Số của Nguyệt Dạ nữ vương thật là khổ...
Mang theo thiện chí dự định tìm đến Trần Lâm kéo hắn đi làm một số sự vụ quan trọng còn đang dang dở của Huyết tộc thì bất ngờ phát hiện tên khốn này lại đang trầm mê nữ sắc sớm đã chết chìm trong âm hộ của hai người Huyết Linh và Thanh Vân không dứt ra được, Nguyệt Dạ nữ vương lòng tin bị chà đạp sao có thể không tức giận cho được rất là có xúc động muốn đạp cửa xông vào trừng trị bè lũ cẩu nam tiện nữ kia.
Dĩ nhiên trong đó có tư tâm nào khác hay không thì chỉ có mình Nguyệt Dạ nữ vương biết, nhưng có thể chắc chắn chọc giận Nguyệt Dạ nữ vương bất kể là nguyên nhân gì có hợp lý hay không đều chỉ dẫn đến một kết cục đen tối, trọc ca Trần Lâm tới số rồi...
Ngược lại đáng thương cho Trần Lâm vẫn hồn nhiên như người điên hoàn toàn không biết tai họa đang chực chờ ngoài cửa, không chỉ thế dường như vẫn chưa tận hướng Trần Lâm rõ ràng là muốn chơi tiếp xem như phục thù việc bị ăn sạch đêm hôm qua.
Tà nhãn dâm dê theo đó không chút hảo ý quét lên thân thể ướt đẫm mồ hôi của Thanh Vân nhìn một lúc rồi mới lưu luyến rời đi mà nhìn qua Huyết Linh đang nằm ngay bên cạnh phơi hàng chờ đợi.
...
.
- Ưhhh... phụ thân đại nhân a...
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng đầy tính chiếm hữu mạnh bạo nhìn ngắm cơ thể mình, Huyết Linh theo bản năng khẽ hở môi xinh yêu kều kêu lên một tiếng...
Tiếng kêu gợi dục như mèo cái rên rỉ vang lên bên tai, Trần Lâm không thể nhịn được nữa thèm thuồng cúi đầu xuống một lần nữa ngậm lấy đôi môi hồng đào của nàng, đầu lưỡi bắt đầu làm việc chạm đến chiếc lưỡi yêu kiểu của đối phương mà quấn lấy.
.
Sau giây phút thoáng bất ngờ, Huyết Linh cũng ý thức được thời tới rời sao có thể bỏ qua cơ hội này cho được bắt đầu nhiệt tình đáp trả Trần Lâm mà mút lấy đối phương mật dịch...
Mãi một lúc đâu môi mới rời môi kéo theo đó là một sợi tơ bạc kéo dài nối giữa hai khóe miệng của hai người, đại côn thịt to lớn theo đó tỏa ra nhiệt khí như một thanh sắt bị nung nóng nhất trụ kình thiên kêu gọi lão đại tiến lên...
Là con người nghĩa khí, Trần Lâm sao có thể phụ lòng anh em quyết tâm chơi tới bên.
Ngay lập tức đôi tay rắn chắc của Trần Lân nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn xinh đẹp của Huyết Linh như bế công chúa đặc xuống giường rồi mạnh mẽ nâng lên cặp mông căn tròn của nàng, đại con thịt nóng bóng nhầy nhụa dâm thủy của Thanh Vân không chút khách khí đặc ngay mép âm hộ Huyết Linh mà cạ lên cạ xuống khiêu khích cô bé đang khóc nhè...
Trước sự trêu chọc của Trần Lâm, Huyết Linh sớm đã nứng muốn chết sao có thể chịu được yêu kiều rên lên một tiếng:
- Phu thân đại nhân... ahhh... nhanh lên ahhh...
- Ưmmm... cho... cho ta ăn côn thịt lớn của người đi ahhh... ta muốn ahhh...
...
.
- He... he... đúng là tiểu dâm đãng... tuổi nhỏ đã dâm...
- Hừ... xem hôm này nay bổn Huyết tổ trừng trị ngươi thế nào...
Nghe được những tiếng rên rỉ cầu xin xuất phát từ đôi môi anh đào quyến rũ kia, Trần Lâm không khỏi cười lên một tiếng khoái chí nói rồi điều chỉnh đại côn thịt ép vào hai ép thịt hồng chuẩn bị mạnh mẽ tiến vào hang sâu...
.
Cảm nhận được quy đầu to lớn tách ra hai mép âm hộ nóng bóng ngứa ngái của mình, Huyết Linh đã sướng đến phát điên nào còn quản được gì rên lên một tiếng ướt át đáp:
- Phải... trừng phạt ra đi ahhh...
- Ta là tiểu dâm đãng... dùng... dùng côn thịt lớn của người trừng phạt ta đi ahhh...
...
.
Tuy nhiên trước khát vọng của Huyết Linh và trước cả khi Trần Lâm kịp đâm vào lấp đầy cái nguyên vọng nhỏ bé của nàng...
Cánh cửa lớn bên ngoài đã bị đạp tung ra kèm theo đó là một tiếng gầm khủng bố vang lên:
- Dừng lại hết cho ta...
- Các ngươi muốn Cmn chơi đến bao giờ...
...
.
Ngay lập tức nghe được thanh âm phẫn nộ quen thuộc kia, Trần Lâm biết ngay người đến là ai bản mặt lập tức xanh như đít nhái sợ đến mức suýt chút nữa lên cơn đột quỵ, con chim sơn ca bé nhỏ như gặp phải đại bàng teo nhỏ lại rồi thục ngược vào bên trong trốn tránh không dám chui ra...
Hiển nhiên thấy thằng mặt L Trần Lâm ấy vậy mà vẫn muốn chơi tiếp hoàn toàn không nghĩ đến “cảm nhận” của mình, Lý Minh Nguyệt không nhịn được cơn nứng... à không là lửa giận công tâm mới đúng phẫn nộ tung ra một chiêu Lý Một Cước đạp bay cánh cửa gỗ xông vào trong bắt gian tại trận...
Trước dâm uy của Nguyệt Dạ nữ vương Trần Lâm có mười lá gan cũng không dám ho như trẻ nhỏ bị phụ huynh ganh rất có xúc động muốn bỏ chạy chơi bời gì lúc này đều không còn quan trọng nữa. Chỉ đáng thương cho Huyết Linh sắp được ăn lại bị phá đám không nhịn được uẩn khuất ôm mặt khóc lớn.
Màn tập thể dục buổi sáng của Huyết tổ đại nhân theo một cước đó của Lý Minh Nguyệt mà chính thức kết thức. Dĩ nhiên hôm sau kiểu gì thì nó cũng sẽ tiếp diễn, trách sao được ai bảo Huyết tổ đại nhân vốn là một con người yêu thể dục thể thao mà...
.
Đương nhiên công tác thể dục thể thao thâu đêm suốt sáng gì gì đó của Huyết tổ đại nhân chỉ là thứ yếu, tên nào đó vẫn ý thức được sự vụ của Huyết tộc vẫn là quan trọng nhất...
Tạm gác lại trận náo sự buổi sáng của Trần Lâm xem như chưa từng có chuyện gì diễn ra, Huyết tộc vẫn chầm chậm vận hành như một cổ máy khổng lồ tạo ra những tiếng gầm vang khủng bố, không chỉ thế theo sau Trần Lâm trở về tất cả các thành viên cao tầng của Huyết tộc đều tập hợp gần như đông đủ, từ đây cuộc chơi mới chính thức bắt đầu cuồn cuộn khói đen theo đó dần dần lan ra bốn phía nuốt chững mọi thứ.
Bên trong Huyết Điện cơ quan đầu não của Huyết tộc, cuộc họp chân thực đầu tiêu tập hợp tất cả cao tầng Huyết tộc rốt cuộc cũng đã diễn ra, từ đó mọi quyết định, sạch lược và hướng đi trong tương lai của cả Huyết tộc bắt đầu hình thành...
Trong đó, Trần Lâm như ngồi trên bàn thờ một người một ngựa ngạo nghễ ngồi trên đài cao chủ tọa cảm nhận hết sức rõ ràng cái gì gọi là không khí lạnh lẽo cô tịch.
Mặc dù đã và đang không quản gì nhiều đến sự vụ trọng yếu của Huyết tộc, nhưng trong cuộc họp mà gần như tất cả cao tầng Huyết tộc đều có mặt thế này tuyệt đối không thể thiếu sự có mặt của Huyết tổ đại nhân vĩ đại được, dù muốn dù không Trần Lâm cũng phải có mặt nếu không mới sáng sớm Lý Minh Nguyệt cũng đã không cất công đi tìm.
Ngược lại ngồi ngay ngắn hai bên nhưng vị trí vẫn thấp hợp Trần Lâm một bậc không ai khác ngoài tam đại nữ vương Huyết tộc.
Chỉ là không biết do đâu bản mặt ba vị nữ vương này lại mỗi người một vẻ thập phần kỳ lạ, trong đó Lý Minh Nguyệt ánh mắt âm trầm lạnh đến kết băng nhìn xuống bên dưới, còn Thanh Vân lại mỉm cười hết sức là gợi đòn hoàn toàn không quản đến họp hội gì chỉ nhìn qua Huyết Linh mặt mũi như đưa đám ngay bên cạnh, ánh mắt đó nụ cười đó của Thanh Vân có lẽ chỉ còn thiếu mỗi việc trực tiếp lên tiếng trêu chọc Huyết Linh vài câu.
Nguyên nhân trong đó có lẽ không cần phải nói nhiều ai ai cũng hiểu...
Dĩ nhiên mặc kệ Huyết Linh thậm chí cả Thanh Vân có cảm nghĩ gì là vui hay buồn đều không ảnh hưởng quá lớn đến đại cục, thậm chí các nàng không có mặt cũng chả sao.
Nói trắng ra không kém gì Trần Lâm hai người Huyết Linh và Thanh Vân ngồi đây họp hội gì đó cũng chỉ là cho đủ mặt mà thôi, mọi chuyện sau cùng vẫn là do Lý Minh Nguyệt một người quyết định tất cả, hai bà cô này có chú tâm hay không đều không phải vấn đề.
.
Ngoài ra một thành phần khác cũng đến đây họp mặt cho có tụ hoàn toàn không tham gia quyết sách gì không kém gì ba người nếu trên...
Nhóm người kia không ai khác chính là tiểu đệ của Thanh Vân team hung thú Tiểu Hắc, Tiểu Thanh, Tiểu Kim và Tiểu Tuyết. Trong đó Tiểu Hắc vẫn bá đạo như ngày nào tìm một góc thanh vắng mát mẽ trực tiếp ngồi ngủ không quản sự đời, ba người Tiểu Thanh còn lại đỡ hơn một chút song vẫn chỉ ngồi đó nghe như vịt nghe sấm hoàn toàn không phát biểu ý kiến gì.
Tuy nhiên sẽ không ai trách cứ đám người này kể cả đó là Lý Minh Nguyệt.
Nguyên nhân rất đơn giản thứ mà Thanh Vân và team hung thú theo đuổi là sức mạnh chứ không phải những việc cần dùng đến đầu óc thế này, vốn xuất thân từ hung thú đám người Thanh Vân hiển nhiên đều là những tồn tại sở hữu chiến lực khủng bố bậc nhất Huyết tộc, từ đó việc của các nàng là tiêu diệt mọi kẻ thù của Huyết tộc chứ không phải quản lý quyết định sách lược tương lại gì gì đó, những việc này vốn không phải việc của các nàng càng không phải việc mà các nàng những kẻ thích dùng quả đấm giải quyết vấn đề có thể dính đến được.
Quản thật nói một câu khó nghe nếu không phải Trần Lâm có mặt chỉ sợ Thanh Vân và team hung thú cũng đã không tham gia cuộc họp rất chỉ mà buồn ngủ này.
.
Đương nhiên ai làm việc nấy mỗi cá thể đều có sở trường riêng và giữ một vai trò nhất định tương ứng với sở trường của mình, đây hoàn toàn là việc tốt tạo nên một Huyết tộc khác biệt với tất cả các chủng tộc khác...
Tuy nhiên cũng vì như thế nên việc quản lý Huyết tộc hoàn toàn là việc của Lý Minh Nguyệt và văn võ bá quan dưới trướng của nàng những người mạnh về chuyên môn lẫn đầu óc.
Rõ ràng khác với những kẻ ngồi chơi cho đủ mặt kia, hai hàng người ngồi bên dưới trực tiếp đối mặt với Lý Minh Nguyệt lại là một bộ mặt hoàn toàn khác chuyên chú hơn rất nhiều còn không ngừng thảo luận đúng kiểu một cuộc họp cấp cao cần có.
Trong đó hai hàng người tương ứng với hai phe cánh văn thần và võ tướng...
Liễu phu nhân Liễu Mộng Điệp tạm thời lãnh đạo phe văn thần kiêm luôn chức vụ thông tin tình báo công việc hết sức nặng nề.
Đương nhiên song song với đó tiểu đệ dưới trướng của Liễu Mộng Điệp cũng không ít, hai mẹ còn Thu Thảo và Yến Nhi cùng bộ ba nguyên tử Thái Văn Cơ, Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương đều xem như thuộc hạ dưới trướng nàng, thậm chí do lãnh đạo bên phe tình báo Liễu Mộng Điệp cũng cắn sâu vào phe cánh võ tướng không ít.
Thế nên không chỉ mang danh bà dì của Huyết tổ đại nhân mà địa vị tự thân của Liễu Mộng Điệp trong Huyết tộc cũng thuộc dạng cực khủng rồi.
.
Ngược lại về phần phe võ tưởng hiển nhiên là những kẻ lãnh đạo đại quân Huyết tộc tạm thời do bốn người Hồng Ánh, Huỳnh Dao, Lôi Uyển Nhi và Long Ngữ Yên chia nhau quản lý và dưới trướng Lý Minh Nguyệt.
Chỉ là mặc dù trên lý thuyết bốn người kia sẽ tương ứng với bốn đại sư đoàn trấn thủ Huyết tộc nhưng do nhiều nguyên nhân binh lực cũng như vùng quản lý vẫn chưa được xác định rõ ràng, cái gọi là bốn đại sư đoàn hay bốn vị sư đoàn trưởng gì đó đều chỉ là trên giấy mà thôi.
Cũng giống như trận chiến trước đó với Vũng Hải, Long Ngữ Yên mặc dù mang danh sư đoàn trưởng nhưng lại không có binh lực gì đơn giản là thuộc hạ dưới trướng Lôi Uyển Nhi.
Với tình hình như thế lúc còn nhỏ yếu thì không sao, nhưng tương lại khi Huyết tộc lớn mạnh hơn thống trị nhiều vùng đất hơn tuyệt đối không thể chơi chung như thế này được nữa, thế nên cuộc họp hôm nay cũng là để giải quyết vấn đề này.
Ánh mắt lạnh băng liếc nhìn toàn trường một vòng, Lý Minh Nguyệt không nhanh không chậm lên tiếng nói:
- Theo quyết định của Huyết tổ đại nhân và cả ta...
- Huyết tộc sẽ tạm thời chia ra là bốn sư đoàn do bốn người Hồng Ánh, Huỳnh Dao, Lôi Uyển Nhi và Long Ngữ Yên quản lý trấn thủ bốn phương Huyết tộc...
- Các ngươi có ý kiến gì không?
...
.
Cái gì đến cũng phải đến nhìn mọi người vẫn đang thảo luận, Lý Minh Nguyệt không nghĩ nhiều lên tiếng đề ra quyết định đã bàn bạc trước với Trần Lâm.
Kết hoạch của Trần Lâm và Lý Minh Nguyệt rất đơn giản đó là chia binh lực Huyết tộc ra làm bốn sư đoàn tương ứng với đó là bốn hướng thủ hộ Huyết tộc cũng như bành trướng thế lực sau này, đây hiển nhiên là một quyết định không tệ.
Dĩ nhiên Lý Minh Nguyệt vẫn cần cần hỏi ý tất cả một lược thay vì âm thầm quyết định cũng Trần Lâm xem như tôn trọng thuộc hạ.
Rất nhanh trước câu hỏi của Lý Minh Nguyệt mọi người đều khẽ nhìn sang bốn người Hồng Ánh, Huỳnh Dao, Lôi Uyển Nhi và Long Ngữ Yên một vòng nhưng vẫn không lên tiếng xem như thông qua, mà tính ra chuyện này cũng chả có gì quan trọng để cần phải nói đến bốn với sư đoàn trưởng này là chắc xuất rồi.
.
Tuy nhiên cơ trí như Liễu Mộng Điệp nhìn thấy được nhiều thứ hơn trong đó khẽ kéo một hơi thuốc nghiền ngẫm một lúc cười nói:
- Nguyệt Dạ nữ vương thật là biết làm khó chúng ta...
- Bốn vị sư đoàn trưởng hiển nhiên là không vấn đề gì nhưng ai sẽ quản lý vùng nào... cái này nhất thời không dễ giải quyết nha...
...
.
Nói đến đây Liễu Mộng Điệp có phần bất lực gõ gõ tẩu thuốc nhìn qua bốn người Hồng Ánh lắc lắc đầu nói...
Nhờ có năng lượng dồi dào từ dầu đen Huyết tộc sẽ như một xoáy nước mở rộng thế lực ra các hướng, thế nên bốn đại sư đoàn chính là bốn mũi tiến công mở rộng xoáy nước đó cho Huyết tộc nhưng vấn đề là không phải hướng nào cũng có thể mở rộng được nữa.
Sau một trận chiến với Vũng Hải phía đông Huyết tộc đã gần như không thể mở rộng được nữa, có chăng chắc chỉ có thể tiến xa hơn ra biến đương đầu với pháo đài Viễn Đông và Thi Triều Đông Hải, mặc dù đó là trăm dặm đồng cỏ rộng lớn nhưng nhúng vào vũng bùn đó thật sự không quá thơm, huống chi nơi đó còn có một chư hầu mang tên Hắc Dạ lang vương cần gì phải đánh tới đó nuôi chó để chúng canh cửa không phải thơm hơn sao.
Thế nên Trần Lâm và Lý Minh Nguyệt tuyệt nhiên sẽ không mở rộng về hướng đông nữa, đồng nghĩ với đó tên sư đoàn trưởng nào trấn thủ cánh quân phía đông Huyết tộc tuyệt đối là việc nhẹ lương cao ngồi chơi xơi nước không cần phải đánh đấm gì.
Nếu là trước kia đây tuyệt đối là một vị trí bao ngon được người người săn đó, nhưng ác ở chỗ Huyết tộc đều là một đám máu chó hiếu chiến.
Mang tiếng là sư đoàn trưởng thống lãnh trăm vạn hùng binh mà không đánh không giết không đổ chút huyết nào thử hỏi làm sao đám người Hồng Ánh có thể chịu được được.
Tuy nhiên cũng không thể để mặc hướng đông không ai quản đến được nhất định phải có người trấn thủ và kẻ xui xẻo đó là ai chính là vấn đề khiến Lý Minh Nguyệt đau đầu.
.
Nghĩ đến đây mọi người đều không khỏi giật mình đồng loạt câm như hến không dám nói câu nào để Lý Minh Nguyệt toàn quyền quyết định không dám có ý kiến...
Nhìn chung trừ Trần Lâm và Lý Minh Nguyệt ra ai nấy đều có chút kiêng kỵ bốn vị sư đoàn trưởng này, nếu lỡ vì một câu nói của mình vị nào đó bị đá đến nơi “khỉ ho cò gáy” phía đông xa xa kia thì tình cảm chị chị em em kiểu gì cũng bị sứt mẻ, lên tiếng là ngu im lặng lúc này mới là vàng.
.
Thấy thế Lý Minh Nguyệt không khỏi âm thầm liếc nhìn Liễu Mộng Điệp một cái trong lòng không khỏi có chút hậm hực, đôi khi trợ thủ họ Liễu này khiến nàng hết sức khó xử...
Bốn vị sư đoàn trưởng kia đều không dễ chơi tất cả đều có giá trị của riêng mình.
Hồng Ánh tuyệt đối là sát thần với độ chiến của mình đừng có mơ nàng sẽ đến trấn thủ trời đông gì đó, nơi mà Hồng Ánh chắc chắn sẽ đến là phía tây đối đầu cùng thi đàn Thi Hoàng.
Về phần Huỳnh Dao tuy không xuất thân từ quân đội nhưng với một thân hắc hỏa có thể thiêu đốt tất cả sinh mạnh thể bá đạo vô cùng, việc để nàng đến thành phố Thanh Thủy ngồi chơi xơi nước tuyệt đối không được, dự định mà Lý Minh Nguyệt dành cho Huỳnh Dao là đồng bằng ngập nước nam bộ kia đó mới chính là chiến trường thích hợp nhất cho nàng.
Ngược lại hai người bản địa Lôi Uyển Nhi và Long Ngữ Yên rất đáng để cân nhắc nhưng ngẫm nghĩ thì bất kỳ ai trong số hai nàng đều có sự tiết nuối nhất định...
Lôi Uyển Nhi một thân kinh lôi lại có năng lực bay lượng không tận dụng triệt để mở rộng lãnh thổ thật sự quá lãng phí nhân tài, Lý Minh Nguyệt tuyệt đối sẽ không cho phép mình lãng phí một thanh đao tốt như thế.
Ngược lại Long Ngữ Yên người chơi hệ lửa lại có một thân thiết giáp vừa được tận trang lại dụng binh lại cẩn trọng như núi, để nàng ở thành phố Thanh Thủy hết nhìn đám người Lôi gia lại nhìn đám thây ma, Lý Minh Nguyệt cũng không sao mà chấp nhận được.
Trần Lâm chọn người thật sự quá kéo ai ai cũng là sát thần trời sinh lợi khí chiến tranh, quyết định sấp xếp sư đoàn này thật sự là làm khó Lý Minh Nguyệt nàng.
Vốn là Lý Minh Nguyệt cũng định chơi dơ đẩy kèo khó này cho người khác chỉ cần ai đó lên tiếng nàng nhất định sẽ nghe theo, chỉ là Liễu Mộng Điệp thật sự quá cáo già lập tức phát hiện vấn đề còn lên tiếng nhắc nhở không để ai xen vào việc phân quyền này, từ đó đẩy kèo khó về lại cho Lý Minh Nguyệt nàng quyết định.
Về phần Lý Minh Nguyệt bản thân nàng thật ra cũng không khác mấy mọi người khó xử vô cùng về quyết định sẽ để ai đến phía đông ngồi chơi, dù cho là trong bốn ngươi kia tuyệt nhiên đều sẽ không chống lại sắp xếp của nàng nhưng trong lòng chắc chắn là không vui càng không phục.
Đó là điều Lý Minh Nguyệt không muốn nhất...