"Cho tới bây giờ cũng chưa từng có người khác."
Nam Hạ vươn tay, khe khẽ vuốt ve sườn mặt anh.
Thanh âm của cô vừa mềm mại vừa dịu dàng, mang theo quyến luyến cùng yêu thương nồng đậm.
Cố Thâm tì cằm lên vai cô, cánh tay hữu lực ôm siết tiểu thiên hạ vào lòng.
Mặc dù không để ý chuyện cô có chút qua lại nhưng sau khi biết được chân tướng, đáy lòng anh xúc động vô cùng.
Nam Hạ tựa vào ngực anh, thở phào nhẹ nhõm.
Không nghĩ tới anh cư nhiên lại hiểu lầm lâu như vậy.
Chuyện này cô đã sớm quên mất, nếu không phải vì CJ, anh ước chừng sẽ không nói ra.
Nam Hạ suy nghĩ một chút, hỏi lại anh: "Vậy anh nghĩ chuyện em làm không tốt là chuyện gì?"
Cố Thâm á khẩu, không đáp.
Cái này muốn nói với cô thế nào đây?
Anh có chút xấu hổ: "Là hiểu lầm thôi."
Nam Hạ nhìn vẻ mặt anh, đột nhiên vỡ lẽ: "Chẳng lẽ anh nghĩ em sẽ cùng người khác lên giường..."
Cố Thâm sợ cô nổi giận, nhẹ giọng dỗ dành: "Là anh nghĩ nhiều rồi."
Anh cũng không nghĩ tới, cô chỉ là hẹn hò với người khác, ôm hôn vài cái lại có thể nói ra đầy nghiêm trọng như vậy.
Nam Hạ sửng sốt.
Không biết tâm tình của anh lúc nói ra cái câu "Vô luận là phát sinh chuyện gì cũng sẽ không thay đổi cái nhìn của anh về em" là có bao nhiêu đau khổ...
Cô cọ cọ vào lồng ngực vững chãi của anh, tâm tình phức tạp, không hiểu sao lại muốn khóc: "Nếu em thật sự cùng người khác... Anh sẽ không để ý sao?"
Thanh âm Cố Thâm khàn khàn: "Em nói xem?"
Phảng phất như muốn nói "Lại hỏi một câu vô ích gì vậy?"
Nam Hạ vươn hai tay ôm cô anh, không nói gì.
Chuyện cũng đã được nói rõ ràng, tâm tình hai người cũng dần thả lỏng.
Cố Thâm khẽ vuốt tóc cô, hỏi: "Nếu lúc đó anh thật sự tới bắt chuyện với em, em sẽ để ý đến anh sao?"
Nam Hạ nói: "Thật ra lúc đó em đã soạn xong tin nhắn rồi, chỉ thiếu chút nữa là gởi đi."
Cố Thâm hôn lên gò má cô, chậm rãi dỗ dành cô ngủ.
Hai người cứ vậy mà trải qua một đêm an yêu.
*
Hôm sau, CJ đã chính thức phát thông cáo giải thích ầm ĩ thời gian qua là hiểu lầm.
Các bài viết liên quan đến Khuynh Thành đều được tháo xuống.
Phong ba đi qua, Văn Nhã đương nhiên sẽ không hủy hợp đồng, chuyện này cứ vậy mà được giải quyết.
Một tuần sau, kết quả bình chọn của phòng thiết kế My Lady được công bố:
- Hạng nhất: Summer Forest - Nam Hạ
- Hạng hai: Ocean - Nam Hạ
- Hạng ba: Xum xuê - Lâm Man Man
- Hạng tư: Ordinary girl - Nam Hạ
Nam Hạ giành được 3 vị trí, thắng lợi rực rỡ.
Kết quả này thật sự làm toàn bộ Khuynh Thành bùng nổ.
Không ai nghĩ tới trong một thời gian ngắn như vậy mà Nam Hạ có thể hoàn thành được tận 3 series thiết kế.
Khi duyệt kết quả, Cố Thâm cũng chỉ đoán được phong cách ưu nhã khiêu gợi của "Ocean" là tác phẩm của Nam Hạ, không nghĩ tới serie mang phong cách mori girl "Summer Forest" và phong cách daily life "Ordinary girl" cư nhiên cũng là của cô.
Ba bộ sưu tập, ba dạng phong cách khác nhau, thật khiến người ta thán phục.
Nam Hạ từ lần họp báo trước đã có chút danh tiếng, kết quả vừa được công bố lại càng khiến cho không ít người thắc mắc người thiết kế là ai.
Chuyện lần trước Lâm Man Man tạt cà phê vào cô, có Cố Thâm làm anh hùng cứu mĩ nhân cùng với việc cô ở sân bay đã đi uống cà phê với William Zhong lập tức bị đào lên trở lại.
Tô Điềm quanh năm thích nhiều chuyện, lại ngồi ngay cạnh Nam Hạ, liền có không ít người tới tìm cô nói chuyện phiếm.
Tô Điềm buông di động: "Lại một đống người hỏi thăm bát quái. Tớ phải khẳng định đi khẳng định lại là cậu và Cố tổng không có gì mờ ám. Cố tổng không thích kiểu nữ nhân thanh thuần, mấy người đó không chịu tin."
"..."
Tô Điềm lại hỏi: "Tớ có thể nói chuyện cậu đã có bạn trai không?"
Nam Hạ thần sắc phức tạp nhìn qua, gật đầu.
Tô Điềm thẳng thắn nhắn tin vào group: "Nam Hạ là hoa đã có chủ, thỉnh đừng làm phiền."
Điện thoại rốt cuộc cũng an tĩnh.
Tô Điềm xem đi xem lại các thiết kế của Nam Hạ, cảm thán: "Đúng là trình độ khác người. Sao cậu có thời gian vẽ nhiều như vậy? Nửa tháng tớ chỉ vẽ được 12 tác phẩm, cậu thế mà vẽ được tận 36 bản thiết kế."
Nam Hạ nói: "Bình thường hay luyện tập thôi."
Thảo nào.
Tô Điềm ôm iPad, hạ quyết tâm: "Tớ quyết định rồi, từ đây về sau mỗi ngày tớ phải vẽ được ít nhất một bản thảo!"
Các thiết kế lần này của Tô Điềm xếp thứ mười, đối với cô mà nói cũng là vị trí chuẩn xác, bất quá trong lòng vẫn có quyết tâm luyện tập để có thể đạt được thành quả tốt hơn.
Nam Hạ cổ vũ cô.
Vừa dứt lời, ở khúc quanh có một loạt tiếng bước chân. Cố Thâm cùng Lâm Sâm đi tới, trong tay hai người đều theo mấy tờ giấy phê duyệt gấp.
Cố Thâm đứng trước bàn Tô Điềm, gõ gõ mặt bàn: "Mời các nhà thiết kế đến phòng họp một chuyến."
Tô Điềm cười cười, cuối cùng cũng có ngày này.
Các nhà thiết kế lập tức đứng lên, mang theo laptop đi vào phòng họp.
Cố Thâm quay đầu, đáy mắt toàn bộ đều là tiếu ý, cười cười: "Nam Hạ cũng tới phòng họp đi."
Biểu tình đó rõ ràng là khen ngợi cô.
Nam Hạ mỉm cười gật đầu một cái: "Được."
Cô vào phòng họp sau cùng, đi đến phía cuối, cùng Tô Điềm ngồi trong một góc.
Cố Thâm không ngồi ở vị trí chủ vị.
Trong giờ họp từ trước đến giờ anh đều tùy ý, anh ngồi chỗ nào thì nơi đó chính là trung tâm.
Có lẽ là vì hài lòng với các tác phẩm của bộ phận thiết kế, khóe môi anh vẫn luôn duy trì một độ cong nhất định.
Lâm Sâm còn cao hứng hơn anh rất nhiều, vui vẻ cười với Nam Hạ.
Lâm Sâm mở đầu cuộc họp, chính thức công bố kết quả cuộc bình chọn.
Ngoài việc cho phép nhân viên của Khuynh Thành bỏ phiếu, để tránh trường hợp tài năng của nhân viên phòng thiết kế không được công nhận và biết đến rộng rãi, hoạt động lần này còn là sự kiện đặc cách bổ sung thêm nhà thiết kế cho My Lady.
Kết quả công bố làm các nhà thiết kế của Khuynh Thành vô cùng kinh ngạc.
Một mình Nam Hạ đã chiếm hết 3 vị trí cao.
Lâm Sam vẫy tay với Nam Hạ: "Nam Hạ, cô lại đây."
Trước hàng loạt ánh mắt, Nam Hạ tự nhiên đi tới bên cạnh Lâm Sâm.
Hơi thở phóng túng bất kham của Cố Thâm lập tức hiện hữu rất rõ ràng.
Nam Hạ biết ý, kéo dài khoảng cách giữa cô và Lâm Sâm một chút.
Lâm Sâm nói: "Theo như tiêu chí ban đầu của hoạt động lần này, Nam Hạ sẽ trở thành nhà thiết kế chính thức của My Lady, quyết định lập tức có hiệu lực."
Một hồi vỗ tay nhiệt liệt vang lên.
Cũng có người không tự chủ nhìn về phía Lâm Man Man, dù sao hai người cũng xem như có xích mích.
Lâm Sâm nói xong, trực tiếp để Nam Hạ ngồi xuống cạnh mình, rõ ràng một bộ dáng ái tướng.
Cố Thâm liếc mắt nhìn Nam Hạ, đảo qua một vòng, mỉm cười nói: "Hy vọng nhà thiết kế Nam sẽ phát huy tốt nhất năng lực xuất sắc của mình tại My Lady."
Anh và cô chỉ cách nhau một Lâm Sâm.
Anh thẳng thắn khen ngợi cô trước mặt nhiều người như vậy khiến Nam Hạ có chút chột dạ.
Cũng may Cố Thâm không nói gì thêm, trực tiếp chọn ra 6 bộ trang phục cho collection sắp tới, của Nam Hạ 3 bộ, Lâm Man Man 1 bộ, còn có thêm 1 bộ của một nhà thiết kế khác.
Mọi người lại kinh ngạc một phen.
Ai cũng biết Cố Thâm từ trước tới nay rất khó tính, mỗi lần chọn sản phẩm cho một collection mới đều là xét duyệt năm lần bảy lượt mới có quyết định, lần này lại dễ dàng như vậy?
Bất quá chất lượng các tác phẩm của lần này tốt hơn không ít so với bình thường.
Cuộc họp kết thúc, Lâm Man Man đi ra, tâm tình kém tới cực điểm.
Collection lần này trực tiếp liên quan đến việc thăng chức của Lâm Man Man, dè đâu nửa đường lại xuất hiện Nam Hạ. Lần trước có xích mích không tính, còn trực tiếp trở thành nhà thiết kế, việc tạo mẫu cũng không cần trợ lý, một mình làm hết mọi thứ.
Sự kiện này không khác gì một cái tát lên mặt Lâm Man Man trước bao nhiêu người.
Tô Điềm vui đến phát rồ, từ phòng họp đi ra đã ầm ĩ muốn buổi tối phải mở tiệc chúc mừng.
Điện thoại Nam Hạ có tin nhắn mới từ Cố Thâm: "Buổi tối chờ anh."
Ý là muốn cùng cô tan tầm, chắc là muốn chúc mừng cô.
Nam Hạ trả lời tin nhắn xong, xoay đầu nói với Tô Điềm: "Thật ngại quá, tối nay tớ có hẹn với nam thần rồi. Hẹn cậu hôm khác vậy."
Tô Điềm mập mờ cười cười: "Yên tâm, tớ hiểu."
Công việc cũng đã xong, mọi người an tâm tăng ca, chớp mắt đã không còn mấy người ở lại văn phòng.
Lúc Cố Thâm tan việc, phòng thiết kế chỉ còn lại Nam Hạ, xa xa bộ phận thị trường vẫn đang tăng ca.
Cố Thâm đi ngang qua bàn làm việc của cô, thấp giọng nói: "Anh ở B2 đợi em."
Vành tai Nam Hạ nóng lên, gật đầu một cái.
Đợi vài phút, cô tắt máy tính, mang túi xách đi ra ngoài.
Một đường thận trọng, trong thang máy không có ai, cô xuống thẳng B2.
Thấy cô từ trong thang máy đi ra, Cố Thâm bấm còi xe.
Anh xuống xe giúp cô mở cửa xe, cười nói: "Sao lại lén lén lút lút như kẻ gian thế kia?"
Nam Hạ oán trách liếc anh: "Anh còn nói, rõ ràng là yêu đương vụng trộm còn gì."
Cố Thâm cười rộ lên, ghé sát vào tai cô: "Thế thì phải làm chút chuyện vụng trộm thôi."
Anh vừa nói xong Nam Hạ liền biết anh định làm gì, rất sợ có người thấy, vội vàng tránh qua một bên.
Cô càng tránh Cố Thâm càng nhịn không được đùa cô, nắm lấy cổ tay cô, lưu manh nói: "Muốn chạy đi đâu?"
Xa xa có ánh đèn xe chiếu tới.
Nam Hạ khẩn trương nói: "Có người."
Cô đẩy Cố Thâm ra.
Cố Thâm hí mắt, quét mắt nhìn về phía có đèn xe.
Một chiếc Volkswagen Jetta màu đỏ.
Chắc là xe của Lâm Man Man.
Nam Hạ khẩn trương: "Có bị nhìn thấy không?"
Anh trấn định như vậy cũng làm cho Nam Hạ có chút kinh ngạc.
"Chính anh cũng đã nói không chấp nhận chuyện tình yêu công sở mà. Anh không lo lắng người ta sẽ đàm tiếu sao?"
Đuôi mắt Cố Thâm mang theo nét cười: "Em là bạn học từ đại học của anh, không tính là tình yêu công sở. Lại nói...", thanh âm của anh nhẹ bỗng, "Vì em, tự vả thì có sao đâu?"
Da mặt cũng thật là dày.
Cố Thâm đã nói vậy, cô cũng không khẩn trương nữa, cả người thả lỏng.
Anh khởi động xe, mang cô đến một nhà hàng ăn tối.
Hôm nay mọi thứ đều rất suôn sẻ.
Vừa về đến nhà, đóng cửa, Cố Thâm đã từ phía sau ôm lấy Nam Hạ, đem cô đè lên tường.
Đầu Nam Hạ lui về phía sau, khẽ va chạm, vừa may đập vào lòng bàn tay ấm áp rộng rãi của anh.
Tay kia anh đặt trên hông cô, cánh môi mang theo lửa nóng trằn trọc bên cổ cô.
Nam Hạ thuận theo tiết tấu dồn dập của anh, cả người nổi lên một tầng da gà, sau lưng không tự chủ được có chút căng thẳng.
Cố Thâm khẽ cắn môi mọng của cô, mơ hồ nói: "Lợi hại như vậy, làm sao mà thưởng cho vợ anh đây?"