Chiến đấu vừa bắt đầu đã vô cùng kịch liệt, Xi Tiếu tiến công, sau khi chống lại một thời gian ngắn Lạc Thu Thủy dần dần rơi vào hạ phong, cuối cùng dùng yếu ớt chênh lệch yếu ớt bại dưới kiếm Xi Tiếu.
Thua hai trận liên tục, Lạc Thu Thủy bị loại bỏ.
Chỉ có ba người đi vào vòng tiếp theo, Nam Vô và Sở Mộ cùng với Xi Tiếu.
Bắt đầu từ vòng đấu đầu tiên tới bây giờ, chỉ có Nam Vô là người bảo trì toàn thắng chưa bao giờ bại, Sở Mộ và Xi Tiếu đều bị bại.
Lúc này nhìn như đệ nhất thuộc về Nam Vô nhưng không nhất định, ít nhất không ít người cho rằng Sở Mộ có thể chống lại Nam Vô, sẽ có lúc hai người tranh cao thấp, đệ nhất danh thuộc về ai sau đấu mới có thể khẳng định.
Về phần Xi Tiếu, trước kia đấu với Sở Mộ, cũng chiến với cùng Nam Vô một trận, toàn bộ đều thua.
Trong thi đấu trăm năm ở ngoại cung, top mười đều có ban thưởng, những người trong top ba có ban thưởng rất cao, thứ hai nhận nhiều hơn thứ ba, thứ nhất là cao nhất, bởi vậy tranh đoạt thứ nhất càng kịch liệt.
Vòng đấu thứ mười ba bắt đầu vào ngày mai.
Sở Mộ rời khỏi ngoại cung quay về phòng mình, trên đường gặp được Lưu Hưng Thành, Lưu Hưng Thành nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trong mắt mang theo không cam lòng, còn có ẩn giấu ghen ghét cùng kiêng kị, sau khi Sở Mộ nhìn về phía hắn, ánh mắt Lưu Hưng Thành trốn tránh, không cam lòng và sợ nhìn thẳng Sở Mộ.
Hắn sợ.
Nếu là trước kia, Sở Mộ không cách nào vận dụng kiếm ý và áo nghĩa, hắn còn có thể khinh thường và cười nhạo Sở Mộ, bởi vì Sở Mộ sẽ bị hắn giẫm nát dưới chân, không thể vượt qua hắn.
Hiện tại kiếm ý của Sở Mộ phá phong, Sở Mộ có thể vận dụng kiếm ý rất đáng sợ, còn cường đại hơn hắn nhiều, tuy vẫn chưa dùng được áo nghĩa nhưng hắn có lý do tin tưởng, có lẽ không bao lâu nữa áo nghĩa của Sở Mộ cũng phá phong.
Tám chuyển!
Kiếm ý tám chuyển và áo nghĩa tám chuyển!
Đây chính là bí mật Lưu Hưng Thành chôn dấu sâu trong lòng, cũng là bí mật làm hắn run rẩy, trong Thiên Hoang Địa Cung, trừ Sở Mộ ra, chỉ có hắn biết rõ nhưng hắn không nói ra, hắn sợ hãi run rẩy, run rẩy nhưng không hiểu mình run vì cái gì.
Hắn chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi, Sở Mộ chỉ liếc một cái liền không quan tâm.
Trước kia hắn không đặt Lưu Hưng Thành vào trong mắt, hiện tại hắn càng không đặt Lưu Hưng Thành vào trong mắt.
- Sở Mộ, cố gắng lên, đoạt được đệ nhất.
Đoạn Ngọc Long từ phía sau chạy tới sau đó cùng đi song song với Sở.
Sở Mộ mỉm cười, hắn gật đầu.
Trên đường đi có một ít đi lên chào hỏi, Sở Mộ gật đầu mỉm cười đáp lại, Sở Mộ không lãnh đạm với người nào.
Sau khi quay về phòng của mình, Sở Mộ thở ra một hơi, hắn ngồi xuống giường và không thèm nghĩ nữa, thần du vật ngoại, ước chừng một phút đồng hồ hắn khôi phục tinh thần, bắt đầu nhớ lại những cuộc chiến hôm nay và ghi nhận những thu hoạch của mình, hắn muốn hấp thu tinh hoa của những cuộc chiến hoàn thiện bản thân.
Sau Sở Mộ, có không ít kiếm giả quay về tự thể ngộ cho riêng mình.
Trận đầu của ngày mai chính là của Nam Vô và Sở Mộ cùng với Xi Tiếu, trận đấu tiến hành luân phiên, ai là người đạt vị trí đệ nhất sẽ xuất hiện vào ngày mai.
Trận chiến vạn người chú mục, cũng là trận chiến kinh tâm động phách nhất, thời gian càng ngày càng gần, rất nhiều người không thể an tâm nghỉ ngơi và luôn chờ đợi, có chút vô cùng lo lắng giống như con kiến bò trên chảo lửa, bọn họ có phần không chờ đợi được, thầm than thời gian trôi qua quá chậm.
Bất kể như thế nào, thời gian trôi qua không khác gì trước kia, không nhanh cũng không chậm, nên tới sẽ tới, nhiều người kích động khi nhìn thấy bình minh xuất hiện.
Ngoại cung còn chưa mởi ra nhưng tại lối đã có không ít người chờ đợi, bọn họ muốn nhanh chóng đi vào bên trong, mặc dù có vài nhanh thì trận đấu cũng không bắt đầu sớm, bọn họ vào muốn chiếm được vị trí tốt, cũng cảm thấy an tâm hơn.
Sở Mộ khoan thai đến chậm, lúc này khán đài đã kín hết người.
Trên kiếm thai chỉ còn ba vị trí trống.
Ghế số một, Nam Vô.
Ghế số hai, Sở Mộ.
Ghế số ba Xi Tiếu.
Quy tắc giống như lượt đấu trước, ba người sẽ rút thăm, Nam Vô rút trước.
Sau khi rút xong, lượt đấu thứ mười ba bắt đầu.
Nam Vô rút trúng số ba, đó là Xi Tiếu.
Trận đấu lúc trước Nam Vô chiến thắng Xi Tiếu, mặc dù như thế chiến ý của Xi Tiếu vẫn kinh thiên động địa, tuyệt không nhận thua.
Chiến đấu bắt đầu, Xi Tiếu lập tức bộc phát toàn lực, khí thế của hắn còn mạnh hơn ngày hôm qua một phần.
Nam Vô cũng không thăm dò, hắn bộc phát thực lực đại chiến với Xi Tiếu, Sở Mộ nhạy cảm phát hiện thực lực Nam Vô lại mạnh hơn ngày hôm qua.
Thiên tài là người không ngừng tiến bộ, nhất là sau khi trải qua những trận chiến, tiến bộ càng rõ ràng hơn trước.
Dốc toàn lực của mình, Xi Tiếu còn không phải đối thủ của Nam Vô, cuối cùng vẫn bị Nam Vô công phá sơ hở và đánh bại.
Bắt đầu trận thứ hai, Sở Mộ rút trúng số một, Nam Vô!
Ba người, kết quả như thế rất bình thường, hoàn toàn nằm trong dự liệu, bởi vì trưởng lão nội cung là trọng tài cho nên không có người nào sẽ rút trúng số thăm của bản thân.
Sở Mộ đấu Nam Vô!
Trong mắt mọi người, trận chiến đấu này hoàn toàn là trận chung kết tranh ai là người đứng đầu.
Sau trận chiến này, cơ bản bài danh đã được xác định.
Ánh mắt Nam Vô vô cùng thâm thú bắn ra u quang, đâm thủng bầu trời, bức thẳng Sở Mộ, đâm vào hai mắt Sở Mộ giống như muốn nhìn xuyên thế giới tinh thần của hắn.
Nam Vô lại nắm giữ pháp môn đặc thù, có thể dùng ánh mắt bản thân công kích thế giới tinh thần đối thủ, tạo thành trùng kích rất nhỏ.
Mặc dù nói chấn động không lớn nhưng trong lúc cao thủ chiến đấu, một ít chấn động nhỏ cũng tạo thành hiệu quả bất ngờ.
Ánh mắt bắn ra lực lượng kỳ dị vô thanh vô tức tiến vào thế giới tinh thần Sở Mộ, nếu đối thủ khác còn không cảm thấy gì, đương nhiên Nam Vô cũng không vận dụng lên đối thủ khác, bởi vì không cần thiết.
Ngay sau đó u quang trong mắt Nam Vô biến mất, thân thể cả hắn hơi mờ, kiếm trong tay cũng hơi mờ, hắn biến mất dung nhập vào trong không khí, vô thanh vô tức lao về phía Sở Mộ.
Một kiếm ám sát quỷ mị.
Đây là một kiếm khó lường, cho dù dùng đồng thuật ảnh hưởng Sở Mộ, trùng kích thế giới tinh thần đối thủ, sau đó lại vận dụng công pháp phụ trợ và kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ đánh ra một kích toàn lực, hắn muốn giải quyết Sở Mộ trong một kiếm.