Long Phượng Song Bảo: Tổng Tài Daddy Xin Tắt Đèn

Chương 49: Đè bẹp tất cả



Tòa nhà Mộ Thị bị bóng tối bao trùm.

Bảy thành viên của hội đồng quản trị vẻ mặt nghiêm túc ngồi ở trong phòng họp trên tầng cao nhất của Mộ Thị, đợi Mộ Thừa Huyền giải thích.

Anh vừa tới nơi thì đều đồng loạt không đợi được nữa.

"Mộ tổng, thị trường cố phiếu hôm nay ngài xem rồi chứ? Tập đoàn Mộ Thị của chúng ta liên tiếp lọt top nhiều năm như vậy, đây là lần đầu rớt thảm như vậy!"

"Top tiêu đề của các trang tải chính lớn, truyền thông thậm chí báo xã hội đều đang đăng chuyện của ngài, là cổ tình tung tin đồn hay là sự thật, ngài cần cho hội đồng quản trị chúng tôi một lời giải thích."

"Mộ tổng, thân là tổng giám đốc của tập đoàn Mộ Thị, là bộ mặt của Mộ Thị với bên ngoài, nhất cử nhất động của ngài đều bị vô số đối thủ nhắm vào, ngài tự ý ra tay với nhị công tử của Kiều Thị, chính là không chịu trách nhiệm với hội đồng quản trị chúng tôi!"

"Không biết một trăm triệu tối qua Mộ tổng quyên góp đó là tiền công hay là tiền riêng của anh?"

Người của hội đồng quản trị đều không phải là vô dụng, ai cũng có quyền thật, hơn nữa là những người nắm giữ số cổ phần chủ yếu của tập đoàn Mộ Thị.

Câu hỏi của bọ họ càng sắc bén hơn của đám nhà bảo bên ngoài tòa

nhà.

"Các vị chủ bác, mọi người bình tĩnh một chút, anh trai tôi là người có chừng mực, có quyết sách lần nào khiến mọi người thất vọng chưa?"

Mộ Thừa Phong đúng giữa phòng họp, vỗ về họ.

Thực ra cũng không trách người của hội đồng quản trị cảm xúc kích động được.

Anh sáng sớm vừa tỉnh lại, lúc nhìn thấy tiêu đề tin tức và giá cổ phiếu tuột dốc không phanh thì cũng là phản ứng này.

Mộ Thừa Huyền, tổng giám đốc máu lạnh anh minh, cần trọng nhiều

năm như vậy lại sẽ có lúc hồ đồ như vậy.

Vì một người phụ nữ, nhất thời tức giận mà ra tay với tình địch, còn hào phóng ném đi một trăm triệu để làm người đẹp vui vẻ, cái này cũng quả hoang đường rồi!

"Giang Hài, sắp xếp một chút, hai tiếng sau mở cuộc họp báo tại phòng

Phong Hoa."

Mộ Thừa Huyền nói xong, lại nói với thư ki: "Liên lạc nhà tạo mẫu cao cấp nhất, cho người đó trong vòng nửa tiếng đến đây."

"Cuộc họp báo? Nhà tạo mẫu?"

Còn chưa đợi người của hội đồng quản trị hỏi, Mộ Thừa Phong đã ngồi không yên: "Anh, anh làm cái thể? Lúc sóng gió thể này anh mở họp báo gì chứ? Còn có nhà tạo mẫu gì đó? Anh đã rất đẹp trai rồi, không cần tạo hình cũng có thể làm kinh ngạc toàn bộ rồi."

Mộ Thừa Huyền không để ý tới Mộ Thừa Phong, nhin phòng họp một vòng, thần thải mạnh mẽ: "Tôi không muốn nghe bất cứ câu hỏi nào liên quan tới bữa tiệc tối qua, chuyện này tôi tự có cách giải quyết."

Anh vừa nói xong, hội đồng quản trị lúc nãy vẫn hùng hổ liền im bặt.

Tổng giảm độc Mộ đã có lời thi bọn họ cũng không dám nói gì nữa.

Dù sao Mộ Thị có thể bước tới vị trí hôm nay đều là công lao của Mộ Thừa Huyền anh.

Quyết sách của anh chưa bao giờ sai.

Đám cổ đông nằm không đếm tiền như bọn họ chỉ có thể tin anh một trăm phần trăm.

Lê Văn Ca không biết có chuyện gì mà bị một mỹ nữ thân hình tuyệt với

kéo tới phòng trang điểm của Mộ Thị.

Sau đó được một người đàn ông còn lộng lẫy tinh xảo hơn cô bắt đầu trang điểm làm tóc cho cô.

"Oh my god, khuôn mặt này của cô thật sự là khuôn mặt hoàn mỹ nhất mà tôi từng trang điểm, tỉ lệ này nếu không phải là chỉnh hình thì chính là vật nghệ thuật của tạo hóa Đẹp chết đi được!"

"Hả..."

Lê Văn Ca chịu đựng anh bôi bôi trét trét trên mặt mình, không hiểu gì cả.

Chỉ là mấy lời này của anh, cô cũng rất tán đồng.

Từ lúc đổi thành khuôn mặt này, cô từ "người phụ nữ xấu nhất Bắc Thành" trở thành mỹ nhân tuyệt thể kinh diễm lòng người.

Khuôn mặt xinh đẹp đi tới đâu cũng được hoan nghênh.

Người theo đuổi thì không nói, mấu chốt là... có khuôn mặt này rồi, làm chuyện gi cũng vô cùng thuận lợi.

Ví dụ tối qua, nếu là người khác thì có thể sẽ bị mắng là hàng hạ tiện

rao bán.

Là cô thì chỉ sau một đêm liền trở thành bảo bối trong mắt vạn người.

Lúc nãy tùy tiện lướt điện thoại một chút, phát hiện minh đã lên hotsearch của mấy trang mạng rồi, toàn bộ đều là khen ngợi.

Ngay cả đám nhà báo làm khó ở bên ngoài kia cũng "tách tách" chụp ảnh không ngừng, đều đối xử với cô như sao lớn quốc tế vậy.

"Ngũ quan của cô rất hoàn mỹ, rất rõ ràng, trang điểm đậm cực kỳ đẹp, nhưng khi chất của cô lại không thích hợp với trang điểm đậm, vì vậy hôm nay trang điểm cho cô không đậm không nhạt, hình tượng cao quý nho nhã, phối hợp với lễ phục hở vai đuôi dài màu xanh Vatican, tuyệt đối đè bẹp tất cả."

Nhà tạo mẫu mê đắm nói.

"Đẻ bẹp tất cả?"

Lê Văn Ca cảm thấy trong lòng hốt hoảng: "Tôi đi đâu mà đè bẹp tất cả chủ?"

Nếu không phải là muốn nhanh chóng hâm nóng quan hệ của minh với Mộ Thừa Huyền, cô sẽ không lựa chọn cách xuất hiện tối qua.

Cô không ngờ sự xuất hiện của mình lại gây nên sóng gió lớn như vậy.

Do thân phận đặc biệt của mình cô không muốn quá ồn ào.

Càng ồn ào càng dễ xảy ra chuyện.

"Xong chưa?"

Trước cửa phòng hóa trang, thanh âm lạnh như băng của Mộ Thừa

Huyền vang lên,

Cô vừa mới thay lễ phục đi ra, mái tóc xoăn vốn thướt tha được nho nhã búi lên, duới chiếc cổ thon dài lộ ra bở vai mềm mại trắng như tuyết, vô cùng gợi cảm, phối hợp với lớp trang điểm vừa phải, giống như tiên nữ giáng trần, đẹp không gì sánh được.

Đáy mắt của anh dâng lên vẻ kinh ngạc.

Cô hoàn toàn là một người khác,

Một tiểu yêu tinh tối qua vẫn gợi cảm bức người. Hôm nay liền trở thành công chúa cao quý không thể với tới.

Người phụ nữ này rốt cuộc có bao nhiêu mặt mà anh chưa thấy?

Ánh mắt của đàn ông mà Lê Vãn Ca quả quen thuộc.

Từ lúc cô đổi thành khuôn mặt này, cô đã gặp quá nhiều ánh mắt như vậy, sớm đã không có gi bắt ngờ nữa.

Đôi môi đỏ như hoa hồng lộ ra nụ cười lộng lẫy, nhấc váy nghịch ngợm mà hành lễ với anh: "Vương hậu của anh đẹp không quốc vương bệ hạ của tôi?"

Vẻ mặt của Mộ Thừa Huyền liền lạnh tới cực điểm, rất không hiểu phong tình mà nói: "Xong rồi thi đi với tôi, đừng lãng phí thời gian."

Lê Văn Ca: "..."

Tên này sao luôn không làm theo kế hoạch vậy?

Thế là cô đi đôi giày cao gót mười mấy phân, chạy bước nhỏ theo sau anh, không cao quý chút nào cũng không tao nhã g cả.

"Anh muốn đưa tôi đi đâu?"

Anh chân dài bước nhanh, cô thở hổn hển, không dễ gì mới đuổi kịp.

"Cô đã bản cho tôi rồi thì chính là nô lệ của tôi, nô lệ thi không có quyền hỏi chủ nhân."

Mộ Thừa Huyền mặt không cảm xúc mà nói, chân dài càng bước nhanh hon.

Lê Văn Ca: "."

Phòng Phong Hoa là một lễ đường rất lớn, là nơi chuyên dùng mở cuộc họp báo, tiếp xúc truyền thông của Mộ Thị.

Trong lễ đường đã chật ních nhà báo từ khắp nơi tới.

Mọi người sốt ruột đợi Mộ Thừa Huyền xuất hiện, tò mò anh sẽ cứu vãn nguy cơ của Mộ Thị thế nào.

"Rầm!"

Lúc Mộ Thừa Huyền và Lê Văn Ca cùng nhau xuất hiện trên bục, tất cả người có mặt đều bùng nổ.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv