Nhìn Tiểu Đậu Lệ Quỷ, tuy cả người của nàng là trong suốt khí thể nhưng cơ bắp cuồn cuộn vẫn làm cho cay mắt người nhìn, mà tại sao lại còn kết hợp lạ lỵ giọng nói là sao cơ chứ?!
Lưu Tử Tinh thật muốn nhét nàng về nơi sản xuất, chết thì chết đừng có quay lại ám ta a!!
Tiểu Đậu cơ bắp như cuồng long, một tay chỉ về 3 con khôi lỗi, khuôn mặt cương nghị hiện ra vẻ âm lãnh lạnh lùng, mở miệng nói: “Các ngươi là chủ thượng địch nhân!”
Lưu Tử Tinh: “...”
Lạ lỵ giọng! Mẹ nó lạ lỵ giọng!!
Bất đắc dĩ là bất đắc dĩ nhưng việc chính vẫn phải làm! Lưu Tử Tinh xoa xoa mi tâm: “Tấn công!”
“Vâng!” Tiểu Đậu cả người kêu vang như sắt thép va chạm với nhau, lao lên, khói bụi mịt mù...
“Oanh! Oanh! Oanh!” Cảnh tượng kinh khủng hiện ra trước mắt, Tiểu Đậu như xe tăng một dạng cản phá 3 cái khôi lỗi! Dễ dàng liền đánh nát!
Lưu Tử Tinh khóe mắt run run, rốt cuộc dưới nó nàng ta gặp phải chuyện gì vậy a?
Thực lực này so với lần đầu gặp mạnh đều hơn gấp đôi! Chuyện này là sao? Biến thành quỷ có thể x2 sức mạnh?
Lưu Tử Tinh: Phát hiện thật mới lạ...
Nhưng bây giờ ta nên làm gì với nha đầu này? Nhét trở về sao? Nhưng mẹ nó thực lực này làm tay chân cho ta không tệ a!
Lưu Tử Tinh lại nhanh chóng lắc đầu, không được! Không được! Mẹ nó cơ bắp còn lớn hơn đầu của ta, quá mất hình tượng, nói chi nếu nhận nha đầu này làm tay chân cho ta thì sau này phiền phức sẽ có rất nhiều!
Ho khan một tiếng, hắn nói với Tiểu Đậu: “Khục! Ngươi có thể đi về!”
Nhưng một lúc sau, nữ lực điền vẫn không đi về mà là nhìn chằm chằm Lưu Tử Tinh làm người sau có chút mất tự nhiên...
“Uhm? Ngươi sao còn chưa về?” Lưu Tử Tinh nhíu mày, tay giơ lên định cưỡng ép trục xuất nàng về Âm Giới.
Nhưng Tiểu Đậu nhanh hơn một bước, nàng ta hai đầu gối chạm đất, bất qua do là Lệ Quỷ càng giống hồn thể nên cũng không ra được tiếng động gì, Tiểu Đậu gào khóc nói: “Chủ thượng ngài khoan đợi một chút a!!”
Hắn sẽ đợi một chút nếu cái kêu lên là mỹ nữ, nhưng không! Cái người hiện đang kêu ngừng là một cái nữ lực điền với lạ lỵ giọng nói!
Lưu Tử Tinh tay hắc khí tràn ngập, từng sợi xiềng xích theo hư không xuất hiện chuẩn bị trói lại Tiểu Đậu ném về Âm Giới...
Tiểu Đậu khóc đến thảm thiết vô cùng, Lưu Tử Tinh chỉ hi vọng nàng nhanh chóng rời đi, đâu còn quan tâm tới việc gì nữa, hình tượng xấu thì xấu đi! Mẹ nó ác tâm quá a!
Tiểu Đậu bị xiềng xích cho khóa chặt, nhấc bổng chuẩn bị ném về hố sâu thì nàng mới nói: “Ô ô ô! Chủ thượng ngài khoan đã! Chỉ! Chỉ cần ngài cho ta ở Dương Gian 3 ngày! Chỉ cần 3 ngày! Ta chỉ muốn tìm tiểu thư nói một số việc!!”
Lưu Tử Tinh trợn mắt, hắn đương nhiên biết Tiểu Đậu muốn mượn ba ngày này để làm gì, tuy việc này sẽ có lợi cho Ngũ Tà Môn nhưng có hại cho hắn a! Bỗng dưng dính vào một cái ẩn hình đại lão, Lưu Tử Tinh biểu thị: Không! Không và không! Đó là không có khả năng!
Xiềng xích càng ra sức làm việc, nửa người của Tiểu Đậu đã bị đưa xuống hố sâu.
Tiểu Đậu thấy Lưu Tử Tinh không có ý định lưu tình thì nói: “Chủ thượng đừng a! Nếu ngài cho ta 3 ngày này, ta nhất định sẽ đưa món bảo vật ta nhận được ở Âm Giới cho ngài!”
Lưu Tử Tinh khịt mũi coi thường, nhìn ta giống người sẽ vì mấy thứ bảo vật mà mù lòa con mắt đổi ý, làm ác ma đồng tiền, tay sai của bọn tư bản, vì tiền phản bội, chúa tể bán lương tâm, vạn ác nhân loại sao?
Haha đoán đúng rồi đấy: “Tốt! Chỉ có thể cho ngươi 3 ngày!”
Lưu Tử Tinh lựa chọn là qua tính toán kỹ lưỡng mới đưa ra chứ không phải vì bảo vật mà đổi ý, hắn tâm tình tốt muốn giúp người! Với lại ta có làm gì đâu mà sợ đầu sợ đuôi!
Nhìn hồn ma Tiểu Đậu, Lưu Tử Tinh: Cùng lắm liền đâm vài nhát...
Phi! Mặc kệ lúc trước có làm gì, miễn mọi người không biết liền xem như không có làm! Hắn là một người TỐT!
Lưu Tử Tinh kéo Tiểu Đậu lên, dùng Tinh Huyết tạm thời tạo một cái khế ước, đương nhiên nếu khi giải trừ khế ước Tiểu Đậu sẽ ngay lập tức bị kéo về Âm Giới.
Bất quá quan sát Tiểu Đậu cường tráng thân hình, một ý nghĩ đen tối hiện lên trong đầu, ngay sau đó Lưu Tử Tinh với bản mặt cảm động mà nói: “Ngươi muốn cảm ơn ta vì đã giúp ngươi sao? Được rồi! Ngươi năn nỉ nãy giờ ta mới đồng ý đấy! Tiếp tục đi lên dò đường giúp ta đi!”
Tiểu Đậu: “???”
Ta từ khi nào nói như thế? Ta có cầu xin sao?
Bất quá tâm tư đơn thuần Tiểu Đậu cũng không nghĩ nhiều, ngoan ngoãn gật đầu sau đó tiến về phía trước dò đường.
Thu nhập 3 cái xác khôi lỗi, Lưu Tử Tinh tiếp tục bước đi.
Đường đi rất nguy hiểm, chưa gì lại gặp thêm năm cái khôi lỗi! Tiểu Đậu chiến đấu anh dũng dùng nghiền ép khí thế quét tan quân địch.
Nhưng theo thời gian kẻ địch càng ngày càng đông, Tiểu Đậu cũng bị thương!
Lưu Tử Tinh nhìn tàn tạ nữ lực điền, trong thâm tâm hắn là cắn rứt! Là không nỡ! Dẫu sao trước đó là chính hắn giết nàng, bây giờ còn lại cưỡng bức sức lao động! Lưu Tử Tinh cảm thấy như vậy là sai!
Là con rồng cháu tiên! Hắn làm sao lại biến thành thực dân chế độ đàn ép người khác! Truy cầu hòa bình a! Mọi người đều là bình đẳng!
Vô cùng cắn rứt lương tâm, Lưu Tử Tinh chần chừ một lúc thì thiên thần rốt cuộc vẫn là đánh bại ác quỷ, hắn thở dài một tiếng nói: “Ngươi dừng một chút đi! Lại đây ta có thứ này muốn nói!”
Tiểu Đậu khó hiểu nhìn hắn, chẳng lẽ là thấy bổn cô nương quá khổ nhọc nên định cho ta lui ra sau?
Không hiểu sao, Tiểu Đậu nhìn Lưu Tử Tinh thường thường tướng mạo lúc này lại rất dễ nhìn!
Lưu Tử Tinh vỗ vỗ vai của Tiểu Đậu nhưng là vì Hồn Thể nên hắn dễ dàng xuyên qua thân thể của nàng, trừ khi là dùng Chân Khí, tuy nhiên như vậy quá tốn sức...Nên thôi đi...
Vỗ vỗ cái làm tượng trưng, Lưu Tử Tinh gật đầu nói: “Có phải là rất mệt mỏi? Rất không vui?”
“Ách! Có đôi chút...”
Lưu Tử Tinh thở dài: “Ta biết ngay mà...”
Tiểu Đậu ánh mắt phát ra hi vọng hào quang, nghỉ ngơi! Nghỉ ngơi! Nghỉ ngơi!
Bất quá chào mừng nàng lại là một bộ giáp sắt cùng một thanh trường thương, theo lời của Lưu Tử Tinh: “Tay không tấc sắt đánh nhau rất mệt mỏi! Nhớ năm kia ông cha vì đất nước tìm lại độc lập cũng cần dùng binh khí! Ta là con rồng cháu tiên, làm sao lại không thừa hưởng phần tư duy này cơ chứ? Thế nên! Chiến đấu đi thiếu nữ!”
Tiểu Đậu: “...”
Cảm động sai người, vị chủ thượng này não không được bình thường!
Lưu Tử Tinh: Tối đa hóa lợi ích, Lệ Quỷ này hạn sử dụng chỉ có vài ngày, tốt nhất là phải ép ra được lợi ích tốt nhất!
Ngoài Lưu Tử Tinh nhàn nhã ra thì bên khác mọi người bản thân rất khổ cực...
Bên trong Thánh Nhân Lộ, Bạch Linh Ca sắc mặt khổ bức nhìn như được làm bằng hoàng kim đức phật! Hắn đang tiếp nhận truyền thừa.
Hoàng kim đức phật miệng mở nói tiếng người: “Ma Đạo nhân sĩ lại muốn lấy ta truyền thừa? Thí chủ thật kỳ lạ!”
Bạch Linh Ca tay kết thủ ấn, thần sắc nghiêm trang: “A Di Đà Phật! Tiểu tử thực ra đã muốn quy y Phật Môn! Thế nên mới đặc biệt lựa chọn nơi này!”
Hoàng kim đức phật miệng cong lên cười hòa ái: “A Di Đà Phật! Thế hỏi thí chú nội tâm sao lại nói ‘tốt giàu pho tượng, thế nhưng đều làm bằng hoàng kim! Nói không chừng truyền thừa này sẽ làm ta giàu nhanh chóng thì sao?’ “
Bạch Linh Ca: “...”
Chùi trên trán mồ hôi, xem ra muốn lấy truyền thừa nó không dễ dàng a!
...
Bên trong Bách Thú Lộ.
Phệ Thiên nghênh ngang bước đi, phía trước khi thoát phong ấn nó thực lực không tệ, lại thêm đi là Thôn Phệ Đại Đạo! Nó tin mình không sợ bất cứ mặt hàng nào trong Bách Thú Lộ cả!
Bỗng dưng trên đường Phệ Thiên thấy một Thú Hồn chạy qua, Phệ Thiên liếm môi một cái, xem ra lại có dê vào miệng rồi!
3 phút sau...
Vẫn là cái trước cuồng ngạo Phệ Thiên: “A!!”
Một cái nào đó vô danh Thú Hồn: “Liền một cái Phệ Thiên Cẩu cũng dám có ý định nhúng chàm vào con của Bổn Hoàng?!”
“A!! A!! Ta sai rồi a! Ta không dám!” Phệ Thiên kêu cha gọi mẹ, khóc đến nước mắt chó đều chảy ra...
Phệ Thiên: Lật thuyền!