Trans/edit: Hiên Viên Tịch
Vì muốn che đi bàn tay nam tính của mình, Diệp Mạch Nhiên cố ý đeo đôi găng tay cùng màu với váy cưới, nhưng dù cách một lớp găng tay thì cậu vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo truyền đến từ bàn tay của người đàn ông này.
Sở Hành Uyên khẽ liếc nhìn cô dâu trước mặt... Vĩnh biệt nhân loại, chỉ cần cái liếc mắt này của anh ta đã đủ khiến cho trái tim đang đập liên hồi của Diệp Mạch Nhiên giống như một phát nhảy lên kẹt cứng tại cổ họng.
Ánh mắt kia bình tĩnh khó lường khiến cho Diệp Mạch Nhiên giật mình, có cảm giác như bản thân lần đầu ra trận đã bị đối phương nhìn thấu hết tất cả.
"Bố vợ đừng lo lắng, con sẽ chăm sóc cho em ấy." Sở Hành Uyên giọng điệu đều đều, nhưng không hiểu vì sao nghe qua lại có chút trịnh trọng, sau đó kéo lấy cánh tay Diệp Mạch Nhiên đang giả làm cô dâu, nắm chặt nó trong lòng bàn tay.
Thấy Sở Hành Uyên không hành động gì nữa, Diệp Mạch Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Mạch Nhiên cùng Sở Hành Uyên sóng vai đi lên sân khấu, cậu phát hiện bản thân thế mà lại thấp hơn anh ta nửa cái đầu, cậu cho rằng bản thân như thế này đã là ngon nghẻ lắm rồi, thân hình cao ráo lại còn rất đẹp trai, ấy vậy mà người đàn ông bên cạnh cậu bây giờ ước chừng cũng cao không dưới 1m88.
Không phải nói anh ta từ nhỏ đã bệnh tật đầy mình, cơ thể ốm yếu sao?
Bị bệnh tật vật cho như vậy vẫn phát triển ổn áp như thế, cũng đỉnh quá đi chớ!
Diệp Mạch Nhiên thấy thế liền cho rằng bản thân cũng chẳng cần giả vờ lùn đi làm gì, trực tiếp đứng thẳng người khiến cho chiều cao của hai người trong tích tắc rút ngắn vài cmt.
Tối hôm qua cậu thức trắng đêm cùng chị gái bàn luận kế hoạch cho hôm nay, Diệp Mạch Nhiên ngủ còn chưa đến ba tiếng, mà hiện giờ cậu chính là "trâu không cày bắt chó đi thay"*. Bên tai vang lên tiếng MC nói về mấy lời tuyên thuệ, chủ nghĩa hôn nhân, nghi thức các thứ khiến cho mí mắt trên của cậu nhớ thương mí mắt dưới vô cùng.
Diệp Mạch Nhiên lén lút tự nhéo chính mình, mượn cơn đau kéo lại chút tỉnh táo, cho dù là cha sứ hỏi cậu cái gì, cậu cũng không dám trả lời mà chỉ lắc rồi lại gật đầu cho qua.
Cậu không dám hé nửa lời, sợ bản thân sẽ bị phát hiện là một tên đàn ông, cũng may là chẳng ai quan tâm mà chỉ cho rằng là do cô dâu đang xấu hổ, là lần đầu nhìn thấy mấy thứ hoa lệ như này nên rụt rè không dám lên tiếng.
Sau đó là đến phân đoạn trao nhẫn cưới.
"Tiếp theo, mời cô dâu tháo xuống găng tay, chúng ta hãy cùng nhau vỗ tay chúc mừng chú rể trao nhẫn cưới cho cô dâu." nữ MC vui vẻ nói.
Mọi người cũng rất phối hợp, nhiệt liệt vỗ tay.
Điều này làm cho Diệp Mạch Nhiên khi nãy vẫn còn mơ hồ buồn ngủ trong phút chốc trở nên vô cùng tỉnh táo, cơn buồn ngủ cũng bị quăng ra sau đầu.
Rồi xong, nữ MC đứng ngay bên cạnh mình, tháo cái găng tay ra không phải bí mật đều bị phát hiện sao.... Đêm hôm qua cùng chị gái trao đổi kế hoạch, còn cảm thấy kế hoạch này đúng là xuất sắc, ai mà có dè.....
Này không đúng chút nào, trong tivi không phải là người ta không cần cởi cũng có thể đeo hay sao?
Diệp Mạch Nhiên vô thức rụt tay lại giấu ra sau lưng, hành động này thành công khiến cho bầu không khí trở nên im lặng như tờ...
Ngay cả MC đứng bên cạnh cũng đầy dấu chấm hỏi????
Sau một lúc thấy hành động này của bản thân khiến cho bầu không khí trở nên có chút vi diệu, Diệp Mạch Nhiên mới chậm rãi đưa bàn tay ra phía trước, nhưng cậu giả vờ như chưa hề nghe qua yêu cầu phải tháo bỏ găng tay.
Cũng may nữ MC này nhạy bén, sau khi phát hiện có điểm bất thường liền phát huy toàn lực sở trường của bản thân, xoay chuyển thế cục, nói: "Ái chà, đây là cô dâu muốn chơi khó chú rể phải hong dạ ~...."
"Hờ, rõ ràng là còn chưa gả vào nhà người ta mà đã không muốn chú rể chạm vào mình, cô ta nghĩ bản thân là ai? Thật sự cho rằng bản thân tài giỏi hả?"
"Đúng thế, thật mất mặt, mấy người nghèo nàn toàn như thế."
"Còn không biết điều như thế, có thể gả vào nhà họ Sở chính là phước phần mà cô ta tu bao nhiêu kiếp chứ."
.......
Gì? Phước phần này cho mấy người nè, lấy không?
Cởi thì cởi, cậu cũng không muốn cưới người này, cởi xong lại nhanh chóng đeo vô, ở đây sao lại có nhiều người thích đưa cái mồm đi xa thế? Bộ không thể cứ thế lướt qua lướt lại cho có thôi hả?
Diệp Mạch Nhiên than thở trong lòng lén lút liếc nhìn Sở Hành Uyên, chỉ thấy đối phương hơi nhướng mày, mỉm cười không rõ đang suy tính cái gì.
———————————
• Trâu không cày bắt chó đi thay: Ý là đang chỉ tình trạng của bạn Diệp, chị không muốn gả thì mình gả thay =))))))))))))))))
Tịch: =)))) U là trời á, mấy người kia nhiều chuyện thiệt chớ, nói từ chương 1 sang chương 2 vẫn nói