Trước kia đánh với Sở Mộ một trận, Xi Tiếu đã sử dụng công pháp phụ trợ, đợi đến lúc lực lượng tiêu hao không còn, mới sử dụng bảy chuyển sơ kỳ kiếm ý, lần này đối chiến Nam Vô, Xi Tiếu trực tiếp bộc phát toàn lực và công pháp phụ trợ cùng kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ, công kích của hắn càng cường đại hơn trước.
Cường đấu cường, thực lực song phương không kém nhau nhiều, lúc nhất thời không phân được thắng bại.
Chiến đấu vô cùng đặc sắc, nhiều người hít thở không thông, ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm, hai mắt phản chiếu hai thâ ảnh bên kia.
Chiến đấu trong nửa giờ, Xi Tiếu bị Nam Vô nắm lấy sơ hở và đánh một kiếm bại địch.
Phong cách chiến đấu của Xi Tiếu thích hợp trên chiến trường, phong cách chiến đấu của Nam Vô thích hợp một chọi một, nhất là Nam Vô phát huy uy thế bản đến mức tận cùng, Xi Tiếu khó có thể bắt được thân ảnh của hắn cho nên không làm gì được.
Xi Tiếu bại, Nam Vô thắng.
Trận đầu của thập nhị luân chấm dứt, trận thứ hai bắt đầu.
Vốn đứng thứ hai là Xi Tiếu, nhưng bởi vì hắn bị Sở Mộ đánh bại cho nên ghế này thuộc về Sở Mộ, Sở Mộ rút trúng số bốn là Mã Vân Phi.
- Sở Mộ sẽ thắng.
- Đúng vậy, Mã Vân Phi mạnh, Sở Mộ còn mạnh hơn.
Sở Mộ lên đài đối diện Mã Vân Phi, Mã Vân Phi rút kiếm đặt trước người, hắn phòng ngự!
Trong mắt Sở Mộ, toàn thân Mã Vân Phi không có sơ hở nào, bất cứ nơi nào của hắn cũng được phòng ngự.
Chỉ cần công kích đầy đủ cường đại, cho dù phòng ngự mạnh hơn nữa cũng bị đánh tan.
Sở Mộ xuất kiếm công kích, kiếm quang xuyên thấu qua hư không lại mang theo hương vị phiêu hốt, khi thì nhanh khi thì chậm, khi thì mạnh khi thì yếu, chúng liên kết hoàn mỹ không tỳ vết, tuy mỗi một kiếm đều bị Mã Vân Phi đỡ được nhưng sắc mặt Mã Vân Phi vô cùng ngưng trọng.
Sở Mộ cũng không vận dụng kiếm ý bảy chuyển, nhìn ra được hắn không xuất toàn lực.
Sở Mộ xuất kiếm giống như đang nghêệm chứng kiếm thuật bản thân, dùng Mã Vân Phi đón đỡ thử nghiệm kiếm thuật của mình và tiến hành cải tiến, Mã Vân Phi không thể không phối hợp.
Dưới thế công của Sở Mộ, sắc mặt Mã Vân Phi càng ngày càng ngưng trọng, đón đỡ càng ngày càng gian nan miễn cưỡng nhưng vẫn kiên trì hơn một phút đồng hồ, lúc này Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc.
Hắn nghiệm chứng kiếm thuật hoàn tất, cũng hoàn thiện kiếm thuật, Sở Mộ đâm ra một kiếm, Mã Vân Phi lập tức đón đỡ nhưng còn chưa đón đỡ, kiếm của Sở Mộ đột nhiên biến đổi, hắn đánh từ dưới lên trên, tốc độ biến hóa vượt qua phản ứng của Mã Vân Phi, đánh kiếm của Mã Vân Phi lên cao, kiếm thuận thế đâm tới đặt ngay cổ họng Mã Vân Phi, mũi nhọn kiếm ý đánh nát kiếm cương hộ thể của Mã Vân Phi, cảm giác rét lạnh như băng làm Mã Vân Phi ngưi được hương vị tử vong.
Sở Mộ thu hồi kiếm trên cổ họng Mã Vân Phi.
- Ngươi thắng.
Mã Vân Phi sờ sờ cổ họng, hắn gật đầu với Sở Mộ, sắc mặt hắn vô cùng phức tạp.
Sở Mộ mỉm cười, không có trả lời, hắn quay người trở về chỗ cũ.
Mã Vân Phi cũng quay về vị trí của mình, trận đấu thứ ba cũng diễn ra.
Số ba là Lạc Thu Thủy, hắn rút trúng đối thủ lại là Sở Mộ.
Sở Mộ vừa đánh một hồi, đạt được thời gian nghỉ ngơi một phút.
Sau thời gian một, Sở Mộ và Lạc Thu Thủy lên đài, hai người đứng đối diện nhau.
Hai người bày ra kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ, Sở Mộ còn có công pháp phụ trợ, dường như Lạc Thu Thủy cũng tu luyện có công pháp phụ trợ.
Chiến đấu bắt đầu, Lạc Thu Thủy biết rõ Sở Mộ rất mạnh, là đối thủ đáng sợ, cũng không yếu hơn Nam Vô cho nên hắn nàng nghiêm túc đối đãi.
Vừa ra tay cũng không thăm dò, Thu Thủy Trường Thiên Thức quán chú vào thân kiếm, càng có công pháp phụ trợ lưu động giống như lực lượng mềm mại nhẹ nhàng làm nhiệt độ chung quanh giảm xuống rất lớn.
Sở Mộ cũng sử dụng kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ, hắn rót lực lượng Băng Phách Vụ Lãnh Công vào thân kiếm, cũng sử dụng kiếm thuật kịch chiến với Lạc Thu Thủy.
Đứng bên cạnh quan sát chỉ là mặt ngoài, chỉ có tự mình trải qua mới có thể cảm được sự cường đại và trình độ tinh diệu của đối thủ.
Sở Mộ chiến đấu với Lạc Thu Thủy kích liệt, nhìn thì tương xứng với nhau nhưng bản thân Lạc Thu Thủy cũng cho rằng như vậy, bởi vậy hắn lần lượt bộc phát, không ngừng tiến công, cố gắng đánh bại Sở Mộ thật nhanh.
Cho dù Lạc Thu Thủy bộc phát thế nào cũng không thể đánh bại Sở Mộ, vẫn bảo trì tình huống tương xứng với Sở Mộ, bởi vì thực lực của Sở Mộ dường như đang tăng lên từ từ.
Chiến Chiến Chiến!
Thu Thủy Trường Thiên Thức, kiếm quang như Thu Thủy ngang trời mà đến.
Kiếm thuật của Sở Mộ biến đổi, hắn thi triển Thu Thủy Trường Thiên Thức chém tới, kiếm quang như dòng sông lớn ập tới làm rất nhiều người quan chiến giật mình, sắc mặt Lạc Thu Thủy cũng mang theo thần thái không tưởng tượng nổi.
Sở Mộ đang thi triển Thu Thủy Trường Thiên Thức của hắn?
Hơn nữa Thu Thủy Trường Thiên Thức còn tinh diệu và hoàn mỹ hơn của hắn thi triển.
Rốt cuộc là thế nào?
Lạc Thu Thủy cảm giác mình đầu óc mình như không đủ dùng, tư duy dừng lại, hắn kinh ngạc vì cảnh tượng trước mặt.
Tuy Thu Thủy Trường Thiên Thức là hắn dung hợp ba mươi ba thức đầu của Thiên Hoang Kiếm Thuật và lý giải độc đáo của mình, trừ phi do hắn truyền thụ, giảng giải tinh nghĩa trong đó mới có thể luyện thành, mà Sở Mộ không được bản thân mình truyền thụ, chỉ quan sát mình đánh và trận và giao thủ với mình trong chốc lát đã nắm giữ Thu Thủy Trường Thiên Thức?
Không thể tưởng tượng nổi.
Sở Mộ vừa thi triển Thu Thủy Trường Thiên Thức, thức tiếp theo là thức hắn từng thi triển: Loa Kiếm Thức, tiếp theo chính là Bí Hổ Kiếm Thức.
Dưới thế công của Sở Mộ, Lạc Thu Thủy có dấu hiệu ngăn cản không nói và bị Sở Mộ đánh bại.
Hai cuộc tranh tài thập nhị luân, Sở Mộ lại đạt được toàn thắng, cũng đùng tư thái cường đại quét ngang đối thủ.
Cuộc tranh tài thứ tư, đối thủ Mã Vân Phi là Nam Vô, không hề nghi ngờ, Mã Vân Phi không kiên trì dưới kiếm Nam Vô bao lâu liền bị Nam Vô đánh bại.
Cuộc tranh tài thứ năm cũng là lần chiến đấu cuối cùng trong thập nhị luân, là số năm Xi Tiếu cùng số ba Lạc Thu Thủy.
Đây là trận đấu vô cùng đặc sắc, Xi Tiếu quyết đấu Lạc Thu Thủy, song phương cũng sử dụng kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ và công pháp phụ trợ cường đại, cũng là trận đấu mọi người chờ mong, trận đấu bắt đầu, trong tích tắc đã bộc phát toàn lực.
Xi Tiếu chiến Lạc Thu Thủy!!