- Kiếm Vương nhị tinh?
Kiếm Vương tai to thế mới chú ý đến Sở Mộ, mắt nhỏ nhìn hắn, kinh ngạc nói:
- Xem ra ngươi có chút lai lịch. Nhưng mặc kệ ngươi là ai, ta lấy hết một ngàn cân nguyên dịch này!
Thái độ như thế khiến Khương lâu chủ, Hoa chưởng quầy nhướng mày, nhưng sắc mặt Sở Mộ không thay đổi. Trên thế giới có đủ hạng người, chẳng có gì lạ.
Sở Mộ phớt lờ Kiếm Vương tai to, hắn hỏi Khương lâu chủ:
- Ngàn cân nguyên dịch giá bao nhiêu?
Khương lâu chủ cười nói:
- Đông Hoa lâu chúng ta mua bán luôn giá phải chăng, một trăm cân nguyên dịch là một trăm hai mươi vạn Nguyên Tinh cực phẩm, một ngàn cân nguyên dịch tất nhiên là một ngàn hai trăm vạn Nguyên Tinh cực phẩm.
Sở Mộ hỏi:
- Xin hỏi nếu mua bằng Nguyên Tinh thượng phẩm thì tính thế nào?
Khương lâu chủ trầm ngâm nói:
- Nguyên Tinh thượng phẩm...
Kiếm Vương tai to châm biếm, giọng ồm ồm the thé:
- Cười chết người, không có Nguyên Tinh cực phẩm thì tránh sang một bên, Nguyên Tinh thượng phẩm bình thường mà muốn mua nguyên dịch.
Khương lâu chủ suy nghĩ xong nói với Sở Mộ:
- Nguyên Tinh thượng phẩm cũng được, nhưng tiểu hữu cũng biết về mặt lý luận thì một trăm khối Nguyên Tinh thượng phẩm bằng một Nguyên Tinh cực phẩm, nhưng sự thật tỉ lệ hai bên là một trăm hai mươi khối Nguyên Tinh thượng phẩm đổi một Nguyên Tinh cực phẩm. Nếu dùng để mua nguyên dịch thì tỉ lệ phải tăng lên nữa, nên một trăm cân nguyên dịch cần thanh toán một ức năm ngàn vạn Nguyên Tinh.
Sở Mộ lập tức nói:
- Ta mua chín trăm cân nguyên dịch bằng Nguyên Tinh cực phẩm, mua một trăm cân bằng Nguyên Tinh thượng phẩm.
Khương lâu chủ, Hoa chưởng quầy, Kiếm Vương tai to giật nảy mình.
Một Kiếm Vương nhị tinh mà có ngàn vạn Nguyên Tinh cực phẩm, còn có hàng ức Nguyên Tinh thượng phẩm, tài phú này giàu còn hơn nhiều Kiếm Vương cao giai.
Mắt hí của Kiếm Vương tai to lóe tia tham lam.
Khương lâu chủ lấy lại tinh thần:
- Được.
Khương lâu chủ làm lâu chủ, tâm tính hơn Kiếm Vương bình thường.
- Khoan!
Kiếm Vương tai to la ó:
- Ta đã nói là lấy một ngàn cân nguyên dịch!
Khương lâu chủ nét mặt sa sầm nói:
- Các hạ muốn cưỡng ép phá hoại quy định của Đông Hoa lâu ta sao?
Kiếm Vương tai to này nhiều lần càn quấy đã chọc giận Khương lâu chủ.
Kiếm Vương tai to không sợ còn đắc ý nói:
- Đương nhiên không phải, ta làm gì có gan phá hỏng quy định của Đông Hoa lâu, ta chỉ làm theo quy tắc của Đông Hoa lâu.
- Quy tắc? Hừ, quy tắc của Đông Hoa lâu là chú trọng đến trước được trước, đến sau được sau. Các hạ muốn lẫn lộn đầu đuôi?
Khương lâu chủ càng nóng máu:
- Hành vi này dám bảo là làm theo quy tắc của Đông Hoa lâu ta, hay ngươi cảm thấy Bổn lâu chủ yếu đuối dễ bắt nạt?
Kiếm áp khổng lồ xuất hiện, mặt Khương lâu chủ đầy tức giận, ánh mắt sắc bén nhìn Kiếm Vương tai to chằm chằm, bộ dáng nếu không có lời giải thích hợp lý sẽ không tha cho.
Đối diện Khương lâu chủ tức giận thì Kiếm Vương tai to hết bình tĩnh, hét lên:
- Khoan!
Kiếm Vương tai to giơ tay, một thứ hiện ra:
- Ngươi hãy xem đây là vật gì?
Khương lâu chủ nhìn vật trong tay Kiếm Vương tai to, nhướng mày sau đó biến sắc mặt, biểu tình tức giận rút đi.
Khương lâu chủ cực kỳ giật mình nói:
- Ngươi... sao ngươi có thứ đó?
- Tại sao ta có nó không liên quan đến ngươi.
Kiếm Vương tai to đắc ý cười nói:
- Nhưng theo ta được biết hễ người nào cầm Chân Long kim lệnh, đến bất cứ sản nghiệp nào của Chân Long hoàng triều sẽ được hưởng thụ đãi ngộ đẳng cấp cao nhất, không ai được làm trái. Khương lâu chủ, hay là ngươi muốn trái lệnh?
Thứ kia màu đen, mặt trên điêu khắc hoa văn rồng vàng sống động như thật, như sắp bay ra.
- Chân Long kim lệnh, nguyên Chân Long hoàng triều chỉ phát ra một trăm khối, bất cứ ai cầm Chân Long kim lệnh đến sản nghiệp nào của Chân Long hoàng triều đều được đãi ngộ cao nhất. Nếu xảy ra xung đột thì hướng về người cầm Chân Long kim lệnh trước.
Khương lâu chủ bay hết tức giận, thay thế là cay đắng nói:
- Trừ phi... Trừ phi có được Hoàng Triều lệnh bài cấp cao hơn Chân Long kim lệnh.
Mấy câu này nghe như Khương lâu chủ lầm bầm nhưng cũng là nói cho Sở Mộ nghe, tương đương với giải thích.
Quy định là quy định, Đông Hoa lâu có quy định của nó. Chân Long hoàng triều cũng có quy định của nó, quy định nhỏ phải phục tòng quy định lớn. Vì Đông Hoa lâu thuộc về Chân Long hoàng triều, là một trong nhiều sản nghiệp của Chân Long hoàng triều ở Hỗn Loạn đại vực.
Biến cố khiến sắc mặt Hoa chưởng quầy liên tục thay đổi, cuối cùng xin lỗi nhìn hướng Sở Mộ. Nếu có thể tự quyết định thì Hoa chưởng quầy rất muốn đá đít tên mập tai to, tiếc rằng gã không thể làm vậy, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Kiếm Vương tai to cười đắc ý không thấy mắt hí:
- Bây giờ lấy một ngàn cân nguyên dịch ra đi.
Kiếm Vương tai to lật tay lại, khối Chân Long kim lệnh biến mất khỏi tay gã, đã cất.
Khương lâu chủ bất đắc dĩ đành đi lấy một ngàn cân nguyên dịch.
Một thanh âm phát ra từ miệng Sở Mộ:
- Chờ đã!
Khương lâu chủ dừng bước, xoay người nhìn Sở Mộ:
- Tiểu hữu còn vấn đề gì?
Kiếm Vương tai to thúc giục:
- Sao ngươi còn chưa đi lấy nguyên dịch? Ta cần gấp!
Khương lâu chủ phớt lờ Kiếm Vương tai to. Đúng vậy, Khương lâu chủ phải làm việc theo quy định nhưng không có nghĩa là để đối phương chỉ tay chỉ chân với mình.
Sở Mộ hỏi:
- Ta muốn hỏi là trên Chân Long kim lệnh là cái gì?
Không đợi Khương lâu chủ nói chuyện Kiếm Vương tai to đã cướp lời:
- Ta nói cho ngươi biết, trên Chân Long kim lệnh là Chân Long thái tử lệnh, trên Chân Long thái tử lệnh là Chân Long Tôn Hoàng lệnh.
Mắt hí khinh thường nhìn Sở Mộ, Kiếm Vương tai to nói:
- Xem ra thế lực sau lưng ngươi không được tốt, mấy điều này cũng không biết.
Sở Mộ như không nghe móc mỉa, hắn không phải người Hỗn Loạn đại vực nên không rõ ràng cũng bình thường.
- Sở huynh đệ, Chân Long thái tử lệnh là kiếm lệnh của thái tử Chân Long hoàng triều, nghe nói chỉ có chín tấm.
Bên tai Sở Mộ nghe giọng Hoa chưởng quầy:
- Chân Long Tôn Hoàng lệnh là kiếm lệnh của đế vương Chân Long hoàng triều, nghe nói chỉ có ba tấm.
Sở Mộ lại hỏi:
- Thái tử của Chân Long hoàng triều tức là Long Tôn?
Kiếm Vương tai to nghe vậy vẻ mặt coi khinh càng rõ ràng, cảm thấy Sở Mộ là tên nhà quê không biết từ góc nào chui ra.
Thái độ Khương lâu chủ, Hoa chưởng quầy tràn đầy tôn kính, sự tôn kính phát ra từ tận đáy lòng:
- Đúng là Long Tôn thái tử.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Ngày xưa ta từng được một vật, bây giờ muốn xin Khương lâu chủ giám định.