Tình đơn phương luôn mang trong mình vị đắng chát chẳng thể nói rõ, nếu nhất định phải định nghĩa cái “đắng” này thì có lẽ là vì mọi thứ sẽ không đi theo hướng mình mong mỏi.
Dù Khâu Hành Phong đã qua tuổi xốc nổi, nhưng khi đối mặt với sự rung động không thể khống chế thì cũng chẳng thể thận trọng từng bước một, cho nên hắn cho Lục Tu Mộc và bản thân mình một giai đoạn “giảm xóc”.
Một là muốn nhân cơ hội này suy nghĩ kĩ xem rung cảm này có phải sự kích động nhất thời hay không, thứ hai cũng không muốn Lục Tu Mộc thấy bối rối không cần thiết.
Nhưng hắn còn chưa hiểu rõ lòng mình thì tên phiền phức Giang Tùy đã lôi hắn từ trạng thái “lục căn thanh tịnh” ra ngoài.
Khâu Hành Phong hít sâu, sắc mặt u ám nhìn vị quản lý không mời mà tự tiện xông vào nhà mình: “Tốt nhất cậu nên có lí do chính đáng, quấy nhiễu người trong mộng là trọng tội đấy.”
“Ngại quá, xin hỏi đây là luật từ đâu thế? Cho kẻ thiếu hiểu biết về pháp luật này được lĩnh giáo.” Giang Tùy lườm hắn.
Khâu Hành Phong mặt không đỏ tim không đập, mở miệng đáp: “Điều thứ 3729.”
Giang Tùy không chấp người bị thần kinh, lười cãi lại hắn, nói thẳng: “Hôm nay tôi đến thương lượng về lịch trình một tháng tới.”
Nghệ sĩ không có nhiều không gian để lựa chọn công việc, dù Giang Tùy dùng hai chữ “thương lượng” nhưng Khâu Hành Phong cũng thừa biết đây là lời “thông báo”.
Hắn hỏi: “Lịch trình nào thay đổi?”
“Nói chung thì không đổi.” Giang Tùy nói. “Chỉ thêm chút nội dung trong hoạt động PR tạp chí thôi.”
Anh nhìn Khâu Hành Phong, do dự một chút: “Công ty muốn anh ghép CP với đứa trẻ mới ký hợp đồng.”
Khâu Hành Phong không trả lời là được hay không, nhíu mày nói lại: “Tôi nhớ Như Mộc Xuân Phong còn chưa giải tán đâu.”
“Thế thì đã sao?” Giang Tùy nhún vai. “Ghép CP cũng không phải yêu đương thật, ai cần anh toàn tâm toàn ý. Làm với người cùng công ty cũng tiện hơn người ngoài nữa.”
Đàn anh đàn chị nổi tiếng mang theo đàn em là chuyện rất mình thường, chẳng qua Khâu Hành Phong khó chịu về cách dùng từ của Giang Tùy – người ngoài.
Như là vạch một đường phân biệt ranh giới rõ ràng, thẳng thừng ngăn hắn và Lục Tu Mộc ở hai bên bờ ngàn khe núi.
“Đổi cách khác không được à?” Khâu Hành Phong nói. “Tôi khen nghiệp vụ của tên đó không tốt hơn mấy scandal vớ vẩn chắc?”
“Tôi biết anh không thích phương thức này, nhưng cái này cũng hết cách rồi.” Giang Tùy thở dài. “Tên nhóc kia cũng xui, thời gian trước bị vướng phải cái bê bối bao nuôi bịa đặt… Công ty thấy cậu ta có tiềm lực nên không muốn bỏ đi.”
Khâu Hành Phong nghiến răng, cười: “Bộ phận quan hệ của công ty ăn cơm chùa hết à? Có bê bối không làm rõ mà còn muốn dùng scandal lớn hơn đè xuống… Mấy người hay thật.”
“Anh nghĩ được, bọn họ tất nhiên cũng nghĩ được.” Giang Tùy nói. “Nhưng mấu chốt là làm sáng tỏ cũng chẳng mấy ai tin. Cậu ta mới ra mặt, ít fan, so với bọn thợ săn ảnh thích tung tin đồn nhảm thì dân mạng còn thích hóng chuyện hơn.”
Khâu Hành Phong hờ hững nhấc mi: “Thị hiếu mẹ gì thế.”
Giang Tùy không có tâm trạng thảo luận với hắn về “xu hướng suy đồi” của giới giải trí, đổi lời khuyên: “Một nghệ sĩ ghép nhiều CP là chuyện rất bình thường mà, ngay cả Lục Tu Mộc cũng đang có ba bốn đối tượng hợp tác đấy.”
Cảm xúc trong mắt Khâu Hành Phong nhanh chóng nhạt dần.
Giang Tùy không nhận ra sự khác thường của hắn, vẫn tiếp tục: “Đến giờ mấy video về Lục Tu Mộc và Hứa Nghiễn vẫn rất nổi trên Bilibili đấy. Như Mộc Xuân Phong vừa không xác thực, việc ghép CP lại là tự do của mỗi người. Kể cả dân mạng cho rằng anh và Peppa có tình yêu hoàn mỹ thì anh cũng phải nhịn.”
“…” Khâu Hành Phong giận quá hóa cười. “Sao tôi phải chung CP với một con heo?”
Giang Tùy: “…” Sự chú ý của ngài cũng đặc biệt thật đấy.
Đúng lúc này, điện thoại của Khâu Hành Phong đổ chuông. Giang Tùy quét mắt nhìn màn hình, kinh ngạc: “Sao bây giờ Lục Tu Mộc lại gọi điện cho anh? Tôi nhớ hôm nay cậu ấy đi quảng bá thương hiệu mà…”
Ánh mắt Khâu Hành Phong rơi vào hai chữ “Thầy Lục”, không lên tiếng.
“Hay trong hoạt động nhắc đến Như Mộc Xuân Phong?” Giang Tùy không hổ là quản lý, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, dặn dò. “Anh phối hợp chút đi.”
Mà xưng hô “anh Hành Phong” kì lạ của Lục Tu Mộc cũng xác nhận phỏng đoán của anh.
Khâu Hành Phong bình tĩnh hàn huyên với cậu, thỉnh thoảng lơ đãng đáp lại vài từ. Giang Tùy bên cạnh nghe mà sốt ruột, không nhịn được lấy tay đẩy hắn một cái.
Nhận được ánh mắt lạnh lùng đầy tính công kích của nghệ sĩ nhà mình.
Đến đây, Lục Tu Mộc cuối cùng cũng vòng về yêu cầu của người dẫn chương trình. Đây là một vấn đề mập mờ, mang nhiều hàm ý, Giang Tùy sợ Khâu Hành Phong lại hóa quỷ, ngộ nhỡ hắn thật sự tiết lộ pheromone của bản thân thì anh chỉ còn nước từ chức tạ tội.
Nghĩ đến đây, Giang Tùy điên cuồng nháy mắt ra dấu với Khâu Hành Phong. Đối phương làm dấu OK với anh, cong môi thành một điệu cười không rõ ý, bình tĩnh hùng hồn nói: “Không phải cậu ngửi nhiều lần rồi à.”
Lúc này thời gian như đình trệ.
Khuôn miệng Giang Tùy tạo thành hình chữ O tròn trĩnh, sự kiên nhẫn tốt bụng bình thường bốc hơi hết cả, anh chỉ vào Khâu Hành Phong chửi ầm lên: “Con mẹ nó anh có bị điên không!!! Nói ra đống ngu ngốc gì vậy?!”
Khâu Hành Phong không để tâm, tiêu sái ném điện thoại, cái máy tội nghiệp bị chủ nhân ghét bỏ lún sâu vào trong cát.*
(*) Câu gốc là 邱行风毫不在意地将手机潇洒一抛,被主人嫌弃的长方体可怜巴巴得陷在软沙里, mình không biết có sai ở đâu không mà tự dưng lại có cát ở đây
Hắn nói: “Như Mộc Xuân Phong xác thực rồi đấy.”
Giang Tùy: “…”
Anh nhất thời không biết hành động này của Khâu Hành Phong là để trốn tránh trách nhiệm ghép CP với những người khác hay là đang tuyên bố chủ quyền.
Bất kể thế nào, hành vi “khoe khoang” này của Khâu Hành Phong cũng khiến trên mạng sôi sùng sục.
[Ship CP là tín ngưỡng]: Mị xem còn ai nói Như Mộc Xuân Phong là giả?! Thời gian trước mấy người một mực chế giễu nhà bọn tôi là marketing, hôm nay cuối cùng mị cũng được thẳng lưng rồi! (chống nạnh)(chống nạnh)
[Như Mộc Xuân Phong GOAT*]: Tết đến rồi!!! Các chị em đón năm mới thôi!!! CP tôi ship là thật, xin phép tôi thay Mộc Mộc và Ảnh đế hát một bài “Chân tướng là thật”**.
(*) gốc là yyds, viết tắt của cụm tiếng Trung “mãi mãi là thần”, tạm dịch sang GOAT – greatest of all time, chỉ người xuất sắc nhất trong lĩnh vực
(**) Tên bài gốc là 真相是真
[Yghc123]: @Như Mộc Xuân Phong GOAT không biết mấy người hưng phấn cái gì? Ảnh đế và Mộc Mộc công khai hay là bọn họ hôn nhau trước mặt mọi người? Một câu lẫn lộn như thế cũng đòi phấn khích?
[Lá phong và cây trúc]: @Yghc123 Sao đến giờ vẫn còn người không tin bọn họ là thật… Rốt cuộc có hiểu hàm nghĩa của việc A và O ngửi pheromone của nhau không? Kiến thức sinh lý thông thường cũng không có à, không phải một cặp ai lại trao đổi pheromone, kể cả cuộc sống riêng tư thác loạn cũng chẳng làm thế đâu?
[Một viên đường ngọt ngào]: @Yghc123 Nếu không dùng được mắt vui lòng nhường cho người cần, đây là topic của Như Mộc Xuân Phong… Không thích thì lập tức thoát ra ngoài, đừng nói vớ vẩn ở đây. Hơn nữa cũng nói rồi, giữa Mộc Mộc và Ảnh đế chỉ thiếu điều công khai trên Weibo thôi… Chuyện hôm nay dù sao cũng không thể giả được. Bản thân Ảnh đế không nhận ra Mộc Mộc đang ở sự kiện, hội thoại giữa bọn họ là những lời bình thường nhất giữa một cặp đôi, nếu bạn trai tôi đột nhiên hỏi mùi pheromone của tôi, tôi cũng sẽ trả lời anh ấy là “anh không biết sao”. Hơn nữa hành vi cúp máy của Mộc Mộc rõ ràng là phản ứng chột dạ, đến thế vẫn còn nói là giả tạo???
[Không ship Như Mộc Xuân Phong thì ship gì]: Các chị em đừng mất thời gian với antifan! Đến xem moment mới nhất này! (hình ảnh). Có chị em soi ra được khung thoại Wechat của Mộc Mộc và Ảnh đế, khi phóng to lên có thể thấy tin nhắn cuối cùng giữa bọn họ là Ảnh đế đang thổ lộ!! Mộc Mộc còn để tên của Ảnh đế là “Đại Ảnh đế”!!! Mẹ nó, tôi ship đến mê sảng luôn.
[Cô gái vui vẻ gặm đường]: Con mẹ nó, các cô ăn đường bằng kính lúp à! Cả tin nhắn Wechat cũng bị soi được, Mộc Mộc chắc nghi ngờ cuộc sống quá! Nên nói cách khác, bọn họ mới hẹn hò thôi đúng không? Dựa vào khung chat này thì sau khi Ảnh đế tỏ tình hai người không hề nhắn tin qua lại.
[Trạm video Như Mộc Xuân Phong]: @Cô gái vui vẻ gặm đường Hẳn là vậy đó, bọn có chắc đang nghĩ chưa bên nhau bao lâu nên chưa muốn công khai, không ngờ hôm nay “lật xe”. Chẳng qua hẳn Mộc Mộc sẽ không công khai đâu, trước mắt cậu ấy vẫn ở vị trí lưu lượng, chuyện tình cảm bị lộ chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp. Vậy nên giột cho mọi người một xô nước lạnh: tất cả tỉnh táo một chút, đừng leo hotsearch, cũng đừng làm loạn dưới Weibo của bọn họ.
[Làm được thật rồi]: Bên trên nói đúng, tôi vừa ghé qua Weibo của Mộc Mộc thấy rất nhiều người hỏi “Bao giờ công khai”. Càng ở thời điểm này càng phải duy trì lý trí nhé, chúng ta tuyệt đối đừng ảnh hưởng đến tình cảm của hai người!
Như nhiều người phân tích trong topic, thái độ của Ngày nghỉ lễ và Bồ công anh là hai thái cực hoàn toàn khác biệt. Khâu Hành Phong trước giờ “kiếm cơm” bằng tác phẩm, phần lớn Bồ công anh cũng là fan sự nghiệp, hiện tại có một tình yêu “xác thực”, dưới bình luận một mực chúc mừng.
Đám fan này còn hưng phấn thảo luận về việc tích góp sính lễ cho Ảnh đế, mặt mày rạng rỡ rước “chị dâu” về nhà.
Bên kia Ngày nghỉ lễ sắp tức điên rồi, từ chối không nhận “thông gia”. Mấy fan lớn cũng ầm ĩ, hung hăng tag tài khoản của Cao Hâm, đòi anh cho họ một lời giải thích.
Hợp tác và xác thực có sự khác biệt về bản chất.
Một fan Alpha nam lui bước tại chỗ, trong một đêm viết năm nghìn chữ khóc lóc kể lể trái tim mình, chữ nào cũng có mùi máu.
Fan của cậu vẫn đang hoảng loạn, chưa nghĩ được một lời giải thích nhất quán đã cãi nhau đến mù mịt đất trời. Cho đến khi một fan có lí trí tỏ rõ thái độ trên Weibo mới miễn cưỡng ổn định được cục diện–
[Nhà nhỏ xinh đẹp của Lục Tu Mộc: Sao mà ồn ào thế?! Trước hết tuyên bố một chút, tôi là Beta, cũng là “fan bạn gái” của Mộc Mộc, tuy nhiên tôi chưa từng nghĩ chuyện ở bên Mộc Mộc thật! Mặc dù ngày nào cũng gọi “chồng ơi chồng ơi” nhưng nói trắng ra đấy chỉ như một biệt danh thôi.
Mộc Mộc năm nay 25 tuổi, nếu không phải một nghệ sĩ khéo đã có con rồi, mấy người muốn anh ấy sống cô độc suốt quãng đời còn lại à??? Tôi không hiểu Ảnh đế lắm, nhưng có thể nhìn được mỗi lần Mộc Mộc hợp tác với hắn đều có tinh thần hơn trước đó. Hậu trường của Tinh Lan đã cho tôi thấy một Mộc Mộc khác hẳn, chỉ dựa vào điều này tôi sẽ ủng hộ bọn họ vô điều kiện.
Một câu cuối cùng, mấy người muốn thoát fan thì thoát đi, ở đây không thiếu fan chân chính đâu.]
Tình thế phát triển đến mức này coi như hoàn thành nguyện vọng “gọt bớt fan cuồng” của Lục Tu Mộc, nhưng vấn đề là để làm thế phải trả cái giá quá lớn.
Bạn bè trong giới đều lược bớt trình tự “chứng thực”, trực tiếp gửi lời “chúc hạnh phúc” cho cậu, còn có mấy người hỏi thẳng “Bao giờ kết hôn”.
Lục Tu Mộc không trả lời một tin nào, cũng chẳng biết đang nghĩ gì, chỉ trầm mặc xem bình luận của dân mạng.
“Tu Mộc…” Vẻ mặt của Cao Hâm khác thường. “Em… Này, chuyện này Ảnh đế Khâu làm đúng là trái đạo lý, nhưng em cũng không nói lại gì mà. Có gì chúng ta thương lượng tiếp đi, nếu không để anh hẹn một buổi với Giang Tùy–”
Lục Tu Mộc đặt iPad xuống, rốt cuộc cũng chịu nhìn Cao Hâm: “Chuyện này tạm thời để đấy, em tự nói với thầy Khâu. Anh về trước đi.”
Cao Hâm còn muốn nói tiếp nhưng bị ánh mắt kiên định của Lục Tu Mộc đánh lui, cuối cùng chỉ đành lắc đầu, để lại không gian riêng cho cậu.
Nhưng anh không biết rằng, anh vừa rời đi, Lục Tu Mộc lập tức bấm số của Khâu Hành Phong.
Ghen tị và ham muốn chiếm giữ đều là những cảm xúc nguy hiểm, Khâu Hành Phong bị bản năng ảnh hưởng, nhất thời kích động đóng một cái dấu “xác thực”, sớm muộn cũng phải “trả giá” cho hành vi phi lý này.
Con người ai cũng ôm tâm lý may mắn, trước khi cuộc điện thoại của Lục Tu Mộc đuổi tới, hắn còn ảo tưởng rằng thầy Lục ôn hòa kia sẽ không giận giữ một chút nào.
Đáng tiếc, giọng nói của Lục Tu Mộc đã phá tan tất cả suy nghĩ viển vông này.
“Khâu Hành Phong.” Lục Tu Mộc nói. “Chúng ta nói chuyện.”
Âm thanh quen thuộc rõ ràng gần trong gang tấc, chẳng biết có phải vì cách nhau một chiếc điện thoại hay không, Khâu Hành Phong nghe thấy sự xa lạ trong đó.