Buổi tối tại lâu đài của Thương Thị…
Điểm đến 7h Thương Ngạn Thần lái chiếc xe Rolls Royce Boat Tail màu đen có giá trị lên tới 28 triệu USD là mẫu xe giới hạn mới nhất được ra đời trở thành mẫu xe siêu sang đắt nhất thế giới.
Quản gia nhanh chóng chạy ra tiếp đón thiếu gia vì anh rất ít khi trở về lâu đài nếu không có việc gì quan trọng có thì anh sẽ không trở về. Sự xuất hiện của anh đều khiến mọi người phải ngưỡng mộ vì tuổi còn trẻ mà đã trở thành một người đàn ông ưu tú thành công đến như vậy.
Tất cả người hầu trong lâu đài xếp thành hai hành tiếp đón anh. Thương Ngạn Thần bước xuống xe tất cả đều cúi đầu đồng thanh “Chào mừng thiếu gia trở về.”
Lúc này bà Cẩn Tuyết Như và cùng chồng mình là ông Thương Cận Hành cùng nhau dìu ông cụ Thương ra cửa đón anh.
“Chào mừng con về nhà” Ba anh Thương Cận Hành tiến lại ôm con trai mình.
Thương Ngạn Thần cũng không vì quá cưỡng ép mà đẩy ông ra mà anh chỉ ung dung trả lời “Vâng”
Thương Cận Hành buông anh ra nhìn lại dáng vẻ anh một lần nữa vỗ vỗ vào vai anh “Về là tốt rồi”
Thương Ngạn Thần nhìn ông và nhìn mẹ thì cúi đầu xuống chào hai người “Chào ông…chào mẹ”
“Về rồi thì vào ăn cơm thôi cũng không còn sớm, chắc con cũng mệt rồi phải không?” Bà Cẩn Tuyết Như nhìn thấy anh thì vô cùng mừng rỡ.
Thương Ngạn Thần đi đến đỡ ông nội. Cả bốn người cùng nhau ngồi vào bàn ăn dùng bữa. Ngồi ở vị trí cao nhất là ông nội Thương, tiếp đến là ba anh Thương Cận Hành và mẹ anh Cẩn Tuyết Như ngồi bên cạnh còn anh thì ngồi đối diện với hai người họ.
“Công ty nhiều việc lắm à mà sao ta thấy dạo này cháu ít về lâu đài vậy” Ông nội Thương hỏi.
Thương Ngạn Thần giọng nói bình thản nhưng lại coa phần lạnh nhạt đáp: “ Dạ! Hiện tập đoàn đang có dự án đầu tư mới lên có rất nhiều việc cần cháu phải giải quyết.”
“Nhiều việc đến mấy thì cũng phải nghĩ tới sức khoẻ chứ, con nhìn xem có ai lại suốt ngày chỉ nghĩ đến công việc thôi sao. Nếu được sao con không lấy công việc làm vợ mình luôn đi.” Bà Cẩn Tuyết Như trách mắng
Anh đáp: “Vậy trước kia ba cũng lấy công việc đẻ được ra con sao?”
Cẩn Tuyết Như: “Con…” bà quay sang nhìn chồng mình
“Hazzzz…..Thôi được rồi hai người ăn cơm trước đi. Lúc nào cũng vậy mẹ con hai người không bao giờ trò chuyện được quá ba câu.” Thương Cận Hành đành phải làm hoà cho hai mẹ con họ
Khi bữa cơm gần kết thúc thì ông nội Thương lên tiếng “Chỉ còn vài ngày nữa là sẽ đến lễ kết hôn của cháu và tiểu thư nhà họ Đường…Ngạn Thần cháu đã chuẩn bị đến đâu rồi”
Thương Ngạn Thần đặt bát và đũa xuống nhìn ông trả lời: “Cũng không có gì cần phải chuẩn bị cả, lễ phục thì ngày mai cháu sẽ sai người mang đến nhà họ Đường.”
“Như vậy ghì tốt quá cuối cùng ta cũng sắp có con dâu rồi. Chờ đợi bao nhiêu năm cuối cùng con trai chúng ta đã có thể khai trai rồi” Cẩn Tuyết Như vui mừng khi con trai mình vừa có thể lấy được vợ và bà lại sắp có thêm người để trò chuyện tâm sự với bà. Sau một thời gian có thể bà sẽ lên chức làm bà nội. Nghĩ tới bà đã thấy rất nôn nóng đến ngày đó. Vì bạn học của bà ai nấy đều có cháu có chắt chỉ còn mỗi mình bà là không có lấy một đứa cháu nào.
“Mẹ không phải mẹ thường nghĩ con là gay đấy chứ!” Thương Ngạn Thần nhìn mẹ mình vui thế thì không khỏi oán trách bà.
“Ê…Ê…Đấy không phải là mẹ nói mà là con nói đó nhé!”
“…”
“Không phải người ta toàn đưa tin con rằng là Thương Ngạn Thần không thích phụ nữ là cong gì gì đó sao? Thi thoảng mẹ cũng rất là nghi ngờ giới tính của con. Nhưng giờ thì mẹ tin tưởng con trai mẹ là đàn ông thẳng một trăm phần trăm rồi” Cẩn Tuyết Như nhìn anh lại một lượt rồi đánh giá “Nhìn lại thì con chỉ được cái kiếm tiền giỏi ngoài ra thì vẫn thua chồng của mẹ”
Thương Ngạn Thần im lặng: “….”
Thương Cận Hành: “Khụ…khụ…Được tồi bà đừng có chọc con nó nữa, sắp có con dâu rồi mà đừng có như trẻ con vậy nữa.”
Cẩn Tuyết Như giận dỗi véo mạnh vào eo ông: “Sắp có chứ giờ đã có đâu? Ông nhìn cái mặt nó xem sắp có vợ mà nhìn cái mặt nó tưởng nhà mình sắp có đám tang cơ đấy. Hứ!”
Ông cụ Thương ngồi đây mà cũng cảm thấy ngứa mắt vì ông bằng cần này tuổi rồi mà vẫn phải ăn cơm chó của hai người sắp có con dâu “Hai anh chị muốn cho chúng tôi ăn cơm chó thay cơm ư?”
“…”
“Dù sao thì ba chúng ta rất thích cô con dâu này, con phải đối xử thật tốt với con bé. Nếu con mà làm cho con dâu của mẹ mà khóc thì đừng trách ta sẽ xử lý con như thế nào” Cẩn Tuyết Như đứng dậy cảnh cáo trước với Thương Ngạn Thần.
Thương Ngạn Thần không nói gì ý của anh cũng xem như mọi người đã hiểu. Dù đây chỉ là cuộc hôn nhân thương mại nhưng họ rất mong anh có thể tìm thấy được người bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời, chăm lo cho sức khoẻ và cuộc sống hàng ngày của anh để cho họ có thể an tâm hơn về anh. Họ không muốn cuộc sống của anh chỉ chìm vào trong công việc nên rất mong cuộc hôn nhân lần này sẽ làm anh có thể biết cách yêu.