Hai người ngồi kề bên nhau trên ghế sofa rất lâu, Phí Lập hệt như một cậu bé chưa được hài lòng, hắn không ngừng thể hiện tình yêu giấu kín bao lâu nay với Tăng Lý.
Thật ra Tăng Lý vẫn chưa kịp phản ứng lại được.
Tối Du Du không về nhà ăn cơm, Tăng Lý tự xuống bếp, điều này đại biểu cho bọn họ sẽ có rất nhiều thời gian bên nhau hâm nóng tình cảm, Tăng Lý xào rau, Phí Lập bèn đứng bên cạnh quấy rầy cậu.
Tuy nói là chẳng cảm thấy có gì thay đổi quá lớn, nhưng đúng là có chỗ nào đó đó đã xuất hiện sự thay đổi.
wtp Mật Kết
Ví dụ trước kia Phí Lập chỉ dám lén lút nhìn cậu, giả vờ như không có chuyện gì, nhưng lợi ích khi trở thành bạn trai đó chính là hắn có thể quang minh chính đại làm những chuyện hắn muốn làm với Tăng Lý, cong cong đôi mắt nhìn cậu cười ngốc, chỉ cần nhìn Tăng Lý thôi hắn đã cảm thấy trái tim mình được tình cảm vun đắp đầy ắp rồi.
Thỉnh thoảng hắn còn lại gần đòi hôn, lắc lư trước mặt Tăng Lý ấu trĩ chu môi, hệt như một con chó ngốc điên cuồng vẫy đuôi, "Thỏ nhỏ, hôn hôn."
Độ nóng trên mặt Tăng Lý có thể luộc trứng luôn rồi, "..."
Cậu không quá quen với kiểu ở chung này, xấu hổ đến mức không cầm chắc được cái xẻng nấu ăn, quay mặt đi, rụt rè nói: "Cậu... cậu ra, ra ngoài trước đi."
Thế này thì không biết khi nào mới nấu cơm xong.
"Thế này là ghét anh à? Được, nghe em." Phí Lập cười he he, sán lại chủ động hôn lên môi Tăng Lý một cái, Tăng Lý giật mình rụt cổ lùi lại một bước, vẻ mặt hoảng hốt nhìn Phí Lập, Phí Lập bị đôi mắt to long lanh màu nâu của cậu hấp dẫn, hắn đỏ mặt, trái tim ngứa ngáy, không nhịn được lại bước đến kéo vai Tăng Lý làm chuyện hài hòa Tấn Giang cấm.
Hắn nhẹ nhàng cọ cọ lên chóp mũi Tăng Lý, giọng điệu dịu dàng mà mập mờ, " Hôn thêm cái nữa."
Trong không khí chảy đặc quánh, bầu không khí khiến người ta cả người mềm nhũn, Tăng Lý thật sự không thể chịu được nữa, cậu vội vàng đẩy Phí Lập ra ngoài, sau đó đóng sập cửa lại, thẳng thừng ngăn cách Phí Lập bên ngoài cửa.
wtp Mật Kết
Cậu đang nấu cơm, Phí Lập lại dán mặt lên trên tường, ghé vào ô thủy tinh trên cửa nhìn bóng lưng gầy gò của Tăng Lý, trong đôi mắt chứa đầy ý cười.
Tăng Lý hơi thẹn thùng, thình thoảng quay đầu là nhìn Phí Lập đang ngoan ngoãn bám trên cửa, lúc ánh mắt họ chạm nhau, Phí Lập còn nháy mắt với cậu, nhưng không lên tiếng làm phiền.
Tăng Lý: "..." Cậu cảm thấy Phí Lập hệt như một con chó đang điên cuồng vẫy đuôi.
Ban đêm, có cái cớ giường bị sập, Phí Lập kéo vai Tăng Lý ngồi đối diện nhau trên sofa hôn cậu, từng chút từng chút, ý đồ muốn xin tối nay được ngủ cùng nhau.
Tăng Lý cảm thấy thế này nhanh quá, cậu cúi đầu, khó xử, "Không... không nên đâu."
Phí Lập cũng không buồn, hắn sán qua hôn lên môi cậu, Tăng Lý ngẩng đầu lên đáp lại, trong lúc quấn quýt Tăng Lý nhắm mắt lại, cậu bị hắn hôn đến mức không thở nổi, nhưng lại cảm thấy có một loại cảm giác tê dại từ môi tràn lên đại não, rất thoải mái.
Hai người đều không có kinh nghiệm, nên nụ hôn còn hơi lộn xộn, Phí Lập ôm cậu ngồi lên đùi mình, ngẩng đầu hôn lên mắt Tăng Lý, dịu dàng hỏi, "Thấy nhanh quá à?"
Tăng Lý hơi sợ, ngoan ngoãn gật đầu nói ừm.
wtp Mật Kết
Phí Lập nghe theo lời cậu, nhẹ nhàng vỗ lên lưng cậu hai cái, ôm cậu vào lòng, nói: "Thôi được rồi, anh chỉ muốn gần gũi với em hơn thôi, nếu em thấy nhanh quá thì chúng ta từ từ."
Cho dù bản thân hắn vội vã không thể chờ được nữa, muốn làm một lần hết tất cả các bước luôn.
Phí Lập vuốt ve mặt, mũi, môi, tai, mắt cậu, chỗ nào cũng xoa, chỗ nào cũng thích sờ. Giống như không tìm được đường, không có cách, chỉ biết xoa loạn thôi.
Tăng Lý bị hắn sờ bật cười, nói: "Nhột quá...."
Phí Lập ngẩn ngơ, hắn vùi gương mặt đỏ bừng của mình vào hõm cổ cậu, mập mờ nói: "Anh cũng nhột."
Lúc đầu Tăng Lý không hiểu ý của hắn, tận đến lúc Phí Lập như tiến vào thời kỳ phát tình, lúc hắn lè lưỡi chạm vào chỗ cổ mà Tấn Giang bảo không thể, Tăng Lý cảm nhận được cảm giác không đúng lắm mà Tấn Giang không cho nói, cậu mới kịp nhận ra Phí Lập đang nói gì.
"Tăng Lý...." Phí Lập hôn cậu, giống như chẳng bao giờ hôn đủ vậy, hắn nhắm mắt, da thịt kề cận nhau, thành kính vô cùng, "Anh thích em lắm."
Sao hắn lại thích cái con thỏ nhỏ này như vậy chứ.
Tăng Lý ngoan ngoãn ừm một tiếng, gác cằm lên vai Phí Lập, không để hắn nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của mình, giọng nói khẽ run, nhỏ giọng nói, em cũng vậy.
Trời ơi.
Phí Lập liếc sang cái cổ trắng nõn, mái tóc đen mềm mại của tên nhóc bên cạnh, mùi thơm quẩn quanh nơi chóp mũi, hắn nhắm mắt, trái tim hắn được tình cảm rót đầy, căng tràn trật ních.
Hắn vừa hạnh phúc vừa thành kính nghĩ.
- -Thần ơi, xin ngài. Hãy để thời gian dừng lại ngay giây phút này.
Con muốn cùng người con thích, mãi mãi bên nhau.
Hết tết, theo ước định, hai người cùng Tưởng Tu Vũ đến thôn nghỉ dưỡng chơi.
Đây là lần hẹn hò đầu tiên sau khi bọn họ chính thức yêu đương, Phí Lập cực kỳ ân cần giúp cậu thu dọn đồ đạc, Tăng Lý thấy hắn y như một con chó sói đuôi to, lần du lịch này đang có ý định làm gì đó.
Du Du cũng vui vẻ khi thấy Tăng Lý được tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài, nên không nói gì, còn mua một đống đồ dùng cho bọn họ, dặn dò vài điều quan trọng.
Nhưng có vài đồ vẫn cần đi mua, Phí Lập là người tích cực nhất, mới sáng sớm tinh mơ đã kéo Tăng Lý lên xe bus đến trung tâm thương mại mua đồ.
wtp Mật Kết
Thuận tiện sắm thêm cho cậu một đống quần áo mới, cảm giác như đạt được một thành tựu to lắm.
"Sao em lại đẹp thế chứ, bạn nhỏ của anh." Phí Lập nhân cơ hội bên cạnh không có người, lén lút kéo Tăng Lý đến một góc cúi đầu muốn hôn cậu, "Hôn một cái."
Tăng Lý xấu hổ khi ở bên ngoài mà hôn nhau, cậu quay mặt đi vội vàng trốn, đỏ mặt nói, "Đừng, đừng ở bên ngoài..."
Phí Lập cười hì hì, xoa xoa gáy cậu, chỉ cần có Tăng Lý ở trước mặt là lý trí của hắn ngay lập tức đăng xuất, giống như một tên ngốc, "Thế về nhà hôn tiếp. Nào, đưa đồ trên tay cho anh, để anh xách."
Hắn không nói hai lời lấy hết túi sang, Tăng Lý cũng không nói gì, chút nữa cậu sẽ bảo đổi cho mình xách –
Cho dù là quan hệ gì thì đều phải cùng nhau nỗ lực. Tăng Lý rất rõ điều đó.
Hai người mua xong một đống đồ linh tinh thì định về nhà – tuy đa số đều là Phí Lập thấy thích không nhịn được mua cho Tăng Lý.
Mùa này trời hay đổ mưa, bên ngoài trung tâm thương mại trời đổ cơn mưa, Phí Lập lại chạy quay lại mua thêm cái ô.
Tăng Lý hỏi hắn, "...Sao không mua hai cái?"
Phí Lập đưa ô và đồ cho cậu, sau đó dang hai tay, nở nụ cười xấu xa, "Nào, để anh ôm em về."
"...."
Tăng Lý không bằng lòng, "Ở, ở đây nhiều người...."
"Em sợ à?" Hắn nhướng mày, nhân lúc không ai chú ý, nhanh chóng nâng Tăng Lý lên, cậu hết hồn bám vào người hắn, vẻ mặt lo lắng, Phí Lập nói bên tai cậu, "Ha ha ha, bật ô lên đi thì không có ai nhìn thấy đâu, với lại có gì phải sợ?"
Phí Lập cũng không định ôm cậu đi thật, chỉ đứng ôm cậu đứng tại chỗ xoay hai vòng, dùng chóp mũi mình cọ lên chóp mũi cậu, cười tủm tỉm, "Mà chúng ta đang hẹn hò yêu đương, cũng có phải kiểu quan hệ không thể gặp người khác đâu. Yên tâm, có anh ở đây."
Tăng Lý nhíu mày, không phục lắm, nói: "Em... em cũng ở đây."
Bên cạnh có không ít người, Phí Lập thả Tăng Lý xuống, chân vừa chạm đất trái tim Tăng Lý lại càng kiên định hơn, giọng nói tuy nhỏ nhưng kiên định: "...Em không biết." Cậu cúi đầu nói, "Nhưng chúng ta đang yêu đương."
Bọn họ yêu nhau có thể nói là thuận lý thành chương, nước chảy thành sông, lại có thể nói là không hề chuẩn bị, bất ngờ không kịp phòng bị.
wtp Mật Kết
Tăng Lý chưa từng nghiêm túc suy nghĩ về tình cảm cậu dành cho Phí Lập, Phí Lập giống như một anh hùng xa không với tới được, cậu sùng bái yêu mến hắn, nhưng lại không có can đảm nghĩ về điều đó.
Ngay phút giây được tỏ tình ấy, Tăng Lý ngây người.
Thậm chí ngay cả lúc trả lời cũng mơ màng, chỉ biết theo bản năng –
Theo bản năng cảm thấy mình thích Phí Lập, chỉ muốn trả lời hắn, bèn gật đầu.
Khoảng thời gian này, cảm xúc không thể giải thích sinh sôi nảy nở trong trái tim đập loạn nhịp, thật ra đã từ rất lâu, trong bóng tối mơ hồ đã buộc chặt hai người lại với nhau.
Không thể tách rời được nữa.
Tăng Lý hiểu con đường đồng tính luyến ái rất khó đi, con đường này phải đối diện với vô số ánh mắt lạnh lùng và sự khinh thường, nhưng cho dù như vậy, cậu vẫn không muốn để tất cả mọi chuyện cho Phí Lập đối mặt một mình.
Tình yêu giữa hai người, nếu có một người lùi bước, vậy thì người còn lại – chẳng phải rất đáng thương sao.
Tăng Lý không muốn như vậy, cậu hy vọng Phí Lập có thể luôn sáng chói như vậy, vẫn luôn tỏa sáng lấp lánh, kéo mọi người từ vũng bùn đen tối ra ngoài bằng nụ cười tỏa sáng.
Cậu nói, "Em... em cũng sẽ bảo vệ, anh."
Lời nói của Tăng Lý khiến Phí Lập sửng sốt.
wtp Mật Kết
Bạn nhìn đi, tên nhóc này rõ ràng là nhìn có vẻ yếu ớt, nhát gan hơn mọi người, nhưng trong xương lại dũng cảm kiên cường như vậy, đôi mắt màu nâu ấy chỉ chứa mình hắn, khiến Phí Lập ngẩn ngơ, rồi chợt bật cười.
Rốt cuộc hắn có tài cán gì mà có thể được bên cạnh cậu nhóc này chứ.
Phí Lập ừm một tiếng, mở ô ra, một tay dắt tay Tăng Lý, cúi đầu cười với cậu, "Đi thôi, bọn mình về nhà."
Tăng Lý ngẩng đầu nhìn hắn, trái tim khẽ run lên, lấy hết dũng khí nắm lấy tay Phí Lập, hơi ấm lòng bàn tay truyền khắp lục phủ ngũ tạng, ngay cả thế giới này cũng trở nên ấm áp hơn.
"Ừm," Tăng Lý nói, "Trưa ăn cá nhé?"
"Được, anh vẫn muốn ăn xương sườn... nhưng có phải gần đây thịt lợn lên giá không?"
"Ừm, không sao, ở nhà vẫn còn."
"Thế được. Chút nữa về nhà hôn thêm lúc nữa nhé? Hôn môi ấy."
"Ừm..."
"Phải để anh hôn đủ--"
"Ơ,..."
Bóng dáng hai cậu thiếu niên dần dần biến mất trong màn mưa.
Tiếng mưa rơi rả rích, có phải bạn cũng đang nhớ đến người ấy?