"Rõ rằng năm đó là ta đã làm vỡ chiếc bình gốm của đại ca, vậy và huynh ấy lại nghĩ là do tỷ làm? Tam tỷ, tỷ nghĩ có buồn cười không chứ? cảm giác lúc đó, chỉ sợ rất khó chịu đi! hai vị ca ca của tỷ, lại không tin lời muội muội mình mà ngược lại tin lời bịa đặt của ta."
Tiêu Linh Lung cười cười.
"Muốn trách, thì trách tỷ quá ngu ngốc, mới để muội có cơ hội lấy được lòng tin của hai huynh trưởng, trở thành muội muội được bọn họ hết mực sủng ái.... hahaha"
Tiêu Linh Lung cười điên dại, ánh mắt chế giễu nhìn nàng.
Tiêu Nguyệt hờ hững nhìn nàng ta" ngươi nói với ta những lời này, không sợ ta nói với bọn họ sao?
Tiêu Linh Lung bật cười " Tỷ nói đi, dù sao với một người ngông cuồng như tỷ, tỷ nói xem, ai sẽ tin lời tỷ nói chứ?"
"Ta tin"
Tiếng nói của Tiêu Linh Lung vừa dứt, một giọng nói hơi trầm trọng vang lên.
Vừa nghe được giọng nói này, sắc mặt Tiêu Linh Lung lập tức cương lại, kinh ngạc xoay người nhìn ra sau lưng, nhìn nam nhân một thân bạch y đang đứng trước cửu.
"C...ca?"
Tiêu Cảnh sắc mặt rất kém, lạnh lùng nhìn nàng ta " đừng gọi ta là ca....Linh Lung, muội đúng là rất biết diễn"
Tiêu Linh Lung lắp bắp" Ca, huynh nghe muội giải thích, sự tình không phải như huynh nghĩ đâu!"
Tiêu Cảnh lạnh nhạt nhìn nàng ta" chính mắt ta đã thấy, tai đã nghe, muội còn muốn giải thích chuyện gì?"
" Muội!"
Tiêu Linh Lung ấp úng, hoàn toàn tìm không ra lời phản bác.
Tiêu Thanh cũng một bộ bi thống nhìn Tiêu Linh Lung, lúc này nhìn nàng ta vẻ mặt đáng thương chỉ cảm thấy vô cùng giá tạo.
Lại vào lúc này, bên ngoài chợt vang lên động tĩnh lớn.
"Có thích khách, bảo vệ thế tử điện hạ!"
Từ đâu nhảy ra một đám hắc y, thân thủ của bọn họ so với tên Gian Dương Đại Đạo vừa rồi còn cường hơn nhiều, đã áp sát như vậy rồi, mà vẫn không có một ai phát hiện ra hành tung của chúng, ngay cả Tiêu Nguyệt cũng vậy.
Ý Lâm hai người lùi lại chắn trước người Tiêu Nguyệt, cảnh giác nhìn đám hắc y.
Ám vệ của Phó phủ và Tiêu phủ cũng vừa lúc đuổi đến, mấy tên hắc y cũng không chần chừ, rút kiếm ra liền lao vào quyết chiến.
Một tên trông có vẻ là người chỉ huy của đám hắc y, ánh mắt gã ta sắc bén, tầm mắt dừng lại trên người Tiêu Nguyệt, chợt nghiêng lại.
"Tiêu Nguyệt..." gã khẽ nghiền ngẫm cái tên này" hôm nay, ngươi nhất định phải chết"
Tay gã làm động tác cắt cổ, hứng thú nhìn nàng giễu cợt.
Tiêu Cảnh hai người theo bản năng chắn trước người Tiêu Nguyệt, ánh mắt bất thiện nhìn gã.
" Muốn làm hại muội muội ta, bước qua xác ta rồi nói"
" Hahahaha"
Gã cười vài tiếng " Chỉ dựa vào mấy người các ngươi, mà nghĩ có thể thoát được từ trong tay Thiên sát doanh sao?"
Thiên Sát Doanh!!
Thế mà lại là Thiên Sát Doanh!
Lũ Người Ở Thiên Sát Doanh tính cách ngoan độc tàn nhẫn, giết người không chớt mắt, cho dù có là hoàng đế cũng không dám làm gì bọn gã, một trong tứ đại Doanh trại chuyên cung cấp thông tin cùng với giết người.
Chỉ cần ngươi có tiền, là có thể sai khiến Thiên Sát Doanh làm việc.
Không nghĩ đến người đứng sau lại thật sự bỏ được số tiền lớn như vậy chỉ để thuê Thiên Sát Doanh.
"Nói nhiều với tên này làm gì? giết đi không phải được rồi sao?"
Y Lâm hừ lạnh nói.
" Khẩu khí lớn lắm, có đều ta thích khẩu khí như vậy, lát nữa giết đi sẽ rất thú vị"
Gã cười âm ngoan, chợt rút kiếm ra trực tiếp một quyền đánh đến chỗ Tiêu Nguyệt.
Lúc này lại đến một đám hắc y nữa, Tiểu Kỳ hai người hoàn toàn không có thời gian đi xem Tiêu Nguyệt, chỉ cầu nguyện nàng đừng bị thương đến người là được.
Tiêu Nguyệt giao đấu với tên thủ lĩnh, nửa bước cũng không dám khinh thường, toàn tâm toàn ý giao chiến với gã.
Tiếng binh khí giao chiến keng keng vang lên không ngừng, những khách nhân còn lại cũng bị đánh thức, nao nao chạy ra khỏi khách điếm, bất quá lại không may mắn như vậy, phần lớn đều bị nhóm khát máu Thiên Sát Doanh này loạn đao chém chết hơn phân nửa, chỉ có số ít là thoát ra được.
Thấy Tiêu Nguyệt hai người giao chiến nãy giờ thủ lĩnh còn chưa hạ được nàng.
Một người nhanh lúc Tiêu Nguyệt đang giao đấu với tên đầu đàn, liền rút chuy thủ ra, nhanh như chớp phóng đến sau lưng nàng.
Hết chương 47
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.