Ánh mắt gia hỏa kia hung tàn giống như nhìn mình thành con mồi, hắn là nhân loại nhưng lại khác với nhân loại rất lớn, thân thể cao hơn hai mét nhưng không có dáng vẻ tráng kiện, hắn cũng không cao gầy như cây tre, thân thể vừa đúng.
Trên người hắn không mặc trường bào, mà là một loại giáp da chế thành, nhìn qua thập phần cứng cỏi, từ đó phụ trợ tạo cảm giác hắn tráng kiện, trên người còn có đường vân thần bí ẩn chứa lực lượng nào đó, đôi mắt lạnh lùng như băng, đồng tử có màu đỏ sậm, tay phải cầm kiếm không có gì khác lại, tay trái lại tráng kiện và móng tay mọc dài giống như móng vuốt.
Ngoại hình nói là nhân loại lại không phải nhân loại, thập phần quái dị, Sở Mộ có thể khẳng định lưu vong chi địa trước kia chưa từng tồn tại loại người này, cũng chưa từng nghe nói qua.
Chẳng lẽ phương hướng của mình sai lầm, không phải phản quay về năm đại thành thị mà là đi vào khu vực lạ lẫm?
- Nơi này không phải khu vực năm đại thành thị?
Sở Mộ trực tiếp hỏi thăm gia hỏa chạy tới trước mặt mình.
Ngữ khí bình tĩnh giống như mang theo lực lượng nào đó, lập tức làm sư đệ đang hoảng loạn bình tĩnh lại.
- Nơi này chính là khu vực năm đại thành thị.
Sư đệ vội vàng trở lời.
- Hắn là người phương nào?
Sở Mộ khẽ chau mày, hắn nhìn sang gia hỏa giống nhân loại nhưng không phải nhân loại kia, không e dè hỏi.
- Hắn là đệ tử Kiếm Yêu Môn.
Người này nhanh chóng trả lời.
- Kiếm Yêu Môn?
Sở Mộ càng kinh ngạc, hắn nhớ rõ lúc trước khi rời khỏi năm đại thành thị chưa từng nghe nói qua về môn phái này.
- Kiếm Yêu Môn là môn phái mới xuất hiện trong mấy năm qua!
Nhìn thấy ánh mắt Sở Mộ có kinh ngạc, sư đệ vội vàng giải thích, hắn xem Sở Mộ như cọng cỏ cứu mạng.
- Các ngươi nói xong chưa, chưa nói xong thì chờ xuống địa ngục nói với nhau đi.
Đệ tử Kiếm Yêu Môn cười hắc hắc nói ra, tuy hắn đang cười nhưng ánh mắt lại lạnh lùng như băng, không nhìn ra chút vui vẻ nào.
Vừa nói xong lời này, tên đệ tử Kiếm Yêu Môn bộc phát tốc độ kinh người, dường như có một đạo lôi quang bén nhọn sinh ra, khí tức vô cùng cường đại giống như đao phong, lưu lại một dấu vết thẳng tắp.
Trong nháy mặt, đệ tử Kiếm Yêu Môn xuất hiện trước mặt Sở Mộ, kiếm tay phải bộc phát hào quang kinh người, lập tức chém xuống không chút lưu tình.
- Tránh mau!
Sắc mặt sư đệ biến hóa và la lớn.
Sở Mộ không biến sắc, hắn vẫn đứng tại chỗ giống như bị hù sợ không nhúc nhích.
Trên thực tế Sở Mộ không phải bị hù sợ, mà là hắn không đặt công kích này vào trong mắt.
Tu vi tên đệ tử Kiếm Yêu Môn là Vạn Cổ thất trọng thiên hậu kỳ, dường như vừa tấn chức không lâu, kiếm quang hắn tấn công có uy lực cường đại, cũng mạnh hơn Kiếm Thánh thất tinh cao giai quá nhiều, cho dù là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong cũng không dễ dàng đón đỡ một kích này, đối với Sở Mộ mà nói nó lại kém xa, cả hai chênh lệch quá lớn không cách nào hình dung.
Gương mặt đệ tử Kiếm Yêu Môn vô cùng hung tàn, hai mắt bắn ra hào quang khát máu, hắn muốn chém nát người này sau đó bắt lấy thần hồn và thôn phệ.
Bỗng nhiên hắn cảm thấy đau đớn kịch liệt không cách nào hình dung, hắn có thể cảm giác trái tim của mình nổ mạnh, lực lượng cường đại đáng sợ không cách nào hình dung xuyên qua thân thể, tính cả nguyên thần cũng bị phá hủy.
Quái vật bay ngược ra phía sau, hắn bay ra sau mấy chục mét, thân thể bắt đầu thu nhỏ lại và biến thành bộ dạng nhân loại bình thường.
Điểm này làm Sở Mộ hứng thú.
- Đây là việc gì?
Sở Mộ hỏi.
Sư đệ bị đuổi giết còn sống sót, gương mặt ngây ngốc, hắn vô cùng khiếp sợ, không kịp phản ứng trong thời gian ngắn.
Không có biện pháp, cảnh tượng trước mắt quá kinh người, đệ tử Kiếm Yêu Môn một đường truy sát giết mười mấy người, hắn là người cuối cùng, hôm nay tên đệ tử Kiếm Yêu Môn cường đại đã biến thành thi thể, cảnh tượng tương phản quá lớn.
Qua một lúc lâu hắn mới thanh tỉnh lại, ý thức người bên cạnh mình còn cường đại hơn đệ tử Kiếm Yêu Môn quá nhiều, hắn không dám lãnh đạm.
- Tiền bối, đó là yêu hóa.
Người này vội vàng trả lời:
- Đệ tử Kiếm Yêu Môn có thể yêu hóa, thực lực sau yêu hóa tăng lên rất rõ ràng, đủ để vượt qua cấp độ đánh bại đối thủ, một khi chém giết bọn chúng sẽ giải trừ yêu hóa, khôi phục bình thường.
- Kiếm Yêu Môn có lai lịch gì, nói với ta nói.
Sở Mộ gật gật đầu, nói.
- Vâng, tiền bối.
Thái độ của người này thập phần cung kính, phải biết rằng thiên phú của hắn cũng tốt, hôm nay cũng chỉ đạt tới Thánh cấp lục tinh trung giai, so với tên đệ tử Kiếm Yêu Môn vừa bị giết còn có chênh lệch cực lớn, đệ tử Kiếm Yêu Môn trong mắt hắn không gì sánh nổi đã biến thành thi thể nằm ở xa xa.
Điều này nói rõ thực lực của người này còn mạnh hơn đệ tử Kiếm Yêu Môn gấp bao nhiêu lần, cũng mạnh hơn mình không biết bao nhiêu lần, kêu một tiếng tiền bối là phải, cũng là chuyện đương nhiên.
Người này tên là Nam Tử Vu, là đệ tử tiểu thế lực Lôi Quang Môn, Lôi Quang Môn có mấy trăm đệ tử, người mạnh nhất trong môn phái chính là Thánh cấp bát tinh cao giai.
Cách đây không lâu một đám đệ tử Kiếm Yêu Môn giết vào trong Lôi Quang Môn, ra tay không lưu tình chút nào, chém giết điên cuồng, ngay cả môn chủ lợi hại nhất Lôi Quang Môn cũng bị chém giết dễ dàng, nguyên thần bị ăn tươi, mấy trăm đệ tử đại bộ phận tử vong, một phần nhỏ mang theo truyền thừa Lôi Quang Môn thoát đi, bọn họ lại bị đuổi giết, nếu như Nam Tử Vu không gặp Sở Mộ thì hắn cũng chỉ có con đường chết.
Kiếm Yêu Môn là môn phái xuất hiện cách đây bốn năm trước.
Trong lưu vong chi địa này, một môn phái xuống dốc và môn phía khác chấn hưng là rất bình thường, cũng không có ai chú ý tới, nhưng mà Kiếm Yêu Môn xuất hiện lại lớn mạnh với tốc độ cực kỳ nhanh chóng, bọn họ chinh chiến bốn phía, ban đầu ra tay với kiếm giả tán tu, lại chậm ra tay với gia tộc nhỏ, cứ thế lớn mạnh dần.
Hôm nay trải qua phát triển bốn năm, lúc này Kiếm Yêu Môn đã trở thành thế lực khủng bố gần với năm đại phủ thành chủ.
Sở dĩ Kiếm Yêu Môn phát triển nhanh chóng như thế là có hai nguyên nhân, thứ nhất, đệ tử Kiếm Yêu Môn có thể yêu hóa, từ đó thực lực bản thân tăng lên rất rõ ràng, hơn nữa bọn họ có thể thông qua thôn phệ nguyên thần gia tăng tu vi, thứ hai, môn chủ Kiếm Yêu Môn là cường giả thập phần đáng sợ, có hắn tọa trấn Kiếm Yêu Môn, căn bản không có thế lực lớn nào dám tới trêu chọc.