"Ông chủ sòng bạc đó tên gì, cô biết không?"
Diệp Thu cau mày nghi hoặc nói.
"Không biết!"
Thẩm Mộng Dao lắc đầu, sau đó nói: "Tôi chỉ nghe bọn thuộc hạ gọi hắn ta là Anh Hào!"
"Anh Hào sao?"
Diệp Thu hơi híp mắt, nhìn Thẩm Mộng Dao, trao đổi: "Như vậy đi, tôi giúp cô cứu cha cô ra, hơn nữa sẽ giúp cô lấy lại khế ước bán thân và thẻ căn cước, thấy thế nào?"
"Anh giúp tôi?"
Thẩm Mộng Dao sửng sốt một lúc, có chút không dám tin hỏi: "Nhưng Anh Hào đó là một tên xã hội đen, dưới trướng hắn ta lại có thêm một đám đàn em, hơn nữa còn nghe nói hắn có chỗ dựa vô cùng vững chắc, anh khẳng định là vẫn muốn giúp đỡ tôi chứ?"
"Không sai! Nhưng sau khi xong việc này, cô phải chứng minh cho vợ tôi thấy là tôi trong sạch và giữa hai chúng ta không có phát sinh bất cứ chuyện gì cả!". Diệp Thu gật đầu một cái.
"Chuyện của anh không thành vấn đề, nhưng anh phải nghĩ cho kĩ, chỗ Anh Hào là nơi cực kì nguy hiểm, bất cứ ai cũng không muốn xông vào bên trong đó đâu, tôi chỉ sợ anh sẽ gặp nguy hiểm khi đi vào!". Thẩm Mộng Dao cau mày nhắc nhở trước.
Dù gì thì cô đã từng ở bên Anh Hào và biết hắn ta đáng sợ đến nhường nào.
Ngay cả khi Diệp Thu thực sự biết võ công đi chăng nữa thì cũng lo là anh sẽ không thể chống lại được nhiều người như vậy.
Đến lúc đó chỉ sợ Anh Hào được hàng trăm thuộc hạ vây quanh che chở.
Coi như Diệp Thu võ công cao cường đi chăng nữa cũng phải mệt lã mà thôi!
Advertisement
"Chuyện này cô không cần phải lo lắng, dẫn đường đi, giải quyết sớm một chút rồi nhanh trở về giải thích cho vợ tôi!". Diệp Thu thản nhiên nói.
"Được rồi!". Thẩm Mộng Dao bất đắc dĩ gật đầu một cái.
Hiện tại cô không có quyền lựa chọn, chỉ có thể ngoan ngoãn dẫn đường cho Diệp Thu
... Tại quán bar Giang Thành.
Đây là một quán bar nhỏ nổi tiếng ở Giang Châu.
Rất được giới trẻ ưa chuộng.
Bởi vì tại đây họ có thể trút bỏ tất cả những mệt nhoài sau một ngày làm việc.
Đó cũng chính là lý do khiến cho quán bar Giang Thành này trở nên vô cùng náo nhiệt vào buổi tối.
Mà ở đây.
Cũng chính là căn cứ của Anh Hào! Sau khi Thẩm Mộng Dao đưa Diệp Thu đến, anh liền trực tiếp đẩy cửa bước vào.
Âm nhạc xập xình.
Những ánh đèn chói lọi.
Trên sàn nhảy, nam thanh nữ tú đang điên cuồng nhảy múa.
Bầu không khí tương đối nhộn nhịp.
Nhưng Diệp Thu và Thẩm Mộng Dao đều không có tâm trạng để thưởng thức.
Cả hai đi thẳng qua sàn nhảy và đến quầy bar bên cạnh.
"Anh Hào đang ở đâu?". Diệp Thu nghiêng đầu nhìn Thẩm Mộng Dao, nghi hoặc hỏi.
"Suỵt!". Thẩm Mộng Dao vôi vàng ra hiệu Diệp Thu nhỏ giọng lại.
Dù sao khắp quán bar này đều là người của Anh Hào.
Nếu để bọn họ nghe được, vậy coi như xong đời.
"Không sao đâu, cô mau nói cho tôi biết hắn ta ở đâu!". Diệp Thu lắc đầu, sau đó hỏi.
"Đây!"
Thẩm Mộng Dao không thể làm gì khác hơn là chỉ vào một cái cầu thang cách đó không xa, nói: "Anh Hào thường ở lầu hai, nhưng chỗ cầu thang luôn có người canh giữ, chúng ta không thể đi lên được!"
Vừa nói xong, Thẩm Mộng Dao chỉ vào hai người đàn ông lực lưỡng, mặc đồ màu đen đang đứng ở hai bên cầu thang.
"Đơn giản!"
Khóe miệng Diệp Thu hơi cong một cái, ngay sau đó trực tiếp đi về phía cầu thang.
Thấy vậy.
Sắc mặt Thẩm Mộng Dao thay đổi ngay lập tức, cô vừa muốn đuổi theo Diệp Thu nhưng đã không kịp rồi.
Bởi vì Diệp Thu đã đi đến trước cầu thang.
"Đứng lại. Tầng trên là khu vực VIP của quán bar, anh là hội viên VIP của quán sao?"
Một tên áo đen to cao đưa tay ngăn Diệp Thu lại, lạnh lùng nói.
"Không phải VIP, tôi tới đây tìm người!". Diệp Thu nhàn nhạt nói.
"Mày tìm ai?". Tên áo đen lại lạnh giọng hỏi.
"Anh Hào!". Diệp Thu nhẹ giọng nói.
“Đùa gì vậy? Anh Hào của bọn tao đâu phải người mà mày muốn tìm là tìm được?
Mau cút đi, đừng đứng đây cản đường, nếu không, đừng trách bọn đây không khách khí với mày! "
Tên áo đen cao to hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thu, lạnh lùng nói.
"Tôi vẫn cứ muốn gặp người đấy, không gặp thì không được đâu!".
Khóe miệng Diệp Thu hơi cong lên, mặt đầy vẻ đùa cợt.
Dứt lời, anh trực tiếp nhấc chân đi lên lầu.
"Mày đây là muốn tìm đến cái chết rồi!"
Trong mắt người đàn ông áo đen vạm vỡ lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, vươn tay túm lấy cổ Diệp Thu.
Thấy vậy.
Sắc mặt Thẩm Mộng Dao liền khẽ biến.
Khi thấy người đàn ông áo đen kia dùng tay túm lấy cổ Diệp Thu. Cô biết hôm nay có thể thực sự là chuyện lớn rồi!
Nhưng ngay tại lúc này.
Diệp Thu đột ngột quay đầu lại, toét miệng cười với người tên áo đen lực lưỡng kia.
Ngay sau đó, chỉ nghe một tiếng "Ầm".
Tên áo đen kia còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt thay đổi trong nháy mắt, sau đó cả người liền bay lộn nhào về phía sàn nhảy.
Ngay lập tức phía trên sàn vang lên những tiếng thét chói tai.
Mà tên đàn ông vạm vỡ kia sau ngã xuống, liền phun ra mấy ngụm máu tươi tại chỗ, không đứng lên được.
Một màn này.
Làm cho mọi người trên sàn nhảy vô cùng sợ hãi, lập tức nhìn về phía Diệp Thu.
"Khốn kiếp, tao giết mày!"
Người đàn ông áo đen cao lớn còn lại trực tiếp móc cây gậy cao su đeo ở hông ra, nghiến răng nghiến lợi lao về phía Diệp Thu.
Nhưng kết quả hắn ta cũng giống như người đàn ông lúc nãy vậy.
Trong một giây tiếp theo, cả người trực tiếp bay ra ngoài, nặng nề đập vào bàn rượu.
Ngay tức khắc chiếc bàn rượu bị đập vỡ tan tành, mảnh vụn thủy tinh bắn lên tung tóe.
Mà hắn ta cũng bị ngã trong vũng máu, làm thế nào cũng không thể đứng dậy được.
Tất cả mọi người đều giật mình khi nhìn thấy cảnh này.
"Đây là ai vậy?
Lại dám đến quán bar Giang Thành để gây chuyện ư?"
"Trời ạ, anh ta dám đả thương người trong quán bar Giang Thành, không muốn sống nữa sao?"
"Đây là địa bàn của Anh Hào, tên nhóc này nhất định gặp xui xẻo rồi!"
... Tất cả mọi người đều lắc đầu khi nhìn Diệp Thu.
Bởi vì trong mắt bọn họ, Diệp Thu đã gây nên một chuyện lớn rồi.
"Là ai dám mà dám ngang ngược ở địa bàn của tao, không muốn sống nữa đúng không?"
Vào thời điểm khi mọi người đang bàn luận ầm ỉ.
Một giọng nói cố làm ra vẻ uy lực truyền đến từ lầu hai.
Ngay sau đó, mọi người liền thấy.
Một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi đen, trong ngực ôm một người đẹp nóng bỏng bước xuống cầu thang.
Nhìn cảnh này.
Mọi người đều sửng sốt, ngay sau đó rối rít nhìn về phía người đàn ông trung niên với ánh mắt kính sợ.
Bởi vì người đàn ông này chính là chủ quán bar, Anh Hào! Khi ra đường, cái tên Anh Hào này vô cùng có uy danh.
Hắn ta không chỉ mở một sòng bạc lớn, mà còn cả quán bar này.
Ngoài ra, hắn còn ngầm dẫn mối làm ăn cho những người có tiền, kết giao không ít những mối quan hệ.
Cho nên người bình thường hoàn toàn không dám trêu chọc đến hắn ta! Ngày xưa từng có một tên công tử con nhà giàu, ỷ nhà mình có tiền, tát hắn ta một cái, ngày hôm sau người ta liền tìm được xác của tên con nhà giàu đó trên sông.
Quan trọng nhất là người nhà của tên công tử nhà giàu kia không dám tìm Anh Hào để tính sổ.
Bởi vì chỗ dựa phía sau của Anh Hào thật sự quá kinh khủng! Hơn nữa đàn em lại rất nhiều.
Cho nên đối với người này, tất cả mọi người có mặt tại đây có thể nói là vô cùng khiếp sợ, lại thêm kính nể cực điểm.
Vậy nên khi nhìn vào mắt của Diệp Thu, họ như thể đang nhìn vào một người đang tìm chỗ chết vậy.