Nhưng nhiệt lượng linh khí han hấp thu cũng tăng thêm uy năng của Viêm Dương Chân Kinh một lần nữa, tăng năng lực đối kháng với Liệt Dương Chi Tâm ...
Suốt một buổi trưa, thêm một đêm.
Đến khoảng chừng bốn giờ rưỡi sáng sớm, Tả Tiểu Đa đã uống hơn ba mươi thùng nước.
Sau khi kéo dài tu luyện như vậy, cuối cùng cũng cảm thấy một trải nghiệm ấm áp thoải mái, tuy vẫn còn có chút nóng rực nhưng đã có thể chịu đựng được!
Tả Tiểu Đa thở ra một hơi thật dài, cuối cùng cũng thích ứng với sự tản mát nhiệt độ của Liệt Dương Chi Tâm, nhưng không hề nhìn thấy sự lười biếng chút nào, càng nỗ lực, cố gắng, liều mạng hấp thụ nhiệt lượng linh khí.
Hắn có thể cảm nhận được Viêm Dương Chân Kinh tầng thứ hai ... Sắp đột phá rồi!
"Mẹ kiếp, ta hút! Ta hút điên cuồng! Ta nuốt chửng luôn!"
Tả Tiểu Đa nói lẩm bẩm: "Sự hi sinh của ông đây quá lớn!"
"Tóc, lông mày, lông mi, lông mũi, tóc gáy, còn có phía dưới của ta ... lại hi sinh tất cả!'
Tả Tiểu Đa nghiến răng nghiến lợi, điên cuồng hút: "Hơn nữa cơ thể băng thanh ngọc khiết của ta lại bị hai tên đàn ông to lớn nhìn thấy, nhìn thấy thì cũng thôi đi, dù sao của ta khá là uy mãnh, nhưng ... thứ khiến ta không thể chịu đựng được chính là tình trạng ga trọc long bị ngưoi khac nhìn thấy!"
"Quá mất mặt! Sỉ nhục một đời!"
"Hai lão già này tuy chưa nói cái gì nhưng ai mà biết trong lòng đang nghĩ gì? Nói không chừng đang chê cười Tả gia là Thanh Long đấy ... "
Tả Tiểu Đa âm thầm hạ quyết tâm, lập ra lời thề trong lòng!
Sau này, đợi sau khi tất cả đều mọc ra hết, nhất định phải lôi kéo Văn Hành Thiên và Diệp Trường Thanh đi nhà tắm một chuyến, mọi người thẳng thắn gặp lại!
Nói cho bọn họ biết: Tả gia không phải là không có!
Nhìn đi ... Nhiều như vậy đó!
Dưới chí hướng và nguyện vọng to lớn này, Tả Tiểu Đa tu luyện cực kì hăng say!
Mãi cho đen khi ... Đan điền có cảm giác phồng lên, lúc này Tả Tiểu Đa mới dừng tu luyện.
Sau đó thì cảm thấy đầu đau như búa bổ, kinh mạch toàn thân dường như muốn nổ tung.
Đây cũng là hậu quả của việc thời gian tu luyện kéo dài quá lâu, kinh mạch gánh vác quá nặng mà tạo thành, Tả Tiểu Đa loạng choà loạng choạng đứng dậy, cảm thấy bầu không khí bên trong Diệt Không Tháp vẫn cứ nóng rực đủ kiểu nhưng mức nhiệt độ như vậy đối với mình bây giờ mà nói là không hề khó vượt qua, gần như có thể nói là nhiệt độ ôn hòa, ấm áp, dễ chịu.
Hừ một tiếng ngạo mạn: "Ta còn tưởng rằng ngươi tài giỏi như thế nào! Mới một buổi tối đã bị ta hút khô rồi!"
Nói xong những từ hung ác tàn bạo này, Tả Tiểu Đa nghiêng mình đi ra khỏi Diệt Không Tháp.
Sau đó nằm uych xuống giường với tư thế thoải mái nhất có thể, gần như là không suy nghĩ bất cứ điều gì, nặng nề ngủ thiếp đi.
Lần này nói chung là lần luyện công chăm chú nhất trước nay nhưng tình hình uyện công như vậy lại vượt qua rất nhiều gánh nặng, nếu Văn Hành Thiên ở một bên nhìn, chắc chắn sẽ cắt ngang quá trình tu luyện!
Bởi vì đây là một trong những điều kiêng kị nhất trong luyện công.
Bất cứ chuyện gì cũng không thể một hơi ăn thành một tên béo!
Sự căng thẳng và hòa hoãn phải được cân bằng.
Tu luyện, càng phải như thế!
Neu tat cả đều luyện cong như Tả Tiểu Đa, e rang mỗi một người đều tu luyện đến mức chính bản thân nổ tung.
Kinh mạch dĩ nhiên là có mạnh có yếu nhưng cho dù mạnh yếu đều không thể làm việc không ngừng giống như động cơ vĩnh cửu được, hoạt động quá tải trong tình huống bình thường chỉ cần đừng quá đáng, có lẽ vẫn là một lần tiến bộ phá vỡ giới hạn của chính bản thân mình.
Nhưng nếu từ đầu đến cuối vẫn không nghỉ ngơi, một mực thúc giục mức độ cao nhất của kinh mạch, như vậy chỉ có thể gây ra tổn hại to lớn không thể chống lại được.
Làm một sự so sánh, một dòng sông nhỏ, lưu lượng nước bình thường vẫn duy trì ở mực nước 1 mét, từ đầu đến cuối vẫn duy trì dòng nước chảy nhẹ nhàng. Đối với dòng sông nhỏ này mà nói sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì.
Cho dù kéo dài trạng thái như thế này với thời gian càng ngày càng dài, con sông này cũng có thể duy trì sự ổn định từ đầu tới cuối.
Tình cờ xảy ra một trận lũ lớn, mực nước bỗng nhiên đạt đến mức năm mét, mười mét, sẽ rửa đi nước bùn của con sông này, một vài nơi ùn tắc cũng có thể bị cuốn hết, lúc này đối với con sông nhỏ này mà nói, tất nhiên là một lần thử thách nhưng cũng là có lợi.
Lúc này đối với thân thể mà nói là tương đương với việc một lần phá vỡ giới hạn, có đột phá.
Nhưng nếu tình trạng nước lũ như vậy, nếu nhu cứ tiếp tuc hết đem đến ngày, từ đầu tới cuối vẫn duy trì sự tấn công ở mức năm mét mười mét không ngừng, như vậy thì dòng sông nhỏ này nhất định là không thể tiếp tục được nữa!
Hai bên bờ sông, tất nhiên sẽ xảy ra vấn đề!
Rễ cỏ, rễ cây hàng ngày bảo vệ dòng sông nhỏ này cũng sẽ bị cuốn trôi đi, bước tiếp theo sẽ phá hủy rất nhiều thứ tạo nên con sông này!
Mà tình hình luyện công của Tả Tiểu Đa lại giống như dòng sông nhỏ này, liên tục chịu đựng sự tấn công của nước lũ trong một quang thời gian tương đối dài!
Cho dù kinh mạch cứng cỏi, bao la hơn so với người thường nhưng cũng liên tục gặp khó khăn trong việc đối phó.
Bây giờ hắn ngủ thiếp đi trong mệt mỏi chính là lúc dòng sông nhỏ này đã chịu đựng đến mức cao nhất, nước lũ rút lui, khôi phục trạng thái khe nhỏ sông dài bình thường lần nữa ...
Cơ thể tự mình điều tiết trong giấc mộng.
“Lão đại ... ”
Bên này, Tả Tiểu Đa vừa mới vừa ngủ, đang mơ mơ màng màng, Tiểu Long khách không mời mà đến lại tới nữa rồi.
Ừ, bây giờ hắn là khách được mời, dáng vẻ hưng phấn.
“Hửm?"
Tâm trạng Tả Tiểu Đa mơ hồ, không biết đối phương hưng phấn vì cái gì?
"Lão đại lão đại lão đại, cái thứ tốt thế này ngươi lấy được thế nào vậy?" Tiểu Long bay vèo vèo một cách hưng phấn, cơ thể một lúc thì vòng thành hình chứ O, lát sau lại xoay thành hình chữ K.
“Đồ tốt gì vậy?"
Tả Tiểu Đa ngờ vực hỏi.
"Là cái kia ấy!"
Tiểu Long vui vẻ phóng lên trời như tên lửa đạn đạo, rồi sau đó lại lao xuống giống như sao chổi Halley: "Cái cục đỏ đỏ, nóng nóng ấy ... Đồ tốt đấy!"
"Đó chính là của ta!"
hời!
“Không được!"
Không nói dài dòng, thẳng thừng từ chối!
Đôi mắt sáng lấp lánh của Tiểu Long nhanh chóng đảo một vòng, cười nói thêm: “Lão đại đây không muốn cho, vậy tiểu đệ cũng không dám yêu cầu quá đáng. Ha ha, ha ha ... "