Hai người vốn cảm thấy Sở Mộ có thể miễn cưỡng chống đỡ Kiếm Vương tứ tinh công kích, cuối cùng chỉ hơi yếu thế, không phân thắng thua đã là rất giỏi.
Sự thật thì Hoa chưởng quầy cho rằng Sở Mộ đấu một trăm chiêu với Kiếm Vương tứ tinh mà không thua thì gã sẽ kêu ngừng, cho hắn vượt qua khiêu chiến, điều này không phá luật.
Hoa chưởng quầy không ngờ Sở Mộ trực tiếp đánh bại Kiếm Vương tứ tinh, và chỉ trong chiêu thứ mười.
Nhìn ra được Kiếm Vương tứ tinh chưa phát huy hết thực lực, nhưng không phải gã không muốn mà là sau kiếm thứ nhất đã bị Sở Mộ đánh trả cứ rơi vào thế yếu, buộc lòng liên tục né tránh ngăn cản, không tìm thấy đường phản kích.
Nói đơn giản là Kiếm Vương tứ tinh chỉ chủ động công kích một lần, còn lại bị Sở Mộ đè đầu đánh, cố gượng tới chiêu thứ mười thì bị hắn đánh bại.
Một Kiếm Vương nhị tinh trong vòng mười chiêu đánh bại Kiếm Vương tứ tinh, nói ra thật khó tin biết bao.
Hoa chưởng quầy thì thào:
- Dù là Long Tôn thái tử của Chân Long hoàng triều ta cũng khó làm được.
Hoa chưởng quầy vẫn rất giật mình, nỗi lòng dậy sóng.
Vẻ mặt Hạ Tử Uy giật mình:
- Quá mạnh...!
Lúc trong Chân Nguyên đại điện Hạ Tử Uy tận mắt thấy Sở Mộ giết Kiếm Vương trung giai, nhưng đó là vì Kiếm Vương trung giai ức chế tu vi, thực lực mạnh hơn Kiếm Vương tam tinh nhưng không bằng lúc chưa bị ức chế.
Hôm nay Kiếm Vương tứ tinh của Đông Hoa lâu không ức chế tu vi chút nào, khí thế hùng hồn đã đến Kiếm Vương tứ tinh hậu kỳ, thậm chí là đỉnh, không hề coi thường Sở Mộ nhưng vẫn thua dưới kiếm của hắn, còn trong mười chiêu.
Điều này nói lên cái gì?
Nói lên thiên phú của Sở Mộ rất kinh người, rằng thực lực của hắn bỏ xa tu vi thật.
Kiếm Vương tứ tinh bị Sở Mộ đánh bại cũng biểu tình giật mình, một lúc lâu mới lấy lại tinh thần. Kiếm Vương tứ tinh hành kiếm lễ với Sở Mộ, xoay người nhảy xuống Đấu Kiếm đài, nhìn bóng lưng hơi tiêu điều.
Khổ tu hơn trăm năm, căn cơ vững chắc thực lực ổn định nhưng bị một Kiếm Vương nhị tinh đánh bại trong mười chiêu, đả kích quá lớn.
Thái độ của Hoa chưởng quầy nhiệt tình hơn trước:
- Mời Sở huynh đệ theo ta.
Hết cách, ai bảo thiên phú của Sở Mộ quá nghịch thiên.
Hạ Tử Uy thì đành chịu, ai kêu gã chỉ là Kiếm Vương tam tinh, không có tư cách bước vào tầng thứ năm nên đành chờ Sở Mộ ở tầng bốn.
Thật ra nếu Sở Mộ mở miệng không chừng Hoa chưởng quầy sẽ nể mặt hắn, dù sao Hạ Tử Uy không mua nguyên dịch. Nhưng Hạ Tử Uy không nói, Sở Mộ sẽ không vì chuyện nhỏ này mà nợ nhân tình.
Sở Mộ và Hoa chưởng quầy vào tầng năm.
Tầng năm của Đông Hoa lâu khác hẳn với tầng bốn. Trang trí rất đơn giản nhưng cho cảm giác vừa đúng, các trang sức có công hiệu vẽ rồng điểm mắt, trông như vật trang sức sống lại, dạt dào sức sống. Hơn nữa nguyên khí thiên địa ở nơi này cực kỳ đậm, còn tỏa mùi thơm đặc biệt khiến người tĩnh tâm ngưng thần.
Tầng năm có một người, không phát ra tiếng động, như hòa hợp vào tầng năm.
Hoa chưởng quầy hành lễ với người đó, cung kính nói:
- Khương lâu chủ, Sở huynh đệ qua thử thách.
Người đó xoay lại, là một khuôn mặt bình thường nhưng cho cảm giác rất đặc biệt, như nhìn một lần thì không quên được.
Hơi thở của người này khiến Sở Mộ biết đây là Kiếm Vương trung giai, còn mấy tinh thì hắn không nhìn ra.
Kiếm Vương trung giai đúng là có tư cách đảm nhiệm lâu chủ tầng năm Đông Hoa lâu.
Khi người đó nhìn Sở Mộ thì biểu tình kinh ngạc, ngạc nhiên vì hắn chỉ là Kiếm Vương nhị tinh mà qua thử thách.
Khương lâu chủ xác nhận lại:
- Thật sự qua thử thách?
Hoa chưởng quầy đắc ý như thể người đánh bại Kiếm Vương tứ tinh trong vòng mười chiêu là gã:
- Đúng vậy, không chỉ qua thử thách còn mười chiêu đánh bại đối thủ.
Giọng Khương lâu chủ the thé, trợn to mắt không tin nổi:
- Mười chiêu đánh bại!
Kiếm Vương nhị tinh, mười chiêu đánh bại Kiếm Vương tứ tinh, gã nghe nhầm sao?
Cơ mặt Khương lâu chủ co giật, dường như nghĩ đến điều gì, gã dần bình tĩnh lại.
- Tiểu hữu với thực lực Kiếm Vương nhị tinh đánh bại Kiếm Vương tứ tinh sẽ nhận được đãi ngộ cao nhất của bổn lâu, có thể mua ba ngàn hai trăm cân nguyên dịch.
Khương lâu chủ nói:
- Nhưng hiện giờ bổn lâu chỉ có một ngàn cân nguyên dịch, hàng đợt sau cần nửa năm. Tiểu hữu muốn chờ nửa năm sau đến mua hay bây giờ mua trước một ngàn cân?
Thật ra Sở Mộ có số lượng Nguyên Tinh cực phẩm chỉ cỡ một ngàn, nếu tính theo một trăm cân nguyên dịch bằng một trăm hai mươi vạn khối Nguyên Tinh cực phẩm thì số Nguyên Tinh hắn có không đủ mua một ngàn cân, cùng lắm là chín trăm cân.
Sở Mộ biết rõ muốn đột phá đến Tạo Hóa tam trọng thiên cần luyện hóa bao nhiêu nguyên dịch, con số đó khiến hắn uất nghẹn.
Về cảnh giới không thể làm khó Sở Mộ, cho hắn đủ năng lượng là tu vi sẽ liên tục đột phá đến cửu tinh. Với Sở Mộ thì cảnh giới không trói buộc hắn, rắc rối lớn nhất là tu vi và thiên phú tu luyện.
Tăng thiên phú tu luyện rất khó khăn, bây giờ tăng tu vi cũng khó vô vàn.
Trước khi đan điền biến dị Sở Mộ phỏng chừng luyện hóa ba mươi cân nguyên dịch mới đủ để tăng tu vi lên đỉnh nhị trọng thiên, sau đó luyện hóa ba mươi cân nữa mới đột phá đến đệ tam trọng thiên sơ kỳ.
Tổng số là sáu mươi cân.
Hiện tại đan điền mở rộng gấp mười lần, lượng chứa kiếm nguyên cũng tăng gấp mười, Thiên Hoang kiếm nguyên lột xác thành Thần Hoang kiếm nguyên, chất nâng cao gấp mười. Tức là Sở Mộ cần lượng nguyên dịch cao gấp trăm lần.
Tức là hiện tại Sở Mộ cần sáu ngàn cân nguyên dịch, sau khi luyện hóa nó mới khiến tu vi đột phá Tạo Hóa tam trọng thiên. Lượng này đủ cho Kiếm Vương từ Tạo Hóa nhất trọng thiên lên đỉnh tứ trọng thiên.
Đầu óc Sở Mộ xoay chuyển, hắn đang định trả lời thì bị cướp lời.
Thanh âm vang dội nói:
- Ta lấy hết một ngàn cân nguyên dịch!
Ngay sau đó một bóng người xuất hiện trong tầng năm.
Ba người nhìn qua. Người này không quá mập nhưng khuôn mặt kéo xa thân thể, mặt thịt nọng, còn có đôi tai to, trông rất quái dị.
Sở Mộ cảm nhận hơi thở từ người mặt heo tai to là biết đó là Kiếm Vương trung giai, dường như chưa phải Kiếm Vương tứ tinh, thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong.
Người đó chắp hai tay sau lưng, mắt nhỏ bắn ra tia sáng bước nhanh hướng Khương lâu chủ, lại ồm ồm nói:
- Ta lấy hết một ngàn cân nguyên dịch!
- Các hạ là Kiếm Vương ngũ tinh, theo quy định của bổn lâu được hưởng thụ đãi ngộ cấp hai, chỉ đủ mua hai trăm cân nguyên dịch.
Khương lâu chủ chậm rãi nói:
- Hơn nữa chuyện gì đều có trước có sau, để Sở tiểu hữu mua trước.