Loạn Tâm Vì Người

Chương 3: Trả Thù



" Tội đồ Mặc Tống Tử và đồng tội Lí Thanh Diệu,16 năm trước,Lí Thanh Diệu sinh ra tội đồ Mặc Tống Tử theo lời tiên tri đáng ra Mặc Tống Tử phải là Chí Tôn tiếp theo,nhưng vừa sinh ra Mặc Tống Tử lại hại chết hơn 3 vạn mạng người "

" Đây rõ là điềm gở được ghi lại trong sách tiên tri,bởi vì trong lời tiên tri còn có nói" Long Thiên Chi Tử " sinh ra phải được hút tinh khí đất trời,nếu người đó vừa sinh ra đã mất mạng người chắc chắn đó không còn là " Long Thiên Chi Tử " mà sẽ là " Ma Thiên Vô Tử" "

Lão vừa dứt lời một tiếng nói đáng thương yếu ớt liền phát lên " Là các ngươi giở trò!!!!!"

" Nếu không vì.....ực....."

Một thanh đao lớn mạnh mẽ cắm vào lồng ngực người phụ nữ,tất cả mọi thứ như đều im lặng trong khoảng khắc này,ánh mắt khinh bỉ từ lão không hề giấu diếm

" Tiện nhân này đã sớm bị tử hình,được giữ đến hiện tại là phúc phần của cô ta,mau đem cô ta tới Hoả Tro"

Khúc Tử Mặc bây giờ cảm xúc ngày càng mơ hồ,từ lúc thanh kiếm sắc nhọn kia mạnh mẽ đâm xuyên qua cơ thể của người phụ nữ,Y đã đứt mất mấy giây thần kinh,cảm giác nấc nghẹn chiếm lấy cổ họng,không thể phát ra khi mà trong đầu đã không ngừng gào thét

'Không muốn..không muốn...không muốn..không muốn...không muốn..."

" Đừng.....đi..."

"M...mẹ..."

Cánh tay gầy gò đầy những vết sẹo,và vết thương yếu ớt buông thõng,đôi mắt người nhắm nghiền,dáng vẻ tiều tụy này vẫn không thể xoá đi vẻ đẹp thanh tao của người,có thể nhận ra nàng là một đại mĩ nhân

Khoé môi mềm mỏng đã chảy ra hàng máu đỏ tươi,trong lòng Y như càng bị bóp chặt khi cơn đau nhói đạt tới đỉnh điểm,từng đợt tim đập càng ngày càng nhanh ngày càng lớn tiếng

" Thịch....thịch.....thịch....thịch...thịch"

"......................"



Trái tim Y đột nhiên đập nhanh rồi lại như ngừng đập cả người Y như chìm vào vực sâu giây sau cả người Y liền phát động ra hàng tá luồng sáng hắc ám bao quanh cả bầu trời

Phía các môn phái,người nào gương mặt cũng đã tái mét,có người không thể chịu nổi áp bức mà ngã xuống,người thì hô toáng " Chạy mau,hắn ta nổi điên rồi "

" Nghịch thiên!...rõ là nghịch thiên!!"

" Mọi người , mau hợp lực đánh bại hắn,ở đây ít cũng là 100 vạn người,lẽ nào không thể đánh bại một tên tội nhân"

Tiếng này như cảnh tỉnh tất cả,ngay lập tức các môn phái đã tụ lại cùng nhau bày trận,nhưng chỉ được một lúc tất cả môn phái đều bị phá trận, người thì thổ huyết ngã từ trên trời rơi xuống hệt như chim gãy cánh

Đa số đều đã không chịu nổi sức ép quỷ quái này,hơn 100 vạn người, sự sống ngày càng giảm rõ rệt....

Khi bầu không khí đã không còn tiếng hít thở,khắp nơi đều là thi thể,mặt đất cũng đã biến thành mồ chôn của hàng trăm vạn người,khắc này Y mới lấy lại được một chút ý thức

Tại hòn núi này Y đã hoàn toàn mất tất cả,Y đã gặp lại mẹ Y,nhưng mẹ Y lại bị đâm chết trước mặt Y

Mặc Tử Tống thê đôi chân mềm nhũn về phía trước,tiến về dáng người nhỏ yếu đang nằm yên trên mặt đất, Y chậm rãi quỳ bên người mẹ đang ngủ say

Từng giọt nước mắt lần lượt tuôn ra" Mẹ ....mẹ...."

Giọng nói thều thào đau khổ , tuyệt vọng không thể che giấu ở thanh quản " Rốt cuộc... là vì sao"

" Là ....tại....con..."

"Con...không...đáng sống...nữa"

" Mẹ....."

Cặp mắt vốn trong veo nay đã nhiễm máu tươi dần mất đi ánh sáng,tiếp theo bàn tay cứng rắn khẽ nhấc cao dần và dừng lại ở vị trí tim ,ngón tay Y như sắc lên dần dần lún vào lồng ngực Y,cảm giác đau nhói đến không thể thở trần ngập dư vị



Âm thanh nhớp nháp từ bên trong vang lên,rút bàn tay thấm máu đang cầm lấy một trái tim đang đập mạnh

"Rắc"

Y một tay bóp nát trái tim đang còn đỏ tươi sức đập mãnh liệt ,trái tim Y ngay lập tức nổ tung,luồng khí hắc lần lượt thu về trả lại vùng đất đã bị phanh thây,tầm mắt Y dần dần mờ đi sau đó liền tối đen như mực Y chỉ nghe tiếng lách tách như của từng hạt mưa nặng hạt lao xuống mặt đất

"Rầm Rầm"

Tiếng đập làm lôi kéo Khúc Tử Mặc trở lại hiện thực,cùng với giọng nói bên ngoài truyền tới

" Khúc Tử Mặc,nhà ngươi mau ra đây Khúc đại nhân muốn ngươi cút ra đây"

Khúc Tử Mặc chậm rãi ngồi dậy,Y khẽ day nhẹ thái dương,không biết vì sao đột nhiên Y lại cực kì đau đầu như thể ngàn mũi kim chích,Khúc Tử Mặc đưa lên đôi tay đang run rẩy,cảnh tượng đầy xác chết liền hiện lên,bàn tay Y như xuất hiện ảo giác lấp loé màu máu tươi

" Chắc chắn....không phải là mơ.."

" Đó nhất định là kí ức tiền kiếp của ta"

Khúc Tử Mặc liền ngồi ngay ngắn bắt đầu tiến vào tiềm thức tu luyện,sau trong tiềm thức Y đã cảm nhận được một ánh sáng phát ra từ viên ngọc sáng,Y có thể cảm nhận được sinh lực dồi dào thân thuộc từ nó,Y cố gắng đến gần hơn với tới viên ngọc ấy

Ngay khi sắp chạm vào được,Y liền bị một lực hút áp chế kéo mạnh đẩy mạnh ra ngoài tiềm thức,mở đôi mắt,Y lại đưa đôi tay nhỏ bé lên quan sát

'Haizz....Bản thân vẫn còn quá nhỏ'

Nhìn vào vô định,sắc mặt Y trầm lại đôi mắt trong veo của Y không còn vẻ ngây ngô ngược lại thêm phần sâu lắng khó thấy

"Cha...mẹ...kiếp này con nhất định sẽ trả thù "

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv