Chỉ thấy Lý Thành Long ra vẻ đạo mạo nói: "Thật ra cái này không cần thiết đâu, Hạng huynh là người hẹn đầu tiên nên nhất định phải xếp đầu rồi; Không biết còn nghĩ ngươi bênh vực cho Tả lão đại nữa đó ha ha ha ha ... Yên tâm yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta."
Nói xong, mặt không biến sắc cất hai viên thượng phẩm vào nhẫn, một lúc sau chậm trãi rời đi.
Sau lưng, vẻ mặt Hạng Xung như trút được gánh nặng, sau đó nở một nụ cười thoải mái.
Lúc sau.
Hai học sinh của lớp hai nhìn nhau, đột nhiên bước chân bước nhanh hơn đuổi theo Lý Thành Long ...
Trên đường về nhà, Hạng Băng không biết vì sao, đỏ mặt đấm cho ông anh song sinh của mình một trận: “Không biết xấu hổ, đi diễn kịch lừa người! Tưởng ta không thay Ly Thanh Long đưa ngưoi 52 vien thượng phẩm sao ?! "
Hạng Xung cũng bất lực: “Băng Đản, không phải vì không còn cách nào khác sao ... "
"Không được gọi ta là Băng Đản!" Hạng Băng giận run người!
Hạng Xung cũng mệt mỏi.
Ta không được gọi sao?
Ngày nào Lý Thành Long cũng gọi vậy, ngày nào Tả Tiểu Đa cũng gọi thế, rõ ràng ta là anh ruột của ngươi, thế thì sao ta lại không được gọi chứ?
Đây là logic kiểu gì vậy?
"Được rồi, Tiểu Băng à, ta là vì thật sự đã bất lực rồi ... Ngươi không chịu xem thử bây giờ giá của Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm đã tăng đến mức nào rồi? Chúng ta đã đến Cao Võ Tiềm Long, cứ luôn dùng tài nguyên của gia đình cũng không hay lắm, đấy không phải là ăn bám cha mẹ hay sao? Nhưng dùng điểm để đổi thì chut điểm đay có thể đổi được bao nhiêu viên đay? Hơn nữa thiết bị tiềm tu, tài nguyên, cái gì cũng cần phải dùng đến điểm ... Trước đó hai ta còn xảy ra chuyện kia, thật sự là không đủ dùng, bây giờ ta đã hiểu rõ câu nói kia, lương tâm không dùng được khi lâm vào tình thế xấu ... "
"Như vậy, không phải còn có thể có nhiều nguồn tài nguyên hơn sao ... "
Hạng Xung tận tình khuyên bảo giải thích cặn kẽ chi tiết.
Cuối cùng Hạng Băng cũng tha thứ cho anh mình: "Ta biết là ngươi khó xử, vậy ngươi chia cho ta một nửa đi, xem như là ta thông đồng làm bậy!"
“Mỗi người đi xem, vượt quá 50 viên mới có thể có một viên của ta ... "
"Ngươi nói thẳng là có cho hay không đi!"
"Cho, cho!"
“Hừ!”
Hạng Băng kiêu ngạo ngẩng đầu rời đi.
Hạng Xung chỉ cảm thấy bản thân thật sự quá khó khăn.
Sao lại có đứa em gái thế này cơ chứ.
Ngươi đi tìm Lý Thành Long mà đòi chia kìa, đến tay hắn chắc chắn là nhiều hơn ta rất nhiều ấy?
Bên Tả Tiểu Đa còn phải chia hoa hồng cho Lý Thành Long đấy ...
Số hoa hồng này chỉ là một chút lợi nhuận trong tay Lý Thành Long thôi ...
Cái này còn thua xa lắm biết không hả!
Một ngày ngươi bị Lý Thành Long đánh tơi tả tám lần, tìm hắn đòi một chút Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm thì sao chứ?
Nhưng Hạng Băng không đi, Hạng Xung sốt ruột không có biện pháp nào khác.
Sao ta lại có đứa em gái ngốc như vậy chứ!
Ngày nào cũng bị người ta đánh không công như vậy?
Ta thấy tình hình này không chỉ không công lúc này thôi đâu, sau này có thể vẫn sẽ bị ...
Khụ khụ khụ!
Ta không được nghĩ như vậy, sao ta có thể nghĩ như vậy chứ, không nên chút nào!
Với tình hình lúc này thì mỗi ngày ta có thể nắm được vài viên tiền trà nước nhỉ?
Bây giờ nên nghĩ đến chuyện đó mới là chính yếu ...
Tối hôm đó.
Tả Tiểu Đa vừa rời khỏi phòng trọng lực, ngẩng mặt đã lập tức nhìn thấy nụ cười lén lút mờ ám của Lý Thành Long.
"Sao vậy?" Tả Tiểu Đa trợn mắt, yếu ớt hỏi: "Vừa lụm được vàng hả? Sao vui dữ vậy?”
Lý Thành Long lấm la lấm lét: "Về nhà rồi nói, về nhà rồi nói, có chuyện tốt, chuyện cực kỳ tốt!"
Tả Tiểu Đa để lộ bắp tay, tiện tay vắt áo lên vai, khoác tay lên vai Lý Thành Long cùng đi ra ngoài.
Nhưng mà chưa đi được ba bước thì loa lớn ở trường truyền đến tiếng của một giáo viên: “Trên sân tập, tân sinh kia! Mặc áo của ngươi vào, để lộ bắp tay như vậy, ngươi đi dạo trong phòng tắm sao?"
"Đệch mợ!"
Tả Tiểu Đa vội vã mặc áo vào.
Oán giận nói: “Cuộc sống này thật sự khó khăn quá mà, trường học đến cả có mặc quần áo hay không cũng quản ... Quản rộng ghê."
Lý Thành Long liếc mắt: "Vậy sao ngươi không cởi truồng đi?"
“Ta có thể mặt dày như ngươi hả ... "
Tả Tiểu Đa giữ lấy Lý Thành Long, nhanh chóng rời khỏi trường học.
"Mau mau nói xem có chuyện gì?"
"Nói cái tốt trước, ta vừa cho ngươi một đám khách hàng đến tìm ngươi xem tướng đoán mệnh xem phong thủy đấy ... Ngươi muốn chia hoa hồng cho ta như nào đây? Thu gom của cải thứ hai!" Lý Thành Long xoa xoa ngón tay.
"Hoa hồng?"
Vừa nhắc đến vấn đề đó, lòng Tả Tiểu Đa lập tức đau như cắt, nâng mày lên: “Phù Phù, ngươi còn chút lương tâm nào không hả, ngươi mượn tiền của ta, mượn Tinh Hồn Ngọc của ta, mượn nhẫn không gian của ta ... "
"Bớt làm dáng vẻ này với ta đi!"
Lý Thành Long khịt mũi khinh bỉ: "Ta nói cho ngươi biết, đây là một mối mua bán lâu dài đấy ... Giao dịch tiền mặt, lần nào thanh toán lần đó, ta còn phải tìm người khác tâng bốc cho ngươi, khoác lác giúp ngươi, những người giúp đỡ đấy cũng phải cho lợi ích, nếu không thì người ta dựa vào đâu để làm chứng giúp ngươi?"
"Khỉ! Với thực lực của ta còn cần đến các ngươi sao, đại sư đây là vàng thật, loại vàng sẽ phát sáng ấy ... "
"Đấy là chuyện sau khi ngươi tự mình đi tuyên truyền, còn bây giờ ta đã làm rồi, ngươi chỉ cần nói có cho hay không thôi!"
"Hừ ... " Tả Tiểu Đa nghĩ nghĩ, liếc mắt nói: "1%! Không thể nhiều hơn được nữa!”
"Một phần mười! Không thể ít hơn được!"
"Gan thật đấy, dám hét giá cao như vậy ?! Cao nhất là 2%!"
"Thấp nhất 9%!"
"3% ... "
Hai người trả giá sôi nổi, cuối cùng quyết định chia ra 5%, Lý Thành Long không vừa ý, Tả Tiểu Đa bên cạnh cũng đau lòng.
Mà việc phân chia tỷ lệ cũng được quyết định như vậy.
"Những người khác đều do ngươi lo liệu!"
"Vậy sao được, lợi nhuận của bọn hắn đương nhiên phải do người đứng đầu là ngươi phụ trách rồi ... Nếu không thì ngươi chia cho ta 10% đi ?! "
“Không làm thì dẹp."
Tả Tiểu Đa chỉ đưa ra 5% mà toàn thân đã run cầm cập vì đau lòng rồi, sao có thể đưa thêm được nữa?
Phân chia tỷ lệ như kia thật sự đã là giới hạn của hắn rồi!
Trời cao ba thước, người cao siêu biết lợi dụng thời cơ như hắn có thể phân chia 5% đã là sự nhượng bộ và thỏa hiệp lớn nhất rồi!