Ngu trưởng lão tranh giành với hắn, Tường trưởng lão cũng không bất ngờ, dù sao hai người đấu đá nhiều năm như vậy, không phải đều vì ngày này hay sao?
\- " Nếu Ngu trưởng lão đã muốn, chúng ta so một trận như thế nào? Ai thắng, người đó sẽ là tân tộc trưởng. "
Tường trưởng lão thấu tình đạt lý yêu cầu, nghe có vẻ đúng là cạnh tranh công bằng.
Sự thật thì đúng là công bằng thật, Vu tộc tôn trọng cường giả, muốn lên làm tộc trưởng thì phải khiến cho tộc nhân tâm phục khẩu phục mới được. Tường trưởng lão rất tự tin vào thực lực của hắn, hắn sẽ không giở trò bẩn thỉu trong chuyện này.
Ngu trưởng lão đã dự liệu được trước, hỏi.
\- " A? Vậy Tường trưởng lão muốn so cái gì? "
Tường trưởng lão không muốn dài dòng, làm ra tư thế mời.
\- " Chúng ta cùng đến luyện võ trường. Nếu đã so đấu thì không nên làm ảnh hưởng đến tiền nhiệm tộc trưởng an nghỉ. Còn về nội dung so đấu.... chính là tỷ lệ huyết mạch thuần khiết và võ lực! "
Vu tộc quan tâm nhất điều gì? Chính là huyết mạch. Phần đấu này đương nhiên không thể thiếu được.
\- " Tốt. "
Ngu trưởng lão lặp tức đáp ứng.
Đang khi hai người bọn hắn và tất cả tộc nhân định rời đi thì có một giọng nói nhẹ nhàng như chim hoàng oanh vang lên.
\- " Hai vị trưởng lão chơi có vẻ rất vui, có thể cho bản Thánh nữ cùng tham gia được không? "
Lăng Tiêu Nhiên ngược sáng bước vào, dung nhan tuyệt mỹ treo nụ cười đạm đạm. Y phục trắng tuyết theo nhịp chân của nàng mà vũ động, uyển chuyển nhưng lại không mất đi phần anh khí. Tóc đen được cố tình được vấn lên theo kiểu phụ nhân đã có gia thất, vừa xinh đẹp vừa cao quý.
Mộ Sở Sở trốn trong góc tối nhìn thấy Lăng Tiêu Nhiên, ánh mắt toát lên kinh ngạc, không tự chủ che miệng.
Nguyệt vương phi! Đây không phải là Nguyệt vương phi Cảnh Lăng sao? Nàng từng gặp qua một lần, chắc chắn không sai.
Làm thế nào Nguyệt vương lại trở thành Thánh nữ Vu tộc được?
\- " Gặp qua Thánh nữ! "
Theo phản xạ, ngoại trừ trưởng lão thì tất cả tộc nhân đều quỳ xuống bái kiến Lăng Tiêu Nhiên. Thánh nữ là vậy, luôn luôn được kính trọng. Huống chi Lăng Tiêu Nhiên còn là Thánh nữ cao quý nhất trong tất cả Thánh nữ.
Tiện nhân!
Lã Oa nghe thấy giọng Lăng Tiêu Nhiên càng thêm phẫn nộ hơn, lồng ngực đau dữ dội, sắp lên cơn nhồi máu cơ tim mà chết.
Lăng Tiêu Nhiên, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Rốt cuộc ngươi thực sự mất trí nhớ hay là giả vờ? Nếu là giả vờ thì bằng cách nào?!
Lăng Tiêu Nhiên, là ta đã quá coi thường ngươi rồi!
Tường trưởng lão và Ngu trưởng lão kinh ngạc nhìn Lăng Tiêu Nhiên xuất hiện ở linh đường, không hẹn mà nói.
\- " Thánh nữ, chúng ta không phải chơi đùa mà là so đấu..... chọn ra tân tộc trưởng. "
Thánh nữ trong Vu tộc là một tồn tại đặc biệt, bọn hắn không đắc tội nổi, cũng không dám đắc tội, nếu không muốn bị nước miếng của tộc nhân dìm chết. Huống chi.... khi còn còn chưa có tân tộc trưởng thì chức vị của Thánh nữ chính là cao nhất ở đây rồi.
Lăng Tiêu Nhiên lắc đầu, bình thản cất tiếng.
\- " Ta biết! Chẳng lẽ bản Thánh nữ còn không đủ thân phận để tự ứng cử làm tộc trưởng ư? "
Lời nói của Lăng Tiêu Nhiên như là quả bom, trực tiếp oanh động đám người.
Thánh nữ muốn làm tộc trưởng? Trước giờ chưa hề có tiền lệ như vậy. Tộc trưởng hầu như toàn được chọn ra trong hội trưởng lão, không liên quan gì đến phía Thánh nữ.
Lăng Tiêu Nhiên lần này là muốn chơi lớn không thành?
Còn về thân phận, so thân phận làm gì có ai so bằng ngươi? Ngươi làm gì cũng được hết!
Tường trưởng lão và Ngu trưởng lão đồng thời biến sắc mặt, không hề vui vẻ hỏi lại.
\- " Thánh nữ.... ngươi muốn tham gia so đấu? Xác định? "
Giữa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim. Lăng Tiêu Nhiên không an phận làm Thánh nữ, đi tranh tộc trưởng vị với bọn hắn làm gì?
Có Lăng Tiêu Nhiên chen vào, tình hình không được khả quan cho lắm...
Nhưng cố tình bọn hắn lại không thể gạt bỏ nàng ra được. Như thế không phục chúng!
Lã Oa tức đến hộc máu. Lăng Tiêu Nhiên muốn làm tộc trưởng? Nghĩ đến viễn cảnh Lăng Tiêu Nhiên thay thế nàng ta bước lên tộc vị, nàng ta liền sởn tóc gáy...
Không được!
Ta không cho phép!!
Bản tộc trưởng còn sống, không cho phép ai làm tân tộc trưởng! Tân tộc trưởng cái rắm!!
Đáng tiếc rằng cho dù Lã Oa có gào thét như thế nào thì cũng không có ai nghe thấy, không có ai quan tâm nàng ta. Bởi vì nàng ta là gào thét ở trong lòng.
\- " Xác định. "
Nụ cười trên mặt Lăng Tiêu Nhiên không giảm, nàng không cố tỏ vẻ gì là đau buồn khi Lã Oa 'chết'. Nàng thích cười thì nàng cười thôi! Ai khóc mặc ai!
\- " Vậy được, chúng ta đi! "
Tường trưởng lão thối một khuôn mặt, cực kỳ nghẹn khuất hộc ra một câu, Ngu trưởng lão cũng chịu thỏa hiệp. Ba người đấu thì ba người đấu, bọn hắn sợ chắc?
Dù sao Lăng Tiêu Nhiên đã từng kết hợp với nam tử ngoại tộc, nhỡ đâu độ huyết mạch thuần khiết của nàng đã giảm bớt thì sao? Trong lòng biết rõ là sẽ chẳng thể nào có khả năng đó, thế nhưng Tường trưởng lão và Ngu trưởng lão vẫn tự huyễn hoặc bản thân mình như vậy....
Lã Oa nghe những tiếng bước chân rời đi càng ngày càng xa, ngơ ngẩn trợn tròn mắt ếch.
Nàng bị bỏ rơi?
Uây uây! Các ngươi không tôn trọng người 'chết' ư? Bỏ đi hết như vậy? Ai thắp hương, ai đốt tiền giấy cho bản tộc trưởng hả?!
Quay lại! Quay lại đây!
Ít ra hãy khiêng ta theo với chứ, ta cũng muốn được biết kết quả so đấu nữa!