" Bên trong Khúc môn không tầm thường,ta được biết ở đỉnh trụ Khúc Môn đã có vị đạt tới cảnh giới hoá thần,và đang đợi thời cơ đến Luyện Hư,thù của hắn Liễu Đại Nhân không thể trợ giúp vì ngài cũng là người của Khúc Môn không thể làm chuyện bất nhân bất nghĩa, chính vì vậy Liễu đại nhân đã đồng ý cho hắn rời núi tự mình lập cơ báo thù"
" Cũng từ đó hắn và núi Vân Kì đã cắt đứt quan hệ"
Khi nghe Bạch Kính giải đáp Thất Tử cũng đã hiểu được phần nào,nàng âm trầm suy tư giây lát rồi nói
" Vậy tại sao huynh ấy không thể mang ta theo "
Bạch Kính khẽ gõ vào đầu Thất Tử một cú,Bạch Kính thở dài nói:" Muội muội ngốc của ta,hắn ta mang muội theo rõ ràng là kéo muội vào chỗ chết cùng với hắn"
Thất Tử như nắm lại được hy vọng giọng nói nàng tràn ngập tươi cười nói:" Huynh nói như vậy tức là Tử Mặc chỉ là không muốn ta bị liên lụy,huynh ấy quan tâm ta, có đúng không"
Bạch Kính không trả lời nàng như ngầm thừa nhận,nàng ngay lập tức trở về vẻ mặt tươi cười như thường ngày,trái tim của nàng như được lành lại,nàng phấn khích ôm chầm lấy Bạch Kính,yêu kiều nói
" Đa tạ huynh đã nói cho ta..!!"
Bạch Kính dứt khoát kéo cả người Thất Tử ra,vẻ mặt anh tuấn hiện tại của Bạch Kính vẫn ngang ngửa ngày trước chỉ là ngũ quan đã có phần góc cạnh sắc nét hơn,đã ra dáng một nam tử trưởng thành
Kính Ca đứng dậy nghiêm túc nói tiếp:" điều kiện chính là muội không được đi tìm hắn bây giờ"
Thất Tử ngơ ngác hỏi lại " Tại sao chứ,muội muốn ở bên cạnh huynh ấy nhất là hiện tại"
" Huynh ấy sẽ rất cô đơn,ta phải ở bên cạnh huynh ấy"
Bạch Kính không quan tâm mà tiếp tục nói:" Muội bây giờ theo hắn cũng chỉ hại hắn mang theo một cục tạ có gì tốt lành đâu chứ"
Thất Tử tức giận hung hăng nói:" huynh sao lại chê ta yếu,ta là trúc cơ đại nhân ,rất lợi hại đó"
Bạch Kính khẽ nhếch khoé môi cười như chọc ghẹo Thất Tử " Trúc cơ ở bên ngoài cũng chỉ là hoa trên cây vừa nhiều lại còn dễ bị ngắt xuống,muội nghĩ bản thân có thể sống được bao lâu"
Thất Tử không chịu thua đấu khẩu tới cùng" Ta có thể tu luyện,ta có Bạch Quang Chỉ trong người,thứ đó có thể giúp ta phòng thân tốt hơn"
Tới đây Bạch Kính chợt bất ngờ sửng sốt thất kinh mà hỏi Thất Tử:" Muội nói thật?trước nay ta luôn nhắc nhở muội luyện Bạch Quang Chỉ muội luôn không thèm ngó tới sao đột nhiên hiện tại lại muốn học"
Trước đây Bạch Thất Tử lúc nào cũng muốn bám lấy Tử Mặc não cũng bị Tử Mặc xâm chiếm đã không còn chỗ trống cho Bạch Quang Chỉ,cứ vậy nó gần như biến mất trong đời sống của nàng
Bạch Quang Chỉ chính là báu vật của Bạch gia truyền của Bạch Gia dành cho Bạch Thất Tử,nàng trước đây là đích nữ,thứ đắt giá như vậy đã định sẵn là dành cho nàng,Bạch Quang Chỉ là một sợi chỉ bên ngoài,nhưng bên trong lại chứa hàng ngàn sợi chỉ,mỗi sợi đều dài và sắc bén có thể chém xuyên vảy rồng,với màu sắc trắng tinh khiết trong suốt chỉ có thể nhìn thấy bằng mắt linh,cao thủ cũng rất khó để nhìn thấy đường chỉ
Bạch Quang Chỉ đã nhận Bạch Thất Tử làm chủ từ khi nàng vừa chào đời,nó đã tự động hoà làm một với cơ thể Thất Tử,nó cũng có linh trí có thể cảm nhận mọi thứ xung quanh,tương đương với một đại bảo kiếm
Bạch Thất Tử bình thản đáp lại:" Lúc trước là lúc trước,hiện tại muội cần sức mạnh của Bạch Chỉ,muội có thể bảo vệ Tự Mặc,khi đó Tử Mặc sẽ nhận ra sức mạnh của muội và đồng ý đem muội đi cùng"
Bạch Kính cạn lời xoa xoa cái trán,muội muội của hắn lại bị tha hoá như vậy hắn đành nói:" Ta đã ra điều kiện muội không được đi tìm hắn ta"
Bạch Thất Tử không chút nao núng tự tin hào hùng nói:" Chuyện ta làm nhất định ta sẽ làm"
Với tính cách của Bạch Thất Tử muốn nàng từ bỏ là không thể,Bạch Kính hiểu rõ nàng là người thế nào,muốn nàng từ bỏ thà rằng bản thân dạy khỉ nói chuyện
Bạch Kính mệt mỏi xoa xoa cái trán rồi liền nói:" Ta không cản được muội,nhưng muội phải hứa với ta nhất định phải tự bảo vệ bản thân thật tốt,còn nữa trước khi lên đường muội ít nhất cũng phải đạt tới Tinh Anh"
Dừng lại ,gương mặt Bạch Kính nghiêm túc đến cực điểm thậm chí có đôi chút đáng sợ rồi cất giọng âm trầm
" Nếu muội dám trái điều kiện này,chúng ta sẽ không còn là người nhà nữa"
Thất Tử kinh ngạc mở lớn đôi mắt,Bạch Kính vậy mà lấy tình cảm thân thiết giữa hai người ra làm con tin để ngăn chặn nàng,bởi vì nàng từ lâu đã coi Bạch Kính như ca ca ruột,tình cảm gắn bó không hề thua kém với Tử Mặc
Nàng hướng đôi mắt kiên quyết,khí thế đáp trả Bạch Kính :" Ta đồng ý"
Sau đó liền vươn tay cầm lấy hai cốc trà ấm trên bàn,nàng đưa một cốc cho Bạch Kính giữ lại mình một cốc,cung kính cúi đầu dâng trà rồi nói
" Kính ca,ta mời huynh,sau này mong huynh chiếu cố ta và Bạch Chỉ"