- Kiếm thuật rất hay. Ta nhìn thấy tay chân cũng ngứa ngáy, không bằng chúng ta tới so một trận đi, giao phong kiếm thuật thuần túy.
Đoạn Ngọc Long một mặt vỗ vay, một mặt cười nói. Đồng thời bước chân đi về phía Sở Mộ, trong mắt giống như có hỏa diễm nóng bỏng đang thiêu đốt.
- Mời.
Sở Mộ vừa mới nhìn thấy Đoạn Ngọc Long đã có cảm giác người này rất mạnh.
- Tiếp kiếm.
Sở Mộ sảng khoái như vậy khiến cho Đoạn Ngọc Long càng thêm hưng phấn, chiến ý dâng trào. Thiên Hoang kiếm định chế rời khỏi vỏ, giống như viên đạn bắn ra. Hắn thuận thế đâm ra một kiếm, tốc độ như ánh sáng, sắc bén, ác liệt vô hạn, giống như xuyên thủng hư không đâm về phía Sở Mộ.
Vừa ra tay đã thể hiện tạo nghệ kiếm thuật cao siêu của Đoạn Ngọc Long.
Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, đợi tới lúc kiếm của Đoạn Ngọc Long tới người hắn mới vung một kiếm lên. Góc độ không chê vào đâu được, làm cho một kiếm Đoạn Ngọc Long đâm tới vô luận biến hóa thế nào đều cảm thấy bị phong tỏa, không thể không nhanh chóng biến ảo kiếm thức.
Đoạn Ngọc Long là đệt tử Ngoại cung, cũng luyện Thiên Hoang kiếm thuật. hắn tiếp xúc với Thiên Hoang kiếm thuật nhiều năm, thiên phú của bản thân hơn người. Độ nắm giữ Thiên Hoang kiếm thuật cũng đạt tới tình trạng cao thâm. Đám đệ tử Ngoại cung không theo kịp hắn.
Kiếm thức biến hóa, lại dùng một kiếm thực dụng nhất đánh về phía sườn của Sở Mộ. Đó là một góc chết, dưới tình huống bình thường, kiếm của Sở Mộ căn bản không có cách nào ngăn cản. Trừ phi chuyển dời, né tránh, một khi né tránh, Đoạn Ngọc Long có thể thi triển ra kiếm thức tiếp theo, thế liên miên không dứt.
Giao phong kiếm thuật tinh khiết, không sử dụng kiếm nguyên và Kiếm ý, áo nghĩa. Chỉ dùng lực lượng thân thể vận dụng kiếm thuật giao thủ với nhau.
Thân thể Sở Mộ là tầng thứ hai Thiên Hoang kiếm thể, Đoạn Ngọc Long này cũng là tầng thứ hai Thiên Hoang kiếm thể, trên cơ bản không có chênh lệch, vì vậy thứ bọn hắn so chỉ là tạo nghệ kiếm thuật cao thấp ra sao mà thôi.
Tạo nghệ kiếm thuật tăng lên, kiếm thuật lĩnh vực đột phá tới tầng thứ tám. Làm cho Sở Mộ đối với việc phán đoán thế kiếm tăng lên một bước, trong nháy mắt đã khám phá ra huyền diệu ẩn chứa bên trong một kiếm của Đoạn Ngọc Long này.
Dùng kiếm thuật cúa Sở Mộ, hắn có thể lập tức đưa ra phản kích. Cắt đứt một kiếm của Đoạn Ngọc Long và biến hóa phía sau. Nhưng mà hắn lại không muốn làm như vậy. Mà hắn dựa theo ý của Đoạn Ngọc Long, chuyển bước sang bên cạnh né tránh.
Có chút thất vọng, nhưng mà không nghĩ nhiều, kiếm thức tiếp theo của Đoạn Ngọc Long thuận thế thi triển ra. Mỗi một thức đều là kiếm thức của Thiên Hoang kiếm thuật. Một khi đối phương tránh đi, công kích của hắn sẽ liên miên không dứt đánh tới, giống như cuồng phong, mưa rào ập tới. Góc độ công kích của mỗi một kiếm có chút khác biệt.
Hai mắt Sở Mộ sáng ngời, hai chân giống như mọc rễ xuống đất, kiếm trong tay vung vẩy. Từng kiếm, từng kiếm đón đỡ rồi hóa giải.
Liên tục đón ba mươi sáu kiếm, trong mắt Sở Mộ lóe lên tinh mang, chọn thời cơ tốt nhất, đánh ra một kiếm. Mũi kiếm rung rung với tần suất cao, dọc theo khe hở kiếm thức của Đoạn Ngọc Long, đánh ra một kiếm.
Một kiếm này tới khiến cho Đoạn Ngọc Long khẽ giật mình. Nhưng mà hắn không có cách nào né tránh được, chỉ có thể trở mắt nhìn kiếm kia điểm vào bộ vị trái tim của mình mà thôi.
Không có bất luận tổn thương nào, Đoạn Ngọc Long thu kiếm đứng đó, ánh mắt phức tạp nhìn qua Sở Mộ. Hắn lấy một khỏa Xích Hoang tinh trong túi ra, ném về phía Sở Mộ rồi quay người rời đi, đồng thởi lưu lại một câu nói:
- Giai đoạn thứ hai trong lần thi đấu này ta sẽ toàn lực chiến với ngươi một trận.
- Ta rất chờ mong.
Sở Mộ thu hồi Xích Hoang tinh, mỉm cười nói.
Thế giới Kiếm giả, khiêu chiến và bị khiêu chiến là chuyện bình thường.
Một một Kiếm giả hợp cách là không ngừng khiêu chiến và bị khiêu chiến mà đi lên. Vượt mọi chông gai, phát triển lên, đi theo con đường kiếm đạo của bản thân, cuối cùng đi tới đỉnh phong. Đương nhiên cũng có khả năng chết non nửa đường.
Thi đấu trăm năm ở ngoại cung, trong giai đoạn thứ nhất này có quy định, mỗi một đệ tử có thể khiêu chiến đệ tử khác vô số lần. Chỉ cần có đủ Xích Hoang tinh là được.
Mà đối với những đệ tử ngay từ đầu giai đoạn thứ nhất bị khiêu chiến, mất đi Xích Hoang tinh mà nói. Bọn họ chỉ có một lần cơ hội không phải trả giá gì mà vẫn có thể khiêu chiến đệ tử có Xích Hoang tinh. Thắng, nhận được Xích Hoang tinh, thua, nếu như muốn lần nữa khiêu chiến nhất định phải trả một cái giá lớn tương ứng, bằng không tương đương với việc bị loại bỏ.
Quả thực là cơ duyên xảo hợp, sau khi kiếm thuật lĩnh vực của Sở Mộ đột phá lên tầng thứ tám, chiến một trận kiếm thuật với Đoạn Ngọc Long kia, kế tiếp. Mỗi ngày Sở Mộ đều bị khiêu chiến chừng hai tới ba lần.
Thực lực của Sở Mộ hôm nay so với trước khi tiến vào Thiên Hoang địa cung mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Tu vi một lần nữa đạt tới Nguyên cực cảnh, có được Thiên Hoang kiếm nguyên cường đại. Tuy rằng kiếm ý và lực lượng áo nghĩa còn chưa thể vận dụng, nhưng mà tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật, hắn nắm giữ được một ít thủ đoạn công kích cũng không kém, khiến cho thực lực của hắn vượt qua tu vi rất nhiều.
Vài ngày trôi qua, số lượng Xích Hoang tinh trên người Sở Mộ đã đạt tới hơn mười ba khỏa, đều là người khác khiêu chiến bị hắn đánh bại mà đoạt được. Sở Mộ không có chủ động đi khiêu chiến người khác.
Suy nghĩ của hắn khác với các đệ tử khác, đệ tử khác muốn trong thời gian ngắn ngủi mấy tháng khiến cho thực lực tăng lên rõ ràng, độ khó khá lớn. Mà Sở Mộ lại có thể làm được một cách đơn giản.
Hắn chỉ cần có một khỏa Xích Hoang tinh là được, như vậy đã có tư cách tiến vào vòng thứ hai. Nhưng mà đây mới thực sự chỉ là bắt đầu mà thôi.
Chỉ cần có thực lực đủ cường đại, như vậy mới không phải sợ bất kỳ khiêu chiến nào. Nếu không, coi như số lượng Xích Hoang tinh trong tay có thể đứng thứ nhất, cho dù ở trong giai đoạn thứ hai có quyền lợi ưu tiên nhất định, nhưng cũng sẽ bởi vì thực lực không đủ sẽ bị loại bỏ ở giai đoạn này, vô duyên với top mười.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, mỗi lần đi ra diễn võ trường của Ngoại cung tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật, chung quy khó tránh khỏi sẽ phải chịu mấy lần khiêu chiến. Mà cũng không thể nào cự tuyệt khiêu chiến, cũng may thực lực đói thủ không đủ cường đại, bị Sở Mộ đánh bại dễ dàng. Cũng bởi vậy thanh danh càng thêm hiển hách.
Đến lúc này, có một ít người quật khởi, có một ít người nhiều lần bị thua, bắt đầu sa sút.