Tiểu Nhi bị ông ta quăng gọn xuống giường, khuôn mặt cũng trở nên vô cùng đê tiện. Tiểu Nhi hiện tại không còn được tỉnh táo, ánh mắt cô rơi lệ ướt đẫm mi, cô tuyệt vọng vùng vẫy nhìn ông ta vô cùng câm phẫn. Thấy ông ta cởi quần áo ra, Tiểu Nhi càng trở nên hoảng loạn mà kêu gào lên, cô vô thức kêu tên Lục Thiên Triết.
Cứu tôi với Lục Thiên Triết à anh đâu rồi cứu tôi với.
Giọng nói khàn đặc, dùng chút sức còn lại kêu gào thảm thiết.
Ông ta thấy cô gào thét như vậy càng trở nên kích động mà phấn khích hơn. Ông ta bắt đầu cởi dây nịt chuẩn bị tư thế sẵn sàng để thịt cô. Trong lúc nguy cấp nhất, một người đàn ông thân hình lực lượng, cường tráng đạp cửa bay vào. Anh ta dùng một đấm dễ dàng hạ gục tên dê xòm này. Cô cố gắng gượng bản thân mình nhìn xem anh ta rốt cuộc là ai.
Tiểu Nhi à, cô có sao không? Có tôi ở đây rồi mọi thứ đều ổn rồi.
Người đàn ông cứu cô một mạng này không ai khác là Lục Thiên Triết. Thấy anh tới, cô khuôn mặt mừng rỡ không kiềm được sự sợ hãi mà òa khóc, toàn thân vẫn còn run rẩy.
Vì thuốc đã ngấm vào cơ thể cô, khiến cô cũng trở nên vô cùng khó chịu.
Toàn thân tôi..nóng quá cứu tôi với..
Lục Thiên Triết thấy Tiểu Nhi không còn được tỉnh táo nữa, cô liên tục bám víu vào cổ tay Lục Thiên Triết, dây áo cũng tuột khiến thân hình cô ngày càng lộ rõ da thịt hơn. Lục Thiên Triết thấy cô như vậy cũng liền không tự chủ được mà hứng lên, nhưng mà sao anh lại có thể *** loạn đến vậy chứ. Đường đường là một người quyền lực không thể để mất hình tượng như vậy được.
Anh liền lấy áo khoác của mình mà choàng vào cho cô, khuôn mặt cô đỏ bừng, người thì nóng liên tục tiết mồ hôi. Nhẹ nhàng bế cô lên đi ra bằng cửa sau để tránh những ánh mắt chỉ trỏ. Nhìn cô như vậy anh thật sự cũng đau lòng thay, cô nằm gọn trên vòng tay của anh nhìn như mèo con.
Lục Thiên Triết cũng không dễ dàng gì mà bỏ qua cho người đã đụng nhầm tới Tiểu Nhi. Liền kêu người bắt ông ta về tra khảo tìm ra bằng được thủ phạm đứng sau việc này. Anh cũng càng chắc chắn hơn hắn ta là được thuê để làm ra những cái trò này.
Lục Thiên Triết nhẹ nhàng để cô lên xe, cài dây an toàn cẩn thận rồi mới dám lái đi. Tiểu Nhi mơ màng dường như nửa mê nửa tỉnh, cổ họng cô khô rát, khuôn mặt trong vô cùng xanh xao.
Nước...tôi muốn uống nước..
Tiểu Nhi khó khăn nói, vì cô đã kêu gào thảm thiết nên bây giờ họng cũng trở nên đau rát dữ dội. Lục Thiên Triết thấy cô muốn uống nước liền đưa cho cô một ly nước ấm. Cô như chết khát thấy nước liền uống ực một hơi hết ly. Thấy dáng vẻ đáng yêu của Tiểu Nhi không kiềm được mà cười khúc khích.
Anh cười cái gì hả?
Cô thấy anh vừa cười vừa lấy tay che miệng liền muốn nhéo anh một cái thật mạnh. Có vẻ thuốc đã bắt đầu hết tác dụng nhưng đầu của Tiểu Nhi thì vẫn quay cuồng và đau dữ dội.
Cô còn đau đầu thì mau nghĩ ngơi một lát đi sẽ đỡ hơn đó.
Anh từ tốn chỉnh lại áo khoác cho cô. Lần đầu tiên cô thấy Lục Thiên Triết lại cư xử nhẹ nhàng ấm áp với mình như vậy, cô còn từng nghĩ rằng anh ta thật sự rất ghét cô nghĩ cô là loại người hám danh hám lợi. Cũng chưa từng dám nghĩ rằng sẽ thuần hóa được trái tim của anh ta, xung quanh anh ấy biết bao nhiêu cô gái chờ xếp hàng nếu so sánh thì Tiểu Nhi lại nghĩ mình không có cửa.
Sao cô nhìn tôi chằm chằm thế có việc gì sao?
À..không có gì chỉ là tôi đang suy nghĩ thôi.
Tiểu Nhi bất giác nhớ lại khoảng khắc cô nắm chặt lấy tay anh cố níu kéo không cho anh đi đâu. Cô ngượng đỏ mặt, nghĩ lại bản thân còn thấy ghê tởm nổi cả da trâu da vịt lên.
Giờ mới nhớ ra, Tiểu Nhi cô nhẹ dạ cả tin quá rồi. Bị ông ta lừa, nếu tôi không tới kịp thì chắc bây giờ cô không còn được nguyên vẹn như vậy đâu lần sau đừng có tin người quá như vậy thật là ngốc hết chỗ nói.
Lục Thiên Triết nhìn Tiểu Nhi vừa thấy thương vừa thấy đáng trách. Không biết phải nói sao cho cô hiểu nên lèm bèm vài câu mong sẽ thấm được vào não của cô.
Chuyện ngoài ý muốn tôi cũng đâu có ngờ tới đâu chứ. Tôi vì phép lịch sự nên cũng uống xã giao với ông ta không nghĩ lại thâm độc tới như vậy.
Tiểu Nhi mặt mày nhăn nhó, trề môi nhìn anh.
Nhớ đó nghe chưa? Trong giới thượng lưu này cô không thể ngờ được bọn họ tàn nhẫn và thâm độc tới cỡ nào đâu. Vụ việc hôm nay chỉ là một phần nhỏ của những việc ghê tởm mà bọn họ đã từng làm thôi. Nếu như cô muốn sống ở nơi này với cái mác trong sạch thì phải cứng rắn lên.
Lục Thiên Triết dùng giọng kiên định mà nói với cô, anh là người từng trải tất nhiên những việc này là quá tầm thường đối với anh. Vì những lần thất bại mà anh mới rút ra được bài học cho bản thân mình được đứng trước vinh quang tới ngày hôm nay.