"Không đâu ạ," tôi ngoan ngoãn nghiêm túc gật đầu: "Nếu có thời gian em sẽ xem, dạo này thấy nhiều tin tức về lừa đảo qua điện thoại quá."
"Đúng vậy," anh ấy mỉm cười: "Hàng ngày phải chú ý nhiều hơn, đặc biệt là đừng nghe những cuộc gọi từ nước ngoài."
Anh trai tôi thúc giục: "Em follow luôn đi, tìm kiếm tài khoản 'Phòng cảnh sát Lương Nguyên', ủng hộ đơn vị của anh trai em nào."
"..."
Tôi follow từ lâu rồi, và ở mỗi video có anh ấy xuất hiện đều để lại bình luận kiểu như: "Mong chờ buổi livestream tiếp theo của chồng yêu!"
"Chú cảnh sát ơi mau mau bắt em đi!"
Vân vân và mây mây.
Vì vậy tôi nói lấp liếm: "Em lát nữa sẽ follow, bây giờ điện thoại vẫn còn trong phòng."
Sau khi Tạ Lễ rời đi, trong lòng tôi vẫn còn bồi hồi mãi không thôi.
Đây chẳng phải là giấc mơ hóa thành hiện thực sao?
Anh trai tôi sống hai mươi mấy năm, cuối cùng cũng có chút tác dụng thực tế.
Bình thường tôi hay đăng một số vlog cuộc sống hàng ngày của mình trên nền tảng video ngắn này, tích góp được khoảng hơn một vạn người hâm mộ nhỏ.
Ban đầu tối nay tôi định edit vlog chuyển nhà, bây giờ nào còn tâm trí đâu nữa.
Bây giờ đầu óc tôi toàn là hình ảnh đ.â.m sầm vào n.g.ự.c anh ấy, và câu nói "Đừng có học theo mấy cái không ra gì đấy" mà anh ấy vừa nói với tôi.
Ngực của anh ấy thật săn chắc, thật mạnh mẽ.
Ôm anh ấy sẽ có cảm giác thế nào nhỉ? Tôi tò mò quá.
Nghĩ đến mức tôi lăn lộn mấy vòng trên giường.
A a a, chỉ là Wechat thôi mà tôi cũng không có can đảm xin.
Phòng khách có nhiều đàn ông như vậy, tôi chỉ là một cô gái nhỏ, sao có thể có gan đó chứ.
Nếu bị từ chối, chẳng phải sẽ bị anh trai tôi chế nhạo sao.
...........................
Ngày hôm sau, tôi giả vờ dò hỏi, hóa ra anh cảnh sát Tạ cũng chỉ hơn tôi ba tuổi.
Là công bộc tốt của nhân dân, cũng là anh em tốt của anh trai tôi ở đơn vị.
Tôi hối hận muốn chết, trước đây mẹ tôi đã mấy lần nói tôi có thể nghỉ hè ở nhà anh trai, tôi đều ngại phiền phức không đến, bỏ lỡ mất rồi.
"À đúng rồi, anh trai, sao gần đây trong đơn vị các anh lại tổ chức cái gì mà livestream chống lừa đảo vậy?"
Anh trai tôi nhấc nhấc mí mắt: "Hưởng ứng lời kêu gọi của quốc gia, phục vụ nhân dân."
Tôi lại hỏi: "Tại sao đơn vị không cho anh livestream, mà lại để anh Tạ Lễ livestream vậy?"
"Vì anh trai em quá đẹp trai, sợ thu hút sự chú ý của cư dân mạng vào những chỗ không nên, nên đơn vị cho người đẹp trai thứ hai đi. Em xem lão Tạ một mình xuất hiện đã gây chấn động như vậy rồi, nếu anh mà tham gia nữa thì còn ra thể thống gì."
"... Đồ tự luyến."
"Sao thế," anh trai tôi nhướng mày, nghi ngờ nhìn tôi: "Tự nhiên hỏi cái này làm gì?"
"Không có gì mà," tôi lập tức nhíu mày, giả vờ phẫn nộ: "Không có gì đâu, chỉ là thấy anh đẹp trai thế này mà đơn vị không cử anh đi livestream phòng chống lừa đảo thì thật đáng tiếc."
Anh trai tôi sờ sờ cằm: "Ồ, mắt nhìn người khá lên đấy."
"Cho nên, sao anh vẫn chưa có bạn gái, chắc đơn vị anh chỉ có mỗi anh là trai tân nhỉ?" Tôi vòng vo thăm dò.
Anh trai tôi: "Anh trai em chỉ là đang phục vụ nhân dân, tận tâm tận lực, nên chưa có thời gian tìm bạn gái."
Đây là câu trả lời tôi muốn nghe sao? Rõ ràng là không.
"Anh cảnh sát Tạ và những người khác cũng vậy sao?"
Anh trai tôi nhìn tôi một cách sâu xa: "Muốn biết à?"
"Không có mà." Tôi nhún vai: "Chỉ hỏi vu vơ thôi."
"Không nói cho em biết đâu," nói xong, anh trai cười lớn: "Tự đi mà hỏi."
Nắm đ.ấ.m tôi siết chặt lại.
Ngày hôm sau, tôi dành cả ngày để edit video chuyển nhà, sau khi đăng lên thì không quan tâm nữa.
............................
Đúng bảy giờ rưỡi tối, tôi vào phòng livestream của Tạ Lễ.
Vừa mở màn hình đã bị tấn công chí mạng.
Tạ Lễ đứng trước ống kính, đôi mắt sâu thẳm trong veo nhìn vào ống kính, như thể đang nhìn tôi vậy.
Có lẽ vì hôm qua đã gặp anh ấy ngoài đời, tim tôi đập rất nhanh.
Thình thịch... thình thịch...
Anh ấy mặc cảnh phục màu xanh lam, đeo cà vạt sẫm màu, dáng người cao ráo, cứng cáp, giống như một con sói ẩn chứa sức mạnh, nhưng ánh mắt lại hiền hòa chính trực.
"Chào mừng mọi người đến với phòng livestream của đồn cảnh sát Lương Nguyên, tôi là người bạn của các bạn, cảnh sát Tạ, những bạn vào trước có thể gõ 'Toàn dân phòng chống lừa đảo' lên màn hình."
Phòng livestream nhanh chóng nóng lên.
Tranh thủ lúc mới bắt đầu chưa lâu, tôi ra sức spam tin nhắn "chồng", hy vọng có thể gây ấn tượng.
Tôi: Chồng ơi em lại đến xem anh nè!
Tôi: Mọi người lại đến nghe chồng em tuyên truyền kiến thức phòng chống lừa đảo rồi này!
Tạ Lễ nói xong lời mở đầu, đôi mắt ngậm cười cụp xuống, nhìn tin nhắn trên livestream.
Chính là lúc này!
Tôi gõ một tràng "Chồng ơi cho xem cơ bụng" đã copy sẵn, kèm theo một loạt biểu tượng cảm xúc [liếm màn hình] với đôi mắt hình trái tim.
Giống hệt một con công đang ra sức khoe mẽ vậy.