Điều không có quy luật nhất thế gian này chính là tình yêu.
Nó hư vô mờ mịt, khiến con người không thể theo kịp dấu vết, trộm tiến vào lòng ta một cách vô thức.
Chờ ngày nó từ lòng đất trồi lên, chúng ta mới ý thức được: Hoá ra rễ tình đã sớm cắm sâu trong lòng ta.
Ngay cả một cơ hội hối hận cũng không có.
Thiệu Từ Tâm nhìn người ôn nhu trước mắt, trong lòng buồn vui lẫn lộn.
Không nghĩ tới nàng phủ nhận bản thân thích cô nhiều lần như vậy, cuối cùng vẫn là thua dưới sự dịu dàng, nhu tình của Ôn Chi Hàn.
Kịch bản cưới trước yêu sau bị bản thân ghét bỏ, vòng đi vòng lại cũng trở về tay nàng.
Nhưng giờ khắc này nàng không muốn quản nhiều như vậy, không muốn tự hỏi những đề tài khiến người khó chịu cùng hậu quả của vấn đề đó nữa.
Nàng muốn thuận theo tự nhiên, muốn nghe theo trái tim, muốn thích Ôn Chi Hàn, muốn làm bà Ôn yêu quý của cô.
Cứ như vậy đi.
Dù sao hôm nay sinh nhật mình, thọ tinh vui vẻ quan trọng nhất.
Nàng thỏa hiệp lại ngạo kiều mà nghĩ, chậm rãi nắm lấy tay Ôn Chi Hàn, gắt gao nắm lấy ở lòng bàn tay, vuốt ve nhè nhẹ.
"Em rất thích món quà này" nàng nhịn không được lại nói một lần, "Đặc biệt đặc biệt thích."
Thích cơn mưa sao băng này.
Thích người ôn nhu trước mặt này.
Thích tất cả mọi thứ của đêm nay.
Đây là món quà tuyệt nhất mà nàng từng nhận được.
Cảm tạ trời xanh đã cho các nàng gặp nhau, cảm tạ vận mệnh tặng cho nàng một người tốt như vậy.
Mặc kệ ba năm sau như thế nào, mặc kệ ngày mai như thế nào, ít nhất vào ngày hôm nay, Ôn Chi Hàn chỉ thuộc về nàng, hoàn toàn thuộc về nàng.
Nàng nâng đôi mắt sáng long lanh lên, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Ôn Chi Hàn.
"Cảm ơn chị."
Nàng hôn cô.
Đôi môi mỏng đặt ở trên môi một cách nhẹ nhàng, không có quá nhiều động tác, nhưng lại dịu dàng gấp bội.
Nụ hôn này so với mỗi một nụ hôn ở dĩ vãng đều phải thâm tình hơn, dịu dàng hơn, gói ghém tình yêu không nói nên lời và cảm giác may mắn.
— Ôn Chi Hàn, em có thể gặp được chị thật sự là quá tốt.
Ôn Chi Hàn có thể cảm nhận được Thiệu Từ Tâm hài lòng như thế nào đối với món quà này.
Khoảng cách giữa các nàng cũng trong bất tri bất giác càng gần thêm một bước.
Cô rất vui vì không có làm Thiệu Từ Tâm thất vọng.
Bởi vì sáng sớm cô đã báo cho tổ chương trình điều bất ngờ này trước, cho nên tổ chương trình ở gần đó bố trí cameras.
Điều bất ngờ hoàn hảo này đã được ghi lại hoàn toàn, trở thành một ký ức có thể xem lại.
Các nàng thể hiện sự chân thành của mình dưới ống kính, bầu không khí ngọt ngào nhưng không ngấy
Diện mạo xinh đẹp hiện lên ở ống kính tựa như vai chính phim thần tượng.
Nên cầu nguyện.
Thiệu Từ Tâm cảm thấy mỹ mãn mà nắm lấy tay Ôn Chi Hàn, có chút kích động nhỏ.
"Sinh nhật trước kia đều là cầu nguyện cùng bánh kem, em còn chưa có cùng ' sao băng ' cầu nguyện bao giờ."
"Bánh kem cũng có," Ôn Chi Hàn ôn nhu mà cười, "Ba mẹ chuẩn bị cho em. Vị matcha."
"Thật sự?!"
Thiệu Từ Tâm vui mừng khôn xiết, tiếp theo lại xoay người nơi nơi tìm người.
"Ba mẹ có phải cũng ở chỗ này hay không? Ở đâu ở đâu? Ba — mẹ — "
Ôn Chi Hàn không khỏi cười khẽ, ôm lấy mặt nàng, để nàng nhìn mình: "Ba mẹ không ở đây."
"Hôm nay phải quay chương trình, ba mẹ không muốn quấy rầy chúng ta, cho nên để cho chị ở bên cạnh em, cùng em trải qua sinh nhật, sinh nhật lần tiếp theo cũng là như vậy."
"Ò," Thiệu Từ Tâm ngoan ngoãn đứng đàng hoàng, tươi cười ngọt ngào, "Dạ, lần sau cùng nhau trải qua."
Đây có lẽ là ý nghĩa nàng trọng sinh.
Đền bù khuyết điểm, thử một cuộc sống mới, gặp được tình yêu mới, tiếp tục làm bạn với ba mẹ, hưởng thụ những điều tốt đẹp nhất thế gian.
Giờ khắc này sẽ không có ai hạnh phúc hơn nàng.
"Em muốn cầu nguyện," nàng nhìn sao băng tiểu thư của mình, "Lần đầu tiên cầu nguyện cùng sao băng cho nên không quá thuần thục, xin hỏi em là nên mặc niệm hay là nói ra?"
Ôn Chi Hàn nhẹ nhàng cười, ôn nhu nói: "Nói ra đi, nói cho sao băng, để cô ấy biết."
Cô cũng muốn biết Thiệu Từ Tâm sẽ ước nguyện vọng gì.
Liệu nguyện vọng này có bao gồm cô ở trong đó không?
"Nhưng mà nguyện vọng của em không phải chỉ một cái." Thiệu Từ Tâm bỗng nhiên nói.
Ôn Chi Hàn nghe vậy cười khẽ, theo lời nàng nói: "Một ngôi sao băng là một nguyện vọng, Từ Tâm vừa mới nhìn thấy nhiều ngôi sao băng như vậy, đương nhiên có thể ước rất nhiều nguyện vọng."
Thiệu Từ Tâm vui vẻ một lần nữa nắm lấy tay cô, nhắm hai mắt.
"Em hy vọng thân thể mọi người khỏe mạnh, không gặp bệnh, không gặp tai ương."
"Em hy vọng......"
Nàng chậm rãi mở mắt ra, đón lấy ánh mắt của Ôn Chi Hàn.
"Năm nào cũng đều sẽ giống như hiện tại."
Cái trước giao cho ý trời, cái này nàng muốn giao cho sao băng của nàng.
Nàng muốn quá nhiều, không dám tùy tiện vượt qua ranh giới giữa các nàng.
Không dám nói thích, không dám cưỡng cầu đối phương thích, không dám đánh vỡ cân bằng hiện tại.
Chỉ có một điều này, là nằm trong khả năng cho phép của Ôn Chi Hàn.
Hôm nay, ngày mai, năm sau, mỗi một năm, hy vọng người ở bên cạnh nàng như cũ vẫn là Ôn Chi Hàn — bất luận là thân phận gì.
Ôn Chi Hàn thấy trong mắt nàng tha thiết chờ đợi, tim đột nhiên đập nhanh hơn.
Cô cầm lòng không đậu ôm chặt nàng, ôm chặt nàng, thậm chí muốn hỏi một câu: Em có phải cũng thích chị hay không?
Nhưng ở nhìn thấy cameras giấu kín ở trong bụi cỏ, dũng khí hỏi của cô lại tan thành mây khói.
Là cô đã quên, các nàng hiện tại là đang diễn kịch.
Cô đã quên, người cô yêu là một vị diễn viên ưu tú.
Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa là tự mình đa tình, thiếu chút nữa là đã lộ tẩy......
"Được, mỗi năm đều sẽ giống như hiện tại."
Cô vẫn là đáp ứng rồi.
Mặc kệ là diễn hay là thật sự, cô như cũ vẫn là đáp ứng rồi.
Cô đã bỏ lỡ nàng nhiều năm như vậy, cô không muốn lại bỏ lỡ nữa.
Từ ngày hôm nay trở về sau, mỗi một năm, cô đều sẽ ở bên cạnh nàng, khiến nàng vui vẻ, lo lắng cho nàng, cố gắng hết sức cho nàng tất cả mọi thứ.
Thiệu Từ Tâm nghe được cô nghiêm túc bảo đảm, vui vẻ mà cười cong đôi mắt.
"Ôn Chi Hàn, em cũng sẽ luôn luôn ở bên cạnh chị, đối với chị thật tốt thật tốt thật tốt."
"Em hướng sao băng bảo đảm!"
Tâm tình của Ôn Chi Hàn được những lời này của nàng dỗ đến tốt hơn chút, mặt mày mỉm cười mà ở bên tai nàng nói: "Sao băng nói, cô ấy nghe thấy được."
Bất luận như thế nào, cô sẽ không để mất nàng.
...
Sau khi về đến nhà, hai người cùng nhau có một sinh nhật đơn giản và ấm áp.
Hiếm khi Thiệu Từ Tâm rộng mở chiếc bụng nhỏ ăn đồ ngọt.
Đây là Ôn Hành Vân cùng Nhượng Na vì nàng làm bánh kem matcha.
Trên đó có một con búp bê xinh đẹp và lộng lẫy, bên dưới có dòng chữ "Happy Birthday, Stars Shining".
Nàng cẩn thận lấy con búp bê xuống và lau sạch, chuẩn bị đặt nó trong phòng.
Ăn xong bánh kem, nàng hưng phấn mà cầm lấy di động video call với Lục Lan.
Vui vẻ phấn chấn, ngay cả nói chuyện cũng mang theo khoa tay múa chân về phía Lục Lan miêu tả bất ngờ lãng mạn ngày hôm nay.
"Mẹ, ngài nhất định phải xem tập này! Oa, vợ của con thật sự quá tuyệt vời luôn!"
"Aizz, bất quá con đột nhiên cảm thấy lúc trước tổ chức sinh nhật cho chị ấy có chút đơn sơ."
"Đúng rồi, lần trước con đóng phim, chị ấy tới thăm ban, con liền đợi đến 0h cùng chị ấy chúc mừng sinh nhật, nhưng những gì con chuẩn bị không lãng mạn chút nào, nó rất bình thường"
"Rất lãng mạn."
Phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm của Ôn Chi Hàn.
Nàng quay đầu nhìn lại, Ôn Chi Hàn đã đến gần cũng cúi người xuống dưới hôn lên trán của nàng.
"Không phải rất bình thường, ở trong lòng chị rất đặc biệt, chị rất thích."
Cô không phải một người để ý nghi thức.
Cô cảm động là bởi vì Thiệu Từ Tâm nhớ rõ sinh nhật của cô, lại khẩn trương thu xếp thời gian quay phim, chuẩn bị riêng cho cô một trận bất ngờ.
Quà là kinh hỉ, người cũng là kinh hỉ, cùng Thiệu Từ Tâm ở bên nhau từng phút từng giây đều là kinh hỉ.
Thiệu Từ Tâm được hôn thì hơi giật mình.
Nàng sớm đã không có biện pháp cự tuyệt Ôn Chi Hàn tới gần, không có biện pháp đi phủ nhận trái tim chính mình.
Thậm chí mới vừa rồi trong nháy mắt kia, nàng thậm chí hoang đường mà muốn lớn mật hỏi một câu —
Vậy còn em thì sao? Chị có một chút nào thích em không?
Trong video, Lục Lan thấy hai người thân mật như thế, không khỏi mặt mày hớn hở.
"Hàn Hàn thích là được rồi."
Nghi thức long trọng hoặc là đơn giản, tùy thuộc vào sở thích cá nhân.
Cũng không phải là hoa lệ long trọng mới có thể nói là tốt, quan trọng nhất vẫn là đương sự thích.
Chỉ cần đối phương thích, vậy thì đó là tốt nhất trên thế giới
Nghe thấy thanh âm Lục Lan, Thiệu Từ Tâm phục hồi tinh thần lại, quay đầu nhìn về phía màn hình.
Ôn Chi Hàn cũng nhìn màn hình, ôn nhu mà hô một tiếng: "Mẹ."
"Ngoan nha." Lục Lan cong mắt cười.
Đúng lúc này, Thiệu Hành tiến vào màn hình.
Hắn nhìn thời gian, đi lên trước tới nhẹ nhàng đỡ lấy bả vai vợ mình: "Lan Lan, nên nghỉ ngơi."
Thân thể Lục Lan từ trước đã tương đối suy yếu, không thể thức khuya ngủ muộn.
Làm chồng của bà ấy, Thiệu Hành mỗi ngày đều sẽ nhìn chằm chằm thời gian, giám sát bà ấy ngủ.
Ngày qua ngày, năm này sang năm nọ mà dưỡng tốt hơn chút, so khí sắc của bà so năm đó thì bây giờ vẫn tốt hơn một chút, Thiệu Hành cũng dưỡng thành thói quen, mỗi ngày đến giờ liền đình chỉ công việc cùng vợ nghỉ ngơi.
Năm đó Thiệu Hành chính là bằng vào một mảnh thâm tình đối với vợ, mới khiến cho đứa con gái phản nghịch dù có nghịch ngợm như thế nào cũng sẽ không nghĩ rời nhà trốn đi.
Thiệu Từ Tâm năm đó hận ông ấy chính là hiểu lầm ông ấy không cần mẹ con các nàng, đối với các nàng không tốt.
Nếu ông ấy có thể dựa vào hành động nói chuyện, vì mẫu thân thân thể suy nghĩ, Thiệu Từ Tâm đương nhiên sẽ không có không hiểu chuyện chạy loạn.
Lục Lan vỗ vỗ cánh tay hắn, quay đầu nhìn về phía đôi vợ vợ son, khuôn mặt hiền hoà: "Chúng ta ngủ, hai đứa cũng phải sớm một chút nghỉ ngơi đó."
"Ba mẹ ngủ ngon." Vợ vợ son trăm miệng một lời nói.
"Ngủ ngon," Thiệu Hành ôn thanh đáp lại, "Hai đứa cũng phải đi ngủ sớm một chút, không thể thức đêm, không tốt cho sức khoẻ. Ngay cả sinh nhật cũng không được."
"Dạ dạ, không ạ không ạ, một hồi tụi con đi ngủ liền ạ." Thiệu Từ Tâm ngoan ngoãn đáp lời.
"Ngoan." Thiệu Hành vừa lòng gật đầu.
Cắt đứt video trò chuyện.
Thiệu Từ Tâm buông di động.
Ôn Chi Hàn giơ tay sờ sờ đầu nàng: "Ngủ thôi, bà Ôn, đừng thức khuya."
Quay một ngày, tư liệu sống cũng đủ rồi, các nàng cũng nên nằm xuống nghỉ ngơi.
Bà Ôn......
Thiệu Từ Tâm hiện tại cảm thấy cái xưng hô này thập phần dễ nghe.
Thật là dễ nghe, trên thế giới sao lại xưng hô dễ nghe như vậy? Kết hợp với nàng quả thực tuyệt phối!
Căn cứ tâm lý "Nếu là đang diễn kịch, vậy phải diễn cho trót", Thiệu Từ Tâm đứng lên ôm eo Ôn Chi Hàn, điên cuồng hôn cô, cực lực bày ra phong thái Tiểu Điềm Điềm.
Nàng nhẹ nhàng hôn lên cằm rồi lên môi, hôn như thế nào cũng đều cảm giác không đủ, hận không thể đem cameras trong nhà đều lột, sau đó đem người ấn ở trên giường sảng khoái mà tiến hành khắp nơi thâm nhập giao lưu.
Ôn Chi Hàn cảm giác hôm nay Thiệu Từ Tâm thực dính người.
Đặc biệt là sau khi tặng món quà sao băng kia, trình độ dính người thẳng tắp bay lên, tựa như một chú cún con đáng yêu.
Cô được hôn đến ngứa, cười rồi hôn môi Thiệu Từ Tâm: "Rất vui vẻ sao?"
"Siêu vui vẻ." Thiệu Từ Tâm chớp chớp đôi mắt sáng lấp lánh.
Nếu nàng có cái đuôi, hiện tại đã sớm ngoe nguẩy lên tới trời cao rồi!
Ôn Chi Hàn nhịn không được mà hôn khóe mắt nàng: "Chị cũng rất vui vẻ."
Em có thể thích món quà mà chị chuẩn bị thật sự là quá tốt.
"Ôn Chi Hàn, em đi tắm trước nha."
"Được."
"Đúng rồi đúng rồi, chị giúp em phát cái Weibo cảm tạ các fan chúc mừng sinh nhật em một chút đi."
"Chị?"
"Đúng rồi, không khó. À, nếu chị nhàm chán cũng có thể trò chuyện với họ trong khu vực bình luận, sinh nhật mỗi năm em đều sẽ dành thời gian cùng mọi người nói chuyện phiếm, họ rất đáng yêu."
"Được, chị hiểu rồi."
"Vất vả, yêu chị ahhh ~"
Thiệu Từ Tâm đi tắm rửa.
Ôn Chi Hàn nhìn giao diện Weibo của nàng lâm vào trầm tư.
Đây là lần đầu tiên cô chạm vào một thứ riêng tư của nàng nhue vậy.
Đây tựa hồ có ý nghĩa nàng đối với cô càng thêm thân cận, càng thêm tiếp nhận cô.
Cô không nhịn được cảm thấy vui mừng — đây là chuyện tốt, xem ra chuẩn bị bất ngờ là không sai.
Ôn Chi Hàn vui vẻ cầm lấy di động xem các fan chúc mừng sinh nhật, tiếp theo bắt đầu soạn bài viết Weibo mới.
Một lát sau, Weibo Thiệu Từ Tâm cập nhật.
[@ Thiệu Từ Tâm V]: Chào buổi tối, cảm tạ mọi người đã ủng hộ Từ Tâm nhà tôi, những lời chúc mừng sinh nhật chúng tôi đã nhận được, rất đáng yêu cũng rất dụng tâm, cảm ơn mọi người.
Em ấy đã đi tắm, sau đó sẽ trở về cùng mọi người nói chuyện phiếm.
Chúc các vị có một buổi tối vui vẻ. [ tình yêu ]
Cô không có kinh nghiệm đăng những thứ như vậy, dù sao thì cô cũng không cần phải lên Weibo vào ngày sinh nhật để cảm ơn sự ủng hộ của fans.
Biểu tượng cảm xúc tình yêu nhỏ cuối cùng được thêm vào, cô đã bắt chước Weibo khác của Thiệu Từ Tâm.
Như vậy khá tốt, thoạt nhìn sẽ không có vẻ cứng nhắc.
Chỉ trong vài phút sau khi đăng lên Weibo, khu vực bình luận của Thiệu Từ Tâm đã trở nên sôi động.
[@ Quách Phù Dung đi nha Quách Phù Dung ]: Cảnh báo cảnh báo, không phải bảo bối Tâm Tâm của chúng ta! 【 cảnh giác.JPG】
[@ thiếu niên ta có thể làm được]: Mấy người là ai? Có phải Ôn tổng hay không!
[@ năm tháng thoáng qua của tôi ]: Cái gì? Tắm rửa? Nói, cô có phải là vợ của cô ấy, là Ôn Chi Hàn hay không!
[@ sao lại là tên ]: Ôn tổng a a a a a [hò hét] [ giơ lightstick] em là nhan phấn của chị!!!
Ngày càng có nhiều người tò mò, và ngày càng có nhiều người hỏi..
Ôn Chi Hàn thấy không có việc gì, Thiệu Từ Tâm cũng đồng ý cô có thể dùng acc của nàng nói chuyện phiếm, vì thế trước chọn một cái để trả lời: [ ừ, tôi là vợ của em ấy, Ôn Chi Hàn ]
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng.
Biết ngày thường không thể tiếp xúc với Ôn Chi Hàn, các loại thuộc tính fans nháy mắt trở nên hăng hái, sôi nổi vào gửi cmt, hy vọng có thể được đáp lại
Ôn Chi Hàn thấy thế, cũng bắt đầu gia nhập con đường trả lời bình luận mới mẻ.
Nói đến cũng vi diệu.
Đây là lần đầu cô dùng acc của Thiệu Từ Tâm nói chuyện phiếm với người khác.
Giống như là được cho phép bước vào thế giới của Thiệu Từ Tâm, trở thành một chủ nhân khác trong thế giới của nàng.
Cô thực sự cảm thấy rằng mối quan hệ của họ đã khác.
Gần gũi hơn bao giờ hết, cũng bao dung hơn bao giờ hết.
Cô thậm chí có thể cảm giác Thiệu Từ Tâm thích mình hơn trước.
Tuy rằng phần yêu thích này rất có thể như cũ là xuất phát từ sự yêu thích của bạn bè...... Nhưng cũng xem như một tiến bộ, cô thật sự rất vui vẻ.
Thiệu Từ Tâm tắm rửa xong ra tới thì nhìn thấy Ôn Chi Hàn vẫn còn cầm di động của mình đánh chữ.
Ôn Chi Hàn trả lời xong cái cuối cùng, bình tĩnh buông di động, đứng dậy đi tắm rửa.
Thiệu Từ Tâm cầm di động trở về phòng nằm xuống, đắp chăn lên, tìm tư thế thoải mái dễ chịu, lúc này mới bắt đầu chơi di động.
Mở khoá màn hình.
Khu vực bình luận náo nhiệt ập vào mắt.
Nàng thấy rằng một số bình luận phổ biến kèm theo sau là các câu trả lời bởi id của nàng.
— Ôn Chi Hàn trả lời.
Nàng đột nhiên thấy kinh hỉ.
Nàng còn tưởng rằng Ôn Chi Hàn sẽ không quản này đó bình luận, không có hứng thú trả lời đâu......
Nếu trả lời, nàng muốn nhìn thử trả lời cái gì.
[@ ầm - ha ]: Hôm nay vừa vặn đang quay chương trình đúng không? Tôi muốn hỏi một chút, Ôn tổng cô lần đầu tiên quay chương trình có phải không quen hay không?
[@ Thiệu Từ Tâm V]: Đúng, nhưng là có Từ Tâm bên cạnh, rất nhanh là quen rồi.
Thiệu Từ Tâm đuôi mắt bắt đầu nhộn nhạo ý cười.
[@ pi pi Ultraman ]: Tâm Tâm năm nay còn muốn ra ngoài đóng phim sao? Ôn tổng cô nỡ thả người sao?
[@ Thiệu Từ Tâm V]: Không nỡ, nhưng cũng phải để em ấy đi, ủng hộ sự nghiệp của em ấy là điều nên làm
Thiệu Từ Tâm biểu tình tán đồng.
Nhìn xem, nhìn xem, nói quá hay, người vợ tuyệt vời vậy biết tìm ở đâu chứ!
Ôn Chi Hàn và Ôn Úc, thật là người so người sẽ tức chết.
Tại sao đời trước mắt nàng bị mù không thích Ôn Chi Hàn đây?!
[@ bob ]: Hôm nay là sinh nhật Tâm Tâm, Ôn tổng tặng quà gì vậy?
[@ Thiệu Từ Tâm V]: Cái này không thể spoil, cũng có thể chờ chương trình phát sóng
Thiệu Từ Tâm xem đến đôi mắt đều cong lên, trên mặt tràn đầy hạnh phúc.
Đó là là rất tuyệt rất tuyệt, là món quà không ai ngờ được.
Đồng thời nàng lại cảm giác tự hào sâu sắc.
Không tồi, vợ của nàng đã học được cách quảng cáo rất thành thục!
Ôn Chi Hàn trả lời không ít.
Nàng hứng thú bừng bừng mà xem từng cái, xem đến vui vẻ, mỗi lần nhìn thấy một cái bình luận, biểu cảm và giọng điệu tương ứng có thể xuất hiện trong tâm trí nàng.
Dường như Ôn Chi Hàn ở ngay bên cạnh nàng, một cái một cái mà đọc cho nàng nghe.
Lướt đến cái cuối cùng, Thiệu Từ Tâm rốt cuộc nhịn không được cười ra tiếng —-
[@ lá gan của ta lớn, để cho ta tới! ]: Ôn tổng shinh đẹp, hôn trộm một cái! 【muaz!.JPG】
[@ Thiệu Từ Tâm V]: Không thể, tôi đã có vợ, biểu tượng cảm xúc cũng không được
[@ lá gan của ta lớn, để cho ta tới! ]:? Nghiêm khắc như vậy sao TvT
[@ Thiệu Từ Tâm V]: Ừ, rất nghiêm khắc
Thiệu Từ Tâm không nghĩ tới Ôn Chi Hàn còn sẽ cùng người ta so đo loại sự tình này.
Nàng càng xem càng cảm thấy đáng yêu, đáng yêu không tả nổi.
Sự đáng yêu này, sau khi nàng thừa nhận thích Ôn Chi Hàn càng được phóng đại vô hạn, chiếm cứ toàn bộ trái tim nàng, khiến nàng càng lún sâu trong trong ôn nhu hương của Ôn Chi Hàn.
Nàng bỗng nhiên lại trở nên rất cảm khái.
Chuyện thích một ai đó, quả nhiên vô pháp khống chế.
Không ngờ được một đường đi tới, nàng vẫn là thua ở trong tay Ôn Chi Hàn.
Người nào đó họ Thiệu nàng thất sách ahhh......
Ôn Chi Hàn từ phòng vệ sinh ra tới, tắt đèn phòng khách trở lại phòng ngủ.
Liếc mắt một cái liền thấy Thiệu Từ Tâm ghé vào trên giường không nhúc nhích, di động cũng không chơi.
Chờ cô đi qua, Thiệu Từ Tâm nghe thấy tiếng vang, lập tức xoay người lại, chủ động duỗi tay muốn ôm một cái.
Cô mỉm cười nằm xuống ôm lấy Tiểu Điềm Điềm phiên bản giới hạn của mình.
Cô thích nhìn dáng vẻ Thiệu Từ Tâm chủ động.
Không ai sẽ cự tuyệt người trong lòng chủ động đến gần mình
"Cùng mọi người trò chuyện xong rồi sao?" Ôn Chi Hàn vừa vuốt tóc nàng, vừa biểu tình ôn hòa hỏi.
"Trò chuyện xong rồi," Thiệu Từ Tâm làm nũng lên án nói, "Bọn họ nói không muốn trò chuyênj với em, muốn trò chuyện với chị...... Đáng giận, đây là thấy sắc quên người!"
Ôn Chi Hàn cười khẽ, trấn an nói: "Không sao, còn có chị, chị muốn trò chuyện với em."
Thiệu Từ Tâm không khỏi đem người ôm đến càng chặt, đầu quả tim bị ngọt ngào gắt gao bao vây lấy.
Ôn Chi Hàn như vậy, thật sự làm người ta rất khó cự tuyệt, nếu là vì người mình yêu, vì Ôn Chi Hàn, bất luận cái flag* nào nàng cũng có thể đánh vỡ được!
*Lập flag: ý chỉ việc hùng hồn nói trước chuyện gì đó, nhưng kết quả lại ngược với mong đợi.
Không phải chỉ là chó thôi sao? Chó thì chó!
"Bất quá đến ngày mai mới có thể trò chuyện, hiện tại không còn sớm, phải đi ngủ sớm một chút."
Ôn Chi Hàn hôn lên tóc Thiệu Từ Tâm.
"Đừng thức khuya, không tốt cho sức khoẻ."
Thiệu Từ Tâm "Ò" một tiếng.
Tuy rằng rất luyến tiếc buổi tối tốt đẹp này, nhưng cũng không thể không ngoan ngoãn nghe lời đi ngủ, nếu không khi chương trình phát sóng bị Thiệu Hành biết các nàng ngủ muộn liền không xong.
"Ngủ ngon, vợ, mơ đẹp."
"Ngủ ngon, bà Ôn xinh đẹp."
Thiệu Từ Tâm cười xoay người duỗi tay dài, lạch cạch một tiếng tắt đèn.
Bóng tối bao trùm ngay lập tức, và sự im lặng bao trùm khắp căn phòng.
Nàng một lần nữa trở lại bên cạnh Ôn Chi Hàn, bình yên nhắm mắt lại.
Sau một lúc lâu.
Nàng mở to mắt.
Không đúng.
Flag nàng lập còn chưa vỡ.
Nói chuyện yêu đương mới là chó, Ôn Chi Hàn không có thích nàng, cũng sẽ không cùng nàng yêu đương, nàng nào có cơ hội làm chó?
Trăm triệu không nghĩ tới.
Flag của nàng thế nhưng lại lấy loại tư thế này để trụ vững….