Bầu trời bên ngoài phi toa là nắng gắt chói chan, nó chiếu xạ vô số chùm sáng giống như kiếm đâm vào mặt đất.
Trên đại địa vô cùng hoang vu không thấy bóng dáng chỉ có một chiếc phi toa không ngừng bay nhanh.
Duy trì phi toa tinh phẩm phi hành nửa năm cũng không phải chuyện dễ dàng, cần tiêu hao không ít năng lượng, may mắn nguồn năng lượng của phi toa là tội dân chi tâm.
Chỉ cần ném tội dân chi tâm thanh đồng vào trong lò của phi toa, trải qua nhiệt độ cực nóng của phi toa thiêu đốt hòa tan, năng lượng bên trong phóng thích ra ngoài sẽ cung ứng động lực giúp phi toa lao đi.
Lò của phi toa chỉ có thể thiêu đốt thanh đồng chi tâm mà thôi, căn bản không làm gì được bạch ngân chi tâm, bằng không sẽ càng đơn giản.
Lúc này năm đại thành thị đang xảy ra chuyện làm nhiều người khiếp sợ, Sở Mộ ở quá xa nên không biết được, chỉ có chờ hắn quay về mới có thể biết rõ, đương nhiên cho dù hắn biết cũng không có tác dụng gì.
Thời gian trôi qua cực nhanh, một ngày một ngày đi qua, Thiên Nguyên tinh phách trong tay hắn càng ngày càng nhỏ.
Cả khối Thiên Nguyên tinh phách đều do nguyên lực tinh thuần ngưng tụ mà thành, nó không ngừng biến nhỏ, đến cuối cùng cả khối Thiên Nguyên tinh phách còn một phần thật nhỏ.
Sau khi Sở Mộ rời khỏi thành Tội Diễn chín tháng, một chiếc phi toa màu đen tỏa ra khí tức vô cùng cường đại bộc phát, sau khi phong bạo qua đi, khí thế cũng thu liễm rất nhiều.
- Rốt cục cũng đột phá.
Bên trong phi toa, Sở Mộ thở ra một hơi, sắc mặt bình tĩnh, sở dĩ hắn bình tĩnh trong đột phá lần này, bởi vì Thần Hoang kiếm nguyên Vạn Cổ cửu trọng thiên sơ kỳ không ngừng chảy trong kinh mạch của hắn.
Thiên Nguyên tinh phách còn lại một phần, đủ giúp hắn củng cố tu vi sau đột phá.
- Sư đệ ngươi đi mau, ta ngăn hắn lại.
- Không, sư huynh, chúng ta liên thủ, giết hắn.
- Đi mau.
Sư huynh lo lắng quát lớn, gân xanh nổi lên trên trán, tay trái dùng sức đẩy sư đệ rời đi, lực lượng bộc phát cho nên sư đệ bay đi mấy chục mét, hắn nhanh chóng quay lại, tay phải cầm kiếm bộc phát hào quang vô cùng kinh người, trên bầu trời có tiếng nổ cực lớn và tấn công cường địch đang lao tới gần.
Đây là một kiếm mạnh nhất của hắn, cũng ngưng tụ công lực toàn thân, mang theo ý chí phải chết của hắn phóng thích ra ngoài, kiếm quang như bôn lôi quét ngang chân trời.
- Ha ha ha ha, các ngươi đều phải chết, không ai trong các ngươi có thể chạy trốn.
Tiếng cười càn rỡ mang theo vài phần quái dị vang lên, cường địch tới gần, đối mặt với kiếm quang như bôn lôi tấn công bản thân mình, hắn không có ý né tránh, quái vạta chém xuống một kiếm mang theo uy lực kinh người, chặt đứt núi cao, một kiếm đánh tan kiếm quang như lôi đình.
Kiếm quang vô cùng bá đạo và hung hãn tuyệt luân đến cực điểm, không thể chống cự, sau khi đánh tan kiếm quang liền đánh trúng thân thể mục tiêu, oanh, đánh nát thân thể.
Quái vật vươn tay một trảo bắt lấy nguyên thần tán loạn, trực tiếp ném vào trong miệng và thôn phệ.
- Đúng là mỹ vị hiếm có.
Vừa hấp thu nguyên thần vừa nói chuyện đầy sung sướng.
- Sư huynh...
Nhìn thấy sư huynh bị một kiếm chém nát trước mặt mình, đôi mắt như đệ như nứt ra, hắn vô cùng phẫn nộ.
- Đừng kêu, ta cũng sẽ tiễn ngươi đi thật nhanh, để ngươi đoàn tụ với sư huynh của ngươi, cũng không nên để hắn tịch mịch trên đường xuống hoàng tuyền.
Tiếng nói quái dị vang lên như ác ma nhe răng, kẻ này đi từng bước về phía trước, cũng không quan tâm tên sư đệ có tức giận hay không.
- Quái vật, ngươi chính là quái vật.
Sư đệ không ngừng lui về phía sau, hai chân run lẩy bẩy, hắn căn bản không có bao nhiêu lực lượng. Càng đừng nói quay người đào tẩu, trên thực tế hắn không thể bỏ chạy trong tình huống như thế này.
Quái vật kia và đồng lõa của hắn tùy ý đồ sát tông môn từ trên xuống dưới, một bộ phận đệ tử bỏ chạy bị đuổi giết và liên tục tử vong, mỗi một người bị giết chết đều bị đối phương ăn nguyên thần, sau khi ăn nguyên thần thì đám quái vật cũng mạnh hơn trước.
Trên đường đi các sư huynh đệ hết sức thoát đi, cũng muốn lưu lại hạt giống truyền thừa của môn phái, nhưng bị đuổi giết, tận mắt nhìn thấy các sư huynh đệ tỷ muội bị chém giết, hiện tại chỉ còn một mình hắn, cả tông môn cũng chỉ còn lại hắn mà thôi.
Áp lực to lớn khủng bố trùng kích nội tâm hắn, hắn không nhìn thấy hi vọng cho nên mất đi ý chí chiến đấu.
Nghe tiếng bước chân của quái vật tới gần, bước chân như đang nện vào trái tim của hắn, hắn có cảm giác hít thở không thông, tinh thần run rẩy.
Rất hiển nhiên quái vật cũng hưởng thụ tâm tình tuyệt vọng của đối phương.
Thời điểm này có một bóng dáng từ xa bay tới với tốc độ cực nhanh, quái vật chú ý, ánh mắt lăng lệ ác liệt nhìn sang.
Đó là một chiếc phi toa.
Phi toa tiếp cận thật nhanh, dường như cảm giác được sự tồn tại của bọn họ cho nên dừng lại.
Sư đệ không còn tâm trí cũng hơi tỉnh táo nhìn sang, nhìn thấy chiếc phi toa liền sinh ra một chút hi vọng, hắn lập tức dùng toàn lực bay thẳng về hướng phi toa.
Cửa phi toa mở ra, là một người đi ra ngoài.
- Ha ha ha ha, lại có một tên, xem ra vận khí của ta hôm nay không tệ.
Tiếng cười vang lên, dường như quái vật nhìn người trên phi toa thành con mồi.
Người này chính là Sở Mộ từ thành Tội Diễn chạy về năm đại thành thị.
Khí tức của hắn hoàn toàn nội liễm, tu vi không bằng hắn sẽ không phát hiện tu vi của hắn mạnh cỡ nào.
Xuất phát từ thành Tội Diễn và cưỡi phi toa phi hành tới nơi này, trên đường đi hắn tao ngộ hư không phong bạo, Sở Mộ không thể không dừng bước suốt ba tháng, mặc dù đình chỉ tiến lên nhưng hắn không thả lỏng tu luyện, hắn toàn tâm toàn ý tu hành nên tiến triển rất rõ ràng.
Trừ một lần vết nứt không gian ra, hắn còn tao ngộ một lần hủy diệt phong bạo, hủy diệt phong bạo cực kỳ khủng bố, nó còn đáng sợ hơn vết nứt không gian rất nhiều lần, phá hủy tất cả, uy thế đó làm Sở Mộ cảm thấy kinh hãi, dùng thực lực của hắn, hơi ảnh hưởng một chút cũng lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Hủy diệt phong bạo kéo dài trong một tháng, Sở Mộ mới tiếp tục lên đường.
Hôm nay đi tới nơi này hắn dùng thời gian hơn năm năm, hắn cảm giác hắn đi vào khu vực năm đại thành thị nhưng Sở Mộ còn chưa rõ ràng, vào lúc nhìn thấy bóng người liền dừng lại, hắn chuẩn bị hỏi thăm một phen thì phát hiện tình huống này.