Ngay lúc Diệp Trạch Đào ở chỗ Hoa Uy bàn về ý nghĩ của mình, Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Hối Lâm Hàn Trình Quân đã ngồi trong phòng nhà khách thành phố…
- Nắm chắc bao nhiêu phần?
Hàn Trình Quân nhìn về phía Tào Hiểu Vân.
Tào Hiểu Vân lại đem chuyện đã xảy ra nói lại một lần.
Kỳ thật trước khi tới, Hàn Trình Quân cũng đã gọi điện thoại tới một số cơ quan thành phố, tiến hành phân tích tình huống của Diệp Trạch Đào. Không phân tích không biết, sau khi tìm hiểu được rồi Hàn Trình Quân kinh hãi, Diệp Trạch Đào này không phải là người bình thường!
Bây giờ nghe Tào Hiểu Vân báo cáo, nhìn người đã từng cùng mình có quan hệ thân mật này, lại là một tay mình cất nhắc lên Phó Bí thư Thành ủy, tâm trạng Hàn Trình Quân thật là tốt, người phụ nữ này vẫn là rất có khả năng làm việc!
- Trưởng ban Hàn, đồng chí Chủ tịch huyện Kênh Vàng Phương Di Mai của chúng ta rất thân với Diệp Trạch Đào, lần này chính là đồng chí Phương Di Mai mời anh ta tới giúp!
Trầm tư một chút, Hàn Trình Quân nói:
- Mời đồng chí Tiểu Phương tới đi.
Rất nhanh sau đó, Phương Di Mai đi vào trong phòng Hàn Trình Quân, thấy là Trưởng ban Tuyên giáo tỉnh ủy, Phương Di Mai ít nhiều cũng có dáng vẻ cẩn thận.
Cái nhìn đầu tiên Hàn Trình Quân thấy Phương Di Mai đã hiểu rõ, Phương Di Mai này dáng vẻ quả nhiên rất được, Diệp Trạch Đào kia và người phụ nữ này tất nhiên tồn tại quan hệ thân mật!
- Là đồng chí tiểu Phương đúng không, mời ngồi xuống rồi nói chuyện.
Hàn Trình Quân biểu hiện rất thân thiện, chỉ ghế dựa bảo Phương Di Mai ngồi xuống.
Thấy Phương Di Mai cẩn thận ngồi xuống, trong ý nghĩ Hàn Trình Quân rất nhanh đã tự hỏi về chuyện quan hệ của Phương Di Mai với Diệp Trạch Đào.
Thật đúng!
Một phụ nữ xinh đẹp như vậy, Diệp Trạch Đào kia theo lý thuyết là cùng cô có không ít quan hệ thân mật, việc đưa cô ấy tới bên cạnh công tác cũng không khó khăn, vì sao lại điều đến địa phương xa xôi như vậy công tác?
Đây là một điểm đáng ngờ rất lớn!
Như vậy xem ra, suy đoán của mình vẫn có một số chỗ không đúng, Diệp Trạch Đào kia cùng người phụ nữ này cũng không phải là loại chuyện tình cảm quá sâu đậm đi?
Trong khoảng thời gian ngắn, cho dù là người như Hàn Trình Quân cũng không thể đoán ra Phương Di Mai và Diệp Trạch Đào rốt cuộc là loại quan hệ gì…
- Đồng chí tiểu Phương, nghe nói cô với đồng chí Diệp Trạch Đào đã từng là quan hệ cấp trên cấp dưới?
Phương Di Mai liền đem chuyện công việc của mình và Diệp Trạch Đào ở huyện Thảo Hải nói một lần.
Sau khi nghe xong, Hàn Trình Quân suy đoán rằng, rất có thể Phương Di Mai rời khỏi bên người Diệp Trạch Đào không phải là việc do Diệp Trạch Đào làm. Diệp Trạch Đào không phải là kết hôn cùng con gái Lưu gia sao? Chẳng nhẽ nói chuyện này là người của Lưu gia làm ra? Nếu là như vậy, giải thích này còn hợp lý một chút.
Nhất định là sau khi Phương Di Mai rời đi, Diệp Trạch Đào cảm thấy mắc nợ Phương Di Mai, lúc này mới muốn giúp Phương Di Mai lập một chút chiến tích!
Nhất định là như vậy rồi!
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Hàn Trình Quân càng có nhiều ý tưởng hơn, như vậy là một mối quan hệ có thể lợi dụng được!
- Đồng chí tiểu Phương, xem ra đồng chí Diệp Trạch Đào là một đồng chí nhớ ân tình cũ, tin rằng có cô ở giữa làm công tác, công việc có thể hoàn thành!
- Xin Trưởng ban Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng!
Đây là lần đầu tiên Phương Di Mai nói chuyện gần gũi với lãnh đạo tỉnh ủy. Tâm trạng của cô rất khẩn trương, lúc này Phương Di Mai không có ý nghĩ gì khác, chỉ muốn nhân cơ hội này để được thăng chức.
Ở trong số mấy người phụ nữ của Diệp Trạch Đào, Phương Di Mai chính là người thực tế nhất, ý nghĩ của cô cho tới nay chính là muốn không ngừng leo lên trên, bây giời thấy có khả năng mượn chuyện “ Kết nối trái tim” trợ lực, trong đầu hoàn toàn chỉ muốnlàm tốt việc này.
- Đồng chí tiểu Phương, cô xem có thể liên lạc với đồng chí Diệp Trạch Đào một chút hay không, tôi muốn mời anh ấy ăn bữa cơm?
Đây là mệnh lệnh của Hàn Trình Quân, Phương Di Mai nói:
- Trường ban Hàn, vậy tôi đi liên hệ với anh ấy.
Dù sao chưa từng gặp mặt quá nhiều lần… Phương Di mai bị Hàn Trình Quân nói mấy câu đã biểu hiện ra quan hệ thân mật với Diệp Trạch Đào.
Trên mặt Hàn Trình Quân lộ ra tươi cười, nghĩ tới nêu theo như câu kia của Phương Di Mai “tôi đi liên lạc với anh ấy” mà nói, lại càng thêm xác định suy nghĩ trong lòng mình.
Ra khỏi phòng của Hàn Trình Quân, Phương Di Mai liền bấm điện thoại cho Diệp Trạch Đào.
Lúc này Diệp Trạch Đào cùng Điền Lâm Hỉ mới ở chỗ Hoa Uy đi ra.
Khi nghe được Phương Di Mai nói lại một lần chuyện Hàn Trình Quân mời mình ăn cơm, Diệp Trạch Đào nói một câu,
- Chúng ta đến lúc đó sẽ nói lại chuyện này.
Cúp điện thoại, Điền Lâm Hỉ ở bên cạnh cũng đã nghe được một số nội dung trong điện thoại, liền nói:
- Hàn Trình Quân ban đầu là người của một Bí thư Tỉnh ủy tiền nhiệm, ở thành phố không có chỗ dựa vững chắc nào. Từ sau khi Bí thư Tỉnh ủy kia về hưu, tình hình của anh ta cũng không tốt!
Diệp Trạch Đào sửng sốt, liền nghĩ đến Tào Hiểu Vân rất có thể là người của Hàn Trình Quân. Nếu Hàn Trình Quân đã không vững vàng, Tào Hiểu Vân cũng sẽ không vững vàng, do đó lại kéo cả Phương Di Mai cũng không vững vàng rồi. Điều này thật là một chuyện lớn rồi!
- Thầy muốn nói anh ta rất có thể bị rớt xuống sao?
- Điều này cũng không chắc. Anh ta vẫn là có một chút năng lực bản thân, ngắn thì còn có thể đứng vững, tuy nhiên, nếu thời gian dài, phỏng chừng có vấn đề!
Điền Lâm Hỉ nói tới đây, liền nhìn về phía Diệp Trạch Đào nói:
- Ở đây cũng không có người ngoài, tôi phải nói với cậu một chút, người phụ nữ Phương Di Mai có dã tâm, ham muốn quyền lợi hơi quá mạnh mẽ!
Diệp Trạch Đào làm sao lại không biết việc này, thở dài:
- Việc này tôi cũng biết!
Điền Lâm Hỉ nói:
- Nếu biết, vậy từ từ tránhđi!
Diệp Trạch Đào im lặng một lúc, mặc dù bản thân cũng biết cùng với Phương Di Mai sẽ không có bất kỳ kết quả nào, nhưng nếu như hoàn toàn cắt đứt, Diệp Trạch Đào lại cảm giác mình rất khó làm được.
Điền Lâm Hỉ nghiêm túc nói:
- Gặp dịp thì chơi thầy không phản đối, nhưng, nếu lún sâu vào trong tình cảm, sớm hay muộn sẽ xảy ra chuyện thôi! Chuyện của Trịnh Tiểu Nhu, Vệ Vũ Hinh còn có thể lý giải, Ôn Phương và Phương Di Mai vốn không có điều tất yếu kia rồi, cho dù là trao đổi lợi ích, cậu cũng đã giúp các cô ấy không ít, nếu các cô ấy còn không buông tay, vậy chính là mấy cô này không biết chừng mực. Nhân cơ hội này, các cô cậu cũng không ở cùng một chỗ, cũng có thể tiến thêm một bước xem tâm tính của các cô ấy!
- Thầy, thật ra mà nói, con người tôi về mặt tính cách cũng có chút thiếu sót!
Diệp Trạch Đào không thể không thừa nhận, trong vấn đề về phụ nữ, loại tình cảm này của mình chính là một chỗ hở.
Điền Lâm Hỉ trầm giọng nói:
- Chính cậu suy xét đi, nếu cứ tiếp tục như vậy, cái mà cậu phải đối mặt chính là bị đánh lén không ngừng, còn có thể có không ít người mượn việc này gây sự. Đây là một sơ hở lớn nhất! Đây kỳ thật cũng là một thử thách của cậu! Có vượt qua được cửa ải này hay không, liền tượng trưng cho việc cậu có thể tiến bao xa!
Diệp Trạch Đào nói:
- Tôinên làm cái gì bây giơ?
Điền Lâm Hỉ có ý khen ngợi nhìn Diệp Trạch Đào nói:
- Không tệ, từ câu nói này của cậu có thể thấy được, cậu cũng hiểu được tác hại của chuyện này, có thể hiểu được là rất tốt, bất kể như thế nào cũng phải giải quyết chuyện này!
Lái xe vào trong nhà Điền Lâm Hỉ, sau khi hai người đi vào trong nhà Điền Lâm Hỉ, Điền Lâm Hỉ nói:
- Trạch Đào, tôi rất coi trọngcậu, năng lực các mặt của cậu đều rất mạnh, quan trọng nhất là cậu linh hoạt, không phải cái loại người cứng nhắc. Điều này trong chốn quan trường là một vũ khí hữu lực, đồng thời, cậu cũng rất biết thành lập bè phái. Bất kể là trong quan trường hay là trong thương trường, bè phái của cậu cũng đang hình thành. Điều này đối với sự phát triển thì có tác dụng xúc tiến thật lớn, càng thêm đặc biệt là cậu có lực lượng lớn mạnh ủng hộ, rất tốt! Tuy nhiên, vẫn là câu nói cũ, vấn đề lớn nhất của cậu chính là nữ sắc!
Diệp Trạch Đào cười khổ nói:
- Thầy, không nói dối thầy, tôi là người rất mâu thuẫn. Khi chưa lên làm lãnh đạo, trong lòng nghĩ đúng là có thể cưới một người đẹp làm vợ là được, không có ham muốn quá lớn. Nhưng lúc tôi có chút thành tích thì Phương Di Mai và Ôn Phương lại đảo ngược tình hình của con, con cũng rất để ý tình cảm của các cô ấy, nên mới làm thành ra như vậy!
Điền Lâm Hỉ nghe được lời nói từ trong tim của Diệp Trạch Đào, trong lòng tương đối hài lòng với Diệp Trạch Đào. Xem ra Diệp Trạch Đào là một người rất chân thành đối với mình!
Chỉ vào cuốn sách trên bàn, Điền Lâm Hỉ nói:
- Có câu nói trò chơi có cái gì thì đời có cái đó,những lời này tôi cũng đã quá quen thuộc. Sách bây giờ rất nhiều, đặc biệt là trên mạng. Mỗi một quyển sách đều có một tình tiết truyện khác nhau, cũng có không ít truyện nói về chuyện giữa nam và nữ. Lúc chưa từng yêu, thấy tình yêu sao mà tốt đẹp, đòi sống đòi chết. Nhưng, yêu vào rồi, chỉ nghĩ tới việc kết hôn. Sau khi kết hôn, thời gian lâu dài, vừa muốn vợ ở nhà không đi lăng nhăng, lại luôn muốn tìm được tình yêu ngoài giá thú, đời người kỳ thật chính là một vở kịch đấy thôi!
Diệp Trạch Đào ngẫm lại việc Điền Lâm Hỉ nói, cảm giác thật đúng là một việc như vậy.
- Trong truyện là ba vợ bốn nàng hầu, tất cả đều thành lập trên cơ sở cường quyền, có quyền liền có tất cả, không có quyền thì không có gì! Lý luận này tuy rằng có nhiều chỗ không đúng, nhưng nó cũng thể hiện một đạo lý. Đó chính là bản thân cậu có mạnh mẽ, chỉ có cậu mạnh mẽ tới mức thành một tay che trời, tất cả những thứ đó mới có thể sinh tồn dưới sự che chở của cậu. Một ngày kia cậu không còn mạnh mẽ, những thứ cậu che chở bên dưới chắc chắn sẽ tản đi!
- Thầy, tôi hiểu, tôi bây giờ tuy là Bí thư huyện ủy, nhưng vẫn còn rất yếu kém!
Vuốt tay áo một chút, Điền Lâm Hỉ nói:
- Cũng không phải là quá yếu, ít nhất đối với mấy người như Phương Di Mai mà nói, cậu đã rất mạnh rồi. Bằng không các cô ấy cũng sẽ không coi trọng cậu rồi!
Diệp Trạch Đào liền nghĩ tới chuyện lúc ban đầu Phương Di Mai cũng không coi trọng mình, hít một hơi. Theo như những lời của Điền Lâm Hỉ, việc này chính mình thật ra là phải hiểu được, Phương Di Mai cho dù là có một ít cảm tình đối với mình, tuy nhiên là thứ tình cảm dựa vào sau khi thấy được mình hùng mạnh, không phải tình cảm tinh khiết như Vệ Vũ Hinh. Trong suy nghĩ của Phương Di Mai, khả năng cái cô càng coi trọng chính là bối cảnh và sự hùng mạnh của mình mà thôi.
Thấy Diệp Trạch Đào hiểu ý của mình, Điền Lâm Hỉ nói:
- Hiểu chưa, cùng với việc quyền thế của cậu không ngừng tăng lên, số phụ nữ muốn dựa vào cậu càng ngày càng nhiều. Chẳng nhẽ nói cậu với một người phụ nữ nào đó đã xảy ra một vài chuyện, thì cả đời cô ta liền thành phụ nữ của cậu? Trong chuyện này, tôi cho rằng cậu chỉ có buông được tình cảm này, cậu mới có thêm một phaần hy vọng, chính cậu phải tự hiểu ra thôi!
- Tôi nên làm gì bây giờ?"
Điền Lâm Hỉ điều chỉnh sắc mặt nói:
- Trong hình huống cậu hoàn toàn nắm giữ giúp đỡ các cô ấy, đem các cô ấy thành là trợ thủ của cậu, đừng đem các cô ấy thành phụ nữ của cậu. Nếu các cô ấy có một ngày phản bội cậu, vậy hãy mạnh mẽ đánh lại, quyết không nương tay!
Lúc này trên người Điền Lâm Hỉ tản ra một luồng khí thế hùng mạnh.
Diệp Trạch Đào rùng mình, khẽ gật đầu.