Bình minh dần hé lộ với những ánh sáng cam nhã nhặn của ánh mặt trời mọc ngoài khơi.Sự dịu nhẹ,tươi sáng của tia nắng hòa cùng mùi biển mặn khiến những con người nơi đây tỉnh giấc sau giấc ngủ ấm êm.
Ánh sáng chiếu rọi như đánh thức những con người ngủ say nơi đây,hắn trong cơn say giấc cũng nhẹ chuyển mình tỉnh giấc.Đôi mi cong khẽ động đậy chào đón ngày mới với không khí trong lành của biển, sự tê của đôi tay chiếm lấy thân thể ấy,khiến Thanh Phong mở mắt tìm nguồn gây hại.Đôi mắt ấy vừa mở ra, hắn đã thấy bên cạnh là Tiểu Vy,cô đang say trong giấc ngủ của bản thân, một gương mặt xấu xí quen thuộc, một gương mặt bình yên.Cơn đau đầu chiếm lấy tâm trí khiến hắn bần thần nhớ lại những kí ức ngày hôm qua,đâu đó hắn vẫn cảm nhận được sự ấm áp từ nó…Vẫn nhớ mông lung sự ấm áp của đôi tay và bài hát được nghe từ Tiểu Vy.
Hoàn cảnh của hắn cũng tựa như nó. Người mẹ hắn hết mực thương yêu và gia đình đang hạnh phúc ấy bỗng chốc tan biến sau tai nạn giao thông …Một tai nạn va chạm xe hàng đã cướp đi tính mạng của mẹ hắn và người ông hằng yêu mến..Người ba bước thêm bước nữa..với người mẹ kế chỉ hơn hắn vài đôi tuổi.Ai ai cũng nói ra nói vào nhưng ông vẫn quyết mực lấy người con gái ấy làm vợ,khiến hắn tổn thương sâu sắc và cảm giác như ông ta đã có lỗi với người vợ đã khuất của mình,người mẹ hắn yêu thương.Sự bất đồng giữa cha con khiến gia đình hắn như rơi vào sự lạnh giá,không ai trò chuyện cùng nhau.Mỗi khi gặp mặt chỉ là những cuộc cãi vả vô tội vạ của hai cha con …Khiến từ lâu hắn không còn cảm nhận được tình thân là gì,điều đó cũng hình thành nên một Thanh Phong lạnh lùng như ngày hôm nay.
Hắn lặng người ngắm nhìn gương mặt không gì đặc biệt,nhưng lại là một con người đặc biệt với hắn. Gương mặt Tiểu Vy trong giấc ngủ thật yên bình, nó như một đứa trẻ ngủ ngoan trong vòng tay của hắn, khiến kẻ kia nhìn say sưa không điểm dừng. Đôi tay vô thức vuốt nhẹ đôi gò má lấm tấm tàn nhang , một luồng hơi nóng như áp đảo đôi tay hắn,khiến con tim bỗng chốc lỗi nhịp , tiếng nhịp tim đập nhanh như thế tiếng trống trường vỗ.Có lẽ âm thanh ấy khiến Tiểu Vy đang ấm áp bên vòm ngực kẻ kia giật mình tỉnh giấc.
Hàng mi nó khẽ động đậy, đôi mắt nheo lại như thể chưa tiếp ứng được với ánh sáng mắt trời.Nó dụi dụi đôi mắt mờ ảo ấy, hình ảnh mờ nhạt dần dần hiện rõ.Hình ảnh thật thân thuộc và gần gũi hiện lên trong con ngươi đen đầy bất ngờ. Gương mặt hắn hiện lên thật gần như thể chỉ còn đôi chút hai gương mặt ấy đã chạm vào nhau. Nó bất ngờ vô đối bần thần mươi giây cũng định thức được vấn đề.Tiểu Vy vội lấy lại tinh thần nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của kẻ kia …
Nhưn g…..
Đôi tay rắn chắc ấy đã sớm ôm gọn cô trong vòng tay,hắn ôm choàng lấy Tiểu Vy, kéo cô sát người mình hơn.Gương mặt đầy sức hút của một nam nhân khiến nó như chết lặng không còn nhận thức được vấn đề gì,hoàn cảnh gì đã xảy ra.
-Này…anh..a..nh làm..gì - Nó ấp úng chưa hết câu trong sự ngỡ ngàng, lúng túng với hình ảnh điển trai xa lạ hiện tại của Thanh Phong
Thì …
Sự bất ngờ khiến mọi thứ như ngưng đọng.Đôi môi ấy đã chiếm lấy đôi môi của Tiểu Vy một cách nhẹ nhàng. Sự ấm áp làn môi ấy khiến mọi không gian thời gian như không còn tồn tại ngoài thế giới của hai người. Con tim của cả hai như hòa làm một cùng nhịp đập.Sự nóng bỏng của làn môi,của vòng tay hắn như đang đưa nó đến một thế giới huyền bí ,không thể nhận thức rõ mọi thứ đang xảy ra,chỉ còn những cảm giác của sự yêu thương. Đâu đó nó như cảm nhận được con tim bản thân đập thật mạnh,sự rung động của bản thân khiến nó như không còn sức lực chống trả …Đôi tay bất giác ôm lấy bờ lưng ấy một cách khó hiểu …
-Tôi muốn làm như thế đấy! – Hắn nhẹ nhàng thả lỏng vòng tay của bản thân khiến nó như nhận lại ý thức của bản thân
-A..nh..- Cơn lúng túng tràn ngập nơi đây khiến mọi lời nói không còn tròn vẹn
-Không phải cô hỏi tôi muốn làm gì sao? – Hắn thản nhiên trả lời sau những hành vi khiến nó hiểu lầm,nhưng với bản thân lại rất đỗi bình thường
-Biến thái – Nó tát cho hắn cái rõ đau,chạy toan khỏi kẻ bệnh hoạn khiến bản thân sợ hãi kiaNó như thể ngộp thở với không gian riêng tư nơi đây.Chiếc liều nhỏ bé như không thể chứa nỗi hai con người nơi đây, nó dùng sức bình sinh có thể chạy toán đi không phương hướng ,Tiểu Vy như muốn thoát khỏi sự ngột ngạt của không khí lạ lẩm nơi đây và hơn hết là tránh xa kẻ biến thái kia.
-Đồ biến thái! Hắn ta là cái quái gì thế? - Sự hằn học,bực tức đâu đó xen lẫn cảm giác khó tả chiếm lấy thân thể Tiểu Vy,khiến nó thốt lên những lời cho kẻ biến thái kia.
- Này..- Hắn tay ôm mặt hằn rõ năm dấu tay của kẻ dữ tợn kiaHắn trong cơn đau của gương mặt bản thân chạy theo tìm Tiểu Vy phân trần, bất giác đâu đó hắn cảm giác được cơn giận thực sự của nó,khiến bản thân âu lo tìm đường giải quyết.Hắn cũng không thể hiểu nụ hôn lúc đấy là sự rung động của con tim hay sự thương tình nhất thời vì người con gái làm con tim hắn lần đầu lỗi nhịp
-Tiểu Vy …Tiểu Vy – Hắn chạy theo nắm lấy tay Tiểu Vy ngăn cô chạy đi trong cơn tức giận
-Buông ra..Cái đồ biến thái này – Cơn lửa giận như được dâng trào khi nhìn thấy kẻ phạm tội kia khiến bản thân không còn kiềm chế được cơn phẫn nộ của bản thân.Đôi chân dùng như 100 % sức lực của cơn giận đá ngay vào hạ bộ khiến kẻ kia đau đớn ngã quỵ nơi bãi cát trắng
-Á … - Tiếng kêu đứt quãng chưa kịp reo lên,cơn đau chỉ đàn ông mới hiểu khiến hắn mất cả ý thức hiện tại. Thanh Phong chỉ biết ngã quỵ đau đớn trước sự độc ác của Tiểu Vy và sự vô tình thấy chết không cứu của nó.
Nó bỏ đi bỏ mặc cơn đau dằn xé hắn ta, bởi hiện tại sự giận dữ và chế độ ba la sát đã được kích hoạt,khiến Tiểu Vy hung tàn vô tình bước đi.Thanh Phong đau đớn,quằn quại trên nền cát trắng,miệng cũng không quên trách cứ con vịt xấu xí hung tợn kia
-Cái con xấu xí, ác độc.Muốn mình tiệt giống nòi hay gì đây mà ..Chết..tiệt Sự oán hận như xua tan cơn đau,sau mươi phút hắn có thể bình thường như thể hồi sinh sức sống của một người đàn ông. Ý thức dần trở lại, các nơron như được kích hoạt lại.Mọi hình ảnh của sự ấm áp bất ngờ từ nụ hôn bất chợt kia khiến hắn khó hiểu bản thân đã và đang nghĩ gì.Một cảm giác ấm áp,rung động xen lẫn hạnh phúc,khiến hắn nở nụ cười hiếm có.
Cảm giác ấm áp xen lẫn yêu thương vẫn còn tồn tại đâu đây,khiến đôi môi bất chợt cười khó hiểu.Nụ cười hiếm gặp của kẻ lạnh lùng này. Thanh Phong thanh thản sãi bước trên nền cát trắng với tâm trạng vui vẻ,đâu đó mùi rượu vẫn còn phảng phất quanh cơ thể.
Trái ngược với tâm trạng thản nhiên của hắn,Tiểu Vy đang giận dữ cuồng phong phóng xe như cơn say trên chiếc xe 50 cỗ của bản thân.Mặt cô đầy những luồng sát khí hòa cùng khói xe khiến không khí xung quanh đầy mị hoặc, luồng khí như quá mạnh khiến mọi người xung quanh tránh xa nhất có thể.Trong kí ức hiện tại của bản thân là cảnh tượng hôn ấy, khung cảnh ấy cứ ám ảnh khiến nó suy nghĩ vô hướng trong cơn tức giận ….
-Cái tên đó điên rồi
-Đồ biến thái..đồ chết bằm – Nó trong cơn phẫn nộ phóng xe như điên,vừa chửi rủa kẻ gây ra
-Mà..mình đá …chắc hắn không sao? - Câu hỏi mông lung trong đầu khiến nó chợt nghĩ đến cảnh hắn quằn quại trên nền cát trắng.
-Xì.xì …mắc chứng gì lo cho hắn..Cầu cho hắn chết quách đi cho xong..hứ..tên biến thái
-Dám cướp nụ hôn đầu quý giá của tôi ….hừ..hừ.. á …á.. – Tiếng nó hét hòa cùng gió thoảng qua như phảng phất trong bầu trời đầy âm u ấy,như thể tâm trạng hiện tại của Tiểu Vy,đầy uất hận và ấm ức….
Tình cảm như vô hình hình thành trong tim mỗi người,nhưng chưa thể xác định phương hướng khi tim mỗi người đang lệch nhịp sai hướng với trái tim định mệnh của bản thân.Con tim chưa thể hướng đến nhau khi giữa cả hai còn sự rào cản của phút rung động đầu tiên dành cho người khác …