Loạn Tâm Vì Người

Chương 2: Tiền Kiếp



Không biết từ bao giờ Khúc Tử Mặc đã chìm trong giấc ngủ bỏ mặc những cảm xúc tăm tối đang cố ám lấy Y

đôi mắt đứa trẻ nhắm nghiền,mơ hồ gọi" mẫu thân...phụ...thân...."

Trong giấc mơ mơ hồ,Y nghe tiếng lách tách như là tiếng giọt nước rơi xuống đất,từng giọt,từng giọt

giấc mơ dần lộ diện,một khung cảnh đầy hoang vu lạnh lẽo ập đến , trước mắt Y là một nơi xa lạ,Y chợt rùng mình khi thấy hàng núi thi thể của các môn phái khác nhau

Một loạt kí ức đột nhiên hiện ra trong trí não Y những kí ức hiện ra ào ạt tạo thành một kí ức hoàn chỉnh

Trong kí ức Y tên Mặc Tống Tử , từ khi Y có ý thức đã ở một hòn núi heo quạnh,còn không có bóng người xung quanh chỉ là cây và cây

May thay trên núi này còn có những trái cây có thể ăn mọc khắp nơi,điều may mắn chính là Y vẫn sống sót được tại hòn núi này

Có vẻ Y đã bị cha mẹ vứt bỏ nên mới ở nơi như thế này,Y vô tư khám phá địa hình,cuối cùng chọn một hang động nhỏ làm nhà

Trên người Y vẫn có y phục,hơn nữa chất liệu rất tốt là vải thượng hạng chỉ có gia thế hùng hậu mới có thể sở hữu loại vải này

Đương nhiên khi tối đến, Y đã bắt gặp những con thú vật hoang dã , có vẻ cái hang Y lựa chọn là ổ của một gia đình sư tử lớn

Khi đám sư tử hung tợn đã chỉ còn một chút liền có thể giằng xé thịt xương của Y ngay khắc ấy cả người Y liền phát ra một loại ánh sáng chói mắt khiến đám sư tử như nhận được nguy hiểm liền rút lại hàm răng sắc nhọn



đôi tay nhỏ bé yếu ớt che đi đôi mắt đang bị ánh sáng làm chói đến không thể nhìn tiếp,dần dần ánh sáng càng nhỏ lại,lúc này Y mới có thể nhìn ra nó là thứ gì

đó là nội đan rồng,người sở hữu nó phải đáp ứng đủ 3 điều kiện , đầu tiên phải là Huyết Long , tiếp theo là thuộc loại pháp lực Thiên là pháp lực lớn ngang với trời có thể thanh tẩy tà ma và có thể đạt cấp Thiên Lực ,cuối cùng chính là thần lực bẩm sinh phải ngang với Nguyên Anh

Người đã sở hữu nó mặc định chính là Chí Tôn tiếp theo cùng với pháp lực vô biên trong nội đan có thể trợ lực lớn đến quá trình hoá thần của Y,Với Y trong kí ức Y chưa hề biết sự lợi hại của nó

Thời gian dần trôi đứa trẻ cũng đã trưởng thành,với sinh lực có sẵn Y đã không gặp khó khăn trong việc sinh sống trong rừng

Y cũng rất chăm chỉ tu luyện trên núi,pháp lực của Y ngày càng thăng hạng,đã có thể hoá thần,chỉ còn một chút..

Không bao lâu sau khi Y đang tập trung tu luyện,trong không gian tĩnh lặng chỉ có tiếng nước chảy từ con suối và tiếng chim hót vang nhẹ liền xuất hiện hàng tá người lạ mặt vây bắt Y, số người nhiều đến có thể bao trọn ngọn núi này, và vị trí của bọn họ đều có trật tự riêng như là một trận pháp

Khúc Tử Mặc khẽ mở đôi mắt trong veo đồng tử có màu vàng kim hệt như màu của đá quý,mái tóc dài thẳng tắp màu bạch kim nhẹ nhàng tự do bay trong gió nhẹ

Dáng người của một thiếu niên trưởng thành,săn chắc cứng rắn đến từng tế bào,cơ thể Y tựa như bức tượng được điêu khắc tinh xảo đặt tại nơi này kết hợp với màu da trắng tinh khôi đã làm Y đẹp càng không thực

Y khoác trên người chỉ là bộ y phục kiểu dáng bình thường nhưng chất liệu là làm từ pháp lực thêu dệt lên

Một tiếng nói của một lão ông cất lên ngay lập tức



" 16 năm rồi..."

Giọng điệu nhàn nhã như thể đã đạt được mục đích,tiếp theo Mặc Tống Tử ngước nhìn mới nhìn thấy hình dáng của ông ta

Một dáng người đặc trưng của người lớn tuổi khoảng 60-70 tuổi , ông ta mặc trên người bộ y phục uy phong , trên áo còn có những hoạ tiết ánh kim thêu hình chim phượng hoàng

Mặc Tống Tử di chuyển nhẹ đồng tử rồi cất tiếng

" Các ngươi...vào lãnh địa của ta...là có việc gì"

Đám người bên trên như phóng ra ác ý từ thâm tâm y có thể cảm nhận được loại không khí đầy u ám này,liếc qua hàng bên trên Y dừng lại ở người nữ nhân yếu đuối đang bị bịt miệng , đôi mắt nàng như đỏ hoe, mang trên mình bộ y phục đơn giản khắc chữ Tử to tướng và còn bị khống chế toàn thân

Người đó mang đến cho Y một cảm giác giống như mẫu thân vậy,không cho Y thời gian suy nghĩ ông lão lại nói

" Mặc Tống Tử, đáng lẽ ra ngươi nên chết từ 16 năm trước tất cả đều là do con tiện nhân này mang ngươi đi "

Từ tiện nhân có thể biết là đang chỉ đến người phụ nữ kia,bất giác đôi mày Mặc Tống Tử khẽ cau lại

" tiện nhân này,hôm nay cũng chính là ngày tử hình của cô ta, cùng với đứa con hoang này mong các tổ tiên trên cao và các đệ tử đã hy sinh sẽ sớm được an nghỉ"

" Giờ đây ta sẽ ban án tội của bọn chúng"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv