"Đương nhiên rồi, hắn cũng nhận được giấy của lớp trưởng Tả, nếu không thì dựa vào đâu mà thành tích rèn luyện của hắn có thể vượt qua những người khác nhiều như vậy chứ, gần như sắp bằng cả Lý Thành Long, hắn là nhặt được món hời lớn đấy. Các ngươi không biết đâu, lúc đó hắn đã trực tiếp ném tờ giấy của lớp trưởng Tả đi mất, sau đó lại đi nhat về, neu không phải vì vậy thì hắn có thể nam trong top 3 sao? Đấy chính là mệnh mà!"
"Đệch mợ, ảo dữ vậy ?! "
“Chính là ảo vậy đấy, không tin thì ngươi đợi đến lần rèn luyện sau mà xem, tự nhiên sẽ rõ!"
Không thể không nói, mặc dù các học sinh của lớp một đều là bị ép nhưng khi bắt đầu khoác lác thì mọi người đều nhan ra: Đệch mợ hình như là thật sự có chuyện như vậy đấy?
Thế nên cứ chém một hồi ... chém đến bản thân cũng tin luôn ...
Lớp trưởng Tả chính là lợi hại như vậy đấy!
Lớp một đều như vậy, học sinh của các lớp khác bị nói đến ngẩn ngơ, rất nhiều người tìm đến Hạng Xung Hạng Bang còn có Mạnh Trường Quân để xác thực.
“ ... Thật sự là như vậy sao?"
"Chuyện này chính xác là như vậy!"
Hạng Xung tính cách nóng nảy: "Ta đã nói với các ngươi đúng thật là như vậy! Có thể đừng hỏi chi tiết được không? Chuyện này rất mất mặt đấy."
Hạng Băng: "Đúng, là lớp trưởng Tả nhìn ra, cũng là lớp trưởng Tả cứu bọn ta, nhưng ma chuyen nay khong co cach nao can tro lop trưong Tả trở thanh một tên bỉ ổi hoàn toàn được ... "
Mạnh Trường Quân: "Ha ha, nói đến chuyện này thì ta thật sự phải cảm ơn lớp phó Lý Thành Long, nếu hắn không nhấn mạnh ba lần, lúc đó ta thật sự đã xem như chuyện cười, làm gì có chuyện lại quay về tìm tờ giấy đã vứt đi ... "
Lúc trước mọi người đều bận tu luyện cho riêng mình, bình thường gặp mặt cũng rất ít khi có cơ hội nói chuyện với nhau, thật sự không có thời gian.
Thời gian một bữa ăn cũng có khả năng bị người khác vượt qua, ai dám buông lỏng đâu chứ?
Nhưng lần tân sinh thi đấu này lại cho mọi người cơ hội nói chuyện phiếm với nhau, nói đến sục sôi ngất trời.
Đến nỗi mà bản lĩnh tướng pháp cao cường của Tả Tiểu Đa được lan truyền ra xung quanh giống như diều gặp gió.
Chỉ trong thời gian nửa ngày mà toàn bộ Cao Võ Tiềm Long đã không ai không biết không ai không hay.
"Hiểu thiên cơ, đoán sinh tử, định họa phúc, xem nhân duyên, giải vận xui, tra tam sinh, biết âm dương, nắm càn khôn, ... Không gì không thể, không gì không biết, không gì không hay, không gì không hiểu ... "
Ngày đó, bài thơ kia của Tả Tiểu Đa cũng được lật lại, được toàn bộ học sinh của trường học say sưa vui vẻ nói đến, gật gù đắc ý ngâm nga.
"Ta vốn là trích tiên hạ phàm, phong lưu đùa giỡn cùng mây gió, hôm nay đặt chân xuống trần thế, vươn hai tay vướng hồng trần, liếc mặt nhìn thấu người tam thế, một chữ giải hết người thiên hạ, muốn hỏi thiên cơ ở nơi nao, hãy tới vấn môn, Tả đại sư."
Rất nhiều người bắt đầu giải nghĩa bài thơ này, phân tích từng câu từng chữ.
"Thật sự có phong thái cốt cách vẻ mặt giống thần tiên mà ... "
"Ngươi xem này, phong lưu đùa giỡn cùng mây gió ... Chữ kia được dùng rất hay; còn có chữ vướng của vướng hồng trần nữa nữa, thật sự là ... Tuyệt vời không nói nên lời. Chữ cuối cùng kia, vấn, cũng có thể là tìm, tìm kiếm. Bất kể ngươi như nào thì ở Tả Soái đây đều có thể có được cách giải quyết ... Tuyệt vời, kì diệu ... "
“Chỉ là ý cảnh của bài thơ đã khiến ta say mê rồi ... "
“Đợi ta gặp được lớp trưởng Tả, nhất định phải nhờ hắn xem thử, xem thử tương lai, xem thử nhân duyên."
"Ta cũng thế."
"Ta nữa."
Lý Thành Long đi qua đám người, vung tay nhíu may: "Giai tan giai tan giải tán hết đi, các ngươi nghĩ hay quá ha, còn muốn xem thử cho các ngươi? Các ngươi không biết tiết lộ thiên cơ sẽ phải bị ông trời trừng phạt hả? Tả lão đại xem tướng cho các bạn học là do ta cầu xin rất lâu, hơn nữa còn toàn là bạn học cùng lớp mới tùy ý chỉ điểm vài câu, nói chung cũng chỉ là thu hoạch thí luyện, không còn chuyện nào khác ... "
"Các ngươi nghĩ Tả lão đại sẽ tùy tiện xem tướng cho người ta sao? Mắc cười ghê! Nếu như không có chuyện gì cực kỳ quan trọng thì tuyệt đối đừng đến gây rối. Đấy đều là tiết lộ thiên cơ, là công việc gây hao tổn tuổi thọ, Tả lão đại rất khó khăn đấy, còn phải bị các ngươi quấy rối như này sao?"
"Hơn nữa ấy ... Các ngươi tự mình suy nghĩ cân nhắc xem, chi phí để mời một Vọng Khí sĩ là bao nhiêu? Vọng Khí sĩ có thể cho các ngươi bao nhiêu tin tức? Tả lão đại của chúng ta có thể xem chuyện sinh tử của ngươi! Có thể cứu ngươi một mạng, tặng ngươi tương lai gấm vóc ... Thật sự thì mỗi một người cứ mở miệng ra là lại muốn xem xem xem, có còn cần mặt mũi nữa không ?! "
Nước bọt của Lý Thành Long bay tung tóe: "Nói trước cho biết, đám nghèo kho không no đua ra tai nguyen thì hay tu bo tam tu do di. Co long thanh thi truoc tiên đến chỗ ta ghi danh ... Hẹn trước thời gian. Mỗi ngày Tả lão đại tu luyện đều mệt muốn chết ... Các ngươi còn muốn loạn cái gì không biết ... "
"Người hẹn trước không đăng ký với ta thì tất cả đều không có hiệu quả."
Lý Thành Long quát to, đưa mắt ra hiệu cho Hạng Xung, sau đó chắp tay sau lưng rời đi.
Sau lưng, vẻ mặt Hạng Xung bối rối một lúc, đột nhiên đuổi theo: "Lớp phó Lý.”
"Có chuyện gì?"
Hạng Xung trơ mặt: "Ta báo tên trước, để lớp trưởng Tả xem thử vận thế cho ta được không? Lần trước may mắn có lớp trưởng Tả, nhưng những ngày này không phải lại sắp phải ra ngoài thí luyện sao? Vậy nên, he he ... "
Lý Thành Long hừ một tiếng, nheo mắt: "Hửm?"
"Ta trả 50 viên thượng phẩm." Hạng Xung chìa tay ra: "Thế nào?"
Mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng, không sai vào đâu được.
Hạng Xung lại mua chuộc Lý Thành Long bằng hai viên Thượng Phẩm!
Rất nhiều người lập tức đột ngột hiểu ra ...
Hóa ra là vậy, như thế cũng được à ?!