Hòa bình? Phải như thế nào mới có thể trở thành một đất nước hòa bình, tự chủ? Phải như thế nào thì mới không chịu sự lăm le thèm khát của những nước khác? Chiến tranh loạn lạc, dân chúng lầm than, nạn đói triền miên, tiếng kêu gào than trời trách đất của con người, nghe sao mà thê lương đến thế, nghe sao mà đau lòng đến thế! Mỗi con người khi sinh ra đều là một vòng tuần hoàn sinh tử. Chính vì thế, cho nên mọi người mới cần một người lãnh đạo vĩ đại để đưa đất nước thoát khỏi cảnh tượng tang thương.
Tiếng gào khóc của người dân, có ai thấu hiểu? Tiếng oán giận của dân tộc, có ai hay? Máu người dân chảy thành sông, nước mắt chảy thành mưa, lòng người căm phẫn. Ai sẽ là người đứng lên lãnh đạo chiến đấu? Ai sẽ là người đưa nhân dân thoát khỏi cuộc đời tối tăm? Là ai sẽ có đủ sức mạnh? Là ai sẽ có đủ kiên cường? Dùng một địch trăm, dùng trăm địch toàn bộ kẻ thù. Nước mắt của nhân dân không thể nào cứ rơi mãi. Máu của nhân dân không thể nào nhuốm đỏ mọi nơi. Làm sao có thể để cho những vị anh hùng ra đi thanh thản? Làm sao có thể để cho những người đang sống trên quê hương mình được tự hào?
Bình luận truyện