Chốc lát sau thứ hạng trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào lại thay đổi.
Thứ hạng của Tiêu Thiên Phong từ mười tám lọt vào mười hàng đầu, còn xếp hạng năm, vượt qua Tây Phong Liệt, đứng sau Cổ Giang Hà.
- Tiêu Thiên Phong...
- Vô Sinh Kiếm Hào...
- Thì ra hắn là Tiêu Thiên Phong, một trong hai người một năm trước bị Táng Thiên Kiếm Môn truy nã!
- Thế thì người đi cùng hắn là...
- Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ!
Đám Kiếm Giả dứt lời Sở Mộ đã hóa thành luồng sáng lao vào trong Thông Thiên Kiếm tháp.
- Mau đi báo tin này cho Táng Thiên Kiếm Môn, sẽ được một vạn khối Linh Thạch thượng phẩm!
- Ta cảm thấy Táng Thiên Kiếm Môn chưa chắc làm gì bọn họ được, nên ngươi phải suy nghĩ kỹ đắc tội hai Kiếm Giả cường đại tiền đồ không thể đo lường được không? Rồi hẵng đi Táng Thiên Kiếm Môn báo tin.
Những thiên tài thật sự thường có khí vận rất lớn, giết bọn họ? Được thôi, với điều kiện là có đủ thực lực mạnh mẽ. Nhiều Kiếm Giả thấy xa đều cho rằng bằng vào thực lực của Táng Thiên Kiếm Môn mà muốn giết hai thiên tài khí vận hơn người thì hơi khó.
Dù giết được một người, nếu một người khác chạy thoát thì hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, khi hắn trưởng thành sẽ siêu đáng sợ, nguyên Táng Thiên Kiếm Môn sẽ bị tiêu diệt. Những người đi báo tin hơn phân nửa sẽ bị trả thù.
Vì một vạn khối Linh Thạch thượng phẩm mà đưa mình vào hiểm cảnh, đồ ngốc mới làm như vậy.
Đương nhiên rừng lớn thì chim nào cũng có, huống chi người sáng suốt chỉ số ít, đa phần là đồ ngốc. Thế nên khá nhiều Kiếm Giả rời khỏi đỉnh Thông Thiên sơn với tốc độ siêu nhanh, giành nhau bay đi Táng Thiên Kiếm Môn, sợ đi chậm sẽ bị người khác lấy mất Linh Thạch thượng phẩm.
Bọn họ không biết rằng trước đó đã có người nhận ra thân phận của Sở Mộ thông qua Tiêu Thiên Phong, đã lặng lẽ rời khỏi Táng Thiên Kiếm Môn.
Hơn một năm qua tuy phần lớn thời gian Sở Mộ tập trung vào đối kháng, tham ngộ kiếm ý chứ không chiến đấu gì, nhưng hắn bẩm sinh có thiên phú chiến đấu hơn người, mỗi ngày hắn đều trưởng thành.
Nhưng vì thời gian dài không chiến đấu nên Sở Mộ cần chút thời gian để thích ứng đẳng cấp hiện tại của mình. Vì thế từ tầng một lên tầng mười Sở Mộ mất mười lăm phút để qua, tốc độ này giống lần đầu tiên hắn xông Thông Thiên Kiếm tháp.
- Chuyện gì vậy?
- Sao tốc độ xông tháp của Sở Mộ Chấn Thiên Kiếm Hào chậm thế?
Nhiều Kiếm Giả thấy khó hiểu, rồi từ tầng mười đến tầng hai mươi, mỗi tầng Sở Mộ mất mười lăm phút để qua. Tốc độ không nhanh cũng không chậm, khá bình thường.
Vào tầng thứ hai mươi mốt đối diện hai mươi mốt Kiếm Giả ảo cường đại bước ra từ hư vô, chúng nó giống như Sở Mộ đều có tu vi kiếm khí đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh và ba thành kiếm ý. Nhưng thiên phú chiến đấu của chúng vẫn giống trước kia, không tăng lên chút nào.
Thiên phú chiến đấu liên quan trực tiếp đến các loại lực lượng của bản thân tổ hợp, ứng dụng và năng lực tùy cơ ứng biến. Cùng một lực lượng nhưng thể hiện trong tay người có thiên phú chiến đấu khác nhau thì hiệu quả khác hẳn, chênh lệch lớn đến có thể dễ dàng diệt gọn.
Hai mươi mốt Kiếm Giả ảo cường đại vừa xuất hiện Sở Mộ đã thành ảo ảnh lướt qua, chỉ khoảnh khắc Trảm Yêu kiếm cắt đứt cổ hai mươi mốt Kiếm Giả ảo cường đại.
Đám Kiếm Giả ngoài Thông Thiên Kiếm tháp phát hiện tầng hai mươi mốt vừa sáng, chỉ khoảng ba giây đã tối. Khiến bọn họ hết sức ngạc nhiên là tầng hai mươi hai sáng lên.
- Cái... này...
- Sao có thể như vậy? Không thể nào...
- Thông Thiên Kiếm tháp bị trục trặc sao?
Không ai tin nổi, vì trước đó Sở Mộ qua mỗi tầng đều mất mười lăm phút, tầng thứ hai mươi mốt khó khăn hơn trước nhưng chỉ ba giây hắn đã vượt qua, bọn họ đang mơ?
Đương nhiên nói Thông Thiên Kiếm tháp bị trục trặc đúng là truyện cười. Từ xưa đến nay không biết Thông Thiên Kiếm tháp đã tồn tại bao nhiêu năm, nó chưa từng có vấn đề gì.
Tiêu Thiên Phong cũng vô cùng ngạc nhiên, lúc trước gã qua tầng hai mươi mốt mất mười lăm phút, so với Sở sư đệ thì đúng là chênh lệch trên trời dưới đất.
Vào tầng hai mươi hai, đối diện hai mươi hai Kiếm Giả ảo cường đại, Sở Mộ vẫn chỉ mất mười giây diệt sạch.
Tầng hai mươi ba, qua với mười ba giây.
Tầng hai mươi bốn, qua với sáu mươi giây.
Tầng hai mươi lăm, qua với một trăm giây.
Tầng hai mươi sáu, qua với một trăm năm mươi giây.
Từng tầng tiến lên, tốc độ xông tháp của Sở Mộ cực kỳ kinh người, cỡ như Tuyệt Vô Đạo cũng không thể so sánh với hắn. Vì đến bây giờ Sở Mộ đã hoàn toàn nắm giữ thực lực tăng cao trong một năm, phát huy đầy đủ ra, thực lực kinh người.
Không lâu sau Sở Mộ đã đến tầng thứ ba mươi.
Độ khó tầng thứ ba mươi tăng vọt, Sở Mộ sử dụng song kiếm thuật, uy lực song kiếm thuật đại thành phô bày ra. Nghịch Không Bộ phối hợp Trảm Thiết, Điểm Sát phát ra sức sát thương vô cùng đáng sợ, không gì sánh bằng.
Hơn một năm Sở Mộ bỏ ra phần lớn thời gian vào việc đối kháng, tham ngộ kiếm ý, kiếm ý ngưng tụ cực kỳ cứng cỏi hơn kiếm ý của Kiếm Giả bình thường. Tu vi của Sở Mộ cũng lên đến đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh, nên những mặt khác không tăng lên quá nhiều.
Đến bây giờ Nghịch Không Bộ vẫn chỉ là sơ cấp, nhưng có lên được một chút so với hơn một năm trước.
Một bước bước ra Nghịch Hư Không, Sở Mộ xuất hiện sau lưng một Kiếm Giả ảo cường đại, một kiếm Trảm Thiết, một kiếm Điểm Sát nháy mắt giết hai người.
Năm phút sau Sở Mộ giết Kiếm Giả ảo cường đại thứ ba mươi, trạng thái phục hồi hoàn toàn đi vào tầng thứ ba mươi mốt.
- Tầng thứ ba mươi mốt, lợi hại quá!
- Kỷ lục lần trước của hắn là tầng thứ ba mươi, hơn một năm qua thực lực đã tăng lên rõ rệt!
- Có khi nào hắn cũng như lần trước vượt qua Cổ Giang Hà xếp hạng bốn không?
Cổ Giang Hà hiện có kỷ lục cao nhất là xông đến Kiếm Giả, mới vô tầng này đã thất bại.
Tiêu Thiên Phong thầm nghĩ:
- Chắc chắn sư đệ sẽ vượt qua hạng bốn, thậm chí khiêu chiến ba hạng đầu!
Tiêu Thiên Phong ở chung với Sở Mộ lâu, gã càng cảm thấy hắn bất phàm thế nào.
Tầng thứ ba mươi mốt, Kiếm Giả ảo chưa xuất hiện Sở Mộ đã cảm giác áp lực lớn đè lên người.
Ba mươi mốt bóng người toát ra khí thế cường đại xuất hiện từ hư vô, kiếm ý sắc bén đáng sợ vô cùng ập đến như muốn nghiền nát Sở Mộ ra.
Sở Mộ quát lạnh tấn công trước.
Sở Mộ cầm song kiếm vạch đường cong sắc bén cắt hư không.
Kiếm Giả ảo vội giơ kiếm ngăn cản, nhưng Sở Mộ vạch hai vòm sáng tựa ảo ảnh xuyên qua kiếm của hai Kiếm Giả ảo cắt vào cổ chúng, đầu bay lên, chớp mắt giết hai người.