không thành thục như mình nghĩ."
Nhưng ý nghĩ như vậy cũng chỉ xẹt qua trong đầu Đỗ Nhược, cô nhanh chóng bỏ qua nó.
"Cảm tình không phải là thứ tạm bợ, nếu như không thành vậy đại biểu là không có duyên mà thôi."
Đỗ Nhược tự nhủ, sau đó cô vào Weibo của Từ Bân và cài đặt trạng thái xem trước.
"Đôc Bộ thiên hạ" sắp khởi quay, mấy diễn viên phụ và diễn viên quần chúng do bên chế tác mời thì cô cũng đồng ý rồi.
Thật ra cô muốn xem nữ chính Phong Hi ở trong lòng Từ Bân quan trọng hay là tác giả nguyên tác như cô mới khiến Từ Bân để ý đây?
Mấy ngày nghỉ Tết Nguyên Đán, Từ Bân không nhàn nhã như mọi người nghĩ mà cô cũng bận tối mặt tối mũi.
Chính bởi yêu thích Độc Bộ và không muốn hình tượng nhân vật bị phá hủy nên Từ Bân tự tay quản lý dự án "Độc Bộ thiên hạ". Cô để ý từ khâu tuyển chọn trang phục, còn mời cả đạo diễn Đại Ngưu tới.
Sau khi tin đồn với Phong Hi bị tung ra, điều đầu tiên Từ Bân làm chính là gọi điện tới xác thực tin đồn và liên thủ với giải trí Hoành Thần để làm sáng tỏ.
Nhà họ Từ và nhà học Lạc là thế giao, tuy rằng giải trí Hoành Thần và giải trí Nhạc Hoành là quan hệ cạnh tranh nhưng hai nhà không ngại bắt tay cùng nhau trong tin đồn với Phong Hi.
Phong Hi là do Từ Bân đích thân mời tới, một đại ảnh hậu như cô ấy cũng mang tới lợi ích không nhỏ, cho nên sau khi bác bỏ tin đồn thì Từ Bân lập tức công khai quan hệ với Phong Hi, nhanh chóng chặt đứt tin đồn kim chủ của Phong Hi.
Phải biết rằng Weibo của Từ Bân được xác minh với thân phận là Tổng giám đốc Nhạc Hoàng, nếu Phong Hi thật sự muốn đi tìm kim chủ còn không bằng níu kéo quan hệ với Từ Bân.
Điểm này thì mấy người ăn dưa đều rõ ràng, cho nên chuyện kim chủ của Phong Hi cũng nhanh chóng thành truyện cười.
Từ Bân nằm trên giường, ngón tay lướt trên màn hình di động, cô nhìn số fans trên Weibo của mình tăng vọt, dần dần vượt qua 100 vạn.
"Mình trở thành tổng tài trên mạng rồi ấy hả? Vậy mình có nên quay một video ngắn quảng cáo không nhỉ?"
Từ Bân nghĩ tới đây liền bật cười.
Lướt Weibo một lúc cũng chán, Từ Bân lại đi xem lịch trình sắp tới.
"Còn ba buổi thử vai cho các diễn viên của "Độc Bộ thiên hạ", mình có nên đi xem không nhỉ, sau đó lại có nghi thức khai máy và xem xét tạo hình, sau khi khai máy thì mình có thể nghỉ ngơi rồi."
"Không biết cái người Đỗ Nhược muộn tao kia có nhớ đến mình không nhở?"
Lo nghĩ một hồi lâu, Từ Bân vẫn bấm dãy số của Đỗ Nhược, rối rắm một hồi lâu thì cô nhận ra một việc.
"Bây giờ đã là đêm khuya, ngày mai còn phải đi làm, không biết Đỗ Nhược đã ngủ chưa?"
Nghĩ như vậy nên Từ Bân không gọi cho Đỗ Nhược nữa, cô lén lút lên xem vòng bạn bè của Đỗ Nhược.
Trạng thái mới nhất của bạn tốt: Không có.
Từ Bân thở dài một hơi, cô có chút buồn bực, chẳng lẽ muốn cô khỏa thân đi câu dẫn mới vừa lòng sao?
Nếu Từ Bân làm vậy rồi mà Đỗ Nhược vẫn thờ ơ thì phải làm sao, cô phải giấu mặt vào chỗ nào mới được chứ.
Ngay lúc Từ Bân còn đang rối rắm thì tiếng chuông điện thoại vang lên, Từ Bân sợ tới mức hét lên một cái.
"Chẳng lẽ Đỗ Nhược lại chủ động gọi điện cho mình à?"
Từ Bân nghĩ vậy thì đôi mắt liền sáng lên, nhưng khi cô nhìn thấy tên trên màn hình lại giống như bóng bay hết hơi.
-Gì thế, sao nửa đêm lại gọi cho tôi?
Từ Bân yếu ớt hỏi, quả nhiên tưởng tượng luôn khác thực tế.
-Sao nghe giọng ỉu xìu thế? Đi uống rượu không?
Lạc Vân Sam ngồi trên ghế sô pha trên phòng khách, nàng lười biếng hỏi.
Phùng Liễu trong phòng ngủ chắc cũng đang mơ rồi, Lạc Vân Sam lo Từ Bân bỏ lỡ duyên phận lần này nên nàng mới gọi cho cô.
-Không có, bận bịu cả ngày bây giờ mới được nghỉ ngơi thôi.
Từ Bân vừa nói vừa ngáp một cái, tôi nhất định phải thưởng cho mình một kỳ nghỉ, chắc chắn phải ngủ từ ngày đến đêm.
-Nghỉ lễ Nguyên Đán cậu ở thành phố Lăng hả? Không liên lạc với Đỗ Nhược sao?
Lạc Vân Sam hỏi.
Từ Bân chép miệng, trong mắt có chút ấm ức.
-Làm gì có, tôi đi công tác, thời gian rảnh rỗi thì lại không thích hợp.
-Nếu cậu thật sự muốn theo đuổi Đỗ Nhược, cậu nên tranh thủ sớm đi.
Lạc Vân Sam hơi híp mắt nói.
-Cậu biết không, xét về tuổi tác thì Đỗ Nhược cũng đầu 3 rồi. Nếu cậu không tấn công cô ấy trước Tết, không chừng cô ấy sẽ chọn một người quen biết mà...
-Không thể nào!
Từ Bân lớn tiếng chặn họng Lạc Vân Sam
-Tôi cũng không phải là cậu, làm sao mà dong dài thế được.
-Hừ! Vậy cậu với Đỗ Nhược bây giờ là như nào?
Lạc Vân Sam nhướng mày hỏi.
-Cậu không phải nói dối tôi, tôi thấy hai người có chuyện đúng không?
-Chỉ mình tôi thích thì có ích gì...
Từ Bân nhỏ giọng lẩm bẩm.
-Vân Sam, cậu cảm thấy tôi trông thế nào? Đẹp không?
Lạc Vân Sam suy tư một chút.
-Lúc nghiêm túc thì trông cũng tầm như Phong Hi.
Lời này là Lạc Vân Sam nói thật lòng, cho dù là ngoại hình hay tính cách thì Từ Bân đều hấp dẫn người khác, nếu cô mà vào giới giải trí, chắc chắn là có hẳn vương quốc của chính mình.
-Coi như cậu biết nhìn.
Từ Bân rất hài lòng với câu trả lời của Lạc Vân Sam, khóe miệng cô cong lên, hấp dẫn thì hấp dẫn nhưng da mặt cũng không bằng hạnh phúc.
-À, cậu với cô Phùng sao rồi, nghỉ lễ Nguyên Đán như nào?
-Cực kỳ tuyệt vời!
Lạc Vân Sam nhẹ nhàng trả lời, mấy ngày nay chẳng khác nào cuộc sống của thần tiên.
-Ghê vậy sao! Chắc là có bước tiến lớn hả?
Từ Bân hâm mộ nói.
Lạc Vân Sam khẽ ừ một tiếng, sau đó chuyển chủ đề sang chuyện của cô.
-Gần đây chủ nhiệm Đỗ có tới tìm tôi.
Từ Bân nghe được câu này thì thần sắc cũng trở nên nghiêm túc.
-Sau đó thì sao?
-Cô ấy hỏi tôi về tình hình của cậu, vốn tôi còn định sắp xếp để bốn người chúng ta đi du lịch nữa.
Lạc Vân Sam đáp.
Đúng là Đỗ Nhược có nói là nghỉ lễ Nguyên Đán thì bốn người cùng nhau ra ngoài chơi, nhưng mà chuyện đó cũng lâu rồi, cho nên không phải nàng nói dối mà chỉ là truyền tin đến chậm một chút mà thôi.
-Thật thế à?
Từ Bân lại hừ một tiếng.
"Vậy mà còn nói là để mình bình tĩnh rồi hãy tới tìm, kết quả chẳng phải mong mòn con mắt muốn ở cùng mình sao?"
-Sau khi tôi đánh xong trận này liền bớt chút thời gian vậy, đến lúc ấy trường học cũng được nghỉ rồi.
Từ Bân cười khiến đuôi mắt cũng cong lên, nhưng ngữ khí vẫn ra vẻ ta đây không thèm để ý.
-Tới khi đó chúng ta có thể đi cùng nhau.
-Được rồi, chuyện này cậu tự thương lượng với Đỗ Nhược đi, có kết quả thì báo lại cho tôi một tiếng là được.
Bởi vì thời gian cũng không còn sớm, Lạc Vân Sam không nhiều lời với Từ Bân, nàng chỉ đơn giản nói thêm vài câu liền tắt máy.
Nàng nhìn thời gian trên nhật ký điện thoại, Lạc Vân Sam thở phào nhẹ nhõm.
"Người chị em, chuyện nên nói tôi cũng đã nói rồi, tiếp theo phải xem hành động của cậu thôi."
Kết thúc cuộc trò chuyện, Lạc Vân Sam đi tới phòng bếp uống một ly nước ấm, sau đó nhẹ nhàng về phòng ngủ.
Nhiệt độ của tháng 1 khá thấp, điều hòa trong phòng cũng được mở lên từ trước.
Nàng cởϊ áσ khoác sau đó chậm rãi nhấc chăn lên rồi nhẹ nhàng nằm xuống.
-Vân Sam...
Phùng Liễu khẽ gọi, cô đợi Lạc Vân Sam nằm xuống rồi nhích lại gần, sau đó chọn một vị trí ấm áp trong lòng nàng.
Khóe miệng Lạc Vân Sam tràn đầy ý cười, cô ngủ trông đáng yêu quá.
-Chúc cô ngủ ngon!
Lạc Vân Sam hôn tóc Phùng Liễu, nàng ôm cô rồi chậm rãi tiến vào giấc ngủ.
Lạc Vân Sam mơ rất đẹp, có trời xanh có mây trắng, có một vườn hoa, hơn hết là có cả người trong lòng của nàng.