Nhận được vĩnh hằng chi thủy đối với hắn là tình thế bắt buộc, cho dù mất mạng cũng phải làm.
Tiềm lực phóng thích!
Ta là Bỉ mông vàng!
Ngao ngao...
Bỉ mông khổng lồ phá vỡ hết thảy, phá hoại hết thảy!!
Đại Mộng cũng điên rồi!
Cuồng dã không chỉ là Bỉ mông mà còn có cuồng thú chiến sĩ. Hai tay gấu cầm vuốt thép phát ra tia điện kỳ dị phối hợp với sức mạnh cuồng thú của Đại Mộng, vài đòn đánh có thể làm cho mỏm núi cũng vỡ tan, nước sông cũng chảy ngược.
Sức mạnh cuồng bạo này bùng nổ làm trên người trùng băng tung lên từng đám mưa máu. Vuốt gấu điên cuồng hầu như muốn biến cơ thể trùng băng thành bùn!
Mir Venice cũng đã phát cuồng!
Hắn hiểu nếu lần này còn không thể giải quyết trùng băng thì lý tưởng mục tiêu gì đều mẹ nó vứt hết đi cho rảnh nợ!
Còn muốn đi kết thân với đại vương tử, còn muốn thăng lên vàng sáng thượng đỉnh? Mẹ nó toàn là nằm mơ!
Bố không nhận thua!
Thanh kiếm vàng to lớn trong tay tỏa ra ánh sáng rực rỡ như một đóa hướng dương màu vàng nở rộ đâm vào thân thể trùng băng.
Cuồng kiếm kỹ của Mir Venice!
Húc nhật phần thành!
Cùng thời khắc đó...
Tăng! Tăng tăng tăng...
Hai tay Chakra hóa thành tàn ảnh, từng mũi tên vàng liên tiếp bắn ra xếp thành một hàng thẳng tắp trong không khí, như một đạo kim quang cuồn cuộn không ngừng đâm vào bụng trùng băng.
Ầm ầm!
Mạnh mẽ xuyên thấu, nổ tung trong thân thể!
Bạo liệt kim tiễn!
Đây cũng là thuật bắn tên Chakra vẫn giấu nhưng lúc này hắn cũng không hề giữ lại.
Giết giết giết giết giết!!!
Cho dù đã được nhân lên nhưng thuật hóa đá của lá chắn Medusa cũng chỉ có thể trì hoãn trùng băng trong nháy mắt, nhưng trong nháy mắt này thế công thủ mạnh yếu đã hoàn toàn thay đổi. Tất cả người mạnh cấp vàng sáng và cả sóng chấn động đáng sợ của Trâu Lượng đều dùng đến cực hạn.
Trùng băng bị các loại sức mạnh oanh tạc căn bản không có cơ hội trả đòn. Ngay cả trốn xuống đất cũng không làm được.
Nổ! Nổ nổ nổ nổ nổ nổ!!!
Trâu Lượng cũng đã sức cùng lực tận, đối phó lãnh chúa biến dị cấp 51 có thiên phú âm rung và thiên phú phòng ngự nên thú linh và bản chất tiêu hao cho chiến ca của hắn gấp ba bình thường!
Nếu như không phải nhờ ý chí kiên định của hắn chống đỡ thì hắn đã ngất xỉu như dầu cạn đèn khô từ lâu rồi.
Bây giờ hắn chỉ còn một tia hơi tàn để chống đỡ. Yêu thú lãnh chúa còn sống thì dù hao hết nguyên khí hắn cũng không thể ngã xuống.
Ngao...
Thân thể Đại Kim đột nhiên chạy tới như một quả cầu ánh sáng màu vàng to lớn, sau khi chạy nửa vòng quanh thân thể trùng băng đột nhiên lại quay đầu xông vào.
Tốc độ tăng lên sức mạnh!
Ầm...
Gầm!!!
Gã người gấu Đại Mộng to lớn đứng lên, hai vuốt thu về vỗ xuống dưới, sau lưng hắn bất ngờ xuất hiện hư ảnh của gấu băng bắc cực!
Đây là sự kết hợp của khí và thế, đây là sự bùng nổ của huyết mạch và tinh thần lực cuồng dã!
Cuồng bạo giết!
Thanh kiếm vàng to lớn của Mir Venice đã hóa thành một thanh kiếm khổng lồ dài ba mét rộng một mét phun ra ánh sáng lấp lánh vô cùng đáng sợ đốt cháy tất cả.
Tất cả mọi người đều đang liều mình, đòn cuối cùng là của Chakra!
Thân thể hắn linh hoạt nhảy lên giữa không trung, thân trên ngả về sau như một cánh cung. Một mũi tên ánh sáng màu vàng mông lung hiện lên trên thân thể hắn.
Mũi tên đặc thù của Thông thiên cảnh!
Cùng với một tiếng gầm lớn của Chakra, mũi tên vàng xé rách trời đất, phá!
Dường như một tia chớp màu vàng bổ đôi thân thể của trùng băng. Trên bụng nó nổ tung thành một hố sâu dài đến mười mét. Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Máu tuôn như thác, điên cuồng bắn ra mười mét.
Kết thúc rồi!
Trong cảm ứng của tất cả mọi người, hơi thở của lãnh chúa yêu thú dần dần yếu đi rồi biến mất. Thân hình khổng lồ lay động một chút rồi chán nản ngã xuống, đập vỡ tan vô số chóp băng xung quanh.
Tĩnh!
Tất cả mọi người trở nên yên tĩnh, có chút không dám tin. Thật sự giải quyết được gã khổng lồ này rồi sao?
Sự yên tĩnh kỳ lạ.
Đại Kim chậm rãi trở về bên người Trâu Lượng, thân thể lay động một chút rồi ngã xuống. Sự tiêu hao khi đối kháng chính diện với lãnh chúa biến dị cấp 51 là kinh người, chỉ mấy lần chống đỡ âm rung của nó đã có thể mất mạng rồi.
Mir Venice lật tay cắm thanh kiếm vàng trên mặt đất rồi chậm rãi quỳ xuống. Bùng nổ quá nhanh quá mạnh, giáp chiến sĩ cấp vàng sáng cũng phải có khoảnh khắc suy yếu.
Sau khi cuồng hóa khôi phục hình người Đại Mộng còn thảm hơn. Cuồng thú chiến sĩ rất uy mãnh nhưng giai đoạn khôi phục sau chiến đấu cũng dài hơn.
Chakra?
So với ba người khác hắn cũng không tốt hơn bao nhiêu. Mũi tên cuối cùng cũng làm hắn đại thương nguyên khí, hơn nữa mũi tên đó còn quý giá hơn cả mũi tên nguyên tố lửa, đúng là vừa xót tiền vừa hại người.
Ho khan một tiếng ngồi xuống đất, Chakra nhìn thoáng qua Mir Venice, hi vọng hết thảy đều đáng giá. Bây giờ hắn chờ Mir Venice báo đáp.
Cuối cùng là Trâu Lượng. Quyền trượng màu vàng cũng không chống đỡ được thân thể hắn.
Bản chất và thú linh đều đã hao hết.
Thân thể chậm rãi bám quyền trượng nửa quỳ xuống thở dốc.
Ho khan vài tiếng, lỗ mũi và trong miệng Trâu Lượng đầy bọt máu. Dùng sóng chấn động là một con dao hai lưỡi, nếu như trùng băng chịu đựng được thêm nửa khắc thì Trâu Lượng không dám khẳng định thân thể mình có thể không bị nổ tung vì chiến ca cắn trả hay không.
Trận chiến này đúng là hung hiểm! May là mọi người đều bắt được cơ hội cuối cùng...
Đợi chút, trong lòng Trâu Lượng đột nhiên dâng lên cảm giác bất an.
Shana đâu?
Ngẩng đầu nhìn lên ngọn núi, thiếu nữ tộc Thiên Mị với gương mặt trắng xanh đưa tay chỉ thân thể trùng băng, há miệng như muốn nói gì mà không nói được.
Trâu Lượng nuốt nước bọt một cách khó khăn, chậm rãi quay đầu.
Một loại cảm giác uy áp đáng sợ dâng lên sôi trào.
Tất cả mọi người ngây người.
Thân thể của trùng băng...đang lột xác!
Thay đổi lần thứ hai!
Vỏ ngoài của cái tưởng là thi thể trùng băng hé ra, từ bên trong một thân thể mới trắng như tuyết nhúc nhích chui ra.
Trâu Lượng ho khan giơ ngón giữa lên trời, nghiêng người nói một câu bên tai Đại Kim rồi nằm ngửa dùng toàn lực gầm lên!
Đây thật sự là một chút sức mạnh cuối cùng.
A A A A!!!
Ngao!!!
Đại Kim cũng phối hợp phát ra tiếng gầm cuồng bạo, tiếp theo là Shana đã phục hồi lại tinh thần cũng nhìn lên hướng đỉnh núi phát ra âm hú.
Lúc này bọn họ còn phát điên cái gì??
Mir Venice hung ác nhổ nước bọt, là máu bọt. Tuyệt vọng dâng lên trong lòng. Vẻ mặt Chakra và Đại Mộng bất đồng nhưng cũng bất đắc dĩ. Họ không còn sức mạnh tiếp tục, trùng băng lột xác lần nữa còn cản thế nào được?
Trâu Lượng không điên, cũng không phải là tuyệt vọng. Hắn đang làm cố gắng cuối cùng, cũng có thể nói là kế hoạch thứ hai sau lá chắn Medusa.
Nếu như thành công thì chẳng những có thể lập tức thay đổi cục diện trước mắt mà còn có khả năng giành được vĩnh hằng chi thủy. Hắn tin rằng hết thảy mình làm đều không uổng phí. Hắn còn đang đợi cơ hội đó xuất hiện!
Đến lúc rồi!
Tuyết lở!
Đây là chiến thuật cuối cùng của Trâu Lượng!
Các loại chiến ca, sóng âm và sóng chấn động lúc trước sớm đã làm cho cả ngọn núi băng trở nên không ổn định, chỉ còn thiếu một chút cuối cùng.
Tiếng gầm cuối cùng của Trâu Lượng, Đại Kim cộng thêm âm hú của Shana chính là cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà này.
Có thể nói Trâu Lượng đã đánh bạc, nhưng hắn đã thành công.
Tuyết lở cuồn cuộn từ đỉnh núi tràn xuống, dần dần biến thành một vệt trắng cuồn cuộn tràn xuống.
Ban đầu nó chỉ yên tĩnh không một tiếng động nên còn chưa cảm thấy có uy lực gì, khi phát hiện đã không kịp rồi.
Hàng triệu mét khối cự thạch và băng tuyết sụp đổ.
Đó là long trời lở đất!
Đó là vạn ngựa cùng phi!
Đó là...tận thế!!!
Âm thanh đáng sợ bao trùm tất cả, trong tầm mắt chỉ thấy sóng tuyết lở khổng lồ càng ngày càng cao, càng ngày càng nhanh, càng ngày càng đáng sợ va đập chôn vùi tất cả.
Cho dù là lãnh chúa yêu thú cũng không có cách nào chống lại sức mạnh của tự nhiên này chứ chưa nói đến đám người Mir Venice. Tất cả đều ngây ra kinh hoàng.
Thân thể bị uy áp của tự nhiên này đè nén, cảm giác như ngay cả một ngón tay cũng không cử động được.
Trong giờ khắc này, hai tay Trâu Lượng dùng sức ôm lấy cổ Đại Kim, dùng hết một chút sức mạnh cuối cùng hô lên.
"Đại Kim, chạy lên!"
Gầm!!
Hai mắt Bỉ mông vàng chuyển thành màu đỏ, hắn còn có sức mạnh. Bỉ mông trời sinh đã có khả năng khôi phục đáng sợ, chỉ cần đứng trên mặt đất này hắn đã có sức mạnh!
Xoay người, vác Trâu Lượng theo, Đại Kim bắt đầu chạy.
Mới đầu tốc độ của hắn không nhanh nhưng dần dần tốc độ trở nên nhanh hơn. Hắn chạy ngược lên đỉnh núi.
Đúng vậy, khi tuyết lở tuyệt đối không thể chạy xuống dưới chân núi. Ngươi chạy nhanh đến mấy cũng không nhanh hơn tốc độ của tuyết lở. Hơn nữa càng xuống dưới chân núi sức phá hoại của tuyết lở lại càng mạnh. Cho dù là trùng băng cấp hơn năm mươi bị hàng triệu mét khối băng tuyết này đè xuống cũng sẽ mất nửa cái mạng.
Đường sống duy nhất là chạy lên đỉnh núi, thừa dịp sức mạnh của tuyết lở còn chưa lên đến mức mạnh nhất phải lao lên tìm một con đường sống!
Chỉ có Trâu Lượng đã trải qua thời đại bùng nổ thông tin trong kiếp trước mới hiểu được lý lẽ này. Trong tình huống này người bình thường bị khí thế của tuyết lở dọa cho sợ ngẩn người, đâu có thể nghĩ đến việc chạy ngược hướng tuyết lở?
Có điều ba gã chiến sĩ vàng sáng còn lại cũng không ngốc, họ nhanh chóng hiểu rõ mục đích của Trâu Lượng, dùng hết chút sức lực còn lại bò dậy rồi chạy như điên lên đỉnh núi theo Đại Kim.
Nhưng thời gian của bọn họ đã chậm hơn Đại Kim một nhịp, dưới va đập của tuyết lở càng ngày càng đáng sợ, có thể giữ được mạng đã là không tồi, bọn họ cơ bản không thể đuổi kịp Đại Kim.
Xui xẻo nhất là trùng băng, sau khi lột xác lần nữa trực tiếp thăng cấp 52. Lúc này cho dù nó nằm yên ở đó mặc kệ Trâu Lượng dùng sóng chấn động và các chiến sĩ cấp vàng sáng còn lại tấn công chỉ sợ cũng khó có thể thương tổn nó.
Nhưng ai ngờ nó còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị cơn tuyết lở vô biên vô hạn cuồn theo, thân hình dài trăm mét trong nháy mắt biến mất không thấy đâu. Sau khi trôi xuống gần ngàn mét mới miễn cưỡng nhô đầu ra rồi lại lập tức bị sóng tuyết hung ác đè xuống.
Thân thể càng lớn thì áp lực phải thừa nhận trong cơn giận đáng sợ của trời đất này cũng lại càng lớn.
Trâu Lượng và Đại Kim?
Mặc dù có chuẩn bị từ trước, hơn nữa thời gian khởi động khá sớm nhưng tuyết lở cũng đã hình thành. Đại Kim đã uể oải hiển nhiên cũng không còn sức mạnh vọt tới đỉnh núi. Khoảng cách hồ nước còn có một trăm mét nhưng hắn đã không thể chạy nổi nữa. Hai cánh tay hắn ôm chặt một đỉnh băng to lớn, hai móng hung ác cắm vào trong lớp băng để giữ cho thân thể không bị sóng tuyết đẩy xuống.
Nếu bị đẩy xuống bị chôn sống, đó là chết chắc.
Trâu Lượng cũng không còn sức lực, hắn còn có biện pháp có thể tránh được tuyết lở, có điều hiện nay còn chưa đến lúc dùng.
Rất nhanh, khi nhìn thấy bóng dáng loạng choạng của Shana từ hồ nước trên đỉnh núi tuyết lượn tới thì hai mắt Trâu Lượng sáng ngời.
Đắc thủ rồi!
Lúc trước chiến đấu lãnh chúa yêu thú, cho dù Shana biết bay cũng vô dụng. Trong lĩnh vực và dưới uy áp của lãnh chúa yêu thú thì bất luận kẻ nào đều không thể lén tới hồ nước lấy trộm vĩnh hằng chi thủy. Làm như vậy sẽ lập tức bị trùng băng điên cuồng tấn công.
Hơn nữa khi đó đám người Mir Venice cũng đang ở đó, họ tuyệt đối không thể mặc cho Trâu Lượng và Shana hành động.
Cho dù giết chết trùng băng nhưng phe Trâu Lượng ở thế yếu cũng chưa chắc có thể được chia vĩnh hằng chi thủy một cách công bằng. Đặc biệt là sau khi Mir Venice nói ra tác dụng thật sự của vĩnh hằng chi thủy.
Mật ít ruồi nhiều. Một hòa thượng thì gánh nước uống. Hai hòa thượng thì khiêng nước uống. Ba hòa thượng thì không có nước uống. Lý lẽ này mọi người đều hiểu.
Trước mặt đại địch trùng băng này mọi người còn có thể đè xuống, nhưng chỉ cần giải quyết được trùng băng thì xung đột lợi ích là không thể tránh khỏi.
Có thể nói từ lúc đó Trâu Lượng đã bắt đầu tính kế. Hắn nghĩ cách thắng mà không cần đấu sức.
Khuôn mặt hưng phấn của Shana ửng đỏ, không biết là vì mệt hay là vì bị gió tuyết thổi. Shana lập tức lao vào trong lòng Trâu Lượng, thiếu nữ Thiên Mị ngượng ngùng cúi đầu đưa cái bình trong tay cho Trâu Lượng, "Của anh này!"
Tâm tình Trâu Lượng có chút xúc động, có điều người còn xúc động hơn hắn là Đại Kim.
"Tiểu Lượng, không nhanh lên là bố không chống đỡ được nữa đâu!"
Bỉ mông vàng gần như kêu thảm.
Thân thể hắn đang không ngừng thừa nhận xung lực của sóng tuyết, bất cứ lúc nào cũng có thể tuột tay. Hắn còn phải chịu đựng sức nặng của Trâu Lượng, bây giờ lại cộng thêm Shana.
Thật sự không chịu nổi rồi, sắp đến cực hạn rồi!
"Được!" Đồ vật tới tay, Trâu Lượng cười to hào hùng vạn trượng, "Chúng ta đi!"
Hai tay hắn ôm lấy cánh tay trái Đại Kim, Shana ôm lấy cánh tay phải Đại Kim.
Nhẫn lơ lửng và sức bay của tộc Thiên Mị lôi thân thể Đại Kim từ trong sóng tuyết lên, loạng choạng một đoạn rồi thân thể ba người đồng loạt biến mất.
Nhiệm vụ hoàn thành.
Tuyết lở ù ù còn đang tiếp tục quét sạch hết thảy...
Không biết qua bao lâu, sau khi tất cả yên tĩnh lại, Mir Venice phá vỡ lớp băng cách hồ nước vài trăm mét đứng lên.
Hai người Chakra và Đại Mộng cũng lần lượt chui ra ở nơi cách đó không xa.
Người mạnh cấp vàng sáng không chết dễ dàng như vậy.
Nhìn uy lực san bằng tất cả của tuyết lở, trong lòng ba người đều cảm thấy một tia chấn động.
Người tuổi trẻ đó đến cùng có lai lịch gì mà có thể nghĩ đến việc lợi dụng sức mạnh của tự nhiên?
Còn nữa, tại sao có thể được Đại Kim giúp đỡ, còn người của Augustus nữa. Mọi chuyện trở nên phức tạp rồi.
Mir Venice giật mình dùng tốc độ nhanh nhất xông lên đỉnh núi, nhảy vào hồ nước lao lên tảng nham thạch. Đại Mộng và Chakra theo sát hắn. Phía sau lãnh chúa yêu thú thăng cấp thành công phát ra tiếng rống giận long trời lở đất lao về phía bọn họ.
Trâu Lượng từ Thông thiên cảnh đi ra, thu hoạch lần này không tồi, trừ việc có thể ngộ mới đối với kinh nghiệm chiến đấu hắn cũng thuận lợi nhận được vĩnh hằng chi thủy.
Hắn cũng bày tỏ sự biết ơn đối với Đại Kim và Shana. Lần này nếu không có sự tương trợ mạnh mẽ của mọi người thì chính mình cũng không thể trở thành người thắng cuối cùng trong tình huống như vậy.
Mọi người đều hẹn thời gian, chẳng bao lâu sau sẽ gặp nhau tại Thông thiên cảnh. Còn có nhiệm vụ thứ hai và thứ ba cần hoàn thành. Có điều đó là chuyện sau này, bây giờ Trâu Lượng chỉ có một chuyện phải làm.
Dưới ánh trăng, bước chân của Trâu Lượng rất nhẹ nhàng.
Đi vào phòng Emma, lẳng lặng đi tới trước giường nàng, Trâu Lượng nửa quỳ nhìn dung nhan Emma.
Dưới ánh trăng Emma càng trở nên trắng xanh, thân thể toát ra khí lạnh nhè nhẹ dường như một bức tượng điêu khắc bằng ngọc.
Đưa tay chạm vào tấm thánh lệnh trước ngực Emma, Trâu Lượng tạm thời thu hồi kết giới băng hàn của thánh lệnh, hắn nâng một tay Emma lên nhẹ nhàng hôn lên trên mu bàn tay trắng muốt của nàng.
Khóe môi chạm vào một lớp băng giá...
"Emma, anh đến rồi. Anh biết em nhất định nghe thấy anh nói chuyện. Lần này anh đã tìm được vĩnh hằng chi thủy cho em rồi, nó có thể bù đắp sức sống cho em để anh có thời gian tìm thứ khác có thể hàn gắn thú linh. Em nhất định phải kiên trì chờ anh đánh thức em dậy..."
Âm thanh nhẹ nhàng của Trâu Lượng thì thầm vào tai Emma.
Không biết có phải cảm giác sai hay không mà hắn cảm thấy như lông mi của Emma khẽ run một chút. Trâu Lượng lại nhìn kỹ thì không thấy có gì khác thường.
Hít một hơi thật sâu, hắn lấy chiếc bình nhỏ đựng vĩnh hằng chi thủy trong lòng ra.
Khi đó rất vội vàng, khi tâm tình căng thẳng vì cảnh tuyết lở xung quanh Shana chỉ kịp lấy được năm giọt nước tính mạng cho vào trong bình.
Theo những gì lão Tà cho biết sau đó thì vết thương thông thường chỉ dùng một giọt đã có thể phục hồi sức sống. Bị thương nặng như Emma cũng chỉ cần dùng hai giọt là đủ.
Trâu Lượng lấy hai giọt vĩnh hằng chi thủy ra khỏi bình chia cho Đại Kim và Shana để cảm ơn, trong bình còn lại ba giọt.
Hắn không do dự đổ tất cả ba giọt vĩnh hằng chi thủy vào trong miệng Emma.
Bù đắp sức sống thì đương nhiên càng nhiều càng tốt, Trâu Lượng không hề để ý đến chuyện tăng lên tiềm lực của chính mình. Từ trước tới nay hắn đều đi trên con đường của chính mình bằng lĩnh ngộ và nỗ lực cá nhân.
Sức mạnh có thể tự mình luyện tập. Vĩnh hằng chi thủy phải dành hết cho Emma.
Dừng lại một chút, chỗ bụng dưới của Emma chậm rãi hiện ra một điểm ánh sáng nhạt giống như ánh sáng đom đóm. Dần dần ánh sáng lan ra bao quanh thân thể Emma như một loại năng lượng vô hình đang chăm chút cho hạt giống của tính mạng.
Vài giây đồng hồ sau cảnh tượng kì ảo này mới dần dần biến mất.
Trâu Lượng phát hiện dưới sắc mặt trắng xanh của Emma lộ ra một thoáng hồng khỏe mạnh, rõ ràng sức sống đã tràn ngập cơ thể nàng.
Quả nhiên có hiệu quả.
Trâu Lượng cảm thấy hết sức vui mừng, chỉ cần có tác dụng cho Emma thì cho dù phải chịu nhiều đau khổ và nguy hiểm hơn nữa cũng đáng.
Thở phào một hơi, Trâu Lượng lại nâng bàn tay Emma lên nhẹ nhàng hôn lần nữa.
Lần này không có cảm giác lạnh như băng hồi nãy mà âm thầm có một luồng sức mạnh ấm áp từ dưới da nàng truyền ra làm tay hắn run rẩy.
"Emma, chờ anh!"
Trâu Lượng nói dịu dàng rồi khởi động sức mạnh của thánh lệnh bảo vệ cho Emma.
Làm xong tất cả những việc này, Trâu Lượng không hề vội vã rời đi mà lẳng lặng ngồi bên người Emma hưởng thụ cảm giác yên bình và sự an lành của nàng. Vừa trải qua chiến đấu tàn khốc trong Thông thiên cảnh, lúc này nội tâm hắn có thể bình tĩnh như thế chính là vì người phụ nữ bên cạnh này.
Trong khu vườn trước cửa phòng, một bóng dáng yểu điệu lẳng lặng đứng nhìn về phía phòng Emma thăm thẳm thở dài một tiếng.
Chương trình đặc huấn ngày mới lại bắt đầu. Những người đã lĩnh ngộ thì phải củng cố một chút những gì đã hiểu hoặc hi vọng có thể đạt được thể ngộ tốt hơn, mặc dù khả năng này là cực kỳ bé nhỏ. Những ai chưa lĩnh ngộ thì đều cảm thấy sốt ruột.
Phải biết trừ gã Shadiwa xui xẻo kia đã bị loại còn phải có chín người khác nữa. Đây chính là tỉ lệ ba người loại một. Trong lòng mọi người đều hiểu rõ có vài người cho dù không đột phá cũng không thể bị loại, nhưng những người khác thì không có may mắn như vậy.
Gregg không thuộc về nhóm này. Đối với kẻ đã đột phá như hắn thì hiển nhiên tinh lực không còn tập trung cho huấn luyện nữa là chuyển sang cho tán gái.
Trừ hai người Olivia và Michiwa hắn không dám trêu chọc còn những cô gái khác hắn đều không khách sáo.
Sau khi đâm đầu vào tường ở chỗ Lolita, tên nhóc này lại chuyển mục tiêu sang Messiah và Lam Linh phía bắc. Hiển nhiên đám người tương đối bất mãn với loại hành động "lấn sân" này, có điều bọn họ cũng không có biện pháp. Bọn họ không có vốn liếng để lãng phí thời gian như Gregg.
Messiah và Lam Linh đều cảm thấy hết sức chán ngán. Messiah có tính cách điển hình của Rabbit, lại là cung thủ nên không chống đỡ được thế công đuổi cùng đánh tận của Gregg, nhưng Lam Linh lại không dễ đối phó như vậy. Fox vốn có tiếng thông tuệ, quan trọng nhất là các nàng đến đây là thay mặt cho phía bắc, sau khi huấn luyện chấm dứt thì không nói, còn bây giờ thì đâu có thời gian lãng phí chứ.
Dù sao thì thể lực của phụ nữ cũng không tốt lắm, Messiah và Lam Linh vừa nghỉ ngơi Gregg đã sáp tới.
"Hai người đẹp, ăn miếng dứa cho đẹp da nhé! Ngâm nước lâu không tốt cho da đâu", Gregg cười tít mắt. Khi đứng trước phụ nữ thì nụ cười của hắn tỏ ra phi thường phóng khoáng, hơn nữa không mang một chút dâm tà nào. Dù sao cũng đã được luyện tập, hơn nữa còn luyện tập trước gương cơ đấy.
Nhiệt tình, hài hước nhưng lại không mất phong độ quý tộc.
Lam Linh chớp mắt lộ ra vẻ xảo quyệt của tộc cáo, "Đại nhân Gregg đẹp trai, cảm ơn ý tốt của ngài, có điều ngài không phải loại hình chúng ta thích".
Gregg là ai chứ, sao có thể bị chút khó khăn này đánh lui? Hắn lắc lắc mái tóc, "Gia tộc Nicola thiên biến vạn hóa, các em thích kiểu nào anh sẽ biến thành kiểu đó là được chứ gì!"
Gã Ba Kỳ thối mồm vừa đi ra nhìn thấy Gregg đang tán gái bên mình không nhịn được lầm bầm một câu, "Tốt nhất là mấy con này thích kiểu đại tiện".
Lẽ nào Gregg có thể biến thành một đống?
Mặc dù Ba Kỳ là kẻ ngứa mồm nhưng cũng có chút đầu óc, hắn biết khiêu khích Gregg sẽ không có lợi ích gì nên chỉ có thể buồn bực đi vào thác nước lần nữa. Cái này gọi là khuất mắt trông coi, có tiền, có quyền lại còn là một thằng mặt trắng phong lưu phóng khoáng, đúng là quá khó đỡ thằng này.
Tựa hồ nhìn thấy dáng vẻ buồn bực của gã Ba Kỳ thối mồm, Gregg bật cười rất vui vẻ. Trong toàn đế đô, hắn tự nhận tán gái thứ hai thì không ai dám nói mình thứ nhất.