Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 389: Ba tên điên



Như cố lấy dũng khí, Messiah đột nhiên nói ngượng ngùng, "Bọn em thích loại hình si tình dũng cảm như tế ti Arthur".

Lam Linh gật đầu tỏ vẻ đồng tình sau đó cười tít mắt nhìn Gregg.

Rầm...

Như một tiếng sét giữa trưa nắng gắt đánh trúng trán Gregg. Cái gì? Cái gì? Cái gì?

Arthur? Thằng gấu thô bạo kia?

"Một người ngăn cản mười vạn đại quân, một khúc chiến ca lùi ma sư tử, lại còn si tình như vậy, quả thực chính là người đàn ông hoàn mỹ. Gregg, hình như anh rất quen thuộc cậu ấy, có thể giới thiệu cho bọn em hay không?"

Đôi mắt to của Lam Linh long lanh nước tỏ ra rất si mê.

Đối với Gregg thì như vừa bị sét đánh xong lại đến bị nướng trên lửa. Từ bao giờ hắn suy bại đến tình cảnh trở thành ông mai bà mối rồi?

Si tình? Đế đô thịnh hành là phong lưu, càng phong lưu càng có thể hấp dẫn mấy cô nàng danh môn khuê tú!

Hơn nữa người khác không biết thằng khốn Arthur này nhưng hắn lại hiểu rất rõ. Si tình? Si con bà nó tình. Nếu thằng đó cũng xem như si tình thì rau diếp làm đình, gỗ lim ăn ghém mẹ nó rồi.

"Ha ha, cái này à, đồn đại cũng không tin được, ở trong chăn mới biết chăn có rận," Gregg bật cười ha hả cố gắng che giấu sự khó xử của mình.

Nhìn bóng dáng buồn bực của Gregg, Lam Linh và Messiah đều không nhịn được cười. Quả nhiên thật sự chỉ có Arthur có thể làm cho vị thiếu chủ Nicola phong vân đế đô này méo mặt.

Nhưng lời nói mới rồi có mấy phần thật mấy phần giả thì chỉ có chính hai cô gái này mới biết.

Lúc này Trâu Lượng đương nhiên không để ý đến nốt nhạc đệm bên ngoài này. Hắn vẫn tu hành hết sức chăm chú, có thể giác ngộ rất khó, tuy nhiên chất biến là do lượng biến tạo thành, trong đạo võ học kiêng kị nhất chính là không chăm chú.

Hắn tận dụng từng phút, hiệu quả của vĩnh hằng chi thủy rất rõ ràng, nhìn thấy chuyển biến của Emma Trâu Lượng cũng tràn ngập động lực. Một người đàn ông thật sự sẽ không thể không làm gì. Chờ đến khi Emma tỉnh lại nhất định nàng sẽ nhìn thấy một trời đất hoàn toàn mới.

Sóng chấn động đã là cỗ máy giết người siêu cấp của hắn, hiệu quả sất thương phạm vi lớn rất kinh người. Càng đứng gần hắn thì uy lực càng đáng sợ. Sát thương của nguyên khí cũng dung nhập vào trong đó để triệt để tăng lên cấp bậc của chiến ca. Nhưng tính cắn trả của loại sát chiêu lớn này cũng mạnh hơn rất nhiều so với chiêu thức bình thường nên khi sử dụng cần rất thận trọng.

Trừ hiệu quả sát thương của sóng chấn động, loại chấn động đồng thời của nguyên khí và chiến ca này còn có tác dụng luyện thể lớn hơn chiến ca đơn thuần.

Thỉnh thoảng trong đầu Trâu Lượng còn hiện ra cảnh tượng uy lực kinh khủng của Benedict tám. Sức cắn trả của sóng chấn động đã lớn như vậy rồi, muốn sử dụng sức mạnh kinh thiên động địa như vậy thì làm sao có thể ngăn cản được sức cắn trả của nó đây?

Nghĩ đến Giáo hoàng, hắn không khỏi nhớ tới đoàn trưởng kị sĩ đoàn bên người Benedict tám. Bà nội gấu, thánh kỵ sĩ cấp kim cương, đúng là chảy nước miếng!

Thân là một tế ti chiến ca, khi chiến ca phát huy vai trò cực hạn thì bên người quả thật cần có người mạnh bảo vệ. Nhất là khi kẻ thù cũng rất đáng sợ thì việc phân tâm trong chiến đấu là rất nguy hiểm.

Đáng tiếc là thời buổi này cấp vàng sáng cũng rất ít, cấp vàng tối đã tính là cấp tổ tông rồi. Cấp kim cương chỉ có thể nghỉ tới mà chảy nước miếng...

Trình độ suy giảm thật thảm hại.

Bỗng nhiên một ý nghĩ lóe lên trong đầu Trâu Lượng. Tại sao mình ngốc như vậy???

Vấn đề lớn như vậy mà vẫn không nghĩ tới!

Trừ rèn luyện chính mình, hổ báo lôi âm luyện thể cũng có thể luyện cho người khác mà. Nghe nói trước kia mỗi ngày đoàn tế ti chiến ca đều có chiến ca rửa tội, mà lúc đó kị sĩ đoàn cũng đều ở bên cạnh. Kỳ thực đây chính là loại hiệu quả này cho nên năm đó chiến ca vô địch và các kỵ sĩ siêu cấp kinh tài tuyệt diễm cũng liên tiếp xuất hiện.

Bây giờ mặc dù mình không có uy lực lớn như Giáo hoàng nhưng sau khi khống chế được sóng chấn động đã có thể mở rộng hiệu quả ra bên ngoài cơ thể. Chỉ cần tích lũy tháng ngày thì đây cũng sẽ là lợi ích cực lớn đối với đám người Ernest!

Đối với một số người sự tồn tại của Trâu Lượng tuyệt đối là thuốc kích thích. Peloponnisos và Murphy đều cảm thấy đầu óc tỉnh táo khác thường, trạng thái thân thể cũng cực kì tích cực. Đây là một loại cảm giác sức mạnh rất kỳ diệu.

Hai người đều ở rất gần Arthur, hiển nhiên cũng nhận được ảnh hưởng của chiến ca chấn động, mà sức mạnh của bọn họ cũng tương đối mạnh nên hiệu quả khi tiếp nhận cũng cao hơn nhiều.

Hai tay sư tử vàng tạo thành chữ thập, hắn yên tĩnh đứng trong thác nước nhưng một luồng khí thế dần dần phát ra từ trên người hắn.

Không giận mà uy!

Cái gì là mạnh?

Murphy vẫn đang tìm đáp án, sức mạnh bá đạo?

Hiển nhiên từ rất lâu trước Murphy đã phủ định điều này. Cứng thì dễ gãy, hơn nữa chỉ có gia tộc Montaeris mới có thể đi đến bá đạo cực hạn. Tộc Lion thích hợp trong cương có nhu, đây là sức mạnh của vương đạo.

Bóng dáng của Neberro cao như một ngọn núi đè xuống người hắn, không thể vượt qua thì sẽ vĩnh viễn chỉ có thể làm người kế thừa của người nào đó. Cái gì mà chiến sĩ bạc trắng trẻ nhất? Murphy không nông cạn như vậy.

Hắn phải tìm sức mạnh thật sự, sức mạnh vượt qua Neberro.

Hắn tin tưởng sức mạnh của chính mình nhưng Neberro giống như một ngọn núi cao, một bóng dáng khổng lồ đè xuống người hắn.

Làm sao vượt qua?

Không biết có phải ảo giác hay không, vậy mà bên tai Murphy vang lên chiến ca...

Bao nhiêu lần mồ hôi như mưa

Đau xót từng lấp đầy trí nhớ

Đơn giản là luôn luôn tin tưởng

Phấn đấu mới có thể thắng lợi

Luôn luôn phải cổ vũ chính mình

Muốn thành công thì phải cố gắng

Sư tử vàng? Kỳ tài ngút trời? Thật mẹ nó chó má. Chỉ có chính Murphy mới biết hắn đã phải trả giá bao nhiêu cho sức mạnh của mình.

Nhưng hắn không hối hận, hắn là chiến sĩ!

Tin tưởng chính mình

Ngươi sẽ vượt qua cực hạn

Vượt qua chính mình

Tin tưởng chính mình

Khi tất cả qua đi các ngươi sẽ tin tưởng chính mình...

Chiến ca càng ngày càng mãnh liệt bên tai Murphy như muốn đâm thủng linh hồn.

Mình là ai?

Murphy, là Murphy, cho dù là Neberro thì thế nào?

Trong chiến ca, khí thế của Murphy càng ngày càng bá đạo, hơi thở mãnh liệt, khí phách quyết chí tiến lên đã xuyên thấu thác nước.

Hơi thở như vậy đã ảnh hưởng đến những người khác, ai cũng không thể không chú ý đến khí trường hung mãnh như thế. Đến cùng là ai có thể có cảnh giới mạnh mẽ như vậy?

Miệng Cisco càng ngày càng há to, đây mẹ nó là quái vật gì, hơi thở bá đạo như thế, cho dù là bọn họ cũng không làm được.

Sức ép, sức ép còn hung mãnh hơn thác nước Danube, thiên hạ này không ai có thể áp chế!

Sư tử vàng Murphy!

"Đây chính là sức mạnh thật sự của Murphy sao?" Trong mắt Saphire cũng lộ ra vẻ sợ hãi. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Tộc Bỉ mông am hiểu nhất là dùng khí thế uy hiếp, thậm chí xem như một loại năng lực thiên phú. Các chủng tộc khác rất khó có thể sử dụng khí thế để sinh ra hiệu quả uy hiếp. Nhưng sức uy hiếp của Murphy lại khổng lồ mạnh mẽ như thế, đúng là không thể tưởng tượng được.

Sư tử vàng, thú vị đây!

Bùng!

Lại một luồng khí thế phóng lên cao trong thác nước để đối kháng với Murphy.

Đại khái hai người có phản ứng lớn nhất chính là Montmar và Quark. Bọn họ biết Saphire rất mạnh nhưng không nghĩ tới sẽ khí phách đến loại trình độ này.

Cisco dùng tay đẩy cằm lên mới khép được miệng lại. Mặc dù hắn vẫn cố gắng không xem nhẹ đám thanh niên này nhưng bây giờ mới phát hiện mình vẫn đánh giá thấp họ.

Thanh niên bây giờ thật đáng sợ.

Nhìn thoáng qua Neberro, tựa hồ thủ lĩnh không có thay đổi gì, hiển nhiên là trong dự liệu.

Về khí thế, người khác không thể nào so với tộc Lion và tộc Bỉ mông.

Nhưng còn có một người không thể xem nhẹ.

Peloponnisos Montaeris, hắn đứng rất gần Arthur nên cũng cảm thụ được chiến ca. Nhưng...tộc mãnh hổ quả thật tương đối biến thái, vậy mà hắn lại đang chống lại loại sức mạnh này!

Không sai, là chống lại. Cho dù cảm thấy rõ ràng loại sức mạnh này có thể kích thích năng lực của hắn nhưng Peloponnisos vẫn đang kháng cự.

Bởi vì dòng họ của hắn là Montaeris, Montaeris vĩnh viễn không cần bất cứ sức mạnh nào trợ giúp!

Tin tưởng chính mình?

Trên thế giới này chỉ có Montaeris mới thật sự tin tưởng chính mình.

Lúc bảy tuổi hắn đã bị ném tới thế giới ngầm của yêu thú, lúc đó hắn đã rõ ràng một lý lẽ: Thân là một thành viên của Montaeris, nhất định phải dựa vào chính mình!

Tàn khốc sao?

Đây đã là gì.

Tin tưởng chính mình?

Peloponnisos cắn răng, thân thể hắn vẫn ở tư thế trồng cây chuối, khí thế cả người đột nhiên bùng nổ.

Trên thế giới chỉ có sức mạnh mới là mạnh nhất.

Chỉ có sức mạnh!

Khí phách thuần túy điên cuồng tuôn ra.

Cho dù hắn đang bài xích chiến ca của Trâu Lượng nhưng xét đến cùng thì kỳ thực bản thân hắn cũng đã nhận được ảnh hưởng của chiến ca.

Chiến ca là gì?

Đây là sức mạnh thật sự không thể phòng ngự. Nó động chạm đến linh hồn. Phòng ngự? Phòng ngự thế nào?

Cho dù là Peloponnisos lạnh lùng nhưng trong lòng của có sự cố chấp của riêng mình.

Ba luồng sức mạnh mạnh mẽ chia cắt thác nước Danube. Ba luồng khí thế khổng lồ va chạm với nhau, các chiến sĩ đang huấn luyện hoặc là phải tránh ra chỗ khác, hoặc là trực tiếp rơi xuống.

Về khí thế thì các nghề nghiệp khác không thể đối kháng với chiến sĩ. Nhất là trong hoàn cảnh này.

Gregg trực tiếp bay ra, "Ba thằng điên, ở đâu cũng có thể xuất hiện bọn điên".

Không biết Michiwa đã xuất hiện sau lưng hắn từ lúc nào, "Anh trai yêu quý, bao giờ anh mới có thể có khí phách như thế này thì tán gái chắc chắn sẽ dễ như trở bàn tay".

"Mẹ nó, anh đi tuyến đường thanh nhã, không cùng đường với bọn vai u thịt bắp này."

Gregg tỏ vẻ xem thường. Sự đời thay đổi rồi, đường đường công tử ca được hoan nghênh nhất đế đô mà gần đây làm ăn kém thật.

... Có điều dáng người ướt nhẹp với những đường cong lộ rõ của Mimi thật là mê hoặc vô hạn.

Olivia lẳng lặng đứng bên cạnh, không nhìn ra ý nghĩ của nàng trong ánh mắt bình tĩnh. Bây giờ nàng như không nhiễm khói lửa nhân gian, nhưng suy cho cùng thì cô bé Olivia tinh nghịch đáng yêu ban đầu kia vẫn làm mọi người yêu thích hơn.

Faure cũng đã vọt ra. Dưới sự đan xen của ba luồng khí thế đúng là có chút buồn nôn. Trong chiến đấu hắn cũng am hiểu dùng khí thế tấn công, nhưng ba tên biến thái này đã nâng cấp được khí thế trở thành uy hiếp.

Thật sự không chịu nổi, có điều việc này cũng cho thấy sự chênh lệch. Mặc dù cũng là tộc Tiger nhưng khí thế của hắn thật sự không cách nào so với ba người này.

Mãnh hổ, cuồng sư, Bỉ mông.

Khí thế của ba người không hề yếu bớt mảy may. Uy hiếp là độc quyền của tộc Bỉ mông, các chủng tộc khác đều phải thua kém một bậc nên Saphire sao có thể sợ hãi. Các phương diện khác còn có thể khoan dung nhưng cái này thì tuyệt đối không được.

Cho dù là đối mặt với Montaeris và sư tử vàng.

Dần dần trên sợi chỉ đã không còn ai. Joyner vốn còn muốn chống đỡ một lát nhưng đối với nàng loại khí thế này cũng là một loại sát thương. Có thể nói sát thủ cần im hơi lặng tiếng nên trong lúc tấn công cũng sợ nhất mục tiêu là loại cao thủ đến cấp bậc có hơi thở áp chế này. Một khi tiến vào phạm vi hơi thở của đối phương thì sẽ rất khó che giấu tung tích. Đương nhiên nghe nói sát thủ cấp cao nhất có thể dung nhập vào trong hơi thở của đối thủ. Joyner đã tiến bộ rất nhiều nhưng hiển nhiên còn chưa đến cảnh giới trong truyền thuyết này.

Ba luồng khí thế đan xen, mỗi luồng có đặc điểm riêng, không hề nhân nhượng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv